Editor: Vivi
Ngự Tiên thấy khuôn mặt Tiểu Bạch Xà rạng rỡ, suy nghĩ đầu tiên là thật may là hắn không xảy ra chuyện gì, sau đó bực mình vì bị trêu chọc. Đôi bàn tay trắn như phấn đấm nhẹ lên ngực Tiểu Bạch Xà, nàng cắn răng nhỏ, mắng hắn: "Đáng ghét, ngươi lại dám gạt ta!"
"Ta không lừa ngươi." Tiểu Bạch Xà cầm hai tay của nàng, dịu dàng nắm trong lòng bàn tay, "Vừa nãy, ta chết chìm thật mà, vô ý biến thành người
nên nổi lên, không ngờ nghe được lời ngươi nói tha thứ cho ta, Ngự Tiên, ta rất vui......"
Hai chữ cuối, Tiểu Bạch Xà nói mãi, nói thật dài, như dòng suối nhỏ dịu dàng mềm hóa trái tim Ngự Tiên. Khuôn mặt trắng thuần của nàng vô thức hiện lên hai rặng mây đỏ, bất ngờ giơ tay đẩy hắn, ngược lại lại bị Tiểu Bạch Xà nắm càng chặt.
"Tiểu Bạch buông ta ra, ngươi muốn bị đánh hả?" Bàn về pháp lực, yêu dù sao cũng kém hơn tiên, hơn nữa Tiểu Bạch Xà còn nhỏ, tu vi của Ngự Tiên lqd so với
bình thường còn cao hơn hắn rất nhiều, nhưng làm sao nàng có thể thoát được.
"Không thả......" Tiểu Bạch Xà khẽ chớp hàng mi dài như cánh bướm, đôi mắt trong veo không chút tỳ vết, mở to mắt, trong
đồng tử chứa đầy bóng dáng của nàng, sao lại có thể đáng ghét như thế chứ.
Ánh mắt nóng rực do dự nhìn khuôn mặt ngơ ngác của Ngự Tiên, Tiểu Bạch Xà bất ngờ cúi người, hôn sâu lên cánh môi đỏ hồng của nàng đỏ.
Răng môi Tiểu Bạch Xà gắn bó với dòng nước trong veo như nước cam lộ, động tác lại dịu dàng tinh tế, cố gắng đem cảm xúc của nàng kéo ra ngoài, hơn nữa hắn lại còn thành công làm được.
Ngự Tiên ở trong nước, không cách nào nhúc nhích, bị những nụ hôn mυ'ŧ tinh tế khiến người nhuyễn ra, mềm nhũn ngồi phịch trong l*иg ngực kiên cố của hắn, mặc cho con rắn ghê tởm
muốn làm gì thì làm.
Ngọc bích xanh thẩm nhìn rõ qua dòng nước trong suốt, ngón tay thon dài thanh tú khẽ xoa nắn, tạo thành hình dáng không đồng đều, một tay khác thăm dò vào giữa hai chân nàng, ngón tay vỗ về chơi đùa cánh hoa. Hai lqd người trước mới làm cách đây không
lâu, hoa môi còn hơi hé mở, nhưng miệng huyệt thì đã khép chặt không để lại khe hở nữa rồi.
"Kẹp ta thật chặt, có phải muốn rồi đúng không......" Tiểu Bạch Xà phả ra mùi hương nồng nàng bên tai nàng, vừa ấm áp lại hơi ngứa, truyền tới trái tim Ngự Tiên.
Còn sót lại da^ʍ độc khiến Ngự Tiên càng nóng ran khó nhịn, nhưng lý trí vẫn tồn tại, nàng mở miệng cự tuyệt: "Không được...... Không được gặp
ta......"
Nhưng lời Ngự Tiên nói mỏng manh như tờ giấy, trong mắt không hề có sức lực phản kích. Tiểu Bạch Xà mạnh mẽ tách hai chân của nàng, đuôi rắn đem cự vật nóng cháy, đâm vào trong hoa huy*t đáng thương hoa.
"A......" Ngự Tiên bị đâm mạnh, kêu khẽ một tiếng, theo bản năng ôm chặt người hắn, Tiểu Bạch Xà thuận thế tiến quân thần tốc, đâm cả vào bên trong.
Có nước trơn trượt, Ngự Tiên nhanh chóng thích ứng, nhưng bụng vẫn bị nhét vào căng cứng. Đây là lần đầu nafmh cảm nhận
được rõ ràng, cự vật lqd của Tiểu Bạch Xà
đâm tới chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng, cảm giác kết hợp với nhau rất kỳ diệu, giống như trong ta có ngươi trong ngươi có ta.
Ánh sáng sớm chiếu vào dòng nước ngọc bích dập dềnh, gió lướt theo tia nắng lăn tăn trên sóng gợn, trước mặt là cặp mắt đen còn dịu dàng hơn so với sóng nước, có thể khiến người ta mê ly đắm chìm trong giấc mộng hòa hợp, cam tâm tình nguyện nằm mơ màng dưới thân thể hắn.
Hạ thân cảm thấy nong nóng tê tê, nhưng cả người lại cảm thấy man mát lành lạnh, hai tầng abwng hỏa, Ngự Tiên càu nhàu oán trách: " Lạnh quá......"
Tiểu Bạch Xà nâng Ngự Tiên lên, cự vật còn
phách còn đâm sâu ở trong cơ thể nàng, vững vàng nổi lên mặt nước, ôm nàng nàm trên thảm cỏ xanh lên, đè lên thân thể mềm mại của nàng, cự vật mạnh mẽ va chạm.
Ngự Tiên
yếu ớt nằm dưới người hắn, đôi mắt khẽ nhắm lại, hai gò má ửng hồng như say rượu, hơi thở mềm mại, thân hình uyển chuyển. Nhũ phong lqd đung đưa lắc lưu theo nhịp đâm chọc, như đôi thỏ trắng hoạt bát nhún nhảy lên xuống, hoa huy*t ở phía dưới hút chặt cự vật ở bên trong.
"Muốn bẻ gãy ta hả....." Tiểu Bạch Xà nheo mắt trêu chọc, càng đâm chọc mạnh mẽ, từng cái từng cái đâm sâu vào trong mị thịt.
Ngự Tiên bị đâm chọc càng lúc càng nhanh, cự vật bên trong dị bất ngờ biến mất, xương cốt bỗng nhiên trống rỗng, trên bụng có thêm một vật dư thừa mềm nhũn.
Ngự Tiên ngạc nhiên cúi đầu nhìn, nhìn Tiểu Bạch Xà nhỏ dài mềm nhũn nằm trên bụng nàng, một người một xà lại mắt to trừng mắt nhỏ.
"Ngươi muốn trêu chọc ta có đúng không!" Ngự Tiên nghẹn giọng gào lên, nhưng sao nàng thể sẽ nói cho hắn biết, nàng đang dục cầu
bất mãn.
"Ngự Tiên, chuyện bất ngờ xảy ra ta cũng không biết nguyên nhân, chẳng qua ta có một cách, có thể tiếp tục......" Dứt lời, Tiểu Bạch Xà xoay người, đuôi dài nhếch lên.....