Chương 189: Muốn bao nhiêu ngang ngược có bấy nhiêu ngang ngược
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Thật ra, ngoài mặt cô giả vờ bình tĩnh, trong lòng đã sớm dậy sóng lớn rồi! Mẹ chồng Mai Lan và ba chồng Phó Trí Uyên trên danh nghĩa là vợ chồng, nhưng lại chính là người dưng nước lã, tình cảm lạnh nhạt, đây cũng không phải là chuyện bí mật gì.
Phó Trí Uyên rất ít khi về nhà, ông ta luôn sống ở ngoài với Hoàng Ảnh, hai người còn sinh hai cô con gái, đây là chuyện gần như tất cả mọi người đều biết.
Nhưng Mai Lan lại lăn lộn với chú út Phó Trí Hán, chuyện này nói ra cũng thật là...
Ai mà không biết người ra sức phản đối Phó Cẩm Hành đảm đương chức Tổng Giám đốc của Phó Thị không ai khác ngoài Phó Trí Hán, người vẫn được người ta gọi là cậu ba nhà họ Phó! Đây gọi là cái2gì! Chính là... cứt chó! Hà Tư Ca không nhịn được mắng chửi trong lòng, cô không muốn đi quản cuộc sống riêng của người khác, nhưng điều kiện tiên quyết là người khác đừng ảnh hưởng đến gia đình cô!
Bây giờ, rõ ràng chuyện của Mai Lan và Phó Trí Hán đã ảnh hưởng đến Phó Cẩm Hành rồi, hơn nữa còn gây ảnh hưởng rất lớn!
Qua khoảng mười phút, hình như Phó Cẩm Hành đã điều chỉnh lại tâm trạng, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Hắn buông tay ra, ngẩng đầu lên nhìn Hà Tư Ca: “Dọa em sợ rồi hả?”
Cô lắc đầu: “Không sao, em đi rót cho anh cốc nước!”
Phó Cẩm Hành nắm chặt tay cô, nói không cần.
Hà Tư Ca bật cười: “Chỉ hai phút thôi, em sẽ quay lại ngay.” Hắn vẫn không đồng ý, khăng khăng không chịu để cô đi giống như8trẻ con vậy.
Cô hết cách, chỉ đành nhìn hắn: “Anh không khát à?”
Phó Cẩm Hành thành thật: “Vừa khát vừa nóng.” Cuối cùng hắn vẫn thỏa hiệp, nhưng lại là hắn cùng Hà Tư Ca đến phòng bếp. Lúc đun nước, Hà Tư Ca không nhịn được hỏi: “Em không cảm thấy ba anh không biết chuyện này, nhưng sao ông ấy có thể nhịn được cục tức này chứ?” Nói ra cũng thật buồn cười, nhưng mà trong cuộc sống vốn không thiếu tình huống tương tự như vậy. Hai vợ chồng đều không thành thật, ai cũng có người tình ở bên ngoài, nhưng một khi chồng biết vợ cũng chơi đến vui vẻ, trong lòng sẽ không vui. “Ông ta cũng có chịu thua kém gì đâu, có cái gì mà không nuốt trôi được?” Mặc dù Phó Cẩm Hành đã không còn tức giận nữa, nhưng6vừa nhắc tới chuyện này, giọng hắn vẫn buồn bực. “Có lẽ vậy, nhưng em cứ cảm thấy là lạ, trong này nhất định còn có chuyện gì mà chúng ta không biết. Có điều việc khẩn cấp trước mắt là để ý chú ba của anh, gần đây ông ta đi lại nhảy nhót khắp nơi, tuyệt đối không có ý tốt!” Hà Tư Ca căm phẫn bất bình nói.
“Người nào đó còn không cho anh đến công ty đây này.” Phó Cẩm Hành nhân cơ hội nhắc lại chuyện cũ, muốn nhìn phản ứng của cô.
Quả nhiên, lần này Hà Tư Ca không phản đối nữa.
Cô do dự không quyết, sắc mặt vô cùng băn khoăn.
“Bây giờ đúng là tình hình đặc biệt, nếu như anh luôn không ở công ty, em sợ chú ba anh sẽ rục rịch ngóc đầu dậy, lại giở trò gì đó.” Chỉ3một lát sau, cuối cùng Hà Tư Ca đành phải thỏa hiệp: “Vậy anh phải đồng ý với em, cố gắng hết mức giảm thiểu ra ngoài, càng không thể lao lực!”
Phó Cẩm Hành lập tức vui mừng hớn hở: “Tuân lệnh, vợ đại nhân!”
Nước sôi rồi, Hà Tư Ca lườm hắn một cái, đi rót nước.
Hai ngày sau, Phó Cẩm Hành giống như mọi khi, vừa qua chín giờ sáng là xuất hiện đúng giờ ở Phó Thị. Đây là lần đầu tiên hắn đến công ty chủ trì công việc hằng ngày sau khi bị thương ở công trường. Điểm khác biệt duy nhất chính là, Phó Cẩm Hành vẫn chưa được rời khỏi xe lăn.
Đây cũng là điều kiện mà Hà Tư Ca cưỡng chế yêu cầu, có yêu cầu trong vòng hai tháng tới, Phó Cẩm Hành tuyệt đối không được xuống đất đi lại, tránh5vết thương ở xương chưa hoàn toàn liền hẳn, bởi vì đi lại mà tạo thành tổn thương lần nữa.
Đương nhiên bác sĩ cũng nói như vậy, Hà Tư Ca chỉ nghiêm khắc chấp hành thôi.
Mặc dù Phó Cẩm Hành ngồi trên xe lăn, nhưng phóng tầm mắt nhìn toàn bộ Trung Hải cũng không có ai dám coi thường hắn, càng không dám bàn luận gì trước mặt hắn.
Nguyên nhân rất đơn giản, một con cọp đang chợp mắt, nó vẫn là cọp, không phải mèo bệnh.
Mà sở dĩ Phó Cẩm Hành lựa chọn quay lại công ty vào lúc này, thật ra cũng có cân nhắc của hắn.
Sắp bắt đầu kỳ họp báo cáo hoạt động kinh doanh một quý của Phó Thị rồi.
Mỗi quý, công ty đều tập trung tiến hành hợp để báo cáo hoạt động kinh doanh của quý, quy mô không tính là quá lớn, nhưng toàn thể cán bộ cao cấp và người phụ trách của công ty dưới trướng đều đến đây, có thể nói là trừ phiên họp thường niên ra, đây chính là lần họp nội bộ có mặt đầy đủ nhân viên nhất.
Trong tình huống bình thường, Phó Cẩm Hành sẽ không có lý do gì vắng mặt, lần này cũng không ngoại lệ.
Hắn đã đoán được, trong buổi họp báo cáo hoạt động kinh doanh của quý này, Phó Trí Hán nhất định sẽ bắt tay với mấy cán bộ cấp cao luôn qua lại thân thiết với ông ta, mượn hàng loạt sự kiện xảy ra gần đây để chất vấn mình.
Đối với Phó Cẩm Hành mà nói, luôn luôn phải có phòng thủ, mà tấn công chính là cách phòng thủ tốt nhất.
Cho nên, hắn liền quay lại vào lúc này.
Hà Tư Ca cũng đến công ty mới biết tin tức này, cô vốn tưởng là lần họp này không liên quan đến mình, không ngờ Phó Cẩm Hành lại yêu cầu cô cùng tham dự.
Kiểm tra hệ thống thông báo nội bộ công ty mấy lần, cô vẫn còn nghi hoặc: “Em đã dặn Triệu Tuyết Lệ đại diện cho bộ phận quan hệ công chúng đi báo cáo rồi, em còn đi làm gì?” Dù sao Hà Tư Ca cũng mới đến, kinh nghiệm còn ít, cho nên cô mới bảo Triệu Tuyết Lệ đi đối phó với những cán bộ cấp cao cáo già kia.
Phó Cẩm Hành nhướng mày, nghiêm túc nói: “Cho em một cơ hội, mở mang tầm mắt xem lúc họp chồng em lợi hại thế nào?”
Hắn có lợi hại hay không, Hà Tư Ca không biết, cô chỉ biết là bàn về độ chém gió, chồng cô mà xếp thứ hai thì không ai dám xếp thứ nhất.
Mười giờ sáng, mọi người tập trung đến phòng họp lớn. Các cán bộ cấp cao ngồi quanh bàn tròn, hơn hai mươi người, đã ngồi theo thứ tự. Mà người phụ trách các bộ phận của Phó Thị cùng với người phụ trách của các công ty dưới trướng, mặc dù chức vị của ai cũng không thấp, đều là cấp bậc giám đốc trở lên, nhưng vào lúc này cũng chỉ có thể ngồi vào các hàng ghế bên, theo thứ tự tiến hành báo cáo công việc. Lúc Phó Cẩm Hành ngồi xe lăn xuất hiện, phòng họp vốn dĩ vẫn rất náo nhiệt lập tức yên tĩnh lại.
Hà Tư Ca đẩy hắn và cùng đi vào. Ghế ngồi vốn dĩ dành riêng cho Phó Cẩm Hành đã được dọn đi, thuận tiện đặt xe lăn, Hà Tư Ca dừng xe lăn xong, cũng thuận thể ngồi xuống bên cạnh hắn. Cô nhìn xung quanh, thấy mấy khuôn mặt quen thuộc... Mai Lan, Phó Trí Trạch, Phó Trí Hán, đều ngồi ở vị trí của mình.
Đúng lúc này, một cán bộ cấp cao luôn đi sau đít Phó Trí Hán hừ lạnh một tiếng, nặng nề nói: “Lạ ghế, sao bộ phận quan hệ công chúng lại có hai người đến? Ở đây người nhiều chỗ ít, chen chúc đã đủ mệt rồi!”
Ý ông ta rõ ràng là chỉ Hà Tư Ca ngồi ở bên cạnh Phó Cẩm Hành.
“Triệu tổng, nếu như ông cảm thấy chen chúc thì dịch sang bên cạnh đi. Đã sớm khuyên ông rèn luyện sức khỏe, tôi thấy bụng ông càng ngày càng to rồi đấy!” Bởi vì lần trước đắc tội Phó Cẩm Hành, cho nên lần này Phó Trí Trạch cố ý lấy lòng hắn, giành nói trước.
Mấy câu này làm mọi người cười lớn, tất cả đều nhìn vào cái bụng của Triệu tổng.
Triệu tổng đúng là bụng phệ thật, thắt lưng siết chặt bụng, nghe thấy lời này, mặt ông ta lập tức đỏ lên, Dường như không nên được sự tức giận. Phó Cẩm Hành cũng cười một tiếng. Thấy hắn cười, không ít người phía dưới lén che miệng, im lặng trao đổi ánh mắt.
Hà Tư Ca thì không cười nổi.
Cô vốn không muốn đến, nhưng Phó Cẩm Hành lại cứ khăng khăng muốn như vậy. “Anh hai, dù sao Triệu tổng cũng đang bàn việc, sao anh lại lấy khuyết điểm của người ta ra làm trò đùa thế?” Đợi tiếng cười vơi dần, cuối cùng cũng Phó Trí Hán lên tiếng.
Từ trước đến nay khi thể của ông ta rất áp đảo, nghe thấy ông ta nói vậy, mặc dù Phó Trí Trạch lớn tuổi hơn ông ta, nhưng ông vẫn phải ngậm miệng lại, không phản bác.
Phó Trí Hán vừa mở miệng, rất nhiều người dần trở lại vẻ nghiêm túc. Thông qua chi tiết nhỏ này, Hà Tư Ca gần như có thể chắc chắn, ông chú ba nhà họ Phó này thật sự không tầm thường, tuyệt đối có bản lĩnh.
Nói cách khác, mặc dù Phó Cẩm Hành ngồi trên cao chỉ tay năm ngón, nhưng Phó Trí Hán vẫn rất có quyền phát ngôn trong nội bộ Phó Thị, ít nhất có không ít người người sợ ông ta. Thực tế thì cô đoán không nhầm, bởi vì trước khi Phó Cẩm Hành đi du học về, thật ra toàn bộ hoạt động của Phó Thị đều nằm dưới sự điều khiển của Phó Trí Hán.
“Nói vậy là cảm thấy tôi đưa vợ tôi cùng đến thì kỳ lạ lắm sao?” Tất cả mọi người đều không dám lên tiếng, Phó Cẩm Hành lại mở miệng.
Hắn dứt khoát hỏi, không hề vòng vo.
Chỉ thấy Phó Trí Hán cười ha ha một tiếng, những nụ cười trên mặt ông ta lại lạnh lùng: “Cẩm Hành à, công ty có quy củ của công ty, nếu như Giám đốc Hà muốn tham gia buổi họp ngày hôm nay, vậy thì cứ làm theo quy trình đi, thêm một người cũng không phải vấn đề.” Nói đi nói lại vẫn mỉa mai Hà Tư Ca cô xuất hiện ở nơi này không phù hợp với quy định, lại càng không đủ tư cách, cho dù cô đến cũng là đi quan hệ cửa sau.
Quả nhiên, Phó Trí Hán vừa nói xong, không ít người cũng gật đầu, thậm chí có người còn to gan đang thấp giọng phụ họa.
Đợi bọn họ nói xong, Phó Cẩm Hành mới lạnh lùng mở miệng: “Ai nói với mọi người là vợ tôi dùng danh nghĩa giám đốc bộ phận quan hệ công chúng đến đây?”
Phó Cẩm Hành không cổ nâng cao giọng, nhưng hắn vừa nói, bầu không khí liền trở nên yên lặng đến đáng sợ, nói khoa trương một chút chính là một cái kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Cho nên, mỗi chữ hắn nói đều có thể truyền rõ ràng vào tai từng người, mọi người đều có thể nghe được vô cùng rõ ràng và chính xác.
“Vợ tôi là vợ hợp pháp, cũng là mẹ ruột của con trai tôi, nếu như tôi chết, vợ tôi và con trai tôi chính là người thừa kế đầu tiên có thể kế thừa tài sản của tôi. Chỉ một điểm này thôi, chẳng lẽ cô ấy không thể đến đây họp? Rốt cuộc mọi người đang nghĩ gì vậy, hả?”
Một chữ cuối cùng, Phó Cẩm Hành cổ ý kéo dài giọng, còn cố ý ném ánh mắt ngạo mạn về phía Phó Trí Hán.
Ý của hắn vô cùng đơn giản, cho dù ông đây có chết thật thì cái công ty này cũng thuộc về vợ và con trai của ông đây, không đến lượt các người! Muốn bao nhiêu ngang ngược có bấy nhiều ngang ngược. Nghe Phó Cẩm Hành nói vậy, sắc mặt mấy cán bộ cấp cao đã căng lên như gan lợn.
Muốn bao nhiêu khó coi có bấy nhiêu khó coi.
So sánh ra, Phó Trí Hán vẫn bình tĩnh nhất. Ông ta im lặng mấy giây, sau đó cười. Chỉ dựa vào một điểm này, Hà Tư Ca cảm thấy, ông ta quả thật đủ bản lĩnh trở thành nhân vật phản diện ác độc!