Nhìn vẻ mặt thận trọng của ông chủ, mọi người trong công ty đều không khỏi thắc mắc, đây là vị tôn thần (người có địa vị cao được kính trọng) nào?
Gần đây, người dựa vào các mối quan hệ để có suất trong công ty là không ít.
Không biết người này là người quen của vị cấp trên nào đây?
Không đúng! Lúc Vương Lan vào công ty, ông chủ không ra mặt, cứ như vậy, trực tiếp an bài vào luôn.
Chắc chắn vị này là thân thích của một đại lão (người thành công trong một lĩnh vực nào đó, có tiền, có quyền) nào đó!
Đáy lòng mọi người cùng thầm suy đoán.
Cô gái ở quầy lễ tân miệng giờ đã há thành hình chữ O.
Nếu cô nhớ không nhầm, vừa rồi Tần Lục Nguyệt nói với cô là sắp tới sẽ có một đại nhân vật đến công ty làm việc? Còn nới thêm, đại nhân vật này chính là Đại tiểu thư của Nghiêm gia?
Ối, trời ạ! Đất hỡi! Mau cho con vài tấm bùa hộ mệnh đi!
Vị này mới thật sự là chủ nhân này!
Cô gái ở quầy lễ tân nhìn về phía Tần Lục Nguyệt, thấy nó nhẹ nhàng gật đầu, miệng cô lại há hốc lần hai.
Ông chủ hắng giọng, tiếp tục thông báo: "Xét thấy biểu hiện gần đây của Tần Lục Nguyệt rất xuất sắc, tôi đặc biệt đề bạt cô ấy đến bộ phận kế hoạch, làm trợ lý của phó giám đốc Nghiêm Nặc. Hy vọng cô sẽ cố gắng, chăm chỉ làm việc hơn nữa, góp phần tạo thêm sự phát triển cho công ty!"
Ánh mắt của tất cả mọi người đồng loạt đổ dồn về phía Tần Lục Nguyệt, các đồng nghiệp của bộ phận hậu cần dùng ánh mắt chúc mừng nhìn Tần Lục Nguyệt.
Bọn họ cũng đều biết, nguyện vọng lớn nhất của Tần Lục Nguyệt là được chuyển đến bộ phận kế hoạch hoặc bộ phận phát triển.
Đó mới là nơi xứng đáng với năng lực của nó!
Tần Lục Nguyệt cũng là không khỏi kích động, mặc dù nó được điều đến bộ phận kế hoạch chỉ là làm trợ lý cho Nghiêm Nặc, nhưng nó cũng rất vui vẻ!
Nghiêm Nặc cũng rất vui!
Mỗi ngày, cô đều có thể làm việc chung với Tần Lục Nguyệt rồi!
Ông chủ tuyên bố xong, nhìn Giám đốc hậu cần, mặt lạnh, nói: "Nhân đây, tôi cũng thông báo luôn về hình thức xử phạt Vương Lan xử phạt!"
Sắc mặt Giám đốc hậu cần nhất thời có chút khó coi.
Vương Lan là họ hàng cô ta, nhờ quan hệ mới vào được công ty. Bây giờ gây chuyện, đúng là úp một cái sọt lớn lên đầu cô ta.
Nếu không phải vì bản thân cô ta là Giám đốc, có nhiều đóng góp cho công ty, chỉ sợ là cô ta cũng phải chịu trách nhiệm chung.
"Vương Lan sơ suất trong công việc, suýt chút nữa làm mất hợp đồng của công ty, hơn nữa lại trễ họp, gây ảnh hưởng rất lớn đến việc thuyết phục công ty đối tác. Vì vậy, tiền lương và tiền thưởng tháng này của Vương Lan sẽ bị cắt, nếu còn tái phạm, lập tức bị đuổi việc!"_Ông chủ ra chỉ thị xong, quay đầu nhìn Nghiêm Nặc nói: "Phòng làm việc của cô đã chuẩn bị xong, có cần qua đó xem một chút không?"
"Được."_Nghiêm Nặc gật đầu.
Nhìn sắc mặt Vương Lan nháy mắt biến thành màu gan heo, Nghiêm Nặc cự kỳ vui vẻ.
Hôm đó, Vương Lan bắt nạt Tần Lục Nguyệt như vậy, cô đây thấy rất khó chịu nha!
Không nhân cơ hội dạy bảo cô ta một chút thì cô ta còn cậy là họ hàng của Giám đốc mà tiếp tục hành xử vô pháp vô thiên?
Vì là mệnh lệnh của ông chủ nên Giám đốc cũng không thể làm gì khác.
Vương Lan dù kiêu ngạo đến đâu cũng không dám tỏ vẻ bất mãn ở trước mặt ông chủ.
Ông chủ thông báo xong thì lập tức rời đi, dẫn Nghiêm Nặc đến phòng làm việc của mình.
Còn Tần Lục Nguyệt thì phải ở lại chuẩn bị thu dọn đồ đạc, đem tài liệu của mình giao lại cho đồng nghiệp.
Bọn họ vừa rời đi, mọi người đã sấn tới, vây quanh Tần Lục Nguyệt hỏi về Nghiêm Nặc.
Tần Lục Nguyệt cười, đáp: "Đừng bảo tôi không có nhắc nhở mọi người nha! Công ty chúng ta, "buôn dưa lê" về ai cũng được nhưng không được "bán dưa chuột" về cô ấy."
Độ hiếu kỳ của đồng nghiệp tăng thêm một bậc: "Vì sao?"
"Bởi vì cô ấy là Nghiêm Nặc!"_Tần Lục Nguyệt cười cười: "Đại tiểu thư của Nghiêm gia chắc mọi người ít được nghe tới! Vậy Nghiêm Sâm đi, nhị thiếu của Nghiêm gia thì mọi người đều biết đúng không? Nghiêm Nặc chính là em gái của Nghiêm Sâm!"
Tất cả mọi người cùng một biểu cảm: "A~~~!!"
Miệng mở to, mắt trừng lớn, mặt đầy vẻ khó tin!
Cảm giác này giống như nghe thấy một câu chuyện mơ tưởng hão huyền!
Đại tiểu thư của Nghiêm gia đấy!
Là người mà khiến mọi người khi nghe thấy tên đều phải run rẩy!
Là người còn cao quý hơn cả Mễ Khả Nhi đó!
Khoan khoan, vị thần này tại sao phải tới công ty quảng cáo Hưng Minh làm việc?
Công ty quảng cáo Hưng Minh chỉ là một công ty nhỏ, thậm chí còn không được biết đến trên thị trường, Nghiêm gia chỉ cần tùy tiện vứt ra một công ty con là có thể khiến Hưng Minh bị đè bẹp dí, biến thành một tấm hình.
Tất cả mọi người bắt đầu năm mồm bảy miệng hỏi Tần Lục Nguyệt nhưng nó chỉ cười cười không trả lời thắc mắc trên, chỉ nói: "Những gì cần nhắc nhở tôi đều đã nhắc nhở, những thứ khác, tôi không thể nói. Dù sao mọi người cũng đã làm việc với tôi 2 năm rồi! Tuy là tôi được điều đến bộ phận kế hoạch nhưng tôi vẫn là người của bộ phận hậu cần. Tối nay, mọi người có muốn ăn gì không? Tôi mời!"
Toàn bộ đồng nghiệp ở bộ phận hậu cần đồng loạt hoan hô!
Vương Lan đứng ở góc khuất, sắc mặt tái xanh.
Một tay cô ta vuốt ve bụng, ánh mắt âm độc nhìn Tần Lục Nguyệt. Cô ta không vừa mắt Tần Lục Nguyệt!
Mặc kệ Tần Lục Nguyệt nói gì hay làm gì, mình đều không vừa mắt. Vốn dĩ mình đã có thể đá Tần Lục Nguyệt ra khỏi công ty, ai ngờ lại tạo ra cơ hội cho cô ta được thăng chức, tăng lương.
Mình không phục!
Tuy nhiên, mình sẽ không bỏ cuộc. mình phải chứng minh, mình giỏi hơn Tần Lục Nguyệt!
Lúc này, có người cố ý hỏi Vương Lan: "Tối nay chúng tôi tụ tập đi ăn, cô có đi không?"
"Không đi!"_Vương Lan tức giận nói, sau đó lại kiêu ngạo đưa tay lên vuốt ve bụng: "Tôi là phụ nữ có thai, làm sao có thể tụ tập ăn uống cùng mấy người!"
Nói xong, Vương Lan hầm hừ tức giận, quay người rời đi.
Tần Lục Nguyệt cũng không để ý, hàn huyên nói chuyện cùng mọi người một lúc, rồi ôm đồ đi đến bộ phận kế hoạch.
Bộ phận kế hoạch ở tầng 3, có phòng họp và chỗ làm việc riêng.
Phòng làm việc của Nghiêm Nặc ngay cạnh phòng làm việc của Giám đốc bộ phận kế hoạch, nhưng phòng làm việc của cô ấy còn xa hoa hơn gấp mấy lần. Cơ mà Giám đốc bộ phận kế hoạch cũng không dám nói gì. Ông ta làm sao dám so bì với đại tiểu thư của Nghiêm gia cơ chứ!
Tần Lục Nguyệt đi đến bộ phận kế hoạch, chào hỏi Giám đốc bộ phận kế hoạch một tiếng.
Giám đốc bộ phận kế hoạch kéo tay Tần Lục Nguyệt nói: "Lục Nguyệt à, chúng ta hợp tác cũng lâu rồi, bây giờ cô đến bộ phận của tôi, tương lai đều phải nhờ vào cô đấy!"
Nói xong, giám đốc bộ phận kế hoạch cần thận nhìn thoáng qua văn phòng của Nghiêm Nặc.
Tần Lục Nguyệt lập tức hiểu ra ý tứ của ông ta, nói: "Giám đốc, ông yên tâm đi! Kì thật Nghiêm Nặc ở nước ngoài cũng không phải chỉ là ăn chơi không đâu!"
"Tôi hiểu, tôi hiểu!"_Giám đốc bộ phận kế hoạch nói nhanh: "Nhưng tôi nghe nói tính khí của vị đại tiểu thư này không tốt lắm, về sau cô phải cẩn thận đó!"
"Vâng, tôi biết rồi!"_Tần Lục Nguyệt trả lời.
Chào hỏi mọi người xong, Tần Lục Nguyệt ôm đồ đi vào phòng làm việc của Nghiêm Nặc, chỗ làm việc của nó được đặt ngay cạnh chỗ của Nghiêm Nặc.
Thân là trợ lý, chỗ của Tần Lục Nguyệt đương nhiên không quá xa.
Nghiêm Nặc thấy Tần Lục Nguyệt đến, nở nụ cười nói: "Thật tốt quá, về sau là có thể làm việc cùng cậu rồi!"
"Đúng vậy! Cậu biết không? Mọi người ở công ty bây giờ đều bị cậu dọa sợ rồi đấy!"_Tần Lục Nguyệt cười cười nói: "Đại tiểu thư của Nghiêm gia đích thân tới công ty chúng ta làm việc, cậu có biết giống cái gì không?"
"Giống cái gì vậy?"_Nghiêm Nặc tò mò hỏi.
"Cậu có xem phim truyền hình không? Loại phim cổ trang trong nước ấy?"_Tần Lục Nguyệt hỏi ngược lại.
Nghiêm Nặc gật đầu: "Mình có xem một chút!"
"Cái này giống với việc công chúa đích thân tới một công xưởng nhỏ, sau đó đưa ra phương hướng, chỉ điểm giang sơn!"_Tần Lục Nguyệt không khách khí với Nghiêm Nặc, trực tiếp miêu tả một chút về cảnh tượng tốt đẹp này: "Cậu nói xem, mọi người ở phía dưới có nên gặp cậu thì hô 3 tiếng vạn tuế rồi dập đầu hành lễ không?"