Đế Vương Tiền Truyện

Chương 30: Tiểu Nhiên Nhiên.

“ Sư huynh, tới chỗ cây đào có hai vạch đỏ trên chậu kia, ấn vào vạch dưới, sẽ mở ra mật đạo. “

“ Tại sao đệ lại biết điều này ??” Lưu Kim giả mặt nghiêm trọng nói.

“ Thưa, lắm khi tò mò, đệ có nhòm các lão xuống đây, nhưng biết cũng chỉ giữ mình thôi, không tiết lộ với người ngoài.” Học đồ rối rít nói.

Lưu Kim cười thầm, tiểu ngây thơ ơi, ngươi đang nói với người ngoài đấy.

Hắn quay lại, nghiêm mặt:

“ Ta tin đệ là người trung nghĩa, ta sẽ không nói lại với tiền bối, nhưng, nội phản trong phái có thể sẽ đánh hơi thấy ta mà chạy mất, đệ cũng phải giữ bí mật chuyện ta tới đây. “

“ Vâng, vâng, một đổi một rất hợp lí ạ.”

“ Tạm biệt. “ Lưu Kim nói, khoát tay áo đi ra sân đào, hết sức uy phong, lại làm tiểu học đồ kia thầm ngưỡng mộ.



Lưu Kim đang ở dưới mật đạo, đèn đóm mập mờ, tuy vậy vẫn thấy rộng tít mù tắp, hắn cứ theo tiếng động mà đi, cuối cùng thấy có mấy áo đen giống 10 tên hắn đập ra bã hôm trước, trên một tháp canh nhỏ có một kẻ đứng dựa vào lan can mà nói:

“ Cái số 17 này, thực lực kinh người, luyện võ mấy năm đã đánh thắng một trưởng lão, nói chung tên đó xấu số, nhưng cũng phải cảm ơn hắn vì đã phát hiện tiểu cường giả này !!!”

Lưu Kim nghiến răng, hắn nhận ra tên này chứ, chính kẻ mạnh nhất tường năng lượng, Lỗ Tại !

Bọn áo đen bên này, cổ áo có một đường màu tím, đích thực là Tử Sắc Giáo Phái thuộc thất đại ác đoàn!!

Bọn khốn này cấu kết, dựng lên cái tử hình, kì thực là đang muốn bắt nàng về làm con rối !!

Tử Sắc Giáo Phái mưu hèn kế bẩn, chuyên săn lùng các tiểu cường giả, cấy vào người họ cái Tử Sắc Khống, bắt họ phải phục tùng, đi làm việc ác thay chúng, thậm chí là tiếp tục bồi dưỡng, đưa họ vào chính quyền, làm chức cao vọng trọng, kiểm soát người đó, cũng như kiểm soát chính quyền !!!

Lưu Kim hôm trước so tài cùng Lỗ Tại, rõ ràng bản thân không tài nào địch lại, giờ muốn cứu nàng khó vô cùng khó.

Hắn suy nghĩ một lúc kế hoạch hiện tại đã có.

Lưu Kim lần mò trong bóng tối, nhìn thấy một nữ nhân cỡ 15 tuổi, mặc bạch y đang hôn mê nằm trên giường phẫu thuật, hắn quan sát mấy kẻ Tử Sắc Giáo Phái kia chuẩn bị tiến hành cấy ghép Tử Sắc Khống, liền vận Hoàng Kim lặng lẽ chui vào người bọn hắn mà gϊếŧ chết.

Hoàng Kim không rút đi, bám lại vào tứ chi bọn này, biến chúng thành con rối của Lưu Kim tuỳ ý điều khiển.

Đây gọi là gậy ông đập lưng ông !!!

Bọn mi khống chế người ta bằng thiết bị, ta khống chế các ngươi bằng năng lực.

Mấy cái xác ấy di chuyển chậm rãi, đến dưới một cái bóng đèn mà Lỗ Tại nhìn thấy được, đứng đó như trời trồng. Lỗ Tại thấy lạ, chạy xuống xem, liền bị Lưu Kim núp trong bóng khuất phóng lao Hoàng Kim đến, hắn chỉ kịp nghiêng người, vẫn rách cánh tay phải, rít lên:

“ Thứ chuột đánh lén, ta biết ngươi là ai rồi !!!”

Hắn đang dương mắt mò Lưu Kim, từ sau lưng lại phập một tiếng, một cái xác đâm dao vào lưng hắn. Lưu Kim cười, lao đấy vốn để tiếp Hoàng Kim cho cái xác cầm, giờ như vậy, kế hoạch coi là thành công.

Lưu Kim ra khỏi góc tối, từ từ đến gần Lỗ Tại đang nằm ra đất, bỗng thấy đèn tắt phụt, yết hầu lại bị gắt gao tóm lấy, lâm vào nguy khốn.×— QUẢNG CÁO —

“ Ta không cần biết ngươi có phải người chơi hệ tâm linh xác ướp gì hay không, điều khiển xác chết, lấy đâu ra đủ lực hại ta !!!”

Lỗ Tại tắt đèn qua điều khiển, tóm yết hầu Lưu Kim nhanh như cắt, nhưng cũng đoán được gia hoả này sẽ thoát ra, mới lấy cái mặt nạ nhìn đêm vốn luôn mang theo ra đeo.

Lưu Kim trong đêm tối như nhấc cá khỏi chậu, hoàn toàn không biết phải làm gì, liên tục bị Lỗ Tại tra tấn. Hắn vận Lôi Long Quyền xẹt điện, căn đến đúng lúc kẻ thù áp sát mới nổi lên, đấm Lỗ Tại một chưởng cực mạnh.

Lỗ Tại cười to, báo lại rằng hắn có tường năng lượng, chả sao đâu..

Lưu Kim cũng hoảng, đành theo cảm tính mà chạy, được một lúc, vô tình chạm phải một vật gì đó, ngã ra đau điếng. Hắn bám vào vật đó định đứng dậy, lại thấy nó cứ mềm mềm, tròn tròn, lại còn ấm…

???

Hay là….

Hắn đứng dậy, căng mắt nhìn, vận một ít tia điện loé sáng, thấy rõ tay mình đang để tại đâu trên người nữ học đồ kia. Hắn vác nàng trên lưng, lại lần mò mà chạy.

Không hiểu sao, Lưu Kim trong cái bóng tối này, lại cảm thấy như có sẵn một con đường, theo nó mãi, cuối cùng lại cộc đầu vào trần…

Trần ???

Lưu Kim nghi vấn, bước thêm một bậc thang nữa, đẩy đầu lên, thấy đây là cửa mật đạo rồi, liền nhanh chóng thoát ra.

Lỗ Tại theo ngay sau hắn, lên trên này quên không tháo kính nhìn đêm, bị ánh trăng soi vào chói đến choáng, ngã vật xuống.



“ Ngươi tỉnh rồi hả ???” Lưu Kim ngồi một bên, hỏi cái tiểu nữ hài mới lồm cồm bò dậy trên giường bệnh.

“ Tình trạng thể chất ổn định, không có di chứng từ thuốc an thần !!” Dương Liễu nhấn giọng vui mừng khi nhìn vào màn hình.

“ Ngươi… cứu ta hả ??” Cái nữ hài kia hỏi Lưu Kim.

“ Coi là vậy đi, ngươi là vì sao mà bị bắt ??”

“ Lục Li Lão, hắn xàm sỡ ta, đến lúc ta nói sẽ mách trưởng bối hắn lại lao đến muốn gϊếŧ người diệt khẩu, sau một lúc cố sức chiến đấu, ta gϊếŧ được hắn, khi đó một toán võ sinh ập vào bắt ta. “

“ Xàm sỡ mức độ nào ??” Dương Liễu hỏi.

“ Cái mức mà ta không có gì thay đổi, chỉ cảm thấy khó chịu không thôi ý …” Nàng ngước lên nhìn quân phục tỉ tỉ mà nói nhỏ.

“ Vậy cũng ổn, tên ngươi là gì ??” Hắn chen vào hỏi.

“ Ta trước là cô nhi, được võ phái tuyển chọn, được người ta gọi là 17, không có mệnh danh cụ thể, hay giờ ngươi đặt cho ta một cái tên đi, coi như để nhớ ơn ngươi cứu ta !!!” Nữ hài nói với Lưu Kim, cười hết sức đáng yêu.

“ Lấy họ Lưu ta được không ?”

“ Được !!!”×— QUẢNG CÁO —

“ Vậy… Lưu Y Nhiên ?”

“ Ngươi cũng có tài đặt tên nhỉ ??” Dương Liễu khen hắn.

“ Ha, đặt tên chiêu thức cũng giống thế này mà…” Lưu Kim hơi ngượng, lại quay sang hỏi:

“ Ngươi thích không ?”

“ Có, Lưu ca, ta cảm tạ!!!” Lưu Y Nhiên sôi nổi đáp, làm như tất thảy những tủi nhục, khó khăn khi trước là không khí đã bay đi.



Lưu Kim ngồi cạnh Dương Liễu, nhìn Tiểu Nhiên Nhiên đăng xem TV, hắn nói:

“ Chuyện của nàng, ngươi xong chưa??”

“ Rồi, qua ba lần đo nói dối nàng đều không có dấu hiện lừa đảo, kiểm tra thân thể lại thấy có một số vết bạo hành, coi là đủ bằng chứng để nàng không có tội tình gì, nhưng chưa đủ để khởi tố Lỗ Tại. “

“ Vậy còn ta, rút cục trong tay ta có gì vậy ??” Lưu Kim quay sang nhìn nàng, mặt hết sức nghiêm túc.

“ Tay trái đó của ngươi, có khả năng cảm nhận mùi cực tốt, khả năng hồi phục nhanh, khả năng nham bì khiến da dày hơn các chỗ khác. “

Hắn suy luận một lát, nhận ra chính cái này khiến hắn nhận ra mùi bản thân để lại trên đường vào mật đạo, mới có thể thoát ra như vậy.

“ Thế nó là gen của con vật nào ??” Lưu Kim cũng hơi tò mò.

“ Kì đà Komodo, ta nói có đúng không Liễu tỉ ??” Lưu Y Nhiên xen vào.

Dương Liễu không đáp, chỉ gật đầu, Lưu Kim lại hỏi nàng:

“ Con vật đó thì có gì đặc sắc ?”

“ Nó được coi làm hậu duệ khủng long cổ đại, sức sống kinh người, lưỡng cư, ăn tạp, hầu hết những cắn, cào đều rất mạnh, ta đợt trước có xem bói, người ta bảo đó là vật đối mệnh của ta, do đó mới tìm hiểu rõ như vậy.” Lưu Y Nhiên lại ngồi đối diện Lưu Kim nói.

Lưu Kim ngẩn người, vật đối mệnh nằm ngoài 12 con giáp ???

Kệ đi, dù sao cũng chỉ là một nữ hài, tuổi thật mới 13. Hắn chỉ không rõ, cớ sao 13 tuổi mà lại đầy đủ như vậy, nhớ rõ cảm giác qua cái cánh tay Komodo này.

….

Dương Liễu hôm trước nghe Lưu Kim nói muốn nhận nuôi Tiểu Nhiên Nhiên, cũng tư vấn cho hắn đến nơi đến chốn, dù sao hắn cũng 19 tuổi rồi, lại là thợ săn có tài chính, đủ điều kiện. Nàng cũng dặn rõ, đây là nhận nuôi, không phải lấy vợ, đừng có làm gì cầm thú.

Lưu Kim đâu có mất dạy thế, hắn chỉ thấy thương nàng, thân làm một tiểu ngây thơ tốt bụng, lại bị xã hội đè nén đến nước này, mong được cho nàng một chút tình cảm gia đình.

….