“Ha ha ha! Tiên nữ tỷ tỷ không muốn Trần ca ca! Tiên nữ tỷ tỷ không muốn Trần ca ca!”
Bản công tử đang chịu đựng đủ những lời lẽ tàn phá tâm can của bọn hắn, chỉ là cho rằng tiểu hài tử tương lai sẽ là trụ cuộc của quốc gia, tuy rằng bản công tử ngày thường nhanh mồm nhanh miệng, thế nhưng dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của bọn nhỏ, ta một cậu đều nói không nên lời, đại mỹ nhân, phu nhân của ta, nương tử của ta, Tuyệt Ca của ta, người tới cứu mạng a!
Có thể ta cùng đại mỹ nhân có tương quan cách cảm mãnh liệt, cho nên nàng rất nhanh quay đầu lại. Ta tuyệt đối sẽ không nói cho bất luận kẻ nào, trước đó ta đã nhìn chằm chằm bóng lưng đại mỹ nhân và ba vị nãi nãi nói chuyện phiếm hơn một khắc đồng hồ, nàng có lẽ đã cảm nhận được ánh mắt vô cùng nóng rực của bản công tử, vì vậy nàng chung quy không thể nhịn được nữa xoay người nhìn lại.
Đại mỹ nhân mặc một thân y phục mùa hè mỏng manh, đi qua có thể thấy vạt áo khoác ngoài đang phiêu động, nàng đi lại mềm mại, nhất cử nhất động đều mang phong thái vương giả, không biết có phải hay không do mùa hè ánh mặt trời quá mức thêu đốt người, để cho ta có cảm giác muốn ngất đi, hoảng hốt trong nháy mắt, ta thật sự nghĩ đại mỹ nhân là áng mây, mang theo bộ dáng tươi cười ấm áp tựa như đi tới chốn thần tiên, giống như ở tửu lâu đêm đó, làm cho ta vĩnh viễn đều không thể quên khuôn mặt nhất quán ôn nhu câu hồn đoạt phách của nàng.
Nàng đi đến nhìn ta một cái, dùng khẩu hình miệng gọi tiểu hỗn đản, ánh mắt một nửa là oán trách một nửa là nhu tình, chỉ là vừa đối mặt, ta đã đếm không hết số lần tim đập thình thịch vì nàng, nếu như nàng còn nhìn chằm chằm bản công tử nữa, rất nhanh ta sẽ chết chìm trong ánh mắt tản ra vô số tia sáng như bầu trời đầy sao, nàng hoàn hảo ngồi xổm xuống vỗ vỗ đầu Thanh nhi.
“Ngươi tên là gì?” Đại mỹ nhân mị lực thật sự rất lớn, ngay cả Thanh nhi còn đang chơi đùa cùng tiểu thỏ con cũng bỏ xuống, khuôn mặt đỏ bừng, giống như câu nói kia: Trách ngươi quá mức mỹ lệ!
Đồng thời bản công tử cũng chịu thua, dựa vào cái gì mỗi lần ta cùng Thanh nhi bọn họ nói chuyện, chưa từng thấy qua vẻ mặt xấu hổ này, Ta không cho phép!
Ta muốn lần thứ hai cường điệu, tốt xấu gì bản công tử cũng là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử, gọi tắt mỹ nam, chính là một thời tuấn ngạn, không biết có bao nhiêu nữ tử bị phong thái của bản công tử thuyết phục, bị phong độ bản công tử làm cho thần hồn điên đảo, ta tin tưởng ta thành thân ngày ấy, khẳng định toàn thành có nhiều hơn phân nửa nữ tử đều vì bản công tử mà ruột gan đứt đoạn, phân nửa còn lại không phải thành thân rồi thì chính là chưa lớn lên, ân! Ta cũng biết là như vậy, nhất định là bởi vì Thanh nhi chưa lớn lên, còn chưa hiểu được bản công tử từ trong ra ngoài đều tản ra hào quang xán lạn, được rồi! Tuổi còn nhỏ không phải là lỗi của ngươi, chờ ngươi trưởng thành sẽ biết bản công tử bản là giai nhân kiêm giai công tử, hơn nữa chờ ngươi trưởng thành ngươi sẽ hối hận không kịp!
“Tiên nữ tỷ tỷ, ta là Thanh nhi.”
“Thanh nhi hảo ngoan, tỷ tỷ nói cho ngươi biết, ta là nương tử của Trần ca ca ngươi, ta đời này sẽ ở bên cạnh nàng, sẽ không rời bỏ nàng, biết không?” Đại mỹ nhân xoay đầu lại nhìn ta, còn dùng thần ngữ: Hài lòng chưa?
Oh! Phi thường hài lòng, thỏa mãn vô cùng, đại mỹ nhân lời này tuy rằng đang nói với tiểu hài tử, nhưng mà căn bản đang nói cho bản công tử nghe đúng không? Đúng không đúng không? Ta đã nói rồi! Bản công tử ưu tú như vậy, thần tiên tỷ tỷ làm sao có thể không muốn Trần ca ca? Đại mỹ nhân làm ta nhịn không được đắc ý một phen, để che giấu hảo tâm tình đang lâng lâng, xoay người đưa lưng về phía tất cả tiểu hài tử, hướng cổng chính đi ra hai bước, để bình phục tâm tình sung sướиɠ, ai biết bởi vì ta quá cao hứng, cố nhìn trời, vì vậy chân trái vấp chân phải, ta mang theo vui mừng phấn khởi tiếp xúc thân mật với mặt đất, tiếp xúc đặc biệt dùng sức, đợi được bọn họ cùng đại mỹ nhân đem ta từ dưới đất đỡ dậy, máu mũi cũng vui sướиɠ chạy xuống tế thổ địa công.
Nương có nói qua, đối nhân xử thế không thể quá kiêu ngạo, đắc ý sẽ dẫn đến hậu quả không tốt, nhưng mà ngươi nói, ta có một vị nương tử tốt như đại mỹ nhân làm sao không đắc ý? Không sao cả, ta đã chuẩn bị tốt tâm lý sẵn sàng té ngã, được đại mỹ nhân yêu, xông pha khói lửa cũng không chối từ!
Bởi vì máu mũi đang chảy, lại đang ngồi trong Tứ Hợp Viện một lúc lâu mới rời đi, máu mũi cũng muốn không chảy nữa, nhưng mà vừa mở miệng, máu tươi mãnh liệt xông ra cổ họng, vì vậy dọc đường đi ta không nói một câu, đi tới giữa đường, đại mỹ nhân lôi kéo ta vào một cái hẻm cụt, không biết nàng muốn làm gì, trong lúc bất chợt bản công tử phúc chí tâm linh, lẽ nào đại mỹ nhân muốn ở chỗ này đối với ta…
“Ngươi làm sao vậy? Thế nào đều không nói lời nào?” Kết quả nàng kì thực chỉ là cùng ta nói chuyện phiếm, hại ta vốn cho là nàng muốn ở trong hẻm tối đối với đẹp trai bản công tử như vậy như vậy a! Hảo xấu hổ.
“Vừa rồi đều là mùi máu, thật ghê tởm.” Ta dùng mũi hít một hơi, hít hai ngụm không khí mới đem vị đạo trong khoang miệng tản đi.
“Ngươi buông tay ra, ta xem một chút.”
Đại mỹ nhân cuối người xuống, dư quang nơi khóe mắt thấy vạt áo đại mỹ nhân hơi buông ra, cùng với bên trong được bao bọc thật chặt, hình dáng hai tòa tuyết phong thật đẹp, ót nóng lên, bản công tử máu chảy như suối, chảy ra ngoài, quả thực so với Trường Giang Hoàng Hà còn muốn hung mãnh hơn. Ta đã nói rồi, bản công tử đúng là chính nhân quân tử, một chút cũng không háo sắc, chỉ là đại mỹ nhân thật sự quá xinh đẹp, làm cho ta nghĩ tới chuyện kia buổi tối, cho nên sơ ý một chút máu liền chảy ra, đây thực sự không phải lỗi của ta.
Đại mỹ nhân lần thứ ai nhìn thấy ta chảy máu mũi, lập tức kinh hô một tiếng, vội vàng kéo ta đến đường cái chuẩn bị về nhà, nhưng mà… Máu thật sự là chảy ra nhiều lắm, căn bản không có biện pháp ngừng, đại mỹ nhân dùng khăn tay chặn lại cũng đều nhiễm đỏ hết khăn tay, dưới tình thế cấp bách, đại mỹ nhân đem ta kéo vào ngôi nhà gần nhất, ra đón chúng ta là một sư phụ quét rác, thoạt nhìn tuổi đã cao. Hóa ra chúng ta đang bước vào nơi mà bản công tử từ lâu đã muốn tới, lại không có cơ hội có thể tới, hôm nay ta rốt cuộc tìm đến a!
“Thí chủ, vị thí chủ này thoạt nhìn không quá thoải mái, nhanh lên mời vào bên trong, bần ni chuẩn bị chỗ cho thí chủ nghỉ ngơi.”
“Làm phiền sư thái.”
Ở thiền phòng nghỉ ngơi trong chốc lát, máu mũi rốt cuộc đình chỉ, cái kia sư thái còn rất hảo tâm đem một chậu nước tới, để cho ta rửa mặt, lăn qua lăn lại một trận cũng tốt lên rất nhiều. Ta đây mới quan sát kỉ lưỡng nơi này, ta và đại mỹ nhân đang ở thiền phòng mặc dù có chút cũ nát, nhưng quét tước đặc biệt sạch sẽ.
“Sư thái, ta là Duẫn Tuyệt Ca, đây là phu quân ta Lạc Dương Trần, chẳng biết sư thái xưng hô thế nào?”
“A di đà phật, hai vị thí chủ, bần ni pháp hiệu Tĩnh Tu.”
“Tĩnh Tu sư thái, thật đến không đúng lúc, vào cửa mới biết được nơi này là chỗ tu hành của sư thái, Tuyệt Ca hiểu được nam tử không thể tùy ý xâm nhập, chỉ là phu quân máu chảy không ngừng, mới phải đến đây quấy rầy Phật môn thanh tịnh, nếu có chỗ mạo phạm, xin hãy sư thái tha thứ.”
“Thí chủ không cần để ý, thanh quy Phật môn mặc dù nghiêm, nhưng lúc này thí chủ gặp nạn, mạng người tự nhiên trọng yếu hơn quy cũ, hoàn hảo không trở ngại. Thí chủ, còn có chỗ nào không khỏe? Có cần hay không bần ni mời đại phu đến chẩn đoán?”
“Sư thái, ta không sao. Không có ý tứ a! Cho ngươi thiêm phiền toái.” Nói thật, ta đích xác không quá nhẫn tâm, vị sư thái này thoạt nhìn lớn tuổi hơn cha nương ta, còn để cho nàng bưng chậu nước tới, lòng ta đối với việc này rất băn khoăn, vì vậy ta lôi kéo tay áo đại mỹ nhân, nói nhỏ vào lỗ tai nàng.
“Tuyệt Ca, trên người ngươi có ngân lượng không? Ngân lượng trên người ta dùng mua đồ đến Tứ Hợp Viên hết rồi, chỉ còn lại chút ít bạc vụn.”
“Trên người ta còn có ngân lượng a!”
“Ta xem vị sư thái này đang nổ lực tu hành, nếu như chúng ta trực tiếp lấy tiền đưa nàng, nàng sẽ không thu, cho nên ta nghĩ dùng tiền mua dầu mè. Ngươi có thể đem ngân lượng cho ta mượn trước không? Ta về sẽ trả lại cho ngươi.”
“Tốt! Bất quá sau khi trở về muốn thế nào thì do ta quyết định!” Đại mỹ nhân cười đến mắt cong cong, còn vỗ vỗ đầu ta.
“Đó là đương nhiên!” Hay nói giỡn, tiền của ta sớm muộn gì cũng là của đại mỹ nhân, nhưng tiền của đại mỹ nhân chỉ có thể là tiền của đại mỹ nhân, ta ít nhiều đều phải cho nàng, nếu không thì ta liền đem tiền tiêu vặt hàng tháng và tiền tích trữ lấy ra đưa hết cho nàng!
Hỏi sư thái hướng đi chính điện, nhanh đi đến đại điện tham bái, nguyên lai nơi này chính là nơi thờ cúng Quan Thế Âm.
Quan Thế Âm nương nương, ta là Lạc Dương Trần, ít nhiều cũng cám ơn người giúp đỡ, mới có thể cưới được đại mỹ nhân, hơn nữa cuộc sống rất khoái hoạt, ta sớm nên đến đây thấp hương, nhưng chưa có cơ hội nên rốt cuộc đến chậm, Quan Thế Âm nương nương đại nhân đại lượng sẽ không cùng ta phàm phu tục tử tính toán. Ta đây thuận tiện thỉnh cầu nương nương phù hộ cho cả nhà ta thân thể khỏe mạnh, tất cả bình an, nếu như có rãnh rỗi cũng thuận tiện phù hộ hoàng thượng dượng cùng hoàng hậu a di của ta một chút, tiếp đó phù hộ ta và đại mỹ nhân tình cảm đều vẫn tốt như vậy, ta có thời gian sẽ tới dâng hương.
Ta cho rằng đại mỹ nhân tới bái thần linh, ít ra cũng nói hai câu, không nghĩ tới ta nhắm mắt lại nói một lúc lâu, mở mắt ra lại phát hiện đại mỹ nhân dùng một loại biểu tình tựa tiếu phi tiếu nhìn ta, giống như phát hiện sự kì quái gì đó. Đợi chúng ta đem tất cả ngân lượng đều moi ra mua dầu mè, cám ơn sư thái, đại mỹ nhân đều vẫn duy trì vẻ mặt quái dị.
“Tuyệt Ca, ngươi vì sao dùng vẻ mặt này nhìn ta?”
“Ngươi biết thần linh ngươi vừa bái là ai không?”
“Quan Thế Âm nương nương a!”
“Tiểu hỗn đản, ngươi thật sự không biết, đúng thật là Quan Thế Âm nương nương, nhưng mà… Quan Thế Âm cầu tử, ta còn tưởng rằng phu quân ngươi rất muốn hài tử! Nếu là như vậy, ta giúp phu quân đội lên đầu một cái mũ màu xanh biết.” Đại mỹ nhân vừa nói vừa cười không ngừng.
Cái gì? Chúng ta hai người nữ tử bái cầu tử Quan Thế Âm? Đây…