Hướng theo ánh mắt của Lạc Nam, các nhân vật có mặt ở hiện trường đều giật mình kinh hô:
“Nhàn Văn Đạo Sĩ của Kiếm Đan Sơn Trang?”
Nhàn Văn Đạo Sĩ cũng là nhân vật có tên tuổi ở Kiếm Châu, là đại trưởng lão của Chí Tôn Thế Lực.
Nhưng đó là khi so với người khác, còn nếu khi đặt cùng một vị Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn như Lạc Nam thì thân phận của Nhàn Văn Đạo Sĩ chẳng tính là gì, chênh lệch giữa đôi bên rất lớn.
Vậy mà Lạc Nam chẳng để ý đến vấn đề thân phận, ở tại Đúc Kiếm Đại Hội đúc ra thanh kiếm tốt nhất, cao quý nhất tặng cho Nhàn Văn Đạo Sĩ, chứng minh một điều hắn là một đại trượng phu chân chính, kết bạn không phân sang hèn…và hiển nhiên đây cũng là vinh hạnh to lớn của Nhàn Văn Đạo Sĩ.
Dáng vẻ trầm ổn bình thường hoàn toàn biến mất, lúc này bộ xương già của Nhàn Văn Đạo Sĩ đang run rẩy vì kích động, hốc mắt phím hồng cho thấy tâm trạng của hắn.
Trước vạn chúng chú mục, trước vô số ánh mắt ghen ghét, ngưỡng mộ hay thán phục, Lạc Nam cười cười hạ mình rơi xuống trước mặt Nhàn Văn, đưa tay vỗ vỗ vai lão ta:
“Giữ đúng lời hứa, kiếm này đưa cho đạo sĩ ngươi…”
Nhàn Văn Đạo Sĩ thật sâu nhìn Lạc Nam, bờ môi run run, cuối cùng chỉ phát ra một chữ: “Hảo!”
Lão ta đã tưởng tượng ra được kiếm mà Lạc Nam muốn đưa cho mình chắc chắn không đơn giản, nhưng không hề nghĩ đến nó lại bất phàm đến mức độ này, có thể áp đảo quần kiếm, triệu hoán cửu đạo kiếp lôi, vấn đỉnh Đúc Kiếm Đại Hội.
Có thể nói ở tình cảnh hiện tại, ngay cả Chí Tôn cũng muốn sở hữu thanh kiếm như thế này, vô vàn Kiếm Tu đều thèm nhỏ dãi, nhưng nó lại được giành cho mình.
“Cuộc đời bần đạo vinh hạnh nhất là được kết giao cùng Lạc tiểu hữu.” Nhàn Văn Đạo Sĩ tiếp nhận kiếm vào tay, trịnh trọng nói rằng.
Bất kỳ ai cũng nhìn thấy sự tự hào, trân quý và thán phục trong đôi mắt đυ.c ngầu của lão.
Nhàn Văn Đạo Sĩ cảm giác mình có thể chết vì người tri kỷ là vậy.
“Đặt tên cho nó đi!” Lạc Nam gật đầu đề nghị.
“Lạc Thủy Kiếm.” Nhàn Văn Đạo Sĩ dường như đã chọn cái tên này từ rất lâu rồi, lập tức cao giọng nói:
“Kiếm này là do Lạc tiểu hữu đúc ra, Lạc tiểu hữu dâng tặng...lại là thủy thuộc tính hợp với bần đạo, không có cái tên nào thích hợp hơn với nó.”
“Hay, đang giản nhưng ý nghĩa…” Không ít người âm thầm gật gù.
Sợ rằng sau ngày hôm nay, Lạc Thủy Kiếm sẽ là một trong những thanh kiếm nổi tiếng khắp Kiếm Châu.
Không chỉ nổi tiếng về sức mạnh và tiềm lực, mà còn gắn liền với cố sự Đại Hộ Pháp Nam Thiên Môn dùng thủ pháp thần kỳ đúc ra, dâng tặng hảo hữu.
Kiếm Tu luôn mang trong mình một bầu nhiệt huyết, cầm kiếm tiêu dao thiên hạ, kết bằng hữu thiên nam địa bắc, khoái kiếm ân cừu.
Mà mối quan hệ của Nhàn Văn Đạo Sĩ và Lạc Nam không thể nghi ngờ chính là minh chứng cho cái đẹp trong nội tâm của Kiếm Tu.
“Đáng giận, Kiếm Đan Sơn Trang rốt cuộc giẫm phải vận cứt chó gì mà kết giao được với Lạc Nam.” Không ít thế lực âm thầm ghen ghét đố kỵ:
“Đầu tiên là đạt được Binh Nhân Tộc như Trùng Dương Kiếm, nội tình tăng mạnh, sau đó đến lượt Lạc Thủy Kiếm.”
Tất cả đều biết rằng thế phát triển của Kiếm Đan Sơn Trang đã là không thể ngăn cản.
Lạc Nam công khai cho thấy quan hệ hữu hảo giữa mình với Nhàn Văn Đạo Sĩ chẳng khác nào gián tiếp chứng minh hắn và Kiếm Đan Sơn Trang giao tình cực sâu, đắc tội với Kiếm Đan Sơn Trang đồng nghĩa dây vào Nam Thiên Môn và Đúc Kiếm Sơn sau lưng hắn.
Trừ khi ngươi có được thực lực đủ áp đảo cả Nam Thiên Môn và Đúc Kiếm Sơn, bằng không tốt nhất đừng nảy sinh ý đồ bất thiện cướp đoạt Lạc Thủy Kiếm trong tay Nhàn Văn Đạo Sĩ.
“Bảo kiếm tặng tri kỷ, thật đáng ngưỡng mộ vậy.” Tổ Hỏa Khí Tôn cao giọng cười nói:
“Đúc Kiếm Đại Hội đã có quán quân, mời luyện khí sư Lạc Nam lên đài nhận thưởng.”
Trong ánh mắt tự hào của mấy nữ Độc Cô Ngạo Tuyết, Lạc Nam hướng toàn trường chắp tay, thả người bay lêи đỉиɦ Đúc Kiếm Sơn, lễ độ mở miệng:
“Tiểu tử gặp qua hai vị Sơn Chủ, gặp qua các vị Trưởng Lão.”
Là lễ độ mà không phải kính cẩn.
Đơn giản vì hắn đại diện cho mặt mũi của Nam Thiên Môn, chức trách Đại Hộ Pháp đủ để bình khởi bình tọa với cao tầng của Đúc Kiếm Sơn, không cần phải lấy lễ vãn bối gặp gỡ trưởng bối.
Bách Luyện Khí Tôn hài lòng gật đầu, đưa tay vỗ vỗ vai Lạc Nam, nghiêm nghị nói rằng:
“Thật đáng mừng vì Luyện Khí Thuật có những người trẻ tuổi xuất sắc như ngươi, sóng sau đè sóng trước, chỉ có như vậy Luyện Khí Chi Đạo mới vĩnh viễn lưu truyền, ngày càng lớn mạnh.”
“So với những cống hiến của Đại Sơn Chủ cho Kiếm Châu nói riêng và toàn bộ ngành Luyện Khí Thuật nói chung, tiểu tử không đáng để nhắc đến…” Lạc Nam thành thật đáp.
“Haha, không cần khiêm tốn.” Bách Luyện Khí Tôn nở nụ cười:
“Đúc Kiếm Sơn là một Luyện Khí Thế Lực, chúng ta đa số cũng là những nam nhân thô kệch, thẳng tính, vì vậy cũng không có đại lễ hay nghi thức long trọng nào, trực tiếp đi thẳng vào chính đề với ngươi.”
“Dựa theo quy tắc ban đầu, quán quân muốn nhận Vĩnh Hằng Thuộc Tính được chúng ta đánh giá là nguy hiểm nhất Kiếm Châu phải đáp ứng một điều kiện.”
“Trở thành chân truyền đệ tử của Đúc Kiếm Sơn nếu tuổi tác dưới mười vạn, trở thành trưởng lão của Đúc Kiếm Sơn nếu tuổi tác trên mười vạn.”
“Lý do đơn giản là vì khả năng của Vĩnh Hằng Thuộc Tính kia nguy hiểm đến mức Đúc Kiếm Sơn không muốn nó rơi vào tay người không có bất cứ quan hệ nào với chúng ta.”
Toàn trường âm thầm kinh hãi, thì ra đó là nguyên nhân Đúc Kiếm Sơn đưa ra quy tắc như vậy cho người thắng cuộc.
Vĩnh Hằng Thuộc Tính kia rốt cuộc là thứ gì? Vì sao được Đúc Kiếm Sơn đánh giá cao đến như thế?
Đám người trong lòng ngứa ngáy, hận không thể được nhìn thấy loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính đó.
Triệu Hỏa, Tinh Luyện Khí Đế, Huyết Khí Trưởng Lão đưa mắt nhìn nhau, trong lòng âm thầm mắng chửi.
Lạc Nam vốn đã yêu nghiệt lắm rồi, hiện tại hắn lại được Vĩnh Hằng Thuộc Tính khủng bố, có còn cho địch nhân như bọn hắn sống không?
“Bất quá trường hợp của ngươi có chút đặc biệt…” Bách Luyện Khí Tôn bỗng nhiên nói rằng.
Trong lúc mọi người còn chưa hiểu rõ lắm, Bách Luyện Khí Tôn đã nói giải thích:
“Ngươi là Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn, chúng ta Đúc Kiếm Sơn mặc dù cũng có chút cơ nghiệp và danh tiếng, nhưng còn không dám thu Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn làm một tên đệ tử.”
Lạc Nam cười khổ, quả thật cũng là đạo lý này.
Về thân phận và địa vị, Nam Thiên Môn không hề thua kém Đúc Kiếm Sơn, bản thân hắn đường đường là Đại Hộ Pháp, đại diện cho mặt mũi của Nam Thiên Môn lại chạy đến Đúc Kiếm Sơn làm một tên đệ tử, đây không phải là vô tình hạ thấp Nam Thiên Môn xuống dưới Đúc Kiếm Sơn hay sao?
Phải biết rằng thân phận đệ tử và Đại Hộ Pháp chênh lệch vô cùng to lớn.
Lại nghe Bách Luyện Khí Tôn nói tiếp: “Thêm một vấn đề nữa, đó là bản thân ngươi đã tự mình sáng chế ra một phương pháp luyện khí hoàn toàn mới, đóng góp to lớn cho sự đa dạng và phát triển của luyện khí đạo, đây là việc mà chỉ những luyện khí sư hàng đầu mới có thể làm nên, thử hỏi còn có ai dám thu ngươi làm đồ đệ?”
Toàn trường thầm nghĩ quả thật là như vậy, có một tên đệ tử như Lạc Nam cũng rất áp lực, bởi vì chỉ sợ rằng mình còn chưa thể dạy dỗ gì được cho hắn thì thành tựu của hắn đã vượt qua mình rồi, vậy chẳng phải người làm sư phụ có cũng bằng thừa?
“Không biết ý của Bách Luyện Khí Tôn như thế nào?” Lạc Nam nghiêm mặt chắp tay.
“Đơn giản, đã không thể thu ngươi làm đồ, vậy thì trực tiếp cho ngươi đảm nhiệm chức vụ trưởng lão Đúc Kiếm Sơn.” Bách Luyện Khí Tôn trầm giọng nói:
“Ngươi sẽ trở thành vị trưởng lão thứ chín của Đúc Kiếm Sơn – Cửu Trưởng Lão!”
“HÍT!” Vô số người hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt kinh dị nhìn lấy Lạc Nam, thật sự tên nam nhân này quá ư kinh khủng.
Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn, Cửu Trưởng Lão của Đúc Kiếm Sơn, vị thế không thể nghi ngờ là một trong những nhân vật hàng đầu Kiếm Châu, ngay cả Chí Tôn gặp hắn cũng phải khách khí.
Nhưng lại không ai cảm thấy có gì bất hợp lý ở đây cả.
Để Lạc Nam trở thành Cửu Trưởng Lão, vừa vặn xứng với thân phận Đại Hộ Pháp của hắn, không hạ thấp Nam Thiên Môn so với Đúc Kiếm Sơn, mà cũng vừa là sự công nhận thích đáng so với một người khai sáng nên thuật luyện khí mới mẻ.
“Không biết ý của ngươi thế nào?” Tổ Hỏa Khí Tôn nở nụ cười trầm ổn:
“Có nguyện trở thành Cửu Trưởng Lão Đúc Kiếm Sơn chúng ta?”
“Mau đồng ý đi!” Dạ Thanh Thu mấy nữ liên tục truyền âm, hận không thể thay hắn gật đầu.
“Tại hạ đương nhiên nguyện ý, chân thành cảm tạ sự ưu ái của Đúc Kiếm Sơn giành cho ta.” Lạc Nam chắp tay, trịnh trọng nói rằng:
“Ta cam kết sẽ không để Đúc Kiếm Sơn thất vọng.”
“Hahaha, tốt tốt tốt.” Bách Luyện Khí Tôn cất tiếng cười to, vô cùng tán thưởng nhìn hắn nói rằng:
“Thật đáng tiếc, lần này bản thể của ta không trở về để chứng kiến một nhân vật thú vị như ngươi vậy.”
Tiếng nói vừa dứt, phân thân của Bách Luyện Khí Tôn bỗng nhiên chậm rãi tan biến, kèm theo lời dặn dò:
“Mọi chuyện tiếp theo, giao cho Nhị Sơn Chủ giải quyết…”
“Cung tiễn Bách Luyện Khí Tôn!” Toàn trường thấy cảnh này lập tức chắp tay.
Sau đó trước ánh mắt chứng kiến của tất cả kiếm tu và luyện khí sư đang có mặt, Tổ Hỏa Khí Tôn lấy ra một khối lệnh bài có hình dạng ngọn núi, chính là một tòa Đúc Kiếm Sơn phiên bản thu nhỏ.
Bên trên lệnh bài có điêu khắc một chữ “Cửu.”, chứng minh cho thân phận Cửu Trưởng Lão.
Lạc Nam tay nắm lệnh bài, chỉ cảm thấy bên trong tràn đầy lực lượng, có một tòa Truyền Tống Trận để hắn dịch chuyển trở về Đúc Kiếm Sơn bất cứ lúc nào.
“Đúc Kiếm Đại Hội lần này chính thức khép lại, cảm tạ chư vị Luyện Khí Sư và toàn thể Kiếm Tu đã có mặt, hẹn gặp các vị ở đại hội lần sau.” Tổ Hỏa Khí Tôn nhàn nhạt mỉm cười.
Nghe ra giọng điệu có ý trục khách của Nhị Sơn Chủ, đa số người đều bất đắc dĩ, bọn hắn muốn ở lại xem thử Lạc Nam sẽ đạt được loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính nào, nhưng mà xem ra là không có cơ hội.
Trong lúc nhất thời, từng người nhao nhao chắp tay, sau đó lục tục rời đi.
“Các nàng theo ta.” Lạc Nam lại hướng mấy mỹ nhân vẩy tay.
Tam nữ Dạ Thanh Thu mỉm cười, nhanh chóng bay lên đứng bên cạnh hắn.
“Haha, truyền ngôn ngươi phong lưu đa tình quả nhiên không giả.” Tổ Hỏa Khí Tôn nở nụ cười.
Mấy vị trưởng lão khác lúc này cũng được đại trưởng lão Hỏa Vân Lão Tổ kéo đến chào hỏi Lạc Nam, muốn giới thiệu nhằm đôi bên nhận thức.
Bất quá Tổ Hỏa Khí Tôn lại phất tay nói rằng: “Chuyện chào hỏi để sau đi, trước mắt theo ta tiếp nhận Vĩnh Hằng Thuộc Tính.”
ẦM ẦM ẦM…
Đúc Kiếm Sơn bỗng nhiên rung động, sau đó một cái đại môn hiện ra bên trên đỉnh.
“Ồ…” Lạc Nam và tam nữ hơi kinh ngạc, đại môn này là lối đi vào bên trong lòng núi của Đúc Kiếm Sơn, không nghĩ đến bên trong của Đúc Kiếm Sơn là một không gian mênh mông và rộng lớn như nhất phương đại thế giới.
Tổ Hỏa Khí Tôn bay trước dẫn đường, Lạc Nam cùng tam nữ thả người bay theo.
Lướt qua một quảng trường hùng vĩ, nơi có hàng nghìn Luyện Khí Sư là đồ đệ của Đúc Kiếm Sơn đang tu luyện, đúc kiếm, luyện chế pháp bảo.
Lại bay qua một quần thể kiến trúc đa dạng có vẻ là nơi lưu trữ bí tịch, bảo khố, nơi ở của các vị trưởng lão, nghị sự phòng và cả chỗ của hai vị sơn chủ.
Cho đến điểm cuối của vùng không gian này, rốt cuộc đám người mới chứng kiến một phong ấn cự đại.
Phong ấn này cũng chẳng quá to lớn nhưng lại kết tụ từ Chí Tôn Lực cực kỳ hùng hậu, đủ ngăn cản bất kỳ loại tồn tại dưới Chí Tôn nào có ý định đào tẩu.
Nhìn xuyên vào bên trong, đập vào tầm mắt của Lạc Nam và mấy nữ là một thiếu nữ đang ngồi bệch dưới đất, hai tay ôm đùi, mặt cúi xuống bên dưới không nhìn thấy rõ dung mạo.
Nhưng ở khoảnh khắc tiếp cận thiếu nữ, tất cả 17 tôn Đại Đỉnh trong đan điền của Lạc Nam đã mãnh liệt rung lên đầy dữ dội, dường như hận không thể lao ra bên ngoài thôn phệ thiếu nữ.
“Ồ…” Lạc Nam sắc mặt cả kinh.
Thông thường khi tiếp cận Vĩnh Hằng Thuộc Tính, hầu như chỉ có một đại đỉnh tương ứng, có cùng thuộc tính thì mới rung động và biểu hiện thèm thuồng.
Còn trường hợp khi tất cả các đỉnh đều phản ứng kịch liệt, chứng tỏ thiếu nữ trước mặt này là một loại thuộc tính hoàn toàn mới mà Lạc Nam chưa từng sở hữu.
Chỉ khi đối mặt với loại lực lượng mà mình chưa có, tất cả đại đỉnh mới đồng loạt phản ứng nhằm biểu tình, muốn Lạc Nam khai sinh thêm đỉnh mới, gia tăng sức mạnh chung của Bá Đỉnh sau khi hợp nhất.
“Tử Vong…đây là mùi vị của Tử Vong.” Dạ Thanh Thu trầm giọng, ánh mắt lóe lên:
“Một loại Vĩnh Hằng Tử Vong cực kỳ nguy hiểm.”
Bản thân là Tử Dạ Đế Tộc, nàng cực kỳ mẫn cảm với các loại Tử Vong lực lượng, mà để một vị Tử Dạ Đế Tộc cao ngạo như nàng đánh giá “cực kỳ nguy hiểm” có thể thấy thiếu nữ trước mặt này có bao nhiêu khủng bố.
Lạc Nam trong lòng nhảy dựng: “Là Vĩnh Hằng Tử Vong thật sao?”
Nhịp tim của hắn đập lên thình thịch, một cảm giác hưng phấn dâng trào.
Từ khi đặt chân đến Nguyên Giới, Lạc Nam liền nhận ra Tử Vong và Sinh Mệnh vẫn là hai loại lực lượng chí cao và quý hiếm.
Trước đây ở Nhất Thế Vũ Trụ, hắn cho rằng tiểu vũ trụ quá nhỏ nên người có được Tử Vong hay Sinh Mệnh Lực không nhiều, khi lên Nguyên Giới sẽ tiếp xúc nhiều hơn.
Nhưng mãi cho đến hiện tại, số tu sĩ sở hữu một trong hai loại linh căn này vẫn hiếm hoi như phượng mao lân giác, chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Ngay cả Dạ Thanh Thu trước đây là Dạ Linh Tộc cũng không hề sở hữu Tử Vong Lực, nàng nhờ luyện hóa huyết mạch Tử Dạ Đế Tộc mà hắn đưa cho mới sinh ra loại lực lượng nguy hiểm và quý hiếm này.
Vậy nên khi đối mặt với một loại Vĩnh Hằng Tử Vong, Lạc Nam biểu lộ cực kỳ phấn khởi.
“Ta mang theo chủ nhân của ngươi đến theo ước định ban đầu.” Tổ Hỏa Khí Tôn hướng thiếu nữ ngồi trong phong ấn trầm giọng nói.
Nghe thấy vậy, nàng mới có chút lười biếng vuốt nhẹ mái tóc đen tuyền, hơi ngẩng đầu lên.
Một khuôn mặt thiên chân vô tà, như thiên sứ ngây thơ vô số tội hiện ra…
…
Chúc cả nhà ngủ ngon