Lạc Nam thấy Hi Vũ khiêu chiến Âu Dương Thương Lan cũng nảy sinh hứng thú, muốn xem thử một phen kết quả như thế nào, nhân tiện xem công dụng thực tế của Hư Tử Chiến Trường luôn.
Mà không riêng gì hắn, mấy nữ nhân khác cũng hào hứng vô cùng.
Không kể đến mấy tỷ muội có tu vi vượt trội như Thánh Hoàng Tây Thi, hay Hồn Thánh Đế Thủy Triều Tịch…thì Hi Vũ và Âu Dương Thương Lan cũng là hai nữ nhân có chiến lực gần như hàng đầu trong số các nàng rồi.
Ngay cả Thánh Vương như Giao Linh, Quân Tư Tình cũng chưa chắc có thể đánh bại được Hi Vũ hay Âu Dương Thương Lan.
Từ trước đến nay các tỷ muội khi luận bàn đều phải lưu thủ với nhau, thì đây lại là cơ hội để có thể bung hết sức.
Phần phật…
Óng tay áo tung bay, Hi Vũ với một thân Kim Sắc Đế Bào uy nghiêm cao quý đã thả người bay vào Sinh Tử Chiến Trường.
Phía sau lưng nàng, Âu Dương Thương Lan thong thả theo sau.
Trái ngược với Kim Sắc Đế Bào có phần rộng thùng thình của Hi Vũ, trên thân Âu Dương Thương Lan là một bộ nhuyễn giáp mỏng ôm lấy cơ thể mạn diệu triển lộ từng đường cong tinh tế tỉ mỉ, triển lộ đôi chân dài miên man, rất dẻo dai linh hoạt.
Nhuyễn giáp này của Âu Dương Thương Lan cũng là do nàng thông qua Hóa Lực Y Công ngưng tụ mà thành giống với Kim Sắc Đế Bào, chỉ cần lực lượng của nàng không can kiệt, nhuyễn giáp trên thân vĩnh viễn cũng không rách nát.
“Thú vị…” Độc Cô Ngạo Tuyết nhếch miệng.
Đình Manh Manh vỗ tay cười khúc khích: “Đại công chúa của Tiên Ma Cung đấu với truyền nhân của Đại Trưởng Lão Tiên Ma Cung, thắng bại khó phân nha.”
Mà lúc này khi đặt chân vào Hư Tử Chiến Trường, sắc mặt của Âu Dương Thương Lan và Hi Vũ đã hoàn toàn thay đổi.
Ánh mắt các nàng nhìn nhau đã không còn sự thân thiết như tỷ muội lúc bình thường, thay vào đó đã xuất hiện những tia hiếu thắng và thù địch, giống như kỳ phùng địch thủ gặp mặt, hoàn toàn không có chút cảm tình.
Lạc Nam gật đầu, hiệu quả của Chí Bảo quả nhiên bất phàm, ở trạng thái như vậy…cảm xúc sẽ không còn là yếu tố xen vào nữa, càng khiến các nàng có thể tập trung toàn lực vào trận đấu.
Bởi vì đã xem nhau như địch nhân, hai nữ cũng không hề thăm dò hay nhường nhịn nữa.
Vừa mới ra tay, lập tức xuất sử toàn lực.
ẦM!
Chiến Thế và cả Sát Thế của các nàng cùng lúc bạo phát, sức mạnh không chênh lệch nhau quá nhiều.
Nhưng mà ở khoảnh khắc, Hi Vũ liền điều động Chinh Phạt Công, thu nạp vô tận Nguyên Khí ở khắp bốn phương tám hướng trong trời đất, kết hợp cùng Thánh Lực bùng nổ trong đan điền tạo thành một Lĩnh Vực Lực Đẩy với sức tàn phá kinh khủng.
Chiến Thế, Sát Thế dung hòa cùng Lĩnh Vực Lực Đẩy, Hi Vũ chủ động tấn công, Côn Lôn Ấn đã ngưng tụ trong lòng bàn tay, không chút lưu tình nện thẳng xuống đầu đối thủ.
Âu Dương Thương Lan sắc mặt lạnh lùng, hai bàn tay hướng về phía trước nắm chặt.
KENG! KENG!
Loạn Tinh Thương cùng Ngân Dạ Đế Thương cùng lúc xuất hiện trước mặt.
ẦM!
Vài chục tầng Thương Vực bá đạo tuyệt luân càn quét mà ra, ngưng thành Thương Thế, dung nhập vào Sát Thế và Chiến Thế của nàng.
Nếu Hi Vũ có Lĩnh Vực Lực Đẩy thì Âu Dương Thương Lan cũng có Thương Thế không hề thua kém.
Đối mặt thế công của Hi Vũ, Âu Dương Thương Lan không hề thua kém, song thương vũ loạn, một thương đối kháng Côn Lôn Ấn, một thương khác nhắm ngay l*иg ngực Hi Vũ đâm thẳng trực diện.
Vừa ra tay liền nhắm vào vị trí yếu hại trên người đối phương, điều mà khi luận bàn các nàng chưa từng dám làm như vậy.
Hi Vũ nở nụ cười lãnh khốc, Côn Lôn Đế Hoàng Tỷ xoay tròn ở bàn tay còn lại, lấy cứng chọi cứng.
OÀNH OÀNH!
Như thiên thạch va chạm sao băng, các loại Thế điên cuồng va chạm, công kích dữ tợn ma sát trực diện, không ai nhường ai.
Theo một vụ nổ mãnh liệt vang lên, lực phản chấn cường đại đem các nàng đánh bật trở về.
Trong thời khắc bay ngược, Âu Dương Thương Lan hai mắt lóe lên tia nguy hiểm, Hồn Lực ngưng tụ hóa thành hai luồng Thương Hồn, nhắm thẳng đầu Hi Vũ oanh tạc.
Hồn Lực công kích là thứ có thể dễ dàng xuyên qua Lĩnh Vực Lực Đẩy.
Đừng quên Âu Dương Thương Lan cũng là một vị Hồn Tu không kém Nguyên Tu.
Bất quá Kim Sắc Đế Bào của Hi Vũ lại được tạo ra nhằm chống lại công kích linh hồn, tà áo rộng lớn phất lên như hóa thành một tấm thuẫn che chắn trước mặt, dễ dàng chặn đứng hai luồng Thương Hồn.
“Trẫm nói! Tu vi ngươi rơi xuống, tu vi trẫm tăng lên!”
Kim Khẩu Ngọc Ngôn ngay lập tức triển khai, mái tóc hoàng kim cao quý của Hi Vũ lập tức chuyển sang màu bạc, đánh đổi lượng lớn giới hạn cơ thể.
Mà theo sau đó, một cổ quy tắc thiên địa hàng lâm mà xuống, bao phủ lấy Âu Dương Thương Lan và cả Hi Vũ.
Tuyệt Thế Thần Thông phát huy công hiệu, tu vi của Âu Dương Thương Lan đang là Thánh Tướng Sơ Kỳ liền rơi xuống Đại Thánh Viên Mãn, trong khi đó Hi Vũ lại từ Thánh Tướng Sơ Kỳ đạt đến Thánh Tướng Trung Kỳ.
GÁY!
Hi Vũ muốn chấm dứt trận chiến, sức mạnh huyết mạch triển khai, hư ảnh Bất Diệt Điểu đã ngửa đầu gào thét sau lưng nàng.
Ngọn lửa Bất Diệt hừng hực thiêu đốt thương khung, dung nhập vào Côn Lôn Ấn tạo thành Bất Diệt Côn Lôn Chưởng, uy lực mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần, lại thêm ưu thế về mặt tu vi, có thể nói là dễ dàng nghiền nát mọi đối thủ.
“Chết!”
Mang theo phong thái của Nữ Hoàng, Hi Vũ một chưởng vô tình trấn xuống.
Âu Dương Thương Lan mặt không biểu tình, dường như việc tu vi suy giảm không ảnh hưởng đến tâm tình của nàng.
Đứng trước một chưởng phô thiên cái địa của Hi Vũ, khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng cũng trở nên uy nghiêm chưa từng có.
“Bí Tự Lâm!”
Trong đôi mắt sắc sảo, một bí tự cổ xưa chậm rãi hiện lên, đó là Bí Tự Lâm với tác dụng khiến chủ nhân bất khả xâm phạm trong thời gian thi triển.
Nhưng mà khi thấy tình cảnh này, Hi Vũ lại nở nụ cười lãnh khốc:
“Kim Khẩu Ngọc Ngôn, trẫm nói Bí Tự Lâm vô hiệu!”
Trong ánh mắt không dám tin của chúng nữ, quy tắc thiên địa lại một lần nữa phủ xuống, Kim Khẩu Ngọc Ngôn vẫn tượng trưng cho loại uy quyền áp đảo của bậc đế hoàng.
Bí Tự Lâm vừa mới hiện ra đã bị hoàn toàn vô hiệu hóa, trở về trong cơ thể Âu Dương Thương Lan.
Nhưng mà cái giá phải trả cho điều đó là mái tóc của Hi Vũ lại càng bạc trắng, thậm chí có một số sợi đã rơi rụng, da thịt xuất hiện nếp nhăn.
Hiển nhiên để vô hiệu hóa một Bí Tự thông qua Kim Khẩu Ngọc Ngôn, Hi Vũ đã phải trả giá gần như sắp hết sinh mệnh của mình.
Bất Diệt Điểu là Thần Thú có tuổi thọ vô hạn, nhưng lúc này phản phệ mà Kim Khẩu Ngọc Ngôn gánh chịu lại là sinh mệnh của cơ thể, không còn đơn thuần là tuổi thọ như ở Tiểu Vũ Trụ nữa.
Muốn tác động đến quy tắc của Nguyên Giới, cái giá phải trả đương nhiên nặng nề hơn rất nhiều so với quy tắc của Tiểu Vũ Trụ, ngay cả Bất Diệt Điểu cũng không thể lạm dụng.
Bất Diệt Côn Lôn Chưởng đã đến, Âu Dương Thương Lan không còn Bí Tự Lâm để ngạnh kháng trực diện.
Nhưng đó chưa thể là thất bại…
“NGAO!”
Từ trong thể nội của nàng, một tiếng gầm uy nghiêm như đến từ nguyên thủy thời đại trầm thấp mà ra.
Đỉnh đầu Âu Dương Thương Lan mọc ra một đôi sừng rồng trong suốt như pha lê, nhuyễn giáp trên cơ thể hóa thành một bộ áo giáp tinh xảo tuyệt luân được kết tụ từ vảy rồng lấp lánh như tinh không vô hạn.
Huyết mạch Tinh Không Chi Long đã được Âu Dương Thương Lan kích hoạt, hai tay kết ấn, nàng điềm tĩnh hé môi:
“Tuyệt Thế Thần Thông – Nghịch Không Long Thức!”
Trong lòng bàn tay chưởng ra hư ảnh một con rồng trong suốt uốn lượn mang theo Không Gian Lực, chỉ trong chóp mắt thân rồng đã quấn quanh Bất Diệt Côn Lôn Chưởng đang lao đến.
Thân rồng chuyển mình, Không Gian Lực bá đạo tác động, Bất Diệt Côn Lôn Chưởng của Hi Vũ đánh ra bỗng nhiên chuyển hướng, bị hư ảnh con rồng không gian cưỡng ép quay ngược trở về tấn công vào chính nàng.
Ánh mắt Lạc Nam co lại, ngay cả hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy thủ đoạn này của Âu Dương Thương Lan.
Loại Không Gian Lực mà nàng vừa thi triển cũng không phải Không Gian Lực thông thường, bằng không rất khó để vượt cấp tác động lên công kích của Hi Vũ theo cách như vậy.
Không Gian Lực mà Âu Dương Thương Lan điều động còn dung hợp Long Lực ở bên trong, có thể xưng là Không Gian Long Lực.
Chủng loại Long Tộc biến dị và hy hữu như Tinh Không Chi Long thật sự không thể xem thường.
OÀNH!
Có lẽ ngay cả Hi Vũ cũng không ngờ đến thủ đoạn như vậy, mọi thứ diễn ra quá nhanh, Bất Diệt Côn Lôn Chưởng đã nện thẳng vào cơ thể nàng.
Biển lửa thiêu đốt đầy trời, toàn bộ cơ thể Hi Vũ đều bị oanh tạc.
“Bất Diệt Điểu – Bất Diệt Trùng Sinh!”
Từ trong biển lửa ngập trời, tiếng gáy bất diệt của Bất Diệt Điểu vang vọng, Hi Vũ toàn thân hoàn hảo vô hại xuất hiện.
“Hít, thật là khủng bố…” Chúng nữ thấy cảnh tượng này mà hít sâu một hơi khí lạnh.
“Phu quân từng nói Hi Vũ tỷ tỷ thật sự bất tử bất diệt, trừ khi có thể dập tắt vĩnh viễn Bất Diệt Viêm của nàng, bằng không Bất Diệt Điểu có thể trùng sinh vô hạn.” Kiếp Tâm, Kiếp Thiền mấy nữ thay Hi Vũ tự hào nói.
“Nói về mức độ sinh mệnh cường ngạnh, e rằng mấy người chúng ta khó ai sánh bằng Hi Vũ.” Ngay cả Cửu Huân Dao, Hồ Khinh Vũ, Vương Y Vận, Phượng Nghi mấy nữ nhân có khả năng hồi phục kinh khủng cũng phải cảm thán một câu này.
Chỉ có điều sinh mệnh khi triển khai Kim Khẩu Ngọc Ngôn vẫn không thể hồi phục, Hi Vũ trong trạng thái xế chiều vẫn thể hiện chiến lực kinh hoàng, ngang tàn tấn công Âu Dương Thương Lan.
Âu Dương Thương Lan nhíu mày, nàng cũng biết tu vi của mình đang bị suy giảm, khó mà dập tắt triệt để được Bất Diệt Viêm của Hi Vũ.
Bất quá Hi Vũ muốn công kích nàng liền không thể nào, bởi vì nàng ngay lập tức hóa thành Tinh Không Chi Long, ẩn mình vào trong không gian.
Tình cảnh này liền khiến Hi Vũ gặp khó…
Bởi lẽ nàng còn chưa đủ khả năng xâm nhập Không Gian, đó là điều Bất Diệt Điểu không thể nào làm được.
Âu Dương Thương Lan không thể đánh chết Hi Vũ, còn Hi Vũ thì không thể xâm nhập không gian để công kích Âu Dương Thương Lan.
“Trận chiến này một là đi vào ngõ cụt, hai bên không ai làm gì được ai…”
Lạc Nam xem đến đây, ngưng trọng nói:
“Hoặc cả hai cùng đồng quy vu tận!”
Quả nhiên hắn vừa dứt lời, Hi Vũ cắn răng, quyết đoán thét lên một tiếng:
“Kim Khẩu Ngọc Ngôn – Trẫm nói Tinh Không Chi Long mất quyền điều khiển không gian!”
RĂNG RẮC.
Nàng vừa dứt lời, Âu Dương Thương Lan đã bị Không Gian trục xuất mà ra.
Ngay lúc đó, thế công mạnh nhất của Hi Vũ đã giáng xuống, bao trùm toàn bộ cơ thể nàng.
OÀNH!
Âu Dương Thương Lan vẫn lạc.
“Hự…”
Mà ở phía đối diện có tiếng rêи ɾỉ yếu ớt, sinh mệnh lực của Hi Vũ chính thức đạt đến giới hạn.
Bất Diệt Viêm trên cơ thể nàng như ngọn đèn dầu loe lói chính thức dập tắt.
Hi Vũ ảm đạm sinh cơ, toàn thân ngã xuống.
XOẸT XOẸT.
Hai luông ánh sáng từ trên bầu trời Hư Tử Chiến Trường phủ xuống nơi hai nàng vừa tử vong.
Ánh sáng lóe lên, chúng nữ phát hiện Hi Vũ và Âu Dương Thương Lan đã hoàn hảo xuất hiện bên ngoài lối vào chiến trường.
“Sảng khoái!” Âu Dương Thương Lan cười lớn một tiếng, giang rộng tay ra.
“Khanh khách, lần này xem như hòa nhau.” Hi Vũ cũng hài lòng nở nụ cười, đón lấy Âu Dương Thương Lan ôm thật chặt.
Bốp bốp bốp…
Chúng nữ đứng bên cạnh vỗ tay khen hay, tán thưởng và khích lệ, một trận chiến vừa rồi thật sự khiến các nàng mở mang tầm mắt, đặc sắc tuyệt luân.
Ngay cả mấy người Tây Thi, Thủy Triều Tịch cũng là hai mặt nhìn nhau, bị chiến lực của hai nàng làm cho thán phục.
Lạc Nam thấy Âu Dương Thương Lan với Hi Vũ tỷ muội ôm nhau thân mật, đặc biệt là hai khuôn mặt hoàn mỹ không góc chết ở cùng một chỗ quá ư là đẹp mắt, liền kí©ɧ ŧɧí©ɧ truyền âm nói:
“Hôn nhau xem nào, thắt chặt tình cảm sau một trận sinh tử nha.”
“Phi, tên xấu xa.” Chúng nữ khẽ gắt một ngụm.
“Khanh khách, hôn đi, cho hắn ghen ghét chơi!” Mấy nữ nhân nghịch ngợm hài hước cổ vũ.
“Đúng nha, không hôn thì để ta hôn cả hai người.” Thiên Diệp Dao nổi lên bản tính sắc nữ, liếʍ liếʍ bờ môi nói.
Âu Dương Thương Lan cùng Hi Vũ đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng cũng không ngần ngại đặt môi mình lên môi đối phương.
Lạc Nam nhìn hai bờ môi tuyệt mỹ kiều diễm của các nàng ma sát mà trong lòng nóng lên, cảm thấy hạnh phúc vì nữ nhân của mình hòa thuận.
“Lưỡi đâu?” Hắn thúc giục.
Đáng tiếc hai nữ không thèm để ý đến hắn, chỉ khẽ hôn môi nhau một chút liền tách ra, gò má ửng đỏ.
Có thể nói các nàng khâm phục đối phương, lại thêm tỷ muội cùng hầu hạ một chồng nên mới lớn mật hôn như vậy, bằng không với tính cách kiêu ngạo của các nàng, hiếm có nữ nhân nào lọt vào mắt chứ đừng nói đến ôm hôn như vậy.
Lạc Nam có chút tiếc nuối, bất quá vẫn là tạm hài lòng, liền đặt ra điều lệ:
“Sau này cứ bất kỳ trận chiến nào kết thúc, mặc kệ đối thủ là ai, các nàng phải ôm hôn nhau, xem như bồi đắp tình cảm sau một phen sống chết, dùng lưỡi thì càng tốt.”
Mặc dù biết rằng mình lo xa, nhưng Lạc Nam vẫn đề phòng việc tử đấu trong Hư Tử Chiến Trường sẽ khiến các thê tử trong lòng sinh ra khúc mắc, vì vậy mới đặt ra điều lệ như thế để ngăn chặn kịp thời.
Chúng nữ đều là người thông minh, làm sao không hiểu ý đồ của hắn?
Các nàng chỉ cảm thấy buồn cười cái tên này luôn sợ hậu cung bóc cháy, Tử Hư Chiến Trường dù sao cũng là Chí Bảo, còn hoài nghi công dụng của nó nữa sao?
Nhưng mà nếu hắn đã lo lắng, các nàng đương nhiên sẽ chiều lòng, tỷ muội hôn nhau mà thôi, từ từ quen rồi nói không chừng sẽ thành nghiện.
Diễm Nguyệt Kỳ và Tần Mộng Ảnh đưa mắt nhìn nhau, đang muốn chiến đấu liền yêu kiều hừ một tiếng, không thèm nhìn đối phương ra vẻ bất hòa, lại bị Võ Tam Nương vỗ mông từng người răn dạy trước ánh mắt trêu tức của Tô Nhan chúng nữ.
“Hư Tử Chiến Trường còn có thể hỗn chiến…” Lạc Nam dặn dò:
“Các nàng cứ thoải mái sử dụng.”
Mặc dù không có mặt trong Linh Giới Châu nhưng âm thanh ân cần của nam nhân vẫn truyền khắp không gian, các nàng đều ngoan ngoãn gật đầu.
Hắn lại nói thêm:
“Tử Âm, Lam Tịch và Ngạo Tuyết chuẩn bị tâm lý, sắp tới chúng ta đến Kiếm Châu, đó là nơi tốt nhất cho những người dùng kiếm như các nàng rèn luyện!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon