Con Đường Bá Chủ

Chương 1862: Tin không lành

Bên trong không gian đen kịch, Lạc Nam và Tuế Nguyệt rốt cuộc gặp Bụt và Vân Duyên lẳng lặng đứng như đang chờ đợi.

Chứng kiến ánh mắt nặng nề của bọn hắn, cảm giác bất an trong lòng Lạc Nam càng thêm dữ dội, mà Tuế Nguyệt cũng siết chặt trái tim, hô hấp có phần hỗn loạn.

Nàng đương nhiên nhận biết Vân Duyên Công Chúa nổi danh lẫy lừng của Cổ Việt Tộc, Bụt thì lại càng quá mức quen thuộc.

Hai nhân vật này xuất hiện ở đây vào thời khắc này chắc chắn không phải điềm lành.

“Bụt tiền bối và sư muội đến tham dự hôn lễ của ta sao?” Lạc Nam cười khan một tiếng phá tan sự tĩnh lặng.

“Sư muội?” Ánh mắt của Tuế Nguyệt lập tức trở nên cổ quái, liếc sang Lạc Nam như muốn dò hỏi.

Bụt thì không có biểu hiện gì bất thường, hiển nhiên đã nghe Vân Duyên kể lại việc mình và Lạc Nam cùng tiếp nhận truyền thừa của Đông Hoa Chí Tôn.

Thật ra việc Lạc Nam đột ngột có mặt ở Táng Địa, cứu giúp Vân Duyên và còn cùng với nàng tiếp nhận truyền thừa của Đông Hoa Chí Tôn được cao tầng Trụ Việt Tông vô cùng để ý, đối với hành vi của Lạc Nam…rất nhiều tiền bối của Trụ Việt Tông buông lời tán thưởng.

Tuy nhiên đây không phải thời điểm buông lời ca ngợi, Bụt trịnh trọng đi vào chính sự:

“Lạc tiểu hữu…à không, phải gọi là Nhất Thế Bá Chủ, lần này ra đại sự!”

“Bụt tiền bối vẫn cứ gọi Lạc tiểu hữu là được!” Lạc Nam chắp tay hỏi:

“Không biết là đại sự gì?”

“Kỳ Duyên trọng thương.” Vân Duyên trong trẻo lên tiếng.

Ánh mắt Lạc Nam co lại, mà Tuế Nguyệt đứng bên cạnh cũng biểu lộ ngưng trọng.

Tam Duyên Công Chúa thật ra là một người, nhưng vì các nàng tu luyện Trảm Tam Thi Đạo, tự trảm cơ thể của mình ra thành ba người khác nhau, mỗi một người đều là thiên chi kiêu nữ, kiệt xuất vô song phân biệt gồm Vân Duyên, Mị Duyên và Kỳ Duyên.

Trong đó Vân Duyên và Mị Duyên đã từng xuất hiện trước mặt mọi người, còn tham gia cả Thiếu Đế Chi Chiến thế hệ trước và trở thành quán quân.

Kỳ Duyên là nhân vật cực kỳ bí ẩn, ngay cả Tuế Nguyệt kinh qua giai đoạn thượng cổ cho đến tận hiện tại vẫn không có chút tin tức nào về Kỳ Duyên cả.

Ấy vậy mà giờ đây nghe được thông tin Kỳ Duyên trọng thương?

“Kỳ Duyên trọng thương, có cần Bất Tử Thụ hỗ trợ không?” Lạc Nam chân thành đề nghị, lấy ra hàng chục bình Bất Tử Dịch Thủy.

Chuyện hắn sở hữu Bất Tử Thụ đã sớm không phải là bí mật gì, Trụ Việt Tông không có lý do gì không biết.

Chẳng lẽ lần này Bụt và Vân Duyên tìm đến hắn là muốn mượn Bất Tử Thụ trị thương cho Kỳ Duyên?

“Thương thế của Kỳ Duyên đã có Luyện Đan Sư Trụ Việt Tông hỗ trợ khôi phục…” Bụt lắc đầu từ chối ý tốt của hắn, nhấn mạnh nói ra:

“Thứ chúng ta muốn nói đến là nguyên nhân khiến nàng trọng thương.”

“Không biết vì nguyên nhân gì?” Lạc Nam quan tâm hỏi.

“Thật ra từ nhiều năm về trước, Kỳ Duyên đã một mực làm nội gián nằm vùng tại Bất Tử Chí Tông.” Vân Duyên lên tiếng:

“Trụ Việt Tông đã hao tốn một cái giá lớn để sắp xếp kế hoạch cộng thêm bản lĩnh ngụy trang đặc biệt của Kỳ Duyên có thể qua mặt cả Chí Tôn Cấp Cường Giả, nàng vẫn luôn nhập vai Bất Công Công, một vị Tổng Quản trung thành bên cạnh Bất Tử Tộc Trưởng và Phó Tộc Trưởng!”

“Hít…” Lạc Nam và Tuế Nguyệt hít sâu một hơi, âm thầm tán thưởng và khâm phục bản lĩnh của Kỳ Duyên.

Có thể làm nội gián thân cận bên cạnh hai vị Chí Tôn Cấp Cường Giả, đủ thấy Kỳ Duyên phải trải qua thử thách cực đại như thế nào, từng phút giây đều chẳng khác nào người bình thường đang ngồi trên lưng cọp, không có chỗ cho những sai lầm.

Chẳng trách nàng vẫn luôn thần bí trong mắt thế nhân, thì ra vốn dĩ đi làm gián điệp.

“Nhờ có Kỳ Duyên nằm vùng cung cấp thông tin mà Trụ Việt Tông nhiều lần biết trước kế hoạch của Bất Tử Chí Tông, hóa nguy thành an!” Bụt vuốt râu, sắc mặt ngưng lại:

“Nhưng lần này để thu về một tin tức, nàng đã chấp nhận đánh đổi tất cả công sức từ trước đến nay, bại lộ thân phận, sau cùng cửu tử nhất sinh trốn được trở về Trụ Việt Tông…”

Lạc Nam cùng Tuế Nguyệt không dám thở mạnh chờ đợi Bụt nói tiếp.

“Tin tức mà Kỳ Duyên vất vả thu được có liên quan đến Lạc tiểu hữu…” Bụt gằn từng chữ.

“Thế nào? Chẳng lẽ Bất Tử Chí Tông muốn đối phó với ta?” Lạc Nam cười lạnh hỏi.

“Trước khi đề cập, chúng ta muốn hỏi Lạc tiểu hữu một câu…” Bụt nhìn chằm chằm ánh mắt của hắn.

“Mời hỏi!” Lạc Nam bình thản đối mặt.

“Sư phụ Kim Nhi thần bí của ngươi có thực lực gì, chống lại được Cấm Kỵ không?” Vân Duyên thẳng thừng nói.

Lạc Nam trong lòng nhảy dựng, Tuế Nguyệt cũng mong đợi nhìn lấy hắn.

“Cái này…sư phụ không cho ta nói, ngay cả ta cũng không biết bản lĩnh thật sự của nàng.” Lạc Nam lập lờ nước đôi.

“Hy vọng sư phụ Kim Nhi của ngươi chống lại được Cấm Kỵ!” Vân Duyên hít sâu một hơi, ngũ xuất kinh nhân:

“Bởi vì ngươi đang bị Cấm Kỵ cấp cường giả nhắm vào!”

“Con mẹ nó!” Lạc Nam bạo ra một câu thô tục.

Tuế Nguyệt toàn thân run lên, biểu lộ lo lắng chưa từng có, nắm chặt tay Vân Duyên gấp rút hỏi:

“Vân Duyên muội muội nói giỡn chứ? Vì sao phu quân của ta lại bị đại nhân vật như vậy để ý?”

Vân Duyên liếc mắt nhìn nàng, trong lòng cũng âm thầm cảm khái dung nhan cao quý xuất trần của Tuế Nguyệt, dùng giọng điệu trong trẻo đáp:

“Phu quân của ngươi cái miệng rất lớn, tự xưng là con ruột của Cấm Kỵ, còn sở hữu cả Cấm Kỵ công pháp…bị Cấm Kỵ để ý là chuyện thường, bản lĩnh của hắn còn vượt qua cả Trụ Việt Tông chúng ta!”

“Cấm Kỵ Công Pháp?” Tuế Nguyệt tròn xoe mắt.

“Vân Duyên sư muội nói đùa, ta nào có Cấm Kỵ Công Pháp…” Lạc Nam giả ngu, trong lòng lại đang suy nghĩ muôn phương ngàn kế, chẳng lẽ Cấm Kỵ Cường Giả lợi hại đến mức tính ra được hắn có Cấm Kỵ?

“Hừ, nếu ngươi không có Cấm Kỵ thì Trụ Việt Tông cũng không nâng đỡ và đặt hết hy vọng vào ngươi như vậy!” Vân Duyên thẳng thừng đáp:

“Vốn dĩ kế hoạch lúc đầu là Quỷ Đỏ và Lâm Tích mới là hai người được chọn để thống nhất vũ trụ, nhưng sự xuất hiện của ngươi khiến Long Chí Tôn thay đổi suy nghĩ, quyết định để ngươi tiếp nhận sứ mệnh, Lâm Tích và Quỷ Đỏ cũng phải ngoan ngoãn trở thành trợ thủ của ngươi!”

Lạc Nam rùng mình, nói vậy chẳng lẽ Long Chí Tôn đã sớm biết mình sở hữu Cấm Kỵ?

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, việc Lâm Tích và Quỷ Đỏ vừa là Khí Vận Chi Tử, vừa sở hữu Cấm Kỵ thật sự rất bất phàm, Trụ Việt Tông chắc chắn cũng biết được điều này, xem trọng bọn họ là lẽ đương nhiên.

Nếu hắn không sở hữu Cấm Kỵ cũng sẽ không đủ tư cách để so sánh với hai người bọn họ, càng không được Trụ Việt Tông đặt hy vọng trở thành người thống nhất vũ trụ.

Nhưng chẳng lẽ Cấm Kỵ cấp cường giả thần thông quảng đại đến thế sao? Việc mình tu Cấm Kỵ cũng bị phát hiện?

“Yên tâm đi, ngươi bị Long Chí Tôn cảm ứng được tu luyện Cấm Kỵ là do luyện hóa Huyết Mạch Nghịch Long…” Vân Duyên như đọc được suy nghĩ của hắn, mở miệng giải thích:

“Còn việc ngươi bị vị Cấm Kỵ Cường Giả kia chú ý là do phu phụ Bất Tử Chí Tôn mật báo!”

“Bất Tử Chí Tông biết được ngươi có Cấm Kỵ, liền quyết định đầu nhập vào một Thế Lực Cấm Kỵ khác, nhờ vị Cấm Kỵ Cường Giả động thủ với ngươi!”

“Khốn nạn…” Lạc Nam siết chặt nắm tay, tràn ngập khó hiểu nói:

“Vậy làm sao Bất Tử Chí Tôn biết được ta có Cấm Kỵ?”

“Việc này là do ngươi để lộ sơ hở rồi, nghe Kỳ Duyên nói sau khi nghe được tên Hồn Thánh Hoàng mật báo, Bất Tử Chí Tôn liền quyết định đầu nhập vào Cấm Kỵ Thế Lực!” Vân Duyên trong trẻo nói:

“Mà tên Hồn Thánh Hoàng kia là phụ thân của một trong bảy tên Hồn Thánh bị ngươi gϊếŧ chết.”

Lạc Nam ánh mắt co rút lại, trong đầu vô thức nhớ đến một tên Hồn Thánh trước khi chết từng mở miệng uy hϊếp biết đến bí mật lớn nhất của cuộc đời mình, cảnh cáo mình không thể gϊếŧ chết hắn.

Nhưng vấn đề là tên Hồn Thánh đó mới đến tiểu vũ trụ bao lâu? Hắn làm sao có bản lĩnh biết được mình sở hữu Cấm Kỵ Công Pháp?

Tuế Nguyệt im lặng ở một bên nghe mọi chuyện, kích hoạt Đại Trí Tổ Phù bắt đầu phân tích.

Một hồi sau, nàng thở dài nói: “Khi đám Hồn Thánh vừa xuống tiểu vũ trụ đã bị chàng tính kế trọng thương, trong thời gian sau đó bọn chúng liên tục cướp đoạt linh hồn của vô số người để khôi phục thương thế, đồng thời đọc được ký ức của những nạn nhân…”

“Nói không chừng trong những kẻ bị cướp đoạt linh hồn có tên nào đó biết chàng sở hữu Cấm Kỵ.”

“Làm sao có thể chứ?” Lạc Nam vô thức lắc đầu.

Tất cả địch nhân hầu như đều bị hắn giải quyết, làm sao sẽ tồn tại kẻ biết bí mật của hắn?

Đáng tiếc Thiên Cơ Bảng lại không thể sử dụng trong trường hợp này, bởi vì tin tức có liên quan đến những nhân vật nằm ngoài vũ trụ.

“Không cần suy đoán nữa…” Bụt vuốt râu nói ra:

“Ta đã đích thân gieo một quẻ giúp ngươi tìm ra căn nguyên, mọi nguyên nhân bắt đầu từ một cánh tay cực lớn…”

“Cánh tay cực lớn?” Lạc Nam nhíu mày suy nghĩ.

Một hồi sau khi sâu chuỗi vô số vấn đề mình đã bỏ sót, sắc mặt của hắn liền đọng lại:

“Không lẽ là hắn?”

“Thiên Cơ Bảng, dò xét cho ta tin tức về hành vi của Đại Thủ Tiên Vương!” Lạc Nam trong lòng hạ lệnh.

“KENG, dò xét thành công, tiêu hao 800 Điểm Danh Vọng!”

Thông tin dò xét thành công, Thiên Cơ Bảng liền hiện lên hàng loạt thông tin.

Mà sau khi đọc xong các tin tức này, sắc mặt Lạc Nam liền trở nên cực độ khó coi.

Quả nhiên đúng là hắn.

Lạc Nam thật sự không thể ngờ đến mình vẫn luôn bị một con độc xà bên trong bóng tối nhìn chằm chằm, theo dõi trong thời gian dài đến như vậy.

Trong quá khứ, Đại Thủ từng vô tình cảm nhận được khí tức vượt qua cả Đế Cấp Công Pháp ở một mảnh hạ giới cấp thấp mang tên Việt Long Tinh.

Bởi vì kiến thức của Đại Thủ rất hạn hẹp, hắn không biết trên Đế còn có Thánh nên mặc định khí tức vượt qua Đế chính là Cấm Kỵ, nào ngờ đoán mò đoán non lại vô tình kết luận chính xác.

Ra tay cướp đoạt không thành, Đại Thủ còn bị Cổ Việt Tộc giam cầm.

Ngày hắn được thả tự do trở lại, chấp niệm với Cấm Kỵ vẫn còn…hắn liền tiếp tục tìm kiếm và theo dõi Lạc Nam.

Sau khi nhận thấy thành tựu kinh người và tốc độ phá triển vượt bật của Lạc Nam ở Tiên Giới, Đại Thủ càng khẳng định hắn sở hữu Cấm Kỵ.

Đỉnh điểm là khi Đại Thủ nhờ đến một vị Thiên Cơ Đế dò xét Lạc Nam và bị phản phệ đến mức nổ tung, sau đó nhận lấy mảnh ghép của Bất Tử Thiếu Chủ vào cơ thể nhằm nuôi dã tâm cướp đoạt Cấm Kỵ.

Có thể nói từ đầu cho đến cuối, Đại Thủ đều hành động một cách hết sức âm thầm và lặng lẽ, không hề hé miệng nửa câu với bất kỳ ai, giữ bí mật đến cực điểm.

Hắn vẫn như con độc xà trong bóng tối chờ ngày Lạc Nam sơ suất là sẳn sàng nhảy ra bỏ đá xuống giếng.

Mà ở trong mắt Lạc Nam khi đó, kẻ thù hùng mạnh cần đối phó luôn là Săn Ma Điện, Tru Tiên Điện, cường giả đến từ ngoài Vũ Trụ và mục tiêu thống nhất.

Đại Thủ là một tiểu nhân vật không đáng để hắn để tâm, hay nói đúng hơn là không có thời gian để tâm, huống hồ Đại Thủ cũng luôn che giấu ý đồ của mình, hạn chế va chạm và xung đột chính diện với Lạc Nam hết sức có thể.

Đại Thủ là kẻ biết người biết ta, thừa hiểu nếu đối nghịch trực diện mình hoàn toàn không phải đối thủ của Lạc Nam nên vẫn luôn kiên nhẫn chờ đợi cơ hội.

Một tiểu nhân vật như vậy, Lạc Nam cho rằng không cần mình đích thân ra tay, đám huynh đệ Trần Giang, Côn Hoàng, Băng Dũng đã có thể giải quyết nếu đυ.ng độ trực diện rồi.

Nhưng lại chính một tiểu nhân vật như vậy lại trở thành kẻ để lại hậu họa lớn nhất trong cuộc đời hắn.

Lạc Nam siết chặt nắm tay nói với Tuế Nguyệt: “Chúng ta quay về quá khứ, ta sẽ xóa sạch trí nhớ, thậm chí tiêu diệt Đại Thủ, kẻ là nguồn căn của sự việc, bóp nát nguy cơ từ trong trứng nước.”

“Vô ích thôi…” Bụt chậm rãi lắc đầu:

“Phương thức đó vô dụng với Cấm Kỵ, thậm chí chỉ cần hắn muốn, hắn thậm chí có thể nhìn xuyên luân hồi, biết được ngươi quay về quá khứ làm những gì, nắm giữ sự thật và không thể thay đổi!”

“Khủng bố như thế sao?” Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh.

“Quá khứ và tương lai của một tiểu vũ trụ thật sự quá dễ dàng để Cấm Kỵ Cường Giả nắm giả, hắn có thể đọc cả vũ trụ như một quyển sách, diễn biến và giả định vô số dòng thời không khác nhau, nhìn thấu tất cả!” Vân Duyên nói.

“Vân Duyên muội muội và Bụt có cách nào trợ giúp phu quân của ta không?” Tuế Nguyệt giọng điệu mang theo một tia cầu khẩn.

Lạc Nam âm thầm cảm động, nàng vì hắn mà mở miệng nhờ vả người khác.

“Trụ Việt Tông hiện tại thật sự không có cách nào để đối kháng một vị Cấm Kỵ trong điều kiện Long Chí Tôn chưa đột phá!” Vân Duyên cười khổ lắc đầu:

“Báo tin cho ngươi đã là cực hạn trong khả năng, chúng ta thậm chí đã chuẩn bị sẳn sàng tâm lý hủy diệt nếu vị Cấm Kỵ kia muốn động Trụ Việt Tông!”

“Nhờ sư phụ Kim Nhi của ngươi đã là hạ sách cuối cùng, hy vọng đó cũng là nhân vật Cấm Kỵ!”

Sắc mặt Tuế Nguyệt tái đi, nàng nắm chặt tay Lạc Nam như đây là lần cuối.

“Vì sao Cấm Kỵ khủng bố như vậy?” Lạc Nam đột ngột hỏi.

Vân Duyên cùng Bụt liếc nhau, Bụt chắp tay trịnh trọng giải thích:

“Quy tắc thực tại của thế giới, quy tắc thực tại của vũ trụ là thứ mà tạo hóa đã lập ra, vô pháp thay đổi!”

“Nhưng Cấm Kỵ là những kẻ có quyền năng tác động và thay đổi quy tắc, chính điều này đã tạo nên sự khủng khϊếp của bọn hắn!”

“Ví dự như Bất Tử Tộc, quy tắc Nguyên Giới cho phép bọn hắn bất tử, không thể gϊếŧ chết, điều này chính là thực tại…nhưng nếu Cấm Kỵ muốn ra tay sẽ thay đổi quy tắc đó, đồ sát Bất Tử Tộc như gϊếŧ gà gϊếŧ chó!”

“Binh Nhân Tộc không thể hủy diệt, nhưng Cấm Kỵ cũng có thể thay đổi quy tắc và hủy diệt chúng!”

Tuế Nguyệt biểu tình lạnh lẽo, càng hiểu thêm về Cấm Kỵ nàng càng cảm thấy mình thật nhỏ bé.

Lạc Nam lại là ôm lấy vòng eo của nàng khiến nàng ấm áp.

Hắn cười cười nhếch miệng, ánh mắt tràn ngập tự tin:

“Vậy nếu ta có thể thay đổi quy tắc thực tại, qua mặt Cấm Kỵ được chứ hả?”