Con Đường Bá Chủ

Chương 1771: Khải Ngọc Băng

“Dựa theo tin tức mới nhất mà thám tử của chúng ta điều tra được, phu quân đã đột phá Thiên Đế, chiến lực tăng mạnh, một mình bắt sống toàn bộ cao tầng Ma Long Tộc trước mặt Tru Nghịch Liên Minh, buộc kẻ thần bí kia xuất thủ mới có thể tạm thời ngừng chiến!”

Bên trong Côn Lôn Hoàng Cung, Lệ Huân tập hợp tin tức mở miệng nói chuyện.

Nghe nàng nói xong, trong từng đôi mắt đẹp của chúng nữ lóe lên dị sắc liên tục, hưng phấn đến siết chặt nắm tay.

“Quá tốt, xem ra chàng đã thành công đúc thành Thể Chất trong truyền thuyết!” Âu Dương Thương Lan nhếch lấy bờ môi mộng.

Các nàng đều vì thành tựu của hắn mà cảm thấy kiêu ngạo, dường như so với chính bản thân các nàng đạt được điều đó càng ý nghĩa hơn.

“Hừ, tiểu tử thúi đó xuất đầu lộ diện cũng không thèm thông báo với chúng ta một tiếng!” Hi Vũ ngồi phía trên bảo tọa yêu kiều hừ lạnh:

“Thật là da thịt ngày càng ngứa, muốn ăn đòn đây mà!”

Lệ Huân che miệng nhìn lấy nàng cười khẽ:

“Nguyên nhân phu quân đánh vào Ma Long Tộc là muốn thay Nữ Hoàng hả giận, trong lúc đó hắn nhiều lần chất vấn ai là kẻ đã chủ mưu muốn ám sát Hi Vũ của hắn!”

Chúng nữ nghe xong ánh mắt trở nên cổ quái, từng khuôn mặt đẹp như cười như không, mang theo trêu tức nhìn lấy Nữ Hoàng.

Bị nhiều tỷ muội nhìn như vậy, lại nghe nói nguyên nhân Lạc Nam tấn công Ma Long Tộc, nhịp tim của Hi Vũ vô thức đập lên thình thịch.

Nhưng nàng tính cách ngạo kiều cao quý, ngoài mặt điềm nhiên như không, bình tĩnh gật đầu:

“Làm tốt lắm, đồ đệ vì sư phụ báo thù là lẽ đương nhiên, chẳng lẽ một đám Ma Long yếu ớt cũng cần đích thân Trẫm đi thu phục thì quá mất mặt!”

“Đừng có mạnh miệng nữa!” Tuế Nguyệt nhàn nhạt liếc nàng:

“Ngày hắn gào thét tỏ tình với ngươi, toàn bộ Côn Lôn Đế Thiên đều nghe thấy, ta còn loáng thoáng nghe được có người nói sẽ gả sau khi hắn thống nhất vũ trụ!”

Đến lúc này rốt cuộc Hi Vũ không nhịn được nữa, gò má đỏ ửng, vừa thẹn vừa giận quát lớn:

“Tỷ vậy mà nghe trộm chúng ta!”

“Ta đâu có nghe trộm, ở trong phạm vi Côn Lôn này…bất kỳ nơi nào có không gian cũng đâu thoát khỏi cảm ứng của ta!” Tuế Nguyệt nhếch bờ môi mộng:

“Muốn người ta không biết trừ khi mình đừng nói!”

Hi Vũ mím chặt cánh môi, muốn phản bác nhưng lại không tìm ra lời nào.

“Khanh khách, xem ra sắp tới không cần gọi Nữ Hoàng, cứ gọi Hi Vũ tỷ tỷ là được, dù sao sắp tới đều thờ cùng phu quân!” Thục Phi quyến rũ lã lướt nói.

“Chuẩn bị tâm lý sẳn sàng đi, nói không chừng sẽ ngủ chung giường!” Võ Tam Nương hứng thú đánh giá thân thể lồi lõm của Hi Vũ.

“Ngươi còn dám nói!?” Hi Vũ như tìm thấy cái cớ, liền trút giận lên đầu nàng:

“Nếu không phải ngươi là sư phụ lại bị hắn cưa đổ, hắn nào dám tiếp tục áp dụng lên người của ta?”

“Lão nương đâu có bị hắn cưa đổ?” Võ Tam Nương khoanh tay trước ngực, dương dương đắc ý nói:

“Là ta tự đổ hắn!”

“Vô liêm sĩ!” Hi Vũ xấu hổ mắng một tiếng.

Chúng nữ dở khóc dở cười nhìn lấy tình cảnh này, sau đó lại đồng loạt nhìn về phía Tuế Nguyệt Nữ Đế cười tủm tỉm.

“Nhìn ta như vậy làm cái gì?” Tuế Nguyệt nhíu mày, toàn thân cảm thấy mất tự nhiên.

“Hiện tại nơi này toàn là nữ nhân của phu quân, chúng ta thấy hắn cũng rất ưa thích Tuế Nguyệt tỷ tỷ a…” Âu Dương Thương Lan liếʍ nhẹ bờ môi đỏ mộng kɧıêυ ҡɧí©ɧ:

“Tỷ tỷ nên cân nhắc…”

“Ai mà thèm!” Tuế Nguyệt lạnh nhạt nói:

“Huống hồ vẫn có Thường Nga, Lăng Ba giống như ta! Đừng tưởng ai cũng giống như các ngươi, bị miệng lưỡi đường mật của cái tên đó dụ dỗ!”

“Vậy thì thật đáng tiếc, chúng ta chỉ muốn cùng Tuế Nguyệt tỷ tỷ như người một nhà, thân càng thêm thân mà thôi!” Thục Phi mấy nữ ra vẻ tiếc nuối thở dài.

“Ta cũng không phải nữ nhân của hắn, hắn còn chưa cùng ta chơi giống như các ngươi đây này!” Đình Manh Manh ở một bên bĩu môi chống nạnh.

GÁY!

Trong lúc các nàng trêu chọc lẫn nhau, một tiếng gáy kiệt ngạo như đến từ khai thiên lập địa bất chợt bùng nổ, thanh âm oanh tạc Côn Lôn.

Chúng nữ nghiêm mặt, lập tức từ trong Hoàng Cung tiến ra bên ngoài quan sát.

Chỉ thấy bên trên bầu trời, một tôn Thần Thú Chu Tước sừng sững hiện ra, ngọn lửa kỳ dị khủng bố bao phủ thương khung, đem toàn bộ nhiệt độ của Côn Lôn trở nên âm lãnh và đầy mùi vị chết chóc.

“Chu Tước thần thú? Nhưng sao không quá giống?” Chúng nữ nhíu mày, ngay cả Tuế Nguyệt cũng ngờ vực.

Bởi vì nàng cũng chưa nhận diện được loại Thần Thú này.

Nhưng ngọn lửa của nó đang khiến tất cả những tu sĩ sở hữu Hỏa Hệ Linh Căn ở Côn Lôn trở nên run rẩy, kiêng sợ.

Đó là một tôn Thần Thú có bề ngoài giống với Chu Tước, nhưng thay vì sở hữu bề ngoài đỏ rực như lửa của Chu Tước tông thường, thì Thần Thú này lại mang theo bộ lông vũ màu tím đen, sau lưng hiện ra hư ảnh chín ngọn Tử Hỏa nhảy múa, ẩn chứa khí tức tử vong, ăn mòn vô cùng quỷ dị như đến từ địa ngục.

Khí tức của nó chính là Thiên Đế!

Rất nhanh, hỏa diễm thu liễm, ánh sáng màu tím lóe lên, Thần Thú đang ngự trị giữa không trung hóa thành một vị giai nhân tuyệt sắc, phong quang vô hạn.

Tóc tím tung bay, cung trang ôm lấy thân thể mạn diệu, đôi mắt tinh mĩ lấp lánh như sao trời, bờ môi đỏ mộng, ngũ quan sắc sảo, xuất trần và cao quý.

Là một vị mỹ phụ nhân phong hoa tuyết nguyệt.

“Phiêu Miểu Cung Chủ - Phiêu Tử Hàm?” Chúng nữ liền nhận ra thân phận của mỹ phụ nhân này.

Không nghĩ đến Thần Thú thần bí vừa rồi là do Phiêu Tử Hàm hiển hóa mà thành, thực lực so với trước đây càng kinh khủng hơn.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

“Chúc mừng sư phụ khôi phục tu vi, chiến lực tiến bộ!” Tử Yên như tiên nữ đạp không bay lên, mừng rỡ cười như trăm hoa đua nở:

“Phu quân biết được chắc chắn sẽ rất vui mừng!”

“Việc này đã nằm trong tính toán của hắn!” Phiêu Tử Hàm mỉm cười, dắt theo đồ đệ rơi xuống bên cạnh chúng nữ.

“Tử Hàm tỷ tỷ, Thần Thú vừa rồi là gì? Xem chừng rất mạnh!” Đình Manh Manh nhịn không được hỏi.

“Chính là Cửu U Minh Tước, một loại Chu Tước biến dị không thuộc về vũ trụ này!” Phiêu Tử Hàm giải thích nói.

“Xem ra lại là quà sư phụ Kim Nhi ban tặng!” Chúng nữ bừng tỉnh đại ngộ.

Lúc này, Tứ Đại Cung Nữ cũng từ xa tiến đến gần, bắt đầu báo cáo:

“Tuần này lại có tất cả 1013 Tiểu Tiên Giới, 367 Trung Tiên Giới và 15 Đại Tiên Giới quyết định đầu nhập vào chúng ta!”

Chúng nữ hài lòng gật đầu.

Từ lúc Đa Bảo Các đảm nhiệm vai trò của Thiên Địa Hội, Nghịch Long Liên Quân muốn thay thế sứ mạng của Cổ Việt Tộc, danh tiếng và uy tín liền tăng như diều gặp gió.

Đã có rất nhiều thế giới muốn đầu nhập, địa bàn không ngừng mở rộng, phát triển cực kỳ phồn vinh.

“Tuy nhiên…” Tứ Đại Cung Nữ lại bất đắc dĩ nói:

“Có hai phương Đế Thiên Giới và ba phương Đế Thiên Ma Giới đang ở thế trung lập cũng muốn quy hàng, nhưng còn kèm theo điều kiện!”

“Điều kiện gì?” Chúng nữ liền quan tâm.

Đế Thiên Giới và Đế Thiên Ma Giới đều không thể xem thường, mỗi phương đều có ít nhất một vị Thiên Đế hoặc Thiên Ma Đế tọa trấn.

Nếu như có thể thu nhận sẽ rút ngắn quá trình thống nhất vũ trụ, chỉ cần là điều kiện nằm trong khả năng, các nàng sẽ tiếp nhận.

“Bọn hắn muốn kết làm thông gia với chúng ta!” Tứ Đại Cung Nữ phồng lên gò má:

“Bọn hắn chỉ quy hàng khi Thiếu Chủ đồng ý cưới nữ nhân xuất chúng nhất ở thế giới của bọn hắn!”

Vừa mới nghe xong, sắc mặt chúng nữ liền trở nên lạnh giá.

Hi Vũ càng là mày liễu dựng thẳng, ngón tay chỉ ra kiên quyết quát:

“Hừ, Tam Nương, Thương Lan, Ngạo Tuyết, Manh Manh…lập tức xuất động Nữ Cấm Vệ, Tiên Ma Quân mang theo đại lượng cường giả đánh nát bọn hắn, cường thế thu phục!”

“Cứ quyết định như vậy!” Chúng nữ hùng hùng hổ hổ, nhanh chóng lãnh binh gào thét mà đi.

Tứ Đại Cung Nữ cũng vội vàng đi theo trợ trận.

Hơn ai hết, các nàng hiểu nam nhân của mình cực kỳ phản cảm cái gọi là hôn nhân chính trị.

Nếu như đôi bên là tình cảm chân thành, yêu thương thật lòng…các nàng sẽ không ai ngăn cản, ngược lại vui mừng đón nhận.

Ngược lại nếu chỉ vì lợi ích giữa các thế lực mà muốn nam nhân của các nàng cưới nữ nhân hắn không thích vào cửa, đây tuyệt đối là không được.

Đám thế lực kia đã thành công chọc vào điểm mấu chốt trong lòng chúng nữ.

Nam nhân của các nàng không phải là món hàng để đem ra đàm phán như vậy.

Hắn tôn trọng các nàng, các nàng đương nhiên toàn tâm toàn ý tôn trọng hắn.

Không gian bên cạnh xuất hiện gợn sóng, thân ảnh Hoa Ngọc Phượng đạp Truyền Tống Trận dưới chân bước ra, cất giọng trong trẻo:

“Hi Vũ tỷ tỷ, đã bố trí xong Thông Linh Giới Trận!”

“Tốt lắm!” Hi Vũ hài lòng gật đầu, tự tin nói ra:

“Lần này ta sẽ thu phục Giới Linh của Côn Lôn Giới!”



Ngọc Linh Tông.

Ngọc Linh Tông là Tông Môn cường thịnh và mạnh mẽ nhất ở Trung Tiên Ngọc Hàn Giới.

Sở dĩ có được địa vị như vậy là nhờ vào tông chủ thế hệ này của Ngọc Linh Tông là một vị Thiên Tôn có thể vượt cấp chiến cả Đế Giả.

Tên của nàng ta là Ngọc Lộ, ở Trung Tiên Giới cũng là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy.

Nhưng khi Cổ Việt Tộc biến mất đột ngột, đã có không ít Đế Giới ở phạm vi lân cận thèm thuồng nhắm vào Ngọc Linh Tông.

Bất quá nhờ vào chiến lực vượt trội của mình và toàn bộ thế giới đồng tâm hiệp lực, Ngọc Lộ vẫn thành công trụ vững trước không ít Đế Giả cấp thế lực.

Bất quá ngày hôm nay, Ngọc Linh Tông phải đối mặt với nguy cơ chưa từng có.

Chỉ thấy bên ngoài tường thành, bốn vị cường giả tỏa ra Đế Uy cuồn cuộn, bất chấp Thiên Đạo Chi Nhãn của Ngọc Hàn Giới oanh tạc vẫn không làm bọn hắn hề hấn gì.

Trong đó có một vị Địa Đế, một vị Đại Đế và hai vị Đế Giả.

Bọn chúng là cường giả của Huyền Viêm Môn, Địa Đế cấp Thế Lực.

Nghe tin Ngọc Lộ là mỹ nhân tuyệt sắc, lại có chiến lực vượt trội, Huyền Viêm Môn Chủ liền có hứng thú thu nàng làm vợ.

Không còn quy tắc của Cổ Việt Tộc áp chế, điều này quá dễ dàng đối với bọn hắn.

Lơ lửng trên bầu trời, xung quanh Huyền Viêm Môn Chủ thiêu đốt hừng hừng Đế Địa Hỏa, nhiệt độ khủng bố thiêu đốt không gian, bao trùm vạn dặm Ngọc Linh Tông vào bên trong.

Đứng bên cạnh hắn, Phó Môn Chủ cất tiếng cười dài:

“Ngọc Lộ Thiên Tôn, ngươi tốt nhất là nhanh chóng quy hàng, ngoan ngoãn làm chị dâu của ta, bằng không hàng vạn sinh linh Ngọc Linh Tông chôn cùng là điều chắc chắn!”

Nghe lời uy hϊếp của hắn, thành viên bên trong Ngọc Linh Tông sắc mặt trắng bệch không còn chút máu,

Đứng trước Đế Giả cấp thế lực bọn hắn còn có thể miễn cưỡng chống lại, nhưng đối mặt với Địa Đế…thật sự không tìm ra cơ hội nào để chiến thắng.

“Tông Chủ, tính sao đây?” Đám trưởng lão đưa mắt nhìn sang một vị nữ nhân áo trắng, xinh đẹp kiêu kỳ đặt câu hỏi.

Nữ nhân chính là Tông Chủ của Ngọc Linh Tông – Ngọc Lộ Thiên Tôn.

Trong đôi mắt đẹp của nàng lúc này cũng tràn ngập cảm giác phức tạp.

Có giận dữ, phẫn nộ, không cam lòng, khuất nhục và tuyệt vọng.

Bởi hơn ai hết, nàng hiểu chính bản thân mình là kẻ đã mang đến tai họa cho Ngọc Linh Tông.

Kẻ thù phần lớn là muốn nhắm vào nàng.

Hiện tại, tất cả những thế lực rơi vào tình cảnh như nàng mới cảm nhận được tầm quan trọng của Cổ Việt Tộc.

Bởi vì không còn quy tắc của Cổ Việt Tộc trấn giữ, vũ trụ này sẽ trở nên loạn lạc một cách triệt để.

Bất quá, Ngọc Lộ dù sao cũng là nữ nhân kiên cường.

Nàng xuất hiện bên trên tường thành, ánh mắt gắt gao nhìn đám địch nhân, giọng điệu trong trẻo quát:

“Các ngươi không sợ Nghịch Long Liên Quân tính sổ hay sao? Hiện tại Nghịch Long Liên Quân đã đảm nhiệm vai trò của Cổ Việt Tộc!”

“Hahaha, không cần uy hϊếp chúng ta!” Huyền Viêm Môn Chủ lớn tiếng cười:

“Sau khi cưới được nàng, bổn tọa sẽ đầu quân vào Tru Nghịch Liên Minh, còn sợ Nghịch Long cái rắm a!”

“Khốn kiếp!” Ngọc Lộ cắn chặt cánh môi, biết đã rơi vào đường cùng.

Nàng thở dài một tiếng: “Ta đi theo các vị, hy vọng các vị buông tha cho Ngọc Linh Tông một con đường sống!”

“Tông Chủ!”

Nàng vừa dứt lời, đám trưởng lão và tất cả đệ tử Ngọc Linh Tông lại điên cuồng lao ra, sắc mặt tuy sợ hãi nhưng ánh mắt đỏ bừng, tràn đầy quyết ý:

“Chết thì chết chung, nếu để ngươi hy sinh hạnh phúc cả đời vì chúng ta, Ngọc Linh Tông làm sao còn mặt mũi sống tiếp?”

“Đám kiến hôi ngu xuẩn!” Vị trưởng lão tu vi Đế Giả của Huyền Viêm Môn cười lạnh, một tay đẩy xuống.

Hỏa Diễm ngập trời, cuồn cuộn bao phủ tất cả Ngọc Linh Tông.

“Dừng tay!” Ngọc Lộ yêu kiều quát lên.

Nhiệt độ không khí cấp tốc hạ xuống, bầu trời bao phủ hàn băng.

Chỉ thấy toàn bộ cơ thể nàng đột nhiên hóa thành hàn băng, màu băng tráng muốt như ngọc hóa thành một kiện Băng Giáp tinh xảo xinh đẹp.

Hai tay kết ấn, băng giáp của nàng có ánh sáng luân chuyển, cuồn cuộn hội tự lực lượng, vô tận băng giá màu trắng lan tràn mà ra.

RĂNG RẮC…

Hỏa Đế Lực của Trưởng Lão Huyền Viêm Môn liền bị Băng Tôn Lực của Ngọc Lộ kết thành nước đá, ào ào vỡ vụn.

“Haha, quả nhiên là Khải Ngọc Băng mạnh mẽ, nhờ có loại Dị Băng này mà nàng có thể lấy tu vi Thiên Tôn chiến với Đế Giả đây mà!” Phó Môn Chủ Huyền Viêm Môn hưng phấn nói.

Khải Ngọc Băng là loại Dị Băng có thể hình thành khải giáp như ngọc cho chủ nhân sử dụng, bất kể là phòng ngự hay tấn công cũng đều mạnh hơn xa Băng Lực thông thường.

“Hừ, vị thê tử này của ta xem ra cần phải giáo huấn một chút!” Huyền Viêm Môn Chủ cười nhạt:

“Huyền Viêm Chỉ!”

Đế Địa Hỏa Lực hội tụ trên đầu ngón tay, ngưng thành một luồng chỉ đạn bắn thẳng về phía Ngọc Lộ.

“Băng Chiến Binh!”

Đối mặt tình cảnh như vậy, Ngọc Lộ hai tay kết ấn, băng giáp của nàng đột nhiên từ cơ thể lao ra, hiển hóa thành một vị chiến binh khổng lồ toàn thân kiên cố, đối kháng với kẻ địch.

Đáng tiếc, thực lực đôi bên quá mức chênh lệch…

OÀNH!

Huyền Viêm Chỉ thô bạo nghiền nát Băng Chiến Binh, lực lượng cũng theo đó tiêu tan.

“Không tệ chút nào, vậy mà ngăn được một kích của ta!” Huyền Viêm Môn Chủ càng thêm hứng thú.

Phải biết rằng hắn là Địa Đế, nhưng vẫn bị một Thiên Tôn ngăn cản thành công.

Tuy rằng chỉ một lần, nhưng như vậy là cực kỳ bất phàm rồi.

“Các ngươi dám động vào Ngọc Linh Tông, ta dù liều mạng tự bạo cũng không để các ngươi đạt được lợi ích!” Ngọc Lộ giận dữ quát.

“Đáng tiếc, ở trước mặt ta nàng ngay cả tư cách tự bạo cũng không có!”

Huyền Viêm Môn Chủ cao cao tại thượng cười, Hỏa Địa Đế Lực hình thành một bàn tay lớn, hướng về phía Ngọc Lộ chụp đến.

Địa Đế Uy Áp cuồn cuộn ép bách về phía nàng, Ngọc Lộ toàn thân run rẩy, ngay cả động một đầu ngón tay cũng không được.

“Xong rồi…” Ngọc Lộ tuyệt vọng thất thần.

Bỗng nhiên, nàng chứng kiến không gian trước mặt mình nứt ra.

Từ bên trong đó, một tên nam tử phong thần tuấn lãng không gì tả nổi xuất hiện.

Đưa mắt nhìn lấy nàng, hắn đề nghị nói:

“Làm một cuộc giao dịch! Ta muốn đổi lấy Khải Ngọc Băng của nàng!”