Lạc Nam vừa trở về Đế Thiên Côn Lôn, mới đặt chân vào Hoàng Cung đã thấy tất cả nữ nhân có mặt đông đủ, khí thế đằng đằng, tay cầm vũ khí như đang chuẩn bị đánh vào Cổ Việt Tộc, có cả Phượng Nghi, Thiên Hồ Nữ Đế, mấy nữ ở Mộng Gia vừa nhập bọn cũng tham gia náo nhiệt.
“Các nàng định làm cái gì?” Hắn giật mình hỏi.
“Phu quân!”
Nhìn thấy hắn xuất hiện, Đồng Tâm Đồng Ý sinh ra phản ứng, chúng nữ liền ào ào lao đến vây quanh, kiểm tra từng chân tơ kẻ tóc như sợ hắn thiếu mất một miếng thịt nào vậy.
“Chẳng phải Kiếp Tâm các nàng nói chàng bị Bụt mời đi, sắp phải đại chiến cửu tử nhất sinh sao?” Liễu Ngọc Thanh nghiêm túc hỏi.
Lạc Nam lắc đầu cười khổ, rốt cuộc cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Mấy cô vợ nghe tin hắn bị Bụt mời đi nên hoảng sợ, ngay cả chúng nữ đang ở Tiên Ma Vực cũng vội vàng tập hợp đây mà.
“Mọi thứ không như các nàng tưởng tượng!” Lạc Nam hồi đáp.
“Hả? ngươi tại sao lại ở đây?”
Chúng nữ chưa kịp hỏi rõ vấn đề, Lạc Kỳ Nam đã nhướn mày nhìn lấy Lâm Tích đi cùng Quỷ Đỏ xuất hiện.
Bầu không khí trở nên căng thẳng, ánh mắt hai nữ nhân như điện nhìn lấy nhau, Thời Gian và Không Gian ầm ầm gợn sóng.
“Đại tỷ, đại tỷ…nữ nhân đó khi dễ ngươi sao? Muội sẽ đánh mông nàng!” Tiểu Thiên Ý ngồi trên lưng Tiểu Tinh chống nạnh nói.
“Hừ, nàng ta chưa đủ bản lĩnh đó!” Lạc Kỳ Nam cười nhạt một tiếng, Hỗn Nguyên Thủ Trạc đeo trên tay leng keng réo vang.
Sau những lần cùng Lâm Tích phát sinh mâu thuẫn, nếu không phải lần này Lâm Tích đi theo Lạc Nam trở về, nàng đã lập tức động thủ.
Tiếp nhận truyền thừa của Thời Không Thánh Địa, thực lực của Lạc Kỳ Nam đã tăng đến một đẳng cấp khác.
Trong vũ trụ này đã hiếm có đối thủ.
Lâm Tích biểu lộ bình tĩnh, trong lòng lại đang cuồng loạn, một cảm giác sợ hãi bất an lan tràn khắp toàn thân.
Nàng cảm thấy vô cùng hoang đường, bởi vì loại cảm giác này không phải do kỳ phùng địch thủ mang đến cho nàng, mà nó đến từ tiểu cô nương xinh xắn nhỏ nhắn nhìn như vô hại kia.
Tiểu cô nương này rốt cuộc là ai? Vì sao mang đến cảm giác nguy hiểm cho mình như vậy?
Như cảm giác được ánh mắt của Lâm Tích, Tiểu Thiên Ý hướng lại nàng lè lưỡi trêu chọc, Lâm Tích toàn thân rùng mình, vận chuyển lực lượng bắt đầu đề phòng.
Thậm chí không thèm nhìn đến Lạc Kỳ Nam, bởi tiểu cô nương kia mang đến cảm giác nguy hiểm rõ ràng hơn.
“Được rồi!” Quỷ Đỏ nhẹ phất tay áo trước mặt Lâm Tích, không gian khôi phục sự tĩnh lặng, chắp tay nói:
“Tại hạ và Lâm Tích được Cổ Việt Tộc Trưởng ủy thác giúp sức Lạc Nam nhanh chóng thống nhất vũ trụ, mong các vị bỏ qua hiềm khích cũ!”
“Thống nhất vũ trụ?”
“Cổ Việt Tộc Trưởng ủy thác?”
Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, sau đó cùng ném ánh mắt to tròn về phía Lạc Nam.
“Để Hi Vũ và Tuế Nguyệt lựa lời nói với các nàng!” Lạc Nam đẩy hai nữ nhân lên phía trước đỡ đạn, còn hắn thì nhanh chân chạy trốn.
Lạc Nam lười giải thích lại một lần, bởi vì lượng thông tin mà Lạc Nhất Vương cung cấp thật sự quá mức khổng lồ, hơn nữa còn phải uyển chuyển nói làm sao để không bị tiết lộ thông tin liên quan đến tình huống bên trên, tránh tiểu vũ trụ bị quy tắc của Nguyên Giới chấn vỡ.
Hắn giao nhiệm vụ cao cả lại cho Tuế Nguyệt và Hi Vũ, còn mình thì đi dàn xếp chỗ ở tạm thời cho Quỷ Đỏ và Lâm Tích.
Làm xong tất cả, Lạc Nam trở về nhà trưởng làng ở Làng Nhất Thế.
Vừa mới tiến vào, đã thấy hai cô con gái đang ngồi chờ sẳn.
Lạc Kỳ Nam tựa lưng vào cửa sổ, cao quý ung dung, nhã nhặn như tiên giáng trần.
Tiểu Thiên Ý lại lười biếng chống tay lên cằm, miệng còn ngậm kẹo hồ lô, mυ'ŧ chùn chụt chảy cả nước miếng cực kỳ nghịch ngợm.
“Hai bảo bối ngoan, chờ baba sao?” Lạc Nam mỉm cười ôn tồn ngồi xuống.
“Baba, Lâm Tích kia tin tưởng được sao?” Lạc Kỳ Nam nhẹ chau mày nhìn lấy hắn:
“Nhiều lần xung đột, ta cảm thấy Lâm Tích là loại người đặt lợi ích của mình lên trên tất cả, hành vi bất chấp thủ đoạn, khó mà sử dụng!”
“Ừm ừm, mặc dù không hiểu ra sao…nhưng đại tỷ nói vậy thì ta cảm thấy chắc chắn là như vậy!” Tiểu Thiên Ý gật gật cái đầu nhỏ.
Lạc Nam bất đắc dĩ véo véo cái mũi nhỏ của Tiểu Thiên Ý, đặt nàng ngồi lên đùi mình cưng nựng, nghiêm túc nhìn Kỳ Nam nói:
“Lâm Tích đúng thật là loại người như vậy, tuy nhiên đại sự thống nhất lần này có liên quan đến an nguy toàn vũ trụ, mà vận mệnh của Lâm Tích lại cùng vũ trụ quan hệ chặt chẽ, vì thế dù rằng không muốn thì ả cũng buộc phải giúp đỡ ta!”
“Việc gì càng có lợi với chính mình thì Lâm Tích sẽ càng làm, mà vũ trụ này thống nhất, khí vận phồn thịnh sẽ càng có lợi hơn cho Khí Vận Chi Tử như nàng ta!”
“Nói tóm lại mặc dù chúng ta và Lâm Tích không hữu hảo, Lâm Tích cũng chẳng ưa gì chúng ta, nhưng vì đại cục và quyền lợi…đôi bên bắt buộc phải hợp tác!”
“Cổ Việt Tộc Trưởng cũng hiểu rõ điều này nên mới an tâm điều động Lâm Tích đến hỗ trợ, hắn sẽ không đặt cược an nguy và vô số công sức của tiên hiền khi chưa có căn cứ!”
Chân mày Lạc Kỳ Nam lúc này mới nhẹ nhàng dãn ra, thản nhiên nói:
“Tốt thôi, ta xem nàng ta như không khí là được!”
Lạc Nam gật đầu, Lâm Tích từng muốn nổ nát Việt Long Tinh, hắn cũng không ưa tì nàng ta, thậm chí sẳn sàng loại bỏ.
Bất quá có lẽ bởi vì là một người có năng lực, sự quyết đoán và ác liệt như vậy nên Lâm Tích mới được linh tính của Vũ Trụ chọn lựa để làm Khí Vận Chi Tử, chống lại kẻ địch hùng mạnh bên ngoài.
Đổi lại lựa chọn một người lòng dạ hiền từ, tử tế, tính cách dễ chịu và không đủ quyết liệt khi cần thiết…sợ rằng sẽ bị kẻ địch ăn tươi nuốt sống đến xương cốt cũng không còn.
Quỷ Đỏ cũng là một người như vậy, lần đầu khi đυ.ng độ Quỷ Đỏ thì Lạc Nam và hắn cũng đại chiến vô cùng dữ dội.
Chẳng qua là số lần xung đột với Quỷ Đỏ không nhiều nên không mất thiện cảm với hắn như Lâm Tích mà thôi.
“Baba với đại tỷ suy nghĩ nhiều làm cái gì nha? Nếu như nàng ta dám giở trò thì cứ đá cái mông của nàng!” Tiểu Thiên Ý vỗ vỗ ngực, nhảy lên bàn chống nạnh nói:
“Có tiểu siêu cấp vô địch Thiên Ý, địch nhân ai cũng phải nằm xuống!”
“Xú nha đầu!” Lạc Kỳ Nam cốc lên đầu nàng, nghiêm túc căn dặn:
“Đừng có đi chọc nữ nhân kia, muội đánh không lại nàng ta!”
“Sao lại không?” Tiểu Thiên Ý không phục liếʍ liếʍ mép môi:
“Muội cảm giác có thể dễ dàng ăn nàng!”
Lạc Kỳ Nam buồn cười lắc đầu, cho rằng lời của muội muội chỉ là trẻ con hiếu thắng.
Chỉ Lạc Nam là có điều suy nghĩ.
Chuyện Thể Chất của Tiểu Thiên Ý chỉ có hắn và Cửu Huân Dao biết được.
Dù sao đó cũng là Thể Chất nằm ngoài vũ trụ ngay cả Kim Nhi cũng phải tán thưởng, tốt nhất là giữ bí mật để tránh có kẻ ngấp nghé nhằm vào.
Bách Vận Quy Nguyên Thể nói không chừng sẽ thật sự khiến Khí Vận Chi Tử như Lâm Tích phải đau đầu.
Hắn lắc đầu, tạm thời gác suy nghĩ này sang một bên, tu vi của Tiểu Thiên Ý sợ rằng chưa đủ…
Kéo lấy hai cô con gái ngồi bên cạnh mình, Lạc Nam cười hắc hắc:
“Dẹp chuyện Lâm Tích đi, cùng baba khui quà của Cổ Việt Tộc Trưởng!”
“Quà đâu? Có gì ngon không?” Tiểu Thiên Ý hai măt sáng lên, nuốt một ngụm nước miếng.
Lạc Kỳ Nam cũng chờ mong nhìn hắn, thứ mà Cổ Việt Tộc Trưởng giao ra chắc chắn là không đơn giản.
Lạc Nam lấy ra một kiện Không Gian Pháp Bảo, nắm tay hai cô con gái tiến vào bên trong nó.
Ngay lập tức, đập vào mắt ba người là lực lượng thuộc tính cực kỳ tinh khiết và nồng đậm đến khó tin.
Chỉ thấy mười luồng Hỗn Độn Khí đang phiêu phù trên không trung, ẩn chứa năng lượng cường đại.
“Mười luồng Hỗn Độn Khí!?” Lạc Kỳ Nam che miệng kinh hô.
Lạc Nam cũng giật mình trước thủ bút của Cổ Việt Tộc Trưởng.
Hai luồng Hỗn Độn Hỏa Khí.
Hai luồng Hỗn Độn Thủy Khí.
Hai luồng Hỗn Độn Kim Khí.
Hai luồng Hỗn Độn Mộc Khí.
Hai luồng Hỗn Độn Thổ Khí.
Nói là mười luồng, nhưng có thể xem như là hai bộ Ngũ Hành Hỗn Độn Khí hoàn chỉnh.
Với số lượng này đã có thể tạo nên hai cái Ngũ Hành Tiểu Thế Giới như Ngũ Sắc Giới hoặc khai mở hai hành tinh trong cơ thể nếu đúc thành Hóa Vũ Bá Thần Thể rồi.
Phải biết rằng hầu hết Thiên Đế trong vũ trụ này đều chưa có được một Ngũ Hành Tiểu Thế Giới đấy.
Chỉ dựa vào từng này Hỗn Độn Khí đủ chứng minh nội tình khủng bố của Cổ Việt Tộc.
Ấy vậy mà với nội tình như thế vẫn phải cố thủ trước mặt kẻ thù ở Nguyên Giới, càng cho thấy thế giới bên trên hùng vĩ đến mức nào.
Lạc Nam máu huyết sục sôi, tiếp tục đi về phía trước.
NGAO!
Từ nơi xa vang lên tiếng long ngâm phô thiên cái địa, hư ảnh một tôn Thánh Long giương nanh múa vuốt uốn lượn trên bầu trời khiến cả Long Lực trong cơ thể cha con ba người ầm ầm rung lên như đang bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Vội vàng tiến về phía trước, một viên Long Châu nồng đậm Thánh Long Khí được đặt trong hộp gỗ cẩn thận, hư ảnh Thánh Long kia là lo lực lượng từ Long Châu này tạo thành.
“Thánh Long Châu?” Lạc Nam kinh hô thành tiếng.
Tiểu Kỳ Nam cùng Tiểu Thiên Ý cũng xém chút chảy cả nước bọt.
Cha con cả ba đều có Long Lực chảy dọc trong cơ thể, đương nhiên bị Thánh Long Khí tinh khiết của Thánh Long Châu kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi.
“Không ngờ là Long Châu nguyên vẹn của Thánh Long!” Kim Nhi ngồi trên bả vai Lạc Nam lẩm bẩm:
“Lần này công tử kiếm lời!”
Lạc Nam lòng sinh cảm kích đối với Lạc Nhất Vương, cảm nhận được số lượng Thánh Long Khí này đủ để hắn và chúng nữ khai mở số lượng Long Văn khổng lồ.
“Bên trong Long Châu không đơn thuần chỉ có Thánh Long Khí như Long Cốt, mà nó còn ẩn chứa truyền thừa cả đời của một vị Thánh Long!” Kim Nhi nói:
“Không chừng sẽ có truyền thừa của Thánh Long Kỹ, Thánh Long Công Pháp các loại!”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, mặc dù Cửa Hàng May Mắn rồi sẽ bán vật phẩm cấp Thánh, nhưng nếu muốn tìm Thánh Long Công, Thánh Long Kỹ chưa chắc sẽ may mắn làm mới xuất hiện.
Vì vậy giá trị của Thánh Long Châu có khi còn vượt qua cả mười luồng Hỗn Độn Khí.
“Không biết còn thứ gì…”
Mang theo tâm tình chờ mong, hắn lại dẫn hai nữ nhi đi tiếp.
“Là bụi tre? Thật nhàm chán!”
Chứng kiến vật hiện diện phía trước, Tiểu Thiên Ý bĩu môi nũng nụi.
Nhưng Lạc Nam và Tiểu Kỳ Nam lại là trợn tròn mắt.
Quả thật là một bụi tre, kích thước cũng không quá lớn…chỉ gồm vài chục gốc tre chụm lại, đường kính chưa đến chục mét.
“Bụi Tre Cổ Việt?” Lạc Kỳ Nam giật nảy mình: “Hơn nữa còn là Bụi Tre còn sống, có thể tiếp tục nuôi dưỡng và phát triển?”
“Kim Nhi, chẳng phải Thất Đại Thần Thụ ở mỗi vụ trụ chỉ được tồn tại độc nhất sao?” Lạc Nam ngơ ngẩn hỏi:
“Đó là lý do không thể cấy ghép hay nuôi trồng Thần Thụ số lượng lớn, bởi vì quy tắc của vũ trụ không cho phép Thần Thụ sản sinh ra cây thứ hai trong cùng loại!”
“Tạo sao Cổ Việt Tộc lại tách một bụi Tre Cổ Việt còn sống ra cho ta được hả?”
“Đơn giản thôi!” Kim Nhi tủm tỉm cười:
“Bởi vì lão già Tre Cổ Việt kia đã được Cổ Việt Tộc mang lên Nguyên Giới rồi, nó đã thoát khỏi phạm vi của vũ trụ, cho nên bụi tre trước mặt công tử sẽ là Tre Cổ Việt duy nhất ở trong vũ trụ sau này!”
“Mang lên Nguyên Giới rồi?!” Lạc Nam hít sâu một hơi lãnh khí.
Xem ra chiến sự bên trên căng thẳng đến mức cần đến Tre Cổ Việt không ngừng cung cấp nguyên liệu để luyện thành Pháp Bảo, Vũ Khí cung cấp cho quá trình chiến đấu.
Mặc kệ như thế nào, có được một bụi tre non của Tre Cổ Việt là điều tốt.
Lạc Nam vội vàng đem nó dời vào Linh Giới Châu, đặt gần vị trí của Bất Tử Thụ và Bàn Đào Thụ.
Hắn đã có được ba loại Thần Thụ bên trong bảy loại.
Nếu tính luôn Ngô Đồng Thụ thuộc về Hỏa Phượng Tộc, xem như bốn loại rồi.
Chỉ còn thiếu Luân Hồi Thụ, Bồ Đề Thụ và Thế Giới Thụ mà thôi.
“Các nàng cố gắng giúp ta bồi dưỡng Tre Cổ Việt!” Lạc Nam truyền âm căn dặn mấy nữ Á Hy Thần và Mộc Ái My.
Hắn cần sự trợ giúp của Tre Cổ Việt để chế tác, rèn luyện vũ khí cho quân đội dưới trướng của mình.
Nếu có thể sản sinh ra nhánh tre biến dị thì càng tốt.
Mà khi dời bụi Tre Cổ Việt vào Linh Giới Châu, hắn mới phát hiện dưới gốc của nó được chôn vô số khối Nguyên Thạch tinh khiết.
Số lượng nhiều gấp mấy lần nửa mỏ Nguyên Thạch mà Trần Huyền từng giao cho hắn.
“Số lượng này ít nhất là hai mỏ!” Kim Nhi đánh giá nói.
“Không hổ danh là thế lực gắn bó sâu xa cùng Nguyên Giới…” Lạc Nam vừa kích động vừa vui mừng:
“Cổ Việt Tộc và Trụ Việt Tông giàu chảy mỡ a!”
Hắn nhanh chóng lấy một mỏ Nguyên Thạch đặt về Linh Dược Điền để phát triển các Thần Thụ.
Một mỏ Nguyên Thạch khác sẽ dùng để phân phát cho chúng nữ và huynh đệ tu luyện.
“Mười luồng Hỗn Độn Khí, một viên Thánh Lâu Châu, một bụi Tre Cổ Việt và hai mỏ Nguyên Thạch!” Lạc Kỳ Nam chép chép bờ môi:
“Xem ra vị Cổ Việt Tộc Trưởng kia đặt kỳ vọng rất lớn vào baba, vậy mà bỏ ra số vốn đầu tư khổng lồ như thế!”
Lạc Nam nghiêm túc gật đầu, trước mắt như xuất hiện khuôn mặt uy nghi, bình phàm của Lạc Nhất Vương.
Hắn rốt cuộc hiểu tại sao khi Liên Quân Nghịch Long trong quá khứ bị tiêu diệt, Thạch Lão lại xuất hiện ở Cổ Việt Tộc, tọa trấn và thủ hộ Thư Viện Cổ Việt.
Thạch Lão là người hầu của Long Chí Tôn, mà Lạc Nhất Vương cũng là con trai của Long Chí Tôn, xem như Thiếu Chủ của Thạch Lão.
Khi Long Nghịch qua đời, Thạch Lão trở về phò tá Lạc Nhất Vương là chuyện bình thường.
“Long Chí Tôn tiền bối, Lạc Nhất Vương tiền bối…Lạc Nam ta sẽ không để các ngươi thất vọng!”
Chậm rãi thở ra một hơi, hắn đem Thánh Long Châu kéo đến trước mặt, nhìn Lạc Kỳ Nam cùng Lạc Thiên Ý cười nói:
“Hai đứa bắt đầu luyện hóa, hấp thụ Thánh Long Khí cho thỏa thích đi!”
Chiến lực của hai tiểu nữ nhi càng mạnh, hắn càng yên tâm đi đúc Hóa Vũ Bá Thần!
Riêng Lạc Kỳ Nam, Lạc Nam chấp nhận tiêu hao thêm một lượng Tinh Huyết của chính mình, giúp nàng có được huyết mạch Nghịch Long.
Các nàng là ác chủ bài của hắn!