Con Đường Bá Chủ

Chương 1733: Nguyền Huyết Lâu

Nằm trong tầng tầng phong ấn kín đáo là một cái đầu lâu màu đỏ vô cùng dữ tợn.

Cả chính đầu lâu và lực lượng bay lượn xung quanh nó đều ẩn chứa vô tận máu huyết tinh thuần, đây là loại Huyết Lực tinh khiết và thuần túy, không ẩn chứa một chút tạp chất nào, điều này chứng minh nó là thiên địa dị vật do chính đất trời thai nghén mà ra.

Dù đã nhìn thấy không ít Dị Thuộc Tính tại tầng 99 Thiên Địa Tháp, nhưng khi nhìn thấy thứ trước mặt này, Lạc Nam cũng trở nên kích động, hô hấp dồn dập lên.

Dị Huyết!

Đây là Dị Vật ẩn chứa nguồn lực lượng mà hắn chưa được sở hữu, cũng chưa từng nhìn thấy.

Từ khi bắt đầu bước vào con đường tu luyện, Lạc Nam gặp được không ít tu sĩ tu luyện máu huyết.

Ví như Huyết Linh Tông, Huyết Giới ở Hạ Giới, tầng thứ cao cấp hơn thì có những kẻ tu luyện Huyết Ma Lực.

Đối với cách tu luyện Huyết Lực cực đoan của đám người này, Lạc Nam cực kỳ phản cảm.

Hắn rất ghét những tên Huyết Tu vì để bản thân mình mạnh hơn mà bất chấp lỹ lẽ thôn phệ máu huyết của vô vàn sinh linh vô tội.

Nhưng điều đó không đồng nghĩa là hắn ghét Huyết Hệ Tu Sĩ hay những người đi theo con đường tu luyện Huyết Lực chân chính.

Lạc Nam chưa từng kỳ thị bất cứ phương thức tu luyện nào, hắn luôn quan niệm đúng sai là do lòng người, không thể đổ lỗi cho phương thức mà ngươi tu luyện được.

Cũng giống như Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn trước đây, Lạc Nam chỉ cướp đoạt Linh Hồn của những kẻ thù muốn dồn hắn vào chỗ chết, chưa từng cướp đoạt linh hồn của người vô tội.

Trái ngược với hắn, Bạch Nguyệt Tộc vẫn luôn cố gắng đánh chiếm các phương thế giới chỉ để cướp đoạt đại lượng Linh Hồn nhằm giúp Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn của bản thân bọn chúng trở nên mạnh hơn.

Đối với Huyết Lực cũng là như vậy, chỉ cần ngươi đừng vì dã tâm của mình mà thôn phệ máu huyết sinh linh một cách vô tội vạ, chẳng có gì phải chê trách cả.

Nhất là khi Bá Đỉnh rung động và biểu lộ thèm thuồng như lúc này, cho thấy nó cũng thật sự khao khát sở hữu một loại lực lượng hoàn toàn mới.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam cẩn thận quan sát thông tin của Dị Huyết.

“Huyết Nguyền Lâu: Loại Dị Huyết do một phiến Đại Tiên Giới thời thượng cổ bị nguyền rủa sau khi diệt vong ngưng tụ mà thành, ẩn chứa nồng đậm oán khí thời cổ xưa, có thể dùng Huyết Lực nguyền rủa kẻ địch!”

Sắc mặt Lạc Nam trở nên quái dị: “Chơi hệ nguyền rủa sao?”

Hắn không nghĩ đến công dụng của Dị Huyết này lại có liên quan đến Nguyền Rủa.

Chẳng lẽ đây là duyên phận? vời mới nhận được Thế Thân Tai Ách Khôi gánh chịu các loại phản phệ thì ngay sau đó gặp được một loại Dị Huyết có thể nguyền rủa người khác?

Bất quá bản thân Lạc Nam có Cấm Kỵ hộ mệnh, những phản phệ thông thường không thể khiến hắn xem trọng, Thế Thân Tai Ách Khôi hắn không có ý định lưu cho mình dùng.

Tuy nhiên, Lạc Nam vẫn lựa chọn nhận lấy Huyết Nguyền Lâu.

Từ lúc bước chân vào con đường tu luyện, ngay cả Dị Thời Gian và Dị Không Gian cũng từng thấy qua, chỉ có Dị Huyết là lần đầu chứng kiến…có thể thấy mức độ quý hiếm của nó cao đến mức nào.

Lạc Nam không thể từ bỏ, bởi vì đây là nền tảng để hắn đúc nên một tôn Huyết Đỉnh bên trong đan điền.

Tuyển chọn xong 3 vật phẩm, Lạc Nam cũng lười tiếp tục quan sát đám hàng ngon bên trong này.

Mắt không thấy tâm không phiền, hắn quay người rời đi.

Khi đi ngang khu vực được đặt những phương thức bố trí Trận Pháp cao cấp, Lạc Nam lại nhìn thấy một bóng hình quen thuộc.

“Đã lâu không gặp!” Lạc Nam mỉm cười chào hỏi.

Mỹ nhân toàn thân áo trắng, phiêu nhiên xuất trần, dung nhan tuyệt mỹ điềm tĩnh, khí chất thong dong pha lẫn sự cơ trí khiến người khác phải động lòng.

Nàng chính là Linh Khê Trận Đế.

“Thì ra là Côn Lôn Thiếu Chủ!” Linh Khê Trận Đế đang chăm chú quan sát Trận Pháp, nghe vậy cũng nghiêng đầu nhìn sang chào hỏi.

Nhìn thấy Lạc Nam, trong lòng nàng thổn thức mãi không thôi.

Nhớ ngày nào tiểu tử này vẫn còn phải nhờ nàng đến Côn Lôn hỗ trợ bố trí Truyền Tống Trận.

Hiện tại nghe đồn bản thân hắn cũng đã là Thiên Trận Đế, thật sự không biết tu luyện như thế nào, đúng là vạn cổ đệ nhất yêu nghiệt.

Nhìn thấy nàng, Lạc Nam trong lòng có chút ý đồ, cảm thán nói ra:

“Linh Khê chắc hẳn đã biết ta là Chiến Trận Sư, ngoài ra hồng nhan tri kỷ của ta có Hoa Ngọc Phượng, Châu Miên Mạn. Họa Mộng cũng là Chiến Trận Sư!”

“Vậy nên nếu có cơ hội, hy vọng được mời Linh Khê đến Côn Lôn cùng nhau luận bàn Trận Pháp, gia tăng kinh nghiệm, học hỏi để cùng nhau tiến bộ!”

Quả nhiên nghe hắn nói đúng đề tài ưa thích của mình, Linh Khê Trận Đế hai mắt liền sáng lên:

“Rất tốt nha, có thể cùng nhiều Chiến Trận Sư xuất sắc như vậy trao đổi là vinh hạnh của ta!”

“Linh Khê nói quá lời, Chiến Trận Sư như chúng ta phải dựa vào luận bàn, học hỏi và tiềm hiểu để trao dồi kinh nghiệm!” Lạc Nam ra vẻ u sầu thở dài:

“Ngược lại có những tên Chiến Trận Sư lòng dạ bất chính, cố gắng thực hiện những hành vi và nghiên cứu phi nhân đạo, làm vấy bẩn ba chữ Chiến Trận Sư chân chính!”

“Hử? là những kẻ nào?” Linh Khê Trận Đế liền mày liễu dựng thẳng.

Hiển nhiên đối với một người cố chấp và tôn trọng chức nghiệp như nàng, Linh Khê không cho phép có kẻ phá hoại danh tiếng Chiến Trận Sư.

Lạc Nam lúc này mới lấy ra một khối Lưu Ảnh Ngọc nhét vào tay nàng, nghiêm trọng nói ra:

“Những hình ảnh này là người dưới trướng ta quay được bên trong căn cứ bí mật của Trận Điện nhân lúc bọn chúng bận rộn vây công ta ở Đan Thần Tháp, có đầy đủ bằng chứng chúng thực hiện vô số hành vi độc ác để thỏa mãn tham vọng!”

“Ta rất muốn vạch trần chuyện này ra toàn vũ trụ để mọi người nhìn thấu bộ mặt của chúng, tuy nhiên hai bên đang là kẻ thù, sẽ có người nghi ngờ ta cố tình vu oan hãm hại Trận Điện!”

Linh Khê Trận Đế nhận lấy Lưu Ảnh Ngọc, ánh mắt đầy ý vị nhìn hắn:

“Khá lắm, thì ra muốn lợi dụng ta làm công cụ miễn phí giúp ngươi loan tin?”

Nàng cực kỳ thông minh, qua vài câu nói liền nhận ra ý đồ của Lạc Nam.

“Hắc hắc!” Lạc Nam xấu hổ vuốt vuốt mũi, mặt dày nói:

“Ta tin tưởng thân là một Chiến Trận Sư chân chính, Linh Khê sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ để đám sâu mọt lộng hành!”

“Đây không phải việc nhỏ!” Linh Khê hít sâu một hơi nói:

“Trận Điện có danh tiếng rất lớn trong giới Chiến Trận Sư, ta phải xác minh và kiểm tra kỹ lưỡng tin tức rồi mới hành động!”

“Đương nhiên rồi!” Lạc Nam gật đầu, chắp tay cảm kích:

“Ta thay mặt toàn bộ Chiến Trận Sư cảm tạ tấm lòng nhân nghĩa của Linh Khê!”

“Hừ, đừng tiếp tục già mồm!” Linh Khê khẽ gắt một tiếng:

“Hy vọng lời ngươi nói đều là sự thật!”

Nói xong, nàng liền quay lưng rời đi.

Lạc Nam nhún nhún vai, cảm thấy toàn thân thoải mái.

Nhớ lại kết quả tìm được trên người tên Đế Tử của Trận Điện, lần trước khi hai bên đại chiến, hắn nhân cơ hội cường giả Trận Điện đều đã xuất động nên bí mật hạ lệnh cho các nữ đệ tử của Làng Nhất Thế lẻn vào thăm dò.

Kết quả mang đến không khiến hắn thất vọng, Trận Điện quả thật là gan to bằng trời.

Nếu chuyện này truyền ra, Trận Điện chắc chắn hao tổn danh dự nặng nề, thậm chí có nguy cơ sụp đổ.

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có mạng lưới tình báo khổng lồ của Thiên Địa Hội là đủ khả năng khiến tin tức lan tràn khắp vũ trụ trong thời gian ngắn, đánh cho Trận Điện không kịp trở tay.

Khi Mộng Gia rời khỏi, vốn Lạc Nam định nhờ Thiên Địa Thiếu Chủ hoặc Huyền Y Đế Nữ hỗ trợ, cũng may gặp phải Linh Khê Trận Đế, cảm thấy nàng sẽ hứng thú với việc này.

Thân là một Chiến Trận Sư có tâm, Linh Khê Trận Đế sẽ càng làm vấn đề đến nơi đến chốn.

Quan trọng hơn lời nói của nàng có trọng lượng rất lớn trong giới Chiến Trận Sư, lại thêm thân phận là Trưởng Lão của Thiên Địa Hội sẽ càng khiến người khác tin tưởng vào sự thật.



“Xong rồi sao?”

Nhìn thấy Lạc Nam tiến ra, Thiên Địa Thiếu Chủ nhàn nhạt hỏi.

Lạc Nam gật đầu, cảm thán nói: “Thiên Địa Hội quả thật là giàu chảy mỡ, quả thật không khiến tại hạ thất vọng.”

“Chẳng là gì cả so với lực lượng mà ngươi nắm giữ!” Thiên Địa Thiếu Chủ cười nhạt:

“Ta còn đang muốn hỏi cảm giác nắm giữ một nửa cường giả vũ trụ trong tay là như thế nào!”

“Một nửa vũ trụ trong tay?” Lạc Nam giả ngu: “Thiên Địa Thiếu Chủ nói gì tại hạ không hiểu, xung quanh ta chỉ là những thê tử, huynh đệ và người thân mà thôi!”

Thiên Địa Thiếu Chủ không đáp, lười nói nhảm với con hàng đang giả ngu này.

Rõ ràng lực lượng của ngươi đánh cho Tru Nghịch Liên Quân nhao nhao gọi mẹ, còn nói không nắm giữ một nửa cường giả vũ trụ?

“Không biết những thiên địa dị vật ở tầng 99 có bán hay không?” Lạc Nam hứng thú đề nghị:

“Nếu như có thể, ta muốn mua sạch chúng nó!”

Nếu chỉ được tuyển chọn thì hắn từ bỏ các Thiên Địa Dị Vật kia, nhưng nếu có thể giao dịch thì hẳn luôn sẳn sàng sở hữu chúng nó.

Thịt con muỗi cũng là thịt, Lạc Nam tôn trọng châm ngôn góp gió thành bão.

“Vật ở tầng 99 hầu như không dùng để giao dịch, chỉ để những nhân vật có cống hiến nhất định cho Thiên Địa Hội tuyển chọn mà thôi!” Thiên Địa Thiếu Chủ ung dung trả lời:

“Ngươi có thể gia nhập Thiên Địa Hội và làm ra cống hiến!”

“Không biết Thiếu Chủ ngươi có cống hiến hay không?” Lạc Nam không quan tâm đến câu sau của con hàng này, hắn chỉ hưng phấn nói:

“Ngươi có thể dùng cống hiến nhận lấy những thiên địa dị vật kia, sau đó dùng chúng nó giao dịch với ta!”

“Không thành vấn đề!” Thiên Địa Thiếu Chủ gật đầu, đưa ra yêu cầu:

“Ta muốn đổi chúng với các vật phẩm Thánh Cấp!”

“Quyết định như vậy đi! một thời gian tới ta sẽ đến tìm ngươi!” Lạc Nam vỗ tay cười nói.

Thiên Địa Thiếu Chủ triệt để im lặng, tên khốn kiếp này nghe lầm à?

Mình đòi Thánh Cấp mà hắn cũng đáp ứng?

Vốn nói như vậy để Lạc Nam biết khó mà lui, nào ngờ tên này còn vui vẻ đồng ý.

Đúng là có bệnh.



Lạc Nam sử dụng Truyền Tống Trận dịch chuyển đến thẳng Côn Lôn Giới.

Hắn không quên dùng Truyền Âm Ngọc liên hệ với Mộng Chi Tiên, báo cáo tin vui cho nàng, Mộng Gia chính thức thoát ly Thiên Địa Hội, trở thành một thành viên của Việt Long Đế Quốc.

Đối với điều này, Mộng Chi Tiên và Liễu Tú Quyên cực kỳ vui mừng, chỉ có Mộng Thải Vân là dở chứng, đứng một bên mắng Lạc Nam dám tự ý quyết định tương lai của nàng, đòi sẽ cho hắn biết tay trong lần gặp tới khiến hắn cười khổ không thôi.

Toàn bộ Mộng Gia và cả Phú Gia ai cũng muốn gia nhập Việt Long Đế Quốc, chỉ có Mộng Thải Vân nói một đằng nghĩ một nẻo, chẳng biết đâu mà lần.

Lạc Nam xuất hiện tại chi nhánh Thiên Địa Hội đặt tại Côn Lôn Giới.

Chính là Huyền Gia.

Vừa từ Truyền Tống Trận bước ra, một vị giai nhân tóc vàng, đoan trang, ưu nhã pha lẫn nét cao quý thiên thành đã lẳng lặng đợi sẳn từ khi nào.

Huyền Y Đế Nữ.

“Hồi lâu không thấy, tu vi của Huyền Y Đế Nữ tăng tiến phi phàm a!” Lạc Nam lên tiếng tán thưởng.

Hắn nhận ra Huyền Y đang trong giai đoạn chuyển hóa Địa Đế Lực thành Thiên Đế Lực, khoảng cách đột phá Thiên Đế đã không còn xa, nàng là một trong những Đế Nữ xuất sắc của Thiên Địa Hội.

“Được Lạc Thiếu Chủ tán thưởng chính là vinh hạnh lớn nhất trong cuộc đời tiểu nữ!” Huyền Y Đế Nữ che miệng cười khẽ:

“Hiếm có cơ hội rồng đến nhà tôm, không biết tiểu nữ có thể mời Thiếu Chủ một chén trà?”

“Mời!” Lạc Nam nhẹ gật đầu.

Bên trong đình viện giữa hồ, Huyền Y Đế Nữ một bên rót trà, một bên thổ khí như lan:

“Nghe nói Mộng Gia đã được Phó Hội Trưởng phê duyệt rời khỏi Thiên Địa Hội, như vậy sắp tới không biết Thiếu Chủ dự định liên hệ trao đổi với Thiên Địa Hội thông qua phương pháp nào?”

“Ta sẽ giao toàn quyền lại cho Mộng Gia và Đa Bảo Các, họ sẽ thay ta liên hệ với Thiên Địa Hội những khi cần đến!” Lạc Nam thuận miệng trả lời.

“Huyền Y có chút đường đột!” Huyền Y Đế Nữ nhìn hắn chân thành nói ra:

“Tiểu nữ hy vọng Thiếu Chủ xem xét, Huyền Gia muốn trở thành đối tác ăn ý của thế lực dưới trướng Thiếu Chủ, giống như cái cách mà trước đây Mộng Gia đã làm!”

“Ta sẽ báo với Chi Tiên về vấn đề này!” Lạc Nam gật đầu đáp ứng.

Hắn đối với Huyền Gia có ấn tượng không tệ, lại thêm nhờ vào Huyền Y mà Tiểu Tiểu có được Sinh Tử Kính.

Dù không có Huyền Gia thì cũng phải liên hệ qua chi nhánh khác, chi bằng tuyển chọn Huyền Gia.

“Thật tốt quá, Huyền Y mượn trà thay rượu kính Thiếu Chủ một ly!” Huyền Y Đế Nữ nhoẻn miệng cười vui mừng như trăm hoa đua nỡ.

Từ sau khi hợp tác với Lạc Nam, Mộng Gia phát triển như diều gặp gió không cần nói cũng thấy.

Huyền Gia cũng muốn có được những điều như vậy, sẳn sàng trở thành đối tác trung thành với Lạc Nam.

Thậm chí Phạm Gia của Phạm Chí vì nhiều lần đắc tội với Lạc Nam, cuối cùng bị Phó Hội Trưởng răn đe, giáng chức lão tổ Phạm Gia từ Trưởng Lão xuống còn Hộ Pháp, địa vị gia tộc đang dần suy thoái rồi.

Qua đó có thể thấy kẻ nào đắc tội với Lạc Nam chính là ngu xuẩn, Huyền Gia đương nhiên không giẫm vào vết xe đỗ của Phạm Gia, trái lại muốn đi theo phương hướng của Mộng Gia.

Cùng Huyền Y Đế Nữ trò chuyện gần nửa ngày, Lạc Nam đứng dậy cáo từ.

“Hợp tác vui vẻ!” Huyền Y Đế Nữ đưa bàn tay ngọc ngà ra.

Lạc Nam nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, chỉ cảm thấy mịn màng dễ chịu như tơ lụa hảo hạng, hắn mỉm cười đáp lại:

“Hợp tác vui vẻ!”



Trở về Côn Lôn Hoàng Cung, Lạc Nam chưa kịp nói lời nào đã lập tức bị Côn Lôn Nữ Hoàng kéo xuống lòng đất.

“Sư phụ, có chuyện gì thế?” Sắc mặt hắn mộng bức hỏi.

“Tự ngươi nhìn xem đi!” Hi Vũ trừng đôi mắt uy nghi cao quý.

Lạc Nam mơ mơ màng màng, chợt nghe bên tai có tiếng động dữ dội.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Toàn bộ lòng đất đều đang chấn động.

Hắn vội vàng tiến sâu vào, đập vào mắt là một cảnh tượng hoang đường đến cực điểm.

Chỉ thấy một đội quân có quân số lên đến hàng vạn, khí thế ngút trời, tràn ngập khí phách.

Điều đáng nói ở chỗ toàn bộ quân đội này đều là tồn tại vô hồn, sắc mặt không có một chút cảm xúc nào cả.

Vạn quân đang quỳ dưới chân của một người thiếu nữ.

Thiếu nữ quay đầu, phát hiện Lạc Nam vừa mới đi tới, nàng liền lao lên ôm lấy hắn làm nũng:

“Sư phụ về rồi, Tiểu Tiểu nhớ ngươi muốn chết!”



Chúc cả nhà ngủ ngon