Nhìn thấy đám người Ma Thương Thị điên cuồng tập hợp và rút lui, chúng nữ Song Tu Lâu cũng không hề ngăn cản đến cùng…
Đánh chó cùng đường, nó sẽ quay sang cắn ngươi, nhất là khi nanh vuốt của con chó này chưa bị bẻ gãy.
Trước đó các nàng chiếm rất nhiều ưu thế vì thực lực biểu hiện ra mang yếu tố bất ngờ khiến chúng cường giả Ma Thương Thị không phản ứng kịp.
Nhưng sau khi đã biết rõ thủ đoạn của các nàng, rất khó để bọn chúng mắc phải sai lầm như cũ, thậm chí rất khó để gϊếŧ bất kỳ một vị Thiên Ma Đế nào trong số chúng.
Vì thế thay vì ép Ma Thương Thị phải tiếp tục liều mạng chiến đấu, chúng nữ lại mặc kệ cho bọn hắn rời đi.
“Khốn nạn! chúng ta cũng đi! rút thôi!”
Thấy Ma Thương Thị điên cuồng đào tẩu mà không hỏi qua ý kiến của mình, sắc mặt Ma Đế của Ma Đình trở nên tái xanh.
Lần này đại chiến, Ma Đình tổn thất một vị Thiên Ma Đế chính là Nhị Trưởng Lão Ma U, đây là hậu quả vô cùng nghiêm trọng mà bao nhiêu năm qua Ma Đình chưa từng gặp phải.
Mặc dù lửa hận ngút trời, Ma Đế vẫn biết phân biệt nặng nhẹ, Ma Thương Thị nếu đã rút rồi…Ma Đình của hắn thật sự khó mà dây vào Song Tu Lâu nữa, chỉ có thể ôm hận rời khỏi.
Bất quá đó chỉ là suy nghĩ của cá nhân Ma Đế.
Khi mà lúc này, U Cơ, Thủy Nguyệt và các vị Hoa Khôi đã phá không mà lên, hình thành vòng tròn bao phủ Ma Đế và Ma Phong vào bên trong.
“Song Tu Lâu đâu phải là cái chợ để các ngươi đến thì đến, đi thì đi như vậy?” U Cơ cười lạnh lẽo, sát khí lẫm nhiên phong tỏa lấy Ma Đế.
“Các ngươi…” Ma Đế sắc mặt trầm xuống:
“Các ngươi để Ma Thương Thị rút lui nhưng lại cố ý nhắm vào trẫm?”
“Haha, con chó còn nanh và con chó bị bẻ răng khác nhau!” U Cơ cười khẽ đầy phong tình:
“Ngươi thân là cường giả đứng đầu một phương, vì sao đạo lý đơn giản như vậy cũng không hiểu?”
“Tiện nhân…ngươi dám mắng chửi bổn tọa là cẩu bị bẻ răng?” Ma Đế biến sắc, ánh mắt nổi lên lửa giận ngút trời, hắn chưa từng chịu sỉ nhục đến như vậy.
“Không cần nói nhiều! để mạng lại rồi muốn đi đâu thì đi!” Yêu Yêu che miệng cười khanh khách.
“Phốc!” Ma Đế cùng Ma Phong nghe xong xém chút thổ huyết, để mạng lại rồi còn đi cái rắm a.
“Trẫm thừa nhận nếu tiếp tục đánh, trẫm không phải đối thủ của các ngươi!" Ma Đế uy nghiêm nói:
“Nhưng trẫm không tin bằng vào thực lực của hai người chúng ta, muốn rời đi các ngươi có thể ngăn cản!”
Trong mắt Ma Đế đầy sự tự tin, chờ đợi uy thế sau lời nói vừa rồi của mình mang đến công dụng, hiển nhiên là bí mật sử dụng Ma Âm rồi, muốn làm chúng nữ choáng váng sau đó tranh thủ rút lui.
Bất quá khi nhìn lại, U Cơ và chúng nữ sắc mặt bình thản ung dung, trêu tức nhìn lấy Ma Đế, hoàn toàn không hề bị Ma Âm ảnh hưởng.
“Các ngươi…các ngươi có thể ngăn cản Ma Âm của trẫm?” Ma Đế biến sắc hỏi.
Bất quá lời vừa nói ra, Ma Đế vô thức lấy tay che miệng của mình.
Ở phía bên cạnh, Ma Phong và không ít cường giả đang quan chiến ánh mắt trở nên cổ quái.
Bởi vì lời vừa ra khỏi miệng của Ma Đế có âm giọng của một nữ nhân ỏng ẹo, hoàn toàn không có dáng vẻ của một Ma Đế cao cao tại thượng với Ma Âm khét tiếng nữa.
“Sao lại có thể như vậy?” Ma Đế vô thức thốt lên, sắc mặt lập tức biến sắc, vội vàng lấy tay che miệng.
Bởi vì giọng nói của hắn đã biến dạng đến đáng sợ, hoàn toàn không phải âm giọng của một nam nhân.
Hắn bị đổi giọng!?
Từ khi nào?
“Khanh khách!” Chúng nữ rốt cuộc không nhịn được cười đến run rẩy cả người.
Chỉ thấy từ trong bóng tối, Kính Hoa chậm rãi hiện thân, trong tay cầm một cái bình ngọc, bên trong có chứa đựng một loại bụi phấn màu hồng vô cùng bắt mắt.
“Đây là vật phẩm độc nhất vô nhị mới ra lò mà tiểu muội Dạ Ly của chúng ta luyện chế gọi là Kí©ɧ ŧìиɧ Phấn, nữ nhân khi hít vào sẽ sở hữu giọng nói càng thêm ỏn ẻn, yểu điệu và quyến rũ, có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ, gợi lên du͙© vọиɠ của bạn tình!” Kính Hoa mỉm cười đắc ý:
“Nam nhân hít phải cũng không ngoại lệ, giọng nói sẽ khiến nam nhân khác phát sinh hứng thú với ngươi!”
Vốn tưởng chỉ là đồ chơi vô bổ, nào ngờ lúc này Ma Đế sau khi bị Kí©ɧ ŧìиɧ Phấn ảnh hưởng, ngay cả Ma Âm cũng bị biến dạng, trở nên không còn đáng sợ.
“Khốn kiếp!” Ma Đế biến sắc mặt, không dám tiếp tục mở miệng nói chuyện, chỉ có thể hận đến nghiến răng nghiến lợi truyền âm:
“Các ngươi cho trẫm hít vào từ bao giờ?”
“Đương nhiên là khi ngươi không chú ý lúc giao chiến!” Kính Hoa thản nhiên đáp.
Kí©ɧ ŧìиɧ Phấn một khi bay ra không khí chính là vô ảnh vô vị, là vật phẩm hoàn toàn vô hại, khi ẩn nấp trong bóng đêm nàng đã bí mật phát tán ra, Ma Đế cũng vì vậy hít vào.
“Đừng tiếp tục nói nhảm với bọn chúng, bắt sống đi!” Thủy Nguyệt hạ lệnh.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Thanh Mịch treo thân trên tơ nhện khổng lồ, nghe được Thủy Nguyệt yêu cầu bèn phóng ra vô số mạng chằn chịt.
Những mạng nhện này tầng tầng lớp lớp đính vào không gian như thiên la địa võng, mỗi sợi tơ nhện lại ẩn chứa kịch độc đáng sợ được chiết xuất từ Luyện Độc Bảo Bình, phong tỏa tất cả đường lui của Ma Phong và Ma Đế.
Rốt cuộc, Ma Phong nhịn không được giở giọng uy hϊếp:
“Các ngươi cho rằng Ma Đình và Ma Thương Thị đột ngột liên thủ nhắm vào Song Tu Lâu sao? nếu không có hậu thuẫn vững chắc, chúng ta sẽ không làm như vậy!”
“Nếu dám động vào chúng ta, ngày tàn của Song Tu Lâu không còn xa nữa!”
Biết nếu tiếp tục để mọi thứ phát sinh, Song Tu Lâu sẽ thật sự tiêu diệt mình và Ma Đế, Ma Phong buộc lòng nói ra sự thật.
Thân là cao tầng của Ma Đình, hắn đương nhiên biết kẻ đứng sau kế hoạch tập kích Song Tu Lâu lần này là Tru Tiên Điện.
Ma Đế nghe qua lời của Ma Phong, sắc mặt biến ảo thất thường…nhưng lại không ngăn cản.
Lần này hắn quả thật dựa theo chỉ thị của Tru Tiên Điện hành động, đến nay Ma Đình đã tổn thất quá nhiều, Tru Tiên Điện ngay cả cái rắm cũng chưa nhìn thấy, quả thật đáng hận mà.
Cũng tại tin tức mà Tru Tiên Điện cung cấp cho bọn hắn về nội tình của Song Tu Lâu quá mức sai lệch nên mới dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như vậy.
Sớm biết Song Tu Lâu cường đại như thế, hắn ở Ma Đình hưởng thụ vinh hoa phú quý không thơm sao? chạy đến nơi này gây sự để làm cái gì?
“Ta hiểu lời các ngươi muốn nói! Nhưng các ngươi có bằng chứng sao?” U Cơ điềm nhiên hỏi:
“Nói ra kẻ chủ mưu và bằng chứng buộc tội hắn, chúng ta sẽ thả các ngươi một mạng!”
Ma Đế cùng Ma Phong nghe xong biến sắc.
Quả thật, bọn hắn chỉ được một vị Nguyên Lão của Tru Tiên Điện truyền âm nói ra kế hoạch hành động, hoàn toàn không có bất kỳ bằng chứng nào để buộc tội Tru Tiên Điện.
Thủy Nguyệt thấy biểu hiện của bọn hắn, biết hai tên này bị lợi dụng rồi, nàng khinh thường nói:
“Các ngươi đã cùng đường rồi, ngoan ngoãn đầu hàng…nói không chừng Lâu Chủ chúng ta sẽ giữ lại cho một mạng!”
Bất quá nàng vừa dứt lời, một cổ khí thế uy nghi đột ngột hàng lâm.
RĂNG RẮC…
Không gian phá toái, vô số tơ nhện do Thanh Mịch vừa tốn sức bày ra cũng bị nghiền nát cùng đám không gian, như củi mục tan vỡ…
“Kẻ nào?”
Chúng nữ sắc mặt lẫm nhiên, đang muốn ra tay chống lại.
Giây tiếp theo, toàn thân các nàng trở nên cứng đờ, chỉ cảm thấy Thời Gian xung quanh mình trôi chậm đến cực điểm, ngay cả động đậy một đầu ngón tay cũng vô cùng khó khăn.
Trước mặt Ma Đế và Ma Phong xuất hiện một cái đường hầm không gian, bên tai có thanh âm uy nghiêm truyền vào:
“Còn không mau trốn?”
Ma Đế cùng Ma Phong rùng mình, bất quá vẫn nhanh chóng nhảy vọt vào bên trong.
Đường hầm không gian cấp tốc khép lại, mọi thứ trở về sự tĩnh lặng vốn có.
Chúng nữ cũng lấy lại được khả năng hành động, từng khuôn mặt xinh đẹp trở nên lạnh lùng.
“Chuyện gì vừa xảy ra?”
Đang âm thầm quan chiến, vô số người không kịp phản ứng.
Cứ tưởng lần này Ma Đế và Ma Phong đã chết chắc rồi, nào ngờ trong thời khắc then chốt có đại cường giả kinh thiên động địa thần bí xuất thủ, cứu mạng bọn hắn như giữa chốn không người.
Nhân vật có bản lĩnh thông thiên như vậy, toàn bộ Ma giới chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Liên tưởng đến lời nói trước đó của Ma Phong, không ít người đã âm thầm suy đoán…
Đặc biệt là một số lão quái vật có tâm trí sâu xa, toàn thân rùng mình, vội vàng bát bỏ suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu.
Nếu như nhân vật đứng sau cuộc chiến giữa Ma Đình, Ma Thương Thị và Song Tu Lâu là thế lực kia…e rằng Ma Giới phải phát sinh địa chấn a.
…
Ngũ Sắc Giới.
Độc Tôn đang trong cơn hưng phấn điên cuồng đột ngột bị cắt đứt, thật sự là vô cùng bất mãn, xém chút không nhịn được phát rồ, lên cơn điên.
Một trong các dung dịch hắn uống phải có Cửu Sơn Mê Đỉnh, cần phải lêи đỉиɦ đủ chín lần mới có thể lắng xuống.
Độc Tôn làm với Tù Diệm chỉ mới lêи đỉиɦ được bốn lần, làm sao có thể chịu đựng nổi?
Vội vàng đưa mắt nhìn ra xa, phát hiện một đám Sơn Cự Quân hình thể khổng lồ đang luyện tập.
Độc Tôn liền nhìn chằm chằm vào từng cái mông khổng lồ, săn chắc như núi của bọn hắn mà chảy cả nước miếng.
Hắn đang muốn lao đến tìm Sơn Cự Quân hành sự, lại phát hiện mình bị Không Gian của Thế Giới này giam cầm chặt chẽ, ngay cả ngón tay cũng vô pháp động đậy, đây quả thật là tra tấn nặng nề nhất đối với hắn.
“AAAAAAAAAAAA”
Độc Tôn khó chịu oán độc rít gào như dã thú, nhưng lại kinh hãi phát hiện ngay cả âm thanh của mình cũng đã bị phong tỏa.
Toàn thân hắn như có hàng tỷ tỷ con kiến đang gặm nhắm, du͙© vọиɠ mãnh liệt sôi trào và ngứa ngáy không cách nào hình dung dâng lên như vô biên đại hải, thống khổ chẳng khác nào đang ở trong địa ngục.
“Thế nào? cảm giác này dễ chịu chứ?”
Không gian gợn sóng, thân ảnh Lạc Nam chậm rãi xuất hiện.
Nhìn lấy trạng thái của Độc Tôn hiện tại, hắn cảm thấy tương đối hài lòng.
Những gì mà kẻ này làm với đám Tiên Tu vô tội bị xưng là Độc Nhân thật sự khiến Lạc Nam đã hiếm khi phá lệ thay đổi nguyên tắc.
Từ trước đến nay, bất kể có ân oán gì…hắn chỉ cần lấy mạng của đối thủ là xem như mọi chuyện kết thúc.
Nhưng hành vi của Độc Tôn đã khiến Lạc Nam không thể nhẫn nhịn, muốn vì những Độc Nhân vô tội đã chết đi kia đòi lại một chút công bằng nào đó…
Để kẻ tàn nhẫn như Độc Tôn gánh chịu thống khổ tương tự, thậm chí là mãnh liệt hơn.
Bất quá Độc Tôn lúc này hoàn toàn đã đánh mất lý trí, không có thời gian nghe Lạc Nam nói gì, hắn chỉ biết rằng Lạc Nam đang ở rất gần mình, hắn cần đối tượng để phát tiết du͙© vọиɠ…
Hai mắt tràn đầy thèm thuồng và tham lam nhìn chằm chằm Lạc Nam, ham muốn mãnh liệt.
Lạc Nam thản nhiên móc xuống hai mắt của hắn.
“AAAAAAAAAA”
Độc Tôn thống khổ gắp trăm ngàn lần, không thể phát tiết dụng vọng thì cũng thôi, ngay cả đôi mắt để nhìn lấy mục tiêu cũng bị móc xuống, cảnh tượng trở nên tăm tối, hắn không thể chịu đựng được nữa.
Lạc Nam đem Gia Tốc Trận bao phủ xung quanh Độc Tôn, kích hoạt vận chuyển thời gian trôi nhanh gấp trăm lần.
“AAAAAAAAAAA”
Ở trong Gia Tốc Trận, Độc Tôn phải chịu đựng sự dày vò, thống khổ qua một khoảng thời gian dài đằng đẳng.
Khôi phục khả năng hành động cho hắn, chỉ thấy tay chân Độc Tôn vùng vẫy kịch liệt, hai tay điên cuồng cào cấu cơ thể mình để tìm kiếm sự thỏa mãn.
Đáng tiếc mọi thứ chỉ càng khiến du͙© vọиɠ trở nên mãnh liệt, Độc Tôn không thể một mình tự thỏa mãn.
Vì quá thống khổ, hắn đem tiểu huynh đệ bứt ra gặm cắn…móng tay đâm vào da thịt, vô thức vận dụng Tu La Độc tự tàn phá cơ thể mình để tìm kiếm sự thỏa mãn.
Không biết qua bao lâu, trước mặt Lạc Nam chỉ còn sót lại một bộ xương cốt và đám máu thịt vụn vãi, cảnh tượng vô cùng thê thảm.
Một đời cường giả oanh oanh liệt liệt, vì quá tàn nhẫn mà lâm vào kết cục như vậy.
Bị Da^ʍ Độc tra tấn đến chết…
Từ trong cơ thể Độc Tôn, một thân ảnh đỏ thẳm như máu chậm rãi hiện lên, ánh mắt của nó đầy kiêng dè nhìn lấy Lạc Nam.
Chính là Tu La Độc!
Tu La Độc thật sự sợ hãi, vốn nó cho rằng chủ nhân Độc Tôn của mình đã rất tà ác và đáng sợ, nhưng khi chứng kiến thủ đoạn của Lạc Nam…Tu La Độc mới biết núi cao còn có núi cao hơn, nó thật sự không dám sinh ra ý niệm phản kháng.
Rơi vào Ngũ Sắc Giới của Lạc Nam, nó chẳng khác nào cá nằm trên thớt.
Nhìn lấy hình dạng nam tử của Tu La Độc khi đã có được linh trí, Lạc Nam mặt không biểu tình.
Mặc dù đã bị Độc Tôn thu phục, nhưng tội ác vô số năm qua mà Độc Tôn gây ra với những Tiên Tu vô tội cũng có Tu La Độc góp phần.
Lạc Nam không chấp nhận điều đó.
ONG!
Bá Đỉnh bề nghễ hiện ra, hấp lực cực đại điên cuồng thôn tính Tu La Độc.
Tu La Độc thấy vậy vui mừng, nó sắp được cường giả mạnh mẽ như Lạc Nam thu phục, xem như vận khí không tệ.
Nhưng ngay sau đó, vẻ mặt Tu La Độc đại biến.
Nó nhận ra linh trí của mình đang bị xóa đi một cách đầy bá đạo.
“Không…đừng…đừng xóa linh trí của ta!” Tu La Độc hoảng loạn cầu xin.
Đáng tiếc, Lạc Nam mặt không biểu tình.
Khác với Độc Nhi ngày trước chỉ bị xóa mất trí nhớ, Tu La Độc bị cưỡng ép xóa đi linh tính đã hình thành vô số năm.
Chỉ còn lại lực lượng mạnh mẽ.
“Khanh khách, đa tạ phu quân!”
Chứng kiến Tu La Độc trở thành chất dinh dưỡng của mình, Độc Nhi vui sướиɠ cười thỏa mãn.
Mặc dù Bá Đỉnh hấp thu Tu La Độc, nhưng toàn bộ lực lượng sẽ truyền vào trong Độc Đỉnh của nàng.
Lại thêm Tu La Độc bị xóa linh trí, nàng vẫn là nữ chủ nhân duy nhất của Độc Đỉnh.
Thôn phệ sạch sẽ Tu La Độc, Độc Đỉnh kích thước cấp tốc phóng đại, có từng luồng hoa văn màu đỏ như ẩn như hiện càng gia tăng độ nguy hiểm, Độc Lực đạt đến Độc Thiên Đế Lực, vốn hơi lép vế đã trở thành một trong những thuộc tính mạnh mẽ của Lạc Nam.
Lạc Nam vừa thỏa mãn, lại vừa có chút thất vọng.
Thỏa mãn vì chiến lực lại tăng, thất vọng vì tu vi vẫn dậm chân ở Đại Đế.
Tu La Độc, loại Dị Độc được xưng là mạnh nhất dưới Vĩnh Hằng lại không thể giúp hắn đột phá tiểu cảnh giới.
Nhẹ nhàng phất tay, Đế Diễm đem máu huyết nhầy nhụa của Độc Tôn thiêu đốt sạch sẽ.
Ánh mắt Lạc Nam rơi vào khung xương cốt của hắn, ý vị sâu xa…
…
Chúc cả nhà ngủ ngon