Con Đường Bá Chủ

Chương 1520: Mãn nguyện

Linh Giới Châu…

Lạc Nam hô hấp dồn dập nhìn hai tòa Cung Điện bên trên Cung Đình Thụ một trước một sau lần lượt sáng lên.

Một tầng cung điện ở tầng thứ hai, một tầng cung điện ở tầng thứ ba…

Cũng may trong thời khắc then chốt, hắn đã thông qua Thời Không Môn truyền tống hai khối Lệnh Bài đến tay các nàng.

Thời Không Môn là một loại Thần Thông mới nhất mà Tiểu Tinh vừa mới lĩnh ngộ sau khi thực lực đại tiến.

Môn Thần Thông này sẽ mở ra một đại môn xuyên toa không gian đến bất kỳ nơi nào trong phạm vi rộng lớn nhất định, điều khiển móc thời gian xuất hiện theo ý muốn…

Tiểu Tinh là sinh vật sống duy nhất có thể xuyên qua Thời Không Môn hành tẩu mà không bị phản phệ, ngoài ra Thời Không Môn chỉ dùng để chuyển đưa vật phẩm hoặc các loại lực lượng vô tri vô giác mà thôi.

“Nghỉ ngơi cho tốt đi!” Nhìn lấy thân ảnh suy nhược của Tiểu Tinh, Lạc Nam cảm kích nói.

Việc duy trì Thời Không Môn để Vũ Kỹ hùng mạnh như Đồ Long Chưởng xuyên vào gần như rút sạch tất cả lực lượng của Tiểu Tinh, phải biết rằng nó vừa đột phá Địa Đế, thực lực đang ở trạng thái sung mãn nhất cũng có chút gánh không nổi.

NGAO!

Tiểu Tinh vui vẻ rống lên một tiếng, chỉ cần có thể ra sức cứu tiểu chủ nhân, chút vất vả này có đáng là gì?

Ý niệm vừa động, thân ảnh Lạc Nam lập tức dịch chuyển đến tầng thứ ba, hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, đẩy cửa tiến vào.

PHỐC!

Một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng, Lạc Nam thân thể lảo đảo.

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi chứng kiến Cửu Huân Dao với tấm lưng trần đầy máu lồi cả xương cốt ra ngoài, hai tay của nàng vẫn còn ôm chặt cái bụng to tròn, khuôn mặt yêu dị tuyệt mỹ trắng bệch không còn huyết sắc, hắn vẫn đau thấu tâm can, linh hồn run lên lẩy bẩy.

Cảnh tượng thê mỹ này có phần vượt quá khả năng chịu đựng của hắn…

Lần đau này, có lẽ vượt quá cơn đau mà Bất Hủ Diễn Sinh Kinh mỗi lần khảo nghiệm hắn.

Lần đau này, có lẽ vượt xa những thống khổ bên trong Luân Hồi.

Lần đau này, có lẽ chỉ cảnh tượng thảm thiết năm xưa, khi chúng nữ Hậu Cung liều mạng ngăn cản Dạ Lang Tiên Tinh bất ngờ đột kích có thể so sánh…

Nhưng có lẽ, lại càng đau hơn…

Bởi vì nàng nhận lấy tất cả thống khổ khi đang hoài thai nữ nhi của hắn, nàng bụng mang dạ chửa, tất cả vết thương trên người chỉ nằm trọn ở phần lưng, chứng minh nàng đã liều mình đến mức nào để bảo hộ nữ nhi của hai người.

Lạc Nam không dám tưởng tượng, chậm rãi bước đến bên cạnh nàng nhưng lại cứng đờ tại chỗ.

Trong lòng của hắn lúc này bị hổ thẹn và áy náy bao phủ…

Lẽ ra, lẽ ra hắn có thể làm tốt hơn nếu suy nghĩ cẩn thận, để mẹ con nàng không phải gánh vác những đau đớn này.

Hắn có thể mang đến lệnh bài Truyền Tống Trận đến Cung Đình Thụ sớm hơn, nhưng vì cho rằng Vạn Yêu Thánh Địa đủ an toàn, hắn lại muốn nàng có thể tự mình tuyển chọn Cung Điện nên không làm như vậy.

Sau khi đột phá Thiên Trận Đế, lẽ ra hắn cũng có thể thiết lập hàng loạt Trận Pháp ở Vạn Yêu Thánh Địa phòng ngừa, nhưng vì tin tưởng thực lực tuyệt đối của Tôn Hầu Tử khi đột phá Thiên Yêu Đế nên đã không thực hiện.

Hắn không lường trước được Vô Chi Kỳ sẽ tìm Tôn Hầu Tử khiêu chiến, càng không lường trước được Long Ngạo Thiên nắm bắt tâm lý Vô Chi Kỳ mà lên kế hoạch lợi dụng một cách hoàn mỹ.

Lạc Nam đã sai lầm khi quá tự tin và chủ quan, nhất là khi Tiên Ma Vực và Việt Long Tinh dung nhập, luôn cho rằng mọi động tĩnh tại Tiên Ma Vực không thể thoát khỏi tầm kiểm soát của hắn, dù xảy ra bất kỳ chuyện gì cũng có thể kịp thời giải quyết.

Mọi thứ lại diễn ra đúng vào thời điểm hắn tiến vào Phượng Hoàng Bí Cảnh, nơi bị ngăn cách với thế giới bên ngoài dẫn đến việc Giới Linh của Tiên Ma Vực không thể thông báo.

Hắn đánh giá thấp tâm cơ âm trầm của Long Ngạo Thiên, bằng một đoạn Long Cốt tiêu hao hết lực lượng, vậy là dốc hết tâm huyết luyện chế ra được một thanh trường kiếm tiệm cận Thánh Cấp.

Có quá nhiều thứ Lạc Nam sai lầm dẫn đến một bài học đắt giá, hắn xém chút phải thống hận chính bản thân mình cả một đời.

Cũng may…cũng may ở vào thời khắc cuối cùng, hắn kịp thời sửa sai dù chỉ là một chút.

Nhìn thấy vẻ mặt ân hận tràn đầy của Lạc Nam, Kim Nhi trong lòng thở dài: “Công tử quên mất khi đó ngươi đang dằn vặt vì tất cả những đau khổ đã gây ra với Phiêu Tử Hàm, lòng còn hỗn loạn, tâm cảnh như sắp rạn vỡ, tinh thần đâu mà tính toán được nhiều đến như vậy?”

Mà lúc này, Cửu Huân Dao cũng chậm rãi quay đầu, đưa đôi mắt diễm lệ nhìn về phía nam nhân.

Trong ánh mắt có một chút hoảng hốt…

Nàng nhớ lại lần đầu tiên hai người gặp mặt, khi đó hắn chỉ là một tên tiểu quỷ thực lực thấp kém, trốn đông trốn tây để né tránh công kích của nàng.

Thì hiện tại, hắn đã trở thành nam nhân đỉnh thiên lập địa, lấy tuổi tác trẻ đến khó tin dọa chạy một trong những cường giả hàng đầu vũ trụ.

Chiến tích như vậy, một khi lan truyền chính là ghi vào sử sách.

“Không cần tự trách, con người không phải đấng toàn năng, ngươi đã làm rất tốt rồi…” Từ bờ môi mỹ miều nhợt nhạt, thanh âm trong trẻo của nàng cất lên.

Lời nói của nàng tuy lạnh lùng vô cảm, nhưng lại như một dòng nước ấm tưới lấy tâm hồn Lạc Nam.

Hắn ngồi xuống bên cạnh Cửu Huân Dao, ánh mắt ôn như ngắm nhìn nàng từ trên xuống dưới, tay chân lại có chút lúng túng không biết phải làm sao.

“Để ta…trị…trị thương cho nàng!”

Lạc Nam giọng nói lắp bắp, các loại Dị Thuộc Tính nhanh chóng tiến ra, nhẹ nhàng bao trùm lấy tấm lưng trần rướm máu của giai nhân.

Một bình Bất Tử Dược Thủy hiện ra trong tay, Lạc Nam ân cần nâng chiếc cằm trơn bóng của nàng lên, rót từng ngụm Bất Tử Dược Thủy vào trong bờ môi nhợt nhạt.

Cửu Huân Dao ánh mắt có chút né tránh sự chăm sóc của hắn, nàng muốn tự mình trị thương, nhưng lại sợ biểu hiện xa lánh phụ thân sẽ khiến nữ nhi mất vui, vì lẽ đó đành ngồi im để Lạc Nam hành động.

Nàng bị thương khá nặng nhưng không tổn thương đến căn cơ, có những thủ đoạn liệu thương cao cấp hàng đầu vũ trụ trong tay Lạc Nam, rất nhanh đã triệt để hồi phục.

Tấm lưng trơn bóng như ngọc, làn da hoàn mỹ không chút tỳ vết, Niết Bàn Linh Thủy rột rửa từng vết máu trên da thịt nàng.

Bờ môi trắng bệch cũng dần trở về màu sắc mê người vốn có, đỏ thẳm như mật đào, từng tia hương thơm từ trong đó phả ra, Lạc Nam nhìn ngắm từ trên xuống dưới nàng, nhận thấy mái tóc của nàng vẫn còn rối loạn.

Hắn đem nàng bế lên, Cửu Huân Dao thân thể cứng đờ, vẻ mặt khó hiểu…

Chỉ thấy Lạc Nam đặt nàng ngồi xuống trước gương, lấy một chiếc lược gỗ tỉ mỉ chảy đầu cho nàng.

Động tác của hắn cực kỳ cẩn thận như sợ khinh nhờn giai nhân, mãi đến khi dung nhan Cửu Huân Dao khôi phục vẻ hoàn mỹ, hắn mới si ngốc nhìn vào nàng trong gương, miệng vô thức thủ thỉ:

“Nàng đẹp quá…”

Cửu Huân Dao cụp mắt xuống, nàng không quen nghe những lời đường mật như vậy.

Lạc Nam thấy Cửu Huân Dao không thèm để ý đến mình, hắn rốt cuộc đưa mắt nhìn xuống vùng bụng căng tròn, nơi dưỡng dục cốt nhục của hắn.

Cúi đầu xuống, Lạc Nam thanh âm có chút run run và kích động, thanh âm tràn ngập cưng chiều sủng nịnh pha lẫn áy náy:

“Tiểu bảo bối của ta, baba có lỗi với mẫu nữ hai người…”

Tiếng nói của hắn vừa dứt, rõ ràng nhìn thấy bụng của Cửu Huân Dao thoáng động đậy, nhưng lại không có âm thanh hồi đáp nào.

Cửu Huân Dao âm thầm buồn cười, chợt kéo tay Lạc Nam đặt lên bụng mình, giọng điệu trêu chọc:

“Tiểu nha đầu, ngày thường chẳng phải luôn mồm đòi baba sao? Hắn đang ở trước mặt của ngươi thì lại xấu hổ trốn mất?”

Bụng của nàng càng động đậy mãnh liệt, Lạc Nam có thể cảm giác được một sinh linh bé nhỏ đang dùng tay che mặt, ngượng nghịu nói ra:

“Nào có…”

Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm, lắp ba lắp bắp: “Tiểu bảo bối…nàng…nàng vậy mà có thể nói?”

Hắn làm sao có thể không kinh hãi? Phải biết năm xưa khi Diễm Nguyệt Kỳ thai nghén tiểu Kỳ Nam, được hắn rèn đúc Thời Không Thánh Thể và truyền sang Chân Long Lực ngay từ trong bụng mẹ, nhưng vẫn chưa thể nói chuyện khi chưa được sinh ra.

Vậy mà nữ nhi này của hắn và Cửu Huân Dao lại có thể nói chuyện? thiên phú và ngộ tính phải kinh khủng đến mức nào?

Chẳng lẽ nữ nhi này của hắn là Khí Vận Chi Nữ?

Lạc Nam sắc mặt mừng rỡ như điên, vội vàng áp tai vào bụng nàng, vô cùng hớn hở:

“Tiểu bảo bối…mau…mau nói cho baba nghe!”

Cửu Huân Dao nhìn thấy động tác thân mật của hắn, trong lòng lóe lên cảm giác là lạ chưa từng được nếm trải, bờ môi kiều diễm vô thức cong lên mê người.

Ngay cả chính bản thân nàng cũng không nhận ra rằng, việc có thêm tiểu bảo bối trong bụng suốt thời gian qua đã khiến tính cách vốn lạnh lùng khép kín của nàng hòa tan đôi chút.

Nếu là trước đây, nàng chắc chắn sẽ bạo nộ khi có nam nhân dám áp sát thân thể mình, nhưng lúc này bởi vì không muốn ngăn cản nữ nhi và phụ thân đoàn tụ, để mặc cho Lạc Nam thể hiện tình cảm.

Dưới sự cầu khẩn của Lạc Nam, giọng điệu non nớt một lần nữa vang lên, vô cùng mật thiết và sùng bái:

“Baba thật là lợi hại, một chiêu đã dọa chạy đại ác nhân, baba là đại anh hùng…”

Lạc Nam nở lỗ mũi, lại hổ thẹn: “Baba để mẹ con các ngươi bị khi dễ, là baba không tốt, baba mới là người xấu!”

“Được rồi…” Cửu Huân Dao cắt ngang lời hắn, nàng không muốn tiếp tục nhìn bộ dạng tự trách của nam nhân này, thay đổi chủ đề mở miệng:

“Ngươi nhanh như vậy đã đột phá Thiên Đế rồi sao?”

“Ta mới là Đại Đế a…” Lạc Nam chép miệng tiếc nuối, nếu là Thiên Đế thì hắn đâu cần chỉ dọa sợ Long Ngạo Thiên, trực tiếp một chưởng đập chết là được.

Cửu Huân Dao nhướn mày : ‘‘Vậy sao khí tức lúc khi đánh ra Đồ Long Chưởng lại sánh ngang Thiên Đế ?’’

‘‘Là như thế này…’’

Lạc Nam dùng Mặt Nạ Thiên Diện hóa thành bộ dạng của một vị Thiên Đế bất kỳ, sau đó kích hoạt Thiên Đế Biến, hay tay ngưng tụ Nghịch Long Lực muốn thi triển Đồ Long Chưởng.

Lúc này, khí thế trên thân hắn nghiền ép ra so với Thiên Đế bình thường còn mạnh hơn gấp mấy lần, khiến người ngoài không biết phải âm thầm khϊếp đảm.

‘‘Thì ra là như vậy !’’ Cửu Huân Dao hiểu ra, cảm thán một tiếng :

‘‘Ngươi rất thông minh, biết dùng khí thế để dọa sợ Long Ngạo Thiên, nếu như uy áp khi đó mà ngươi biểu hiện chỉ là một Đại Đế, e rằng dù đánh ra Đồ Long Chưởng cũng sẽ không thể làm Long Ngạo Thiên kinh sợ tháo chạy !’’

‘‘Hắn là kẻ thù của chúng ta, ta đương nhiên phải tìm hiểu rõ về hắn !’’ Lạc Nam ôn hòa đáp.

Từng tiếp xúc với Long Ngạo Thiên, Lạc Nam thừa hiểu kẻ này là một nhân vật có dã tâm nhưng hành sự vô cùng cẩn thận, nếu gặp phải biến cố ngoài ý muốn, vượt qua tầm kiểm soát và khống chế của mình sẽ lập tức rút lui.

Chính vì thế, thay vì sử dụng Bá Lực, Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn hay Lạc Thần Cung thì Lạc Nam quyết định lựa chọn Đồ Long Thập Bát Chưởng và ngụy tạo khí tức của Thiên Đế.

Với trạng thái khi đó của hắn thông qua Thời Không Môn, Long Ngạo Thiên chỉ cảm tưởng như mình đang đối mặt với một tôn Nghịch Long ở thời kỳ toàn thịnh có tu vi Thiên Yêu Đế và sở hữu cả Thời Gian và Không Gian hệ.

Bản năng ám ảnh và kiêng dè Nghịch Long đã khiến Long Ngạo Thiên chùn bước, huống hồ Nghịch Long này rất có khả năng còn mạnh hơn cả hắn.

Rơi vào hoàn cảnh đó, Long Ngạo Thiên làm sao còn bình tĩnh để đối mặt ? chỉ còn cách chạy trốn và nghĩ cách ứng phó về sau.

Lạc Nam thật sự đang đánh cược…

Nếu Long Ngạo Thiên vượt qua được tâm cảnh và nỗi ám ảnh về Nghịch Long mà chính diện đối kháng với Đồ Long Chưởng, e rằng Đồ Long Chưởng của hắn sẽ bị nghiền nát.

Bởi vì Long Ngạo Thiên khi đó nắm giữ 80 đường Long Văn, Chí Tôn Long Kiếm và cả các loại Vực khác, thừa sức ngạnh kháng Đồ Long Chưởng.

Đáng tiếc, Lạc Nam nắm bắt được tâm lý của Long Ngạo Thiên, biết chắn hắn sẽ không đủ can đảm để mạo hiểm, do đó bị Đồ Long Chưởng chỉ có tiếng mà không có miếng của Lạc Nam dọa sợ chạy thục mạng.

Mà Lạc Nam cũng nhân lúc tình cảnh hỗn loạn, đem hai khối Lệnh Bài đưa đến chỗ Cửu Huân Dao.

Lạc Nam cùng mẫu nữ Cửu Huân Dao ôn tồn trò chuyện, hắn lại có chút trách cứ nhìn lấy nàng :

‘‘Rõ ràng ta đã gửi đến nàng rất nhiều vật phẩm hộ mệnh, có Bất Tử Dược Thủy, có Cửu Diệp Liên Hoa, nàng vì sao không lấy chúng ra sử dụng ?’’

Nàng bị thương khiến hắn đau lòng, nhưng nếu nàng sử dụng những vật phẩm đó, có lẽ sẽ không xém bị gϊếŧ chết.

Cửu Huân Dao thăm thẳm nhìn hắn, cuối cùng nhếch miệng nói : ‘‘Không thích !’’

Lạc Nam sững sờ, hắn biết nàng là một nữ nhân rất có lý trí, nàng sẽ không hành sự theo cảm tính, việc nàng không sử dụng những vật phẩm hắn đưa đến là có nguyên nhân.

Cẩn thận suy nghĩ một hồi, Lạc Nam yêu thương nắm lấy bàn tay nàng, ánh mắt đầy nhu ý :

‘‘Nàng sợ thân phận của ta bại lộ đúng không ? nàng lo lắng cho ta…’’

Thân thể Cửu Huân Dao có chút run lên, hiển nhiên là bị hắn đoán đúng.

Lạc Nam gửi cho nàng một bình huyết mạch Cửu Đầu Xà tinh khiết đủ sánh vai với tiên tổ, nàng lại để nữ nhi trong bụng mình sử dụng, lợi dụng nguồn năng lượng khổng lồ của huyết mạch mà khai mở linh trí, giúp nữ nhi tu luyện từ trong bụng mẹ, đúc nên căn cơ kiệt xuất.

Lạc Nam gửi cho nàng hai cánh Cửu Diệp Liên Hoa, nàng đã luyện hóa một cánh để khôi phục chín đầu ở thời kỳ toàn thịnh, một cánh còn lại nàng không dám sử dụng trước mặt đám đông, bởi vì liên tưởng tới từ trước đến nay Cửu Diệp Liên Hoa chỉ từ tay Lạc Nam xuất hiện, nếu tường tận điều tra sẽ không khó truy ra được hắn, nội tình của Long Tộc thừa sức làm được điều này.

Lạc Nam gửi cho nàng mười bình Bất Tử Dược Thủy, nàng càng không dám công khai.

Năm đó khi Nghịch Long Đế còn tại vị, Long Tộc vì muốn tìm được Bất Tử Thụ trong truyền thuyết nên đã tốn vô số tâm huyết để nghiên cứu, điều tra và nhận diện về loại Thần Thụ này.

Những người bình thường khó lòng nhận dạng nguồn góc của Bất Tử Dược Thủy, nhưng nếu để Long Ngạo Thiên xem qua, Cửu Huân Dao dám chắc hắn sẽ liên tưởng đến Bất Tử Thụ, bởi vì chính nàng cũng nhận dạng được khi tiếp nhận Bất Tử Dược Thủy.

Một khi tin tức nam nhân của Cửu Huân Dao có được Bất Tử Thụ truyền ra, Lạc Nam sớm muộn cũng vạn kiếp bất phục.

Sử dụng Bất Tử Dược Thủy và Cửu Diệp Liên Hoa trong tình huống đó là quá mức mạo hiểm đối với thân phận của nam nhân, nên Cửu Huân Dao quyết định từ bỏ.

Hơn hết, nàng vẫn còn một kế hoạch khác để đánh cược trong tình huống sơn cùng thủy tận đó.

Chính là đón nhận công kích của Long Ngạo Thiên, giả vờ tử vong rồi lén lút nuốt vào Cửu Diệp Liên Hoa và Bất Tử Dược Thủy để sau đó sống lại.

Một khi kế hoạch thành công, nàng và nữ nhi xem như chính thức thoát nạn.

Nhưng độ khả thi của kế hoạch này không cao, bởi vì chỉ cần Long Ngạo Thiên đem ‘‘thi thể’’ của nàng bắt giữ, hay trong cơn giận mà nghiền nát cả ‘‘thi thể’’ của nàng, sợ rằng cơ hội để phục dụng Cửu Diệp Liên Hoa cũng không còn.

Rất may mắn, kế hoạch cuối cùng còn chưa triển khai…

Nam nhân này đã mang theo kỳ tích xuất hiện, không thẹn với sự tin tưởng mà nữ nhi dành cho hắn.

‘‘Huân Dao, nàng tuyệt vời quá…’’ Lạc Nam si mê ngắm nhìn nữ nhân của mình, hiểu được nội tâm của nàng, hắn mới biết nàng là nữ nhân kiên cường, cơ trí đến mức nào.

Dù rơi vào hoàn cảnh khó khăn nhất, thảm liệt nhất…nàng vẫn đủ tỉnh táo và bản lĩnh để cân nhắc chu toàn và dùng mệnh đánh cược.

‘‘Hứ, baba chỉ được cái miệng ngọt, không biết hành động à ?’’ Nữ nhi bảo bối nãi thanh nãi khí nói :

‘‘Còn không mau ôm lấy mama ?’’

Lạc Nam nghe vậy động lòng, nhìn lên Cửu Thánh Chủ đã thấy nàng đang hung hăng trừng mình, hắn vội vàng rụt tay lại.

‘‘Không muốn…ta muốn được baba ôm ta !’’ Nữ nhi thanh âm như muốn khóc lên.

‘‘Huân Dao, nữ nhi muốn được ta ôm !’’ Lạc Nam lấy cớ can đảm nói một tiếng, vòng tay ôm lấy ngọc thể mỹ miều của nàng vào trong lòng, vuốt ve bụng tròn co dãn.

Hắn âm thầm hướng bụng tròn nâng lên ngón tay cái, nữ nhi này quả nhiên là đại bảo bối, rất hiểu tạo điều kiện cho baba a.

Bị nam nhân ôm lấy, cảm nhận được khí tức nam tính mạnh mẽ của hắn, Cửu Huân Dao không quen muốn đẩy ra, lại nghe nữ nhi vui vẻ cười :

‘‘Baba ôm ta thật thoải mái, mama không được phá đám đâu đó…’’

Cửu Huân Dao trong lòng thở dài: ‘‘Đôi oan gia này…’’

Chỉ đành chiều theo ý của nữ nhi, dù biết mình đang là người bị đôi oan gia này hợp lại ức hϊếp, thân thể dần dần thở lỏng.

Lạc Nam trong lòng mãn nguyện không tả nổi.

Giờ phút này, hắn nhận ra mình đang ôm trọn cả thế giới trong vòng tay.