Con Đường Bá Chủ

Chương 1459: Khổ không thể tả

“Cái này…”

Nghe lời đề nghị của Huyền Y Đế Nữ, Lạc Nam nhất thời cứng cả người.

Hắn nhìn thoáng qua Mộng Chi Tiên, chỉ thấy lúc này nàng đang tiến vào một trạng thái vi diệu, khép hờ hai mắt, môi đỏ hé mở phun ra từng làn hương thơm, tinh thần đắm chìm vào xúc cảm, không hề chú ý đến lời của Huyền Y Đế Nữ.

Hiển nhiên, Lạc Nam bấm nguyệt đã khiến Mộng Chi Tiên nửa tỉnh nửa mê, mơ mơ màng màng, thực lực vẫn đang có dấu hiệu từng chút gia tăng.

“Chi Tiên muội muội vậy mà thoải mái đến mức ngủ say?” Huyền Y Đế Nữ hai mắt tỏa sáng.

Có thể khiến một vị Đại Đế thỏa mãn đến mức vừa ngủ vừa tu luyện, thủ pháp xoa bóp bấm nguyệt của Mộng Tinh này quả nhiên thần kỳ mà, chẳng trách diện mạo tục tằng như vậy lại được Mộng Chi Tiên mang theo làm hộ vệ.

Nghĩ đến đây, nàng càng mong muốn được thử nghiệm tay nghề của “Mộng Tinh”.

“Mộng Tinh tỷ tỷ, mau qua giúp muội, muội cũng muốn được hưởng thụ như Chi Tiên!” Huyền Y Đế Nữ hai mắt long lanh nói.

“Cái này…ta đang xoa bóp cho Đế Nữ nhà ta, không tiện lắm đâu!” Lạc Nam do dự nói.

“Chi Tiên muội muội đã ngủ rồi!” Huyền Y Đế Nữ nói.

Lạc Nam lắc đầu.

“Hừ, một hộ vệ nho nhỏ lại dám cãi lệnh Đế Nữ?” Thị nữ Thanh Linh không hài lòng nói.

Rất nhiều mỹ nhân khác cũng đang nhìn biểu hiện của Lạc Nam, trong mắt các nàng thoáng hiện nét nghi hoặc.

Một nữ hộ vệ của Mộng Gia sao lại can đảm như vậy? chưa kể việc xoa bóp cho Huyền Y Đế Nữ cũng đâu có gì khó khăn? Vì sao lại thà đắc tội mà không chịu làm?

Lạc Nam giật mình, lo sợ chúng nữ sinh lòng nghi ngờ, vì vậy chỉ đành chống chế nói:

“Ta sợ Đế Nữ nhà ta sẽ tức giận!”

“Hì hì!” Huyền Y Đế Nữ che miệng cười duyên dáng: “Chi Tiên muội muội còn chưa hẹp hòi đến thế đâu!”

Đã đến nước này, Lạc Nam chỉ đành cắn răng chịu trận.

Để đảm bảo Chi Tiên sẽ không hay biết gì, hắn cố ý truyền một tia Hồn Lực sang cơ thể nàng, làm Mộng Chi Tiên càng ngủ ngon hơn, toàn thân thư thái dễ chịu.

Kéo Mộng Chi Tiên tựa vào vách hồ, Lạc Nam chậm rãi đi đến bên cạnh Huyền Y.

Thị nữ Thanh Linh biết điều tránh sang một bên.

Ở khoảng cách gần, ngọc thể mê người của nàng lại đập thẳng vào trong mắt hắn.

Chỉ thấy ngũ quan nàng sắc sảo cao quý, đôi mắt long lanh to tròn, chân mày lá liễu, mi cong như nguyệt, lại còn kẻ viền mắt, tô má hồng, môi điểm son đỏ.

Xuống dưới một chút là cái cổ thon dài như thiên nga, xương quai xanh tinh xảo, hai nhũ phong vểnh lên kiêu ngạo, trên đỉnh được tô điểm hai hạt trân châu bằng thịt đỏ rực như liệt diễm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác vô cùng.

Vòng eo thon gọn một vòng tay nam nhân là có thể ôm trọn, lỗ rốn nhỏ xinh có một hạt pha lê khảm bên trong đó, bụng dưới trơn phẳng, chỉ có một đám cỏ nhỏ hình tam giác được cắt tỉa gọn gàng nằm gọn trên phần mu, loáng thoáng có thể thấy được hai mép môi hồng thắm khép chặt che khuất khe suối trinh nguyên thánh khiết.

Chưa kể ở khoảng cách gần, mùi hương cơ thể của Huyền Y phà vào trong mũi hắn, quả thật là nồng nàn như hoa, gợϊ ȶìиᏂ đến cực hạn.

“Ực…” Lạc Nam chỉ cảm thấy hạ thân của mình như muốn nổ tung, trong lòng cuồng hét:

“Quang Nhi, Nguyệt Ánh giúp ta!”

“Hừ, đáng đời chàng tắm chung với một đám mỹ nữ!” Hai nữ hung hăng mắng nói.

“Ta đâu có muốn a, mau! không thôi đồ chơi của các nàng chạm vào đùi nữ nhân khác bây giờ!” Lạc Nam hít sâu một hơi nói.

Quang Nhi cùng Hồn Nguyệt Ánh cười khanh khách.

Bất quá các nàng cũng biết không thể để hắn bại lộ thân phận, bằng không sợ rằng không thể toàn mạng rời khỏi Thiên Địa Tháp, còn làm liên lụy Mộng Chi Tiên.

Vì vậy Quang Nhi và Hồn Nguyệt Ánh cũng nghiêm túc hành động.

Quang Nhi vận chuyển Thất Thải Huyền Quang bên trong đan điền, giúp hắn thanh tẩy du͙© vọиɠ.

Còn Hồn Nguyệt Ánh cũng vận dụng Hồn Lực, hỗ trợ hắn xóa bỏ tạp niệm nam nữ trong linh hồn.

Có hai nàng hỗ trợ, Lạc Nam rốt cuộc thở phào, tiểu huynh đệ không cam lòng hạ thấp xuống.

“Bắt đầu đi!” Huyền Y Đế Nữ bước đến trước mặt Lạc Nam sau đó xoay người, đưa tấm lưng thon thả trắng ngần về phía hắn.

Lạc Nam nghiêm nghị gật đầu, hai tay đặt lên vai nàng.

Chỉ mới va chạm, hắn lập tức tưởng rằng mình đang đυ.ng vào lớp tơ lụa mềm mại nhất trần gian, xúc cảm đàn hồi từ da thịt không thua kém bất kỳ nữ nhân nào.

Thế là, mười ngón tay ma mị lại lướt trên bờ vai thon và tấm lưng trần của Huyền Y Đế Nữ, thỉnh thoảng bấm vào một số huyệt vị…

“Ưm…”

Huyền Y Đế Nữ kêu rên nỉ non, môi nhỏ phun ra từng làn hương thơm ngát.

Nàng rốt cuộc hiểu vì sao Mộng Chi Tiên lại có biểu hiện như vừa rồi.

Thủ pháp của Mộng Tinh thật sự quá tuyệt…

“Mộng Tinh tỷ tỷ, có hứng thú gia nhập Huyền Gia của ta hay không? Đãi ngộ gấp ba lần so với Mộng Gia!” Huyền Y thở khe khẽ hỏi.

Lạc Nam lắc đầu, chính khí lẫm nhiên nói: “Thật xin lỗi, sống là người Mộng Gia, chết làm quỷ Mộng Gia!”

Huyền Y Đế Nữ cười khanh khách: “Chi Tiên muội muội đúng là tốt số a, có tình lang lợi hại như Lạc Thiếu Chủ, lại có hộ vệ xoa bóp giỏi như Mộng Tinh tỷ tỷ!”

Nói xong, nàng có chút lười biếng thở hắt ra: “Vậy nên ta phải tranh thủ hưởng thụ, Mộng Tinh tỷ tỷ đừng ngại va chạm, cứ khiến ta thoải mái nhất có thể là được!”

Lời nói đi đôi với hành động, nàng tựa thân thể như rắn nước của mình vào lòng Lạc Nam, đùi đẹp cọ sát với hạ thân của hắn.

“Ta xxx…” Lạc Nam trong lòng bạo một câu thô tục, hắn vô thức lùi mông ra phía sau, nhét côn ŧᏂịŧ vào giữa hai đùi mình, không để nó chạm trúng bờ mông cong vυ't của Huyền Y Đế Nữ.

Bất quá Lạc Nam biết nếu cứ tiếp tục kéo dài, mình sẽ bại lộ thanh hàng nóng mặc dù có Nguyệt Ánh và Quang Nhi đang nỗ lực hỗ trợ.

Cách duy nhất để thoát khỏi chuyện này chính là nhanh chóng làm Huyền Y Đế Nữ thoải mái ngủ say như Chi Tiên, để không phải xoa bóp cho nàng nữa.

Nghĩ đến đây, động tác của Lạc Nam nhanh hơn như mây trôi nước chảy, khiến Huyền Y thở dốc liên tục, không ngừng thở ra từng làn hương mê người.

Bất quá, Lạc Nam lại đánh giá sai một điều, đó là định lực của Huyền Y cao hơn Mộng Chi Tiên, làm nàng ngủ khó hơn.

Thậm chí, nàng còn đang mở mắt hưởng thụ…

Phải dùng biện pháp mạnh hơn mới ổn.

“Huyền Y Đế Nữ, ta có liệu trình xoa bóp còn tuyệt vời hơn, nhưng phải chạm vào phần thân trước nữa!” Hắn lên tiếng nói.

“Vậy sao? còn thoải mái hơn nữa sao?” Huyền Y hưng phấn nói:

“Tỷ muội với nhau có gì mà ngại? mau làm đi!”

Lạc Nam gật gật đầu, đôi tay vượt qua khỏi địa phận ở tấm lưng trần và bờ vai thon của nàng, chậm rãi mơn trớn, trượt dài về phía trước.

Lướt ngang xương quai xanh tinh xảo, Lạc Nam hung hăng bắt lấy hai bầu vυ' của nàng.

“A, cần chạm vào nơi đó sao?” Huyền Y Đế Nữ giật mình, lần đầu tiên trong đời có người khác chạm vào chỗ đó của nàng, dù là nữ nhân nhưng trong lòng khó tránh khỏi cảm giác kỳ lạ.

“Ừm, nếu Đế Nữ không cho phép thì thôi!” Lạc Nam nghiêm chỉnh nói.

Hắn chỉ cảm thấy hai tay mình như đang cầm nắm hai khối bóng nước căng đầy chắc nịch, đàn hồi co giãn, vô cùng vừa tay…

“Không…cứ tiếp tục đi!” Huyền Y Đế Nữ cố gắng lấy lại bình tĩnh.

Lạc Nam gật đầu, hai tay xoa nắn, đem bầu sữa của Đế Nữ Huyền Gia biến thành muôn hình vạn trạng.

Chưa dừng lại ở đó, ngón tay hắn còn bắt lấy hai đầu núm tinh xảo của nàng kéo ra, truyền Hồn Lực vào trong đó, điểm vào những huyệt đạo nhạy cảm nhất trên cơ thể một nữ nhân.

“Á, sướиɠ…không ngờ xoa bóp cũng có thể sướиɠ như vậy…”

Huyền Y Đế Nữ rêи ɾỉ kịch liệt, hai mắt rốt cuộc nhắm lại, mơ mơ màng màng như lên tận mây xanh.

Giữa đôi chân nàng, một dòng nước ấm từ u cốc trào ra, tinh thần mê muội, tựa vào thành tường ngủ thϊếp đi bên cạnh Mộng Chi Tiên.

Lạc Nam toàn thân mồ hôi đầm đìa, hắn cảm thấy mình vừa trải qua một trận chiến tâm lý khốc liệt.

Khổ không thể tả, du͙© vọиɠ và côn ŧᏂịŧ thì khủng bố thể xác, tinh thần thì như đang đón nhận mỹ nhân kế quy mô lớn nhất từ trước đến nay.

Để nhanh chóng khiến Huyền Y đi ngủ, hắn vừa phối hợp xoa bóp vừa tiến hành kí©ɧ ɖụ©, chẳng qua nàng không có kinh nghiệm nên chẳng nhận ra, mới tiến vào mộng đẹp dễ dàng như vậy.

“Vị nữ hộ vệ này, bổn Đế Nữ cũng muốn xem thử tay nghề của ngươi…”

Đúng lúc này, một Đế Nữ khác chậm rãi bơi đến, khoe dáng người hoàn hảo trước mặt Lạc Nam, thái độ chờ mong nói.

Lạc Nam đưa mắt nhìn, phát hiện nàng chính là vị Đế Nữ hiểu lầm Mộng Tinh là nam nhân lúc đầu.

Mà ngoại trừ nàng, đã có không ít mỹ nhân khác đang đưa mắt nhìn hắn, hiển nhiên cũng háo hức muốn thử.

“Thật xin lỗi, ta mỏi tay quá, không còn làm nổi đâu!” Lạc Nam nuốt nước bọt, sợ mình nhịn không được đè mấy nữ nhân này ra hành quyết tại chỗ.

“Hừ, đường đường là Tiên Đế, chỉ xoa bóp một chút mà mỏi tay? Lừa ai vậy?” Đám mỹ nhân bất mãn nói:

“Hộ vệ của Mộng Gia cũng chảnh chọe như thế sao?”

“Tất cả yên tĩnh đi…”

Trong lúc nháo nhào, một thanh âm có phần ưu nhã và thành thục đã vang lên.

Các vị Đế Nữ giật mình nhìn lại, chỉ thấy người lên tiếng là một vị mỹ phu nhân cao quý, sở hữu khí chất thánh khiết không nhiễm bụi trần, thân thể đầy đặn lại cực kỳ cân xứng, so với những thiếu nữ như Mộng Chi Tiên hay Huyền Y càng có sức hút hơn.

Như mật đào chín mộng chờ người đến hái bất kỳ lúc nào.

Lạc Nam cũng nhìn đến nàng, rốt cuộc không ức chế nổi côn ŧᏂịŧ lại bùng phát lên, bất chấp Quang Nhi và Nguyệt Ánh đã cố gắng.

Bởi vì mỹ phụ tuyệt mỹ này là người mà hắn quen biết.

Linh Khê Trận Đế.

Nàng cũng tiến vào Bách Thảo Tinh Tuyền ngâm minh.

Có Linh Khê Trận Đế lên tiếng, các vị Đế Nữ khác nể mặt cực kỳ, không tiếp tục làm khó dễ Lạc Nam.

Làn nước gợn sóng lăn tăn, Linh Khê Trận Đế thong dong bước đến, từng tấc da thịt hoàn mỹ đến cực hạn, mập một chút là thừa, ốm một chút là thiếu.

Thoáng chốc, nàng đã mang theo mùi hương như hoa mẫu đơn nở rộ đến bên cạnh Lạc Nam, hai mắt nhìn thẳng hắn:

“Chỉ là một hộ vệ, nhưng lại tinh chuẩn bấm vào hầu hết nguyệt đạo trên thân thể nữ nhân, từ đầu đến cuối chưa từng sai lệch dù chỉ một tí, quả nhiên có thiên phú…”

“Linh Khê Trận Đế quá khen!” Lạc Nam ra vẻ thụ sủng nhược kinh nói.

“Ngươi chưa hiểu sao?” Linh Khê Trận Đế mỉm cười nhu hòa:

“Ngươi có đôi tay dẻo dai tuyệt phẩm, mặc dù diện mạo tục tằng nhưng bằng vào đôi tay đó đã đủ điều kiện cơ bản để trở thành một Chiến Trận Sư ưu tú!”

Lạc Nam sắc mặt mộng bức, con mẹ nó…ta vốn là Chiến Trận Sư nha, đương nhiên trong lúc dùng tay xoa bóp đã vô hình thể hiện ra một chút cử động như thói quen trong lúc kết trận.

Không ngờ lại vô tình bị Linh Khê Trận Đế nhìn trúng.

“Bổn Đế vẫn chưa có đồ đệ thân truyền!” Linh Khê Trận Đế thưởng thức nhìn hắn nói:

“Ngươi đem thủ pháp xoa bóp kia thử lại một lần, nếu như thông qua khảo nghiệm, bổn đế sẽ thu làm đồ đệ, Mộng Gia sẽ bằng lòng!”

Nghe nàng nói vậy, hàng loạt Đế Nữ trong hồ ghen ghét không thôi.

Linh Khê Trận Đế là một trong số ít nữ Thiên Trận Đế của Thiên Địa Hội, chỉ có một đệ đệ là Linh Trần, chưa từng thu nhận đồ đệ mặc dù nhiều thiên tài chạy theo nàng như vịt.

Không ngờ trong một lần ngâm mình trong Bách Thảo Tinh Tuyền, nàng lại nhìn trúng một nữ hộ vệ tầm thường của Mộng Gia.

Chuyện này khi truyền ra ngoài chắc chắn gây nên náo động.

Mà Lạc Nam thì âm thầm cười khổ, muốn làm sư phụ ta? tạo nghệ Chiến Trận Sư của nàng chắc gì đã vượt qua ta mà đòi làm sư phụ?

Bất quá hắn không thể không cảm thán ánh mắt của Linh Khê rất chuẩn, nàng nhận ra đôi tay của hắn có thể trở thành Chiến Trận Sư hàng đầu nên muốn thu đệ tử, nhưng đâu biết hắn không hề kém nàng?

Tuy nhiên, Lạc Nam vẫn là hỏi:

“Muốn khảo nghiệm ta? không biết Linh Khê Trận Đế muốn thử nghiệm như thế nào?”

“Đương nhiên là giống như các nàng!” Linh Khê Trần Đế nâng ngón tay ngọc ngà lên chỉ Huyền Y và Chi Tiên nói:

“Ngươi xoa bóp cho bổn đế, nếu khiến bổn đế thoải mái được như các nàng sẽ thông qua khảo nghiệm!”

“PHỐC!”

Lạc Nam xém chút ngất.

Hắn thậm chí không dám nhìn thẳng thân thể no đủ của nàng, mà phải đưa mắt sang một bên khác, vì côn ŧᏂịŧ đã đến giới hạn.

Hơn nữa muốn làm một vị Thiên Đế có định lực siêu nhiên như Linh Khê Trận Đế trở nên thỏa mãn như Chi Tiên và Huyền Y là điều không thể, trừ khi vận dụng đến sức mạnh của tiểu huynh đệ.

Lúc này nếu ở khoảng cách gần, tiểu huynh đệ của hắn chắc chắn sẽ chạm vào hạ thể Linh Khê, bại lộ thân phận là chắc chắn, có điên mới chấp nhận.

Vì lẽ đó, Lạc Nam lắc đầu từ chối: “Linh Khê Trận Đế thông cảm, ta chỉ muốn làm hộ vệ của Mộng Gia!”

“Điên, nữ nhân này điên!” Chúng nữ dùng ánh mắt như nhìn đứa ngu xem Lạc Nam.

Hắn lại dám từ chối ý muốn thu đồ đệ của Linh Khê Trận Đế?

Mà Linh Khê Trận Đế cũng có chút ngẩn người, hiển nhiên chưa từng nghĩ đến lần đầu mình động lòng thu đồ đệ lại bị từ chối.

Bất quá nàng cũng là người có lòng tự tôn cao, người khác đã từ chối thì nàng không thèm cưỡng cầu hay ép buộc.

“Không sai, xem ra chúng ta vô duyên sư đồ!” Linh Khê Trận Đế mỉm cười nói, thong dong tiến đến một góc hồ ngâm mình.

Theo từng bước chân của nàng, bầu sữa và mông thịt khẽ lắc lư, Lạc Nam có chút si mê thưởng thức.

“Hừ, đúng là không biết điều!”

Mấy vị Đế Nữ bực mình nói, cả đám đều bất mãn khi nữ hộ vệ nho nhỏ lại dám từ chối cơ duyên ngập trời như vậy.

“Ưm…Mộng Tinh…ta ngủ từ bao giờ?”

Trong lúc Lạc Nam sắp thành công địch của toàn trường, Mộng Chi Tiên lại vừa lúc thức giấc.

“Cứu tinh đây rồi!” Lạc Nam mừng rỡ, vội vàng truyền âm nói với nàng việc Linh Khê Trận Đế muốn thu mình làm đồ đệ, đương nhiên không nhắc đến vấn đề của Huyền Y.

Mộng Chi Tiên nghe xong tỉnh cả ngủ, cũng biết Lạc Nam sợ bại lộ, vì lẽ đó nàng vội vàng đứng lên:

“Đi! thư giãn vậy đủ rồi, chúng ta trở về để chuẩn bị cho ngày mai!”

Lạc Nam chỉ chờ có thế, vội vàng tuân lệnh, lôi kéo Mộng Chi Tiên biến mất dạng.

Thành công thoát khỏi động yêu tinh.



Chúc cả nhà ngủ ngon