Lạc Nam cảm thấy mình đã suy nghĩ thông suốt…
Quá khứ thật sự đã qua, có cưỡng cầu và níu kéo cũng chẳng thể quay trở lại…
Hàm Nhi nay đã trưởng thành, là người đứng đầu của một Thiên Đế Cấp Thế Lực, là Thiên Đế cấp cường giả, còn là sư phụ của một tuyệt thế thiên tài như Tử Yên, trên lưng đeo trọng trách nặng nề…
Muốn nàng quay về thanh xuân, trở thành một Hàm Nhi ngây thơ, hoạt bát, sẳn sàng tốt bụng cứu một nam nhân xa lạ như hắn là điều bất khả thi.
Thay vì cưỡng cầu, vì sao không đón nhận con người của nàng ở thời điểm hiện tại?
Năm xưa nàng dùng sự ngây thơ, lương thiện và ôn nhu của mình để làm hắn rơi vào bẫy tình, bất chấp lún sâu vào tình cảm với nàng.
Thì hiện tại, hắn cũng sẽ dùng sự chân thành để khiến nàng một lần nữa phải yêu hắn.
“Hừ, ta đã vong tình, những lời ngươi nói thật sự ngu ngốc!” Phiêu Miểu Nữ Đế bất mãn hừ một tiếng:
“Thay vì ảo tưởng vào chuyện không có khả năng xảy ra, ngươi nên giành nhiều tình cảm hơn cho Tử Yên, nha đầu đó đã vì ngươi mà đi ngược với con đường đã định!”
“Yên tâm!” Lạc Nam vỗ vỗ lòng ngực: “Ta có rất nhiều thê tử, nhưng ta xem mỗi người đều là một nửa mạng sống của mình, tuyệt đối không để bất kỳ ai chịu ủy khuất!”
Đã có quyết định, Lạc Nam cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều…
Hình tượng đại thúc không cần thiết nữa, hắn động ý niệm.
Rất nhanh sau đó, một trương dung mạo anh tuấn tà mị pha lẫn nét bất cần cùng mái tóc đen dài phóng khoáng không trói buộc hiện ra.
Có lẽ, việc can đảm đón nhận tất cả, việc thổ lộ mọi chuyện với Phiêu Tử Hàm, dù kết quả không như ý muốn, nhưng tảng đá nặng nề trong lòng hắn cũng nhẹ đi phần nào.
Lại thêm cứu chữa thành công cho Lão Cung Chủ, áy náy trong lòng Lạc Nam suy giảm, suy nghĩ cũng phóng khoáng hơn.
Dù nàng đã vong tình, nhưng Lạc Nam không quá xem trọng.
Chỉ cần một lần nữa tiềm thức của nàng chịu tiếp nhận hắn, muốn lấy lại tình cảm bao giờ chẳng được?
Phiêu Miểu Tử Tình Công chỉ là một môn Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp, trong khi tầm mắt của Lạc Nam lúc này đã đặt đến Siêu Việt Đế Cấp rồi.
Sự vong tình do một môn Đế Cấp Cực Phẩm mang đến không khiến hắn quá xem trọng, ăn thua là do bản thân Phiêu Tử Hàm mà thôi.
Thấy Lạc Nam biểu hiện cố chấp, Phiêu Miểu Nữ Đế ra vẻ mất kiên nhẫn:
“Ngươi đã trị cho sư phụ ta, tâm nguyện coi như hoàn thành, có thể rời đi được chưa?”
“Chưa được!” Lạc Nam lắc đầu, chuyển sang vấn đề khác: “Tử Yên không làm truyền nhân cũng được, nhưng vì sao nàng muốn cắt đứt cả quan hệ của Phiêu Miểu Tiên Cung với Tử Yên, việc này quá mức tàn nhẫn!”
“Bổn cung chỉ làm theo nguyên tắc!” Phiêu Miểu Nữ Đế ngắn gọn đáp.
“Để Tử Yên làm một đệ tử bình thường cũng được!” Lạc Nam thương lượng.
“Không thể!” Phiêu Miểu Nữ Đế liếc mắt sang nhìn hắn, giọng điệu cũng trở nên nghiêm túc mấy phần:
“Một tay ta nuôi dưỡng Tử Yên từ nhỏ, làm sao không biết nàng cảm thấy đau lòng với kết quả như thế?”
“Ta làm vậy là có nguyên nhân, chỉ muốn tốt cho Tử Yên mà thôi, ngươi không cần nói thêm!”
Lạc Nam nghe vậy thở ra một hơi, xem ra Phiêu Tử Hàm không thật sự vô tình, chẳng qua là vì lý do nào đó buộc phải làm vậy với Tử Yên.
Bất quá thấy nàng có vẻ không muốn nói, hắn cũng không cưỡng ép hỏi thăm.
Có Thiên Cơ Bảng ở đó, ngày sau cần lúc nào cũng tìm hiểu được.
“Một yêu cầu cuối cùng, ta lập tức rời đi!” Lạc Nam giở thói mặt dày.
“Yêu cầu gì?” Phiêu Miểu Nữ Đế thầm nghĩ nếu ta mạnh hơn, đã sớm một chân đạp bay con hàng này.
“Phiêu Miểu Tiên Cung phải hợp tác với Côn Lôn Đế Thiên của ta!” Lạc Nam hai mắt sáng rực nói:
“Như nàng đã thấy, ta và Hàm Ngọc đều là Đế Cấp Luyện Đan Sư, Tử Vong Châu do Phiêu Miểu Tiên Cung luyện chế ra khiến ta cảm thấy rất hứng thú!”
“Ta muốn hợp tác dài hạn với Phiêu Miểu Tiên Cung, dùng tài nguyên đổi lấy Tử Vong Châu của các nàng, đãi ngộ tuyệt đối cao hơn Thái Thượng Đan Đế!”
“Ngươi có thể đại diện cho toàn Côn Lôn?” Phiêu Miểu Nữ Đế trong trẻo hỏi:
“Côn Lôn Nữ Hoàng đâu?”
“Ta và sư phụ tâm hữu linh tê, ý của ta cũng là ý của Nữ Hoàng!” Lạc Nam tự tin nói.
“Nhưng ta không dễ dàng tin tưởng đồng minh nữa!” Phiêu Miểu Nữ Đế thản nhiên đáp:
“Ta sẽ giao dịch công bằng với Thiên Địa Hội, thuận mua vừa bán…”
Nàng rất sợ Lạc Nam sẽ ỷ vào việc hợp tác giữa hai thế lực mà đeo bám lấy mình.
Nào ngờ Lạc Nam cười xấu xa:
“Nói cho nàng biết, ta có rất nhiều mối quan hệ với Thiên Địa Hội, dù các nàng hợp tác với Thiên Địa Hội, ta cũng sẽ dễ dàng điều tra ra nàng đang ở đâu!”
“Chi bằng nàng trực tiếp hợp tác với Côn Lôn của ta, tiết kiệm thời gian cho cả đôi bên!”
“Đường đường là Côn Lôn Thiếu Chủ lại vô liêm sĩ như vậy!” Phiêu Miểu Nữ Đế không biết phải nói gì về độ chai mặt của tên này.
“Có lợi thì làm thôi…” Lạc Nam nhún nhún vai, ra vẻ cao thâm nói thêm:
“Nội tình của Côn Lôn vượt xa nàng tưởng tượng, tin tưởng khi hợp tác với ta, trong thời gian ngắn thực lực tổng thể của Phiêu Miểu Tiên Cung sẽ gia tăng phi tốc!”
Phiêu Miểu Nữ Đế nhíu mày, đang muốn nói gì, từ bên trong mật thất đã truyền ra thanh âm ôn hòa của Lão Cung Chủ:
“Hàm Nhi, hợp tác đi với Lạc tiểu hữu đi…”
“Sư phụ…” Phiêu Miểu Nữ Đế trong lòng run lên, nhìn Lạc Nam lạnh lùng nói:
“Được! chờ chúng ta tìm được nơi ở mới sẽ liên hệ với ngươi, Phiêu Miểu Tiên Cung và Côn Lôn Giới bắt đầu quan hệ hợp tác!”
“Thành giao!” Lạc Nam hài lòng cười haha, lấy ra một khối Truyền Âm Ngọc nhét vào tay nàng:
“Khi nào xong chuyện cứ liên hệ với ta!”
Nói xong, không tiếp tục làm phiền nàng, hắn ung dung xoay người rời đi.
Bước đầu tiên trong kế hoạch chinh phục trái tim mỹ nhân đã thành công tốt đẹp.
Chỉ cần có cầu nối giữa quan hệ hợp tác của hai thế lực, sau này sợ gì không thể nhìn thấy nàng?
Lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy, Lạc Nam tin tưởng mình sẽ có cơ hội...
…
Bí mật tiến vào thì bí mật rút lui, Lạc Nam rời khỏi Phiêu Miểu Tiên Cung…
Ý niệm vừa động, hắn lập tức tiến vào Linh Giới Châu.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
NGAO!
GÁY!
Vừa vào bên trong, âm thanh động trời kinh dị đã đập vào trong tay.
Lạc Nam trừng mắt nhìn, phát hiện hai thân ảnh đang đại chiến giữa không trung.
Một bên là Tử Yên toàn thân áo tím, diễm lệ như tiên tử trong cổ tích, ngọn lửa Tịch Diệt Thánh Viêm đang bùng nổ, kết thành hư ảnh Tịch Diệt Phượng Hoàng thần bí khó lường.
Một bên khác, mỹ nhân áo trắng, dung nhan tuyệt trần, anh khí bừng bừng tràn ngập chiến ý như một vị nữ tướng quân, Chân Long Lực gào thét mà ra, hợp thành hư ảnh Chân Long giương nanh múa vuốt.
Tịch Diệt Phượng Hoàng cùng Chân Long điên cuồng va chạm trên không trung, thế công dữ dội đem toàn bộ Linh Giới Châu lắc lư, chẳng ai nhường ai.
“Tỉnh rồi sao?” Lạc Nam nhìn đối thủ của Tử Yên mà vuốt vuốt cằm.
Còn ai khác ngoài Long Tộc Đại Công Chúa – Long Khuynh Thành, người bị hắn bắt cóc.
Thì ra Long Khuynh Thành sau khi lấy lại tinh thần đã nổi giận đùng đùng quậy phá.
Kết quả gặp phải Tử Yên tâm trạng đang không vui tiến vào.
Đôi bên lập tức đánh nhau.
Tịch Diệt Phượng Hoàng không hổ danh là biến dị mạnh mẽ trong Phượng Hoàng Tộc.
Dù Tử Yên tu vi kém hơn Long Khuynh Thành một tiểu cảnh giới, nhưng Tịch Diệt Thánh Viêm vẫn còn thể triền đấu cùng Chân Long Lực mà chưa rơi vào thế hạ phong.
Đang chiến đấu hăng say là thế, nhưng khi nhìn thấy Lạc Nam tiến vào, lực chú ý của hai nàng đã lập tức chuyển về phía hắn.
“Lạc Nam kẻ xấu xa, ngươi bắt cóc bổn công chúa lâu như vậy mà không thèm nói lý do đúng không?” Long Khuynh Thành yêu kiều chất vấn.
“Phu quân, tình hình sao rồi?” Tử Yên thì lại lo lắng nhìn nam nhân, sợ hắn và Phiêu Miểu Tiên Cung phát sinh mâu thuẫn.
Lạc Nam an ủi nàng, đem việc Côn Lôn sẽ cùng Phiêu Miểu Tiên Cung hợp tác nói ra, mà Lão Cung Chủ cũng thành công thức tỉnh.
Sau này, Tử Yên dù đã gả vào Côn Lôn vẫn có thể dựa vào quan hệ hợp tác mà gần gũi trở về.
Tử Yên nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Lạc Nam không triệt để cắt đứt quan hệ với Phiêu Miểu Tiên Cung là rất tốt rồi.
“Đáng hận, ngươi không nghe ta nói sao?”
Thấy Lạc Nam và Tử Yên liếc mắt đưa tình, Long Khuynh Thành hùng hùng hổ hổ nói.
“Đương nhiên nghe!” Lạc Nam nhún nhún vai: “Nhưng đây chưa phải thời cơ thích hợp để nói cho nàng biết!”
“Nhưng tin tưởng ta, ta tuyệt đối không hại nàng, thậm chí dù toàn bộ vũ trụ quay lưng với nàng, ta cũng sẽ đứng cùng một phía với nàng!”
“Hừ, ai cần ngươi lo!” Long Khuynh Thành ngạo kiều chống nạnh:
“Ta mất tích lâu như vậy, Phụ Hoàng và các trưởng lão chắc chắn rất lo lắng, sớm muộn gì cũng tìm tới ngươi!”
“Nàng không cần lo cho ta!” Lạc Nam mỉm cười: “Việc của nàng là ngoan ngoãn ở trong này, bằng không gia sẽ dùng biện pháp mạnh!”
“Ai thèm lo cho ngươi? ảo tưởng!” Long Khuynh Thành giật dữ, thả người bay lêи đỉиɦ núi cao, một lần nữa hòa vào thiên nhiên bắt đầu tu luyện.
Từ đầu đến cuối không thèm nhìn Tử Yên một chút, hiển nhiên đã phát sinh mâu thuẫn.
Nàng quyết tâm phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, mới có thể đào tẩu khỏi vùng không gian này của Lạc Nam.
Tử Yên cũng chẳng để ý đến Long Khuynh Thành.
Nếu là trước đây, nàng có lẽ đánh không lại vị Đại Công Chúa của Long Tộc này, nhưng hiện tại đã có huyết mạch Tịch Diệt Phượng Hoàng…không ngại một trận chiến.
“Phu quân, chàng nói thử xem lý do sư phụ vì sao quyết định như vậy với thϊếp, muốn tốt cho thϊếp chuyện gì? Có khổ tâm nào không?” Tử Yên kéo tay Lạc Nam tâm sự.
“Ta cũng không biết…” Lạc Nam hôn nhẹ lên trán nàng nói:
“Nhưng quan trọng nhất, nàng cần trở nên mạnh hơn nữa, chỉ có càng mạnh chúng ta mới có thể giải quyết càng nhiều phiền phức, không còn sợ sư phụ nàng phải cân nhắc cho an nguy của nàng, hiểu chưa?”
“Thϊếp biết rồi…” Tử Yên dịu dàng gật đầu, siết chặt nắm tay.
“Nàng tạm thời ở lại bầu bạn với Ái My và Linh Nhu, ta còn một ít việc muốn làm!” Lạc Nam nói.
“Ừm, vạn sự cẩn thận!” Tử Yên nhón chân hôn lên môi hắn.
Lạc Nam đáp lại nàng…
Hồi lâu tách môi, ánh mắt Lạc Nam vô thức nhìn về một hướng.
Chỉ thấy dưới gốc Bất Tử Thụ, một nữ nhân toàn thân Ma Khí lượn lờ, Đế Uy cuồn cuộn đang khoanh chân ngồi tu luyện.
Tu vi Ma Đế Sơ Kỳ như ẩn như hiện, chỉ là vẫn chưa độ kiếp nên không triệt để đột phá.
Nàng là Lãnh Vận Du.
Lãnh Nguyệt Tâm đeo Mặt Nạ Thiên Diện, đang ở Côn Lôn sinh hoạt và tu luyện bình thường trong Làng Nhất Thế.
Còn Lãnh Vận Du là nhân tố không ổn định, Lạc Nam không dám cho nàng tự do chạy nhảy lung tung bên ngoài, nên để nàng ở trong Linh Giới Châu đến tận hôm nay.
Thiên phú của Lãnh Vận Du quả thật cao cấp, chỉ trong thời gian ngắn, lợi dụng hoàn cảnh trong Linh Giới Châu, đã tu luyện thành Đế rồi.
“Đi thôi, ta mang nàng ra ngoài độ kiếp!” Lạc Nam bước đến đề nghị.
Lãnh Vận Du ngẩng đầu nhìn hắn, mặt không biểu tình gật đầu đồng ý.
Nàng là một Ma Tu, thân phận cũng nhạy cảm, nơi độ kiếp phải cực kỳ bí mật mới được.
Vừa lúc còn đến nửa tháng mới diễn ra Giao Dịch Nội Bộ ở Thiên Địa Hội, Lạc Nam vẫn còn thời gian.
…
“Ngươi…súc sinh…súc sinh…”
Có ai ngờ được, Đại Thủ Thế Gia từng phồn vinh như gấm, lúc này lại toàn bộ hủy diệt chỉ trong vòng một đêm.
Mà thủ phạm càng khiến tất cả mọi người không ai ngờ đến nổi.
Đế Tử của Đại Thủ Thế Gia – Đại Thủ Tiên Tôn.
Không, lúc này có thể gọi là Đại Thủ Địa Đế.
Phụ thân của Đại Thủ Địa Đế, cũng là Gia Chủ của Đại Thủ Thế Gia bị hắn xách cổ như xách cổ gà, sinh lực và máu huyết toàn thân đang liên tục bị rút ra, tiến vào trong miệng Đại Thủ Đại Đế, hai mắt của hắn đẫm lệ, lại pha lẫn căm hận và không dám tin mình sẽ chết vào tay con trai chính mình.
Trong vòng một đêm, tất cả sinh mệnh hàng vạn người từ trên xuống dưới của gia tộc đều hóa thành thây khô mà không người hay biết…
XOẸT…
Đến tia sinh lực cuối cùng bị rút cạn, Đại Thủ Địa Đế đem phụ thân của mình chỉ còn lại xác chết ném xuống, tan xương nát thịt.
“Vẫn còn thiếu a, vẫn còn thiếu để thành Thiên Đế…” Đại Thủ Địa Đế tiếc nuối liếʍ liếʍ mép môi một cách đầy quỷ dị.
Thật ra, từ khi tiếp nhận cánh tay khô gây thần bí, Đại Thủ Địa Đế vẫn luôn lén lút thôn phệ rất nhiều con mồi để nhanh chóng đột phá tu vi.
Đối tượng của hắn ban đầu là các ác nhân tội ác tày trời, săn gϊếŧ bọn hắn sẽ không bị người khác để ý, trái lại còn được ca tụng như anh hùng.
Nhưng mục tiêu dần cạn, hắn lại chuyển sang săn gϊếŧ Ma Tu lạc loài ở Tiên Giới hoặc những tán tu ra ngoài thám hiểm.
Tu vi ngày một tăng cao với tốc độ chóng mặt, Đại Thủ Địa Đế cũng bị Gia Tộc của mình hiếu kỳ, muốn tìm hiểu nguyên nhân.
Phụ thân của hắn đích thân triệu tập, hy vọng Đại Thủ Địa Đế chia sẽ cơ duyên của mình.
Nhưng mà, cánh tay chính là bí mật lớn nhất của Đại Thủ Địa Đế, một khi tiết lộ chính là vạn kiếp bất phục, hắn sao có thể nói ra?
Điều này dẫn đến quan hệ giữa Đại Thủ Địa Đế và gia tộc của mình trở nên bất hòa.
Mọi chuyện lên đến đỉnh điểm, khi cánh tay tiềm ẩn trong cơ thể cảm ứng được một bộ phận khác đang phát ra tín hiệu triệu tập.
Chính là cái đầu!
Nó đang bị giam cầm hết sức chặt chẽ ở Bạo Lσạи ɭυâи Hồi Vực.
Để có được sức mạnh giải cứu phần đầu càng sớm càng tốt, Đại Thủ Địa Đế quyết tâm xuống tay với chính gia tộc của mình.
Cuộc thảm sát hoàn tất, châm một mồi lửa đốt cháy tất cả, thay đổi dung mạo rời đi trong đêm…
Từ nay về sau, không ai có thể vướng bận bước tiến của hắn.
…
Chúc cả nhà ngủ ngon