“Không có thời gian để đau đớn đâu, mau tìm biện pháp trị thương cho sư phụ ngươi!”
Nhìn thấy sắc mặt Hàm Nhi không còn tí cảm xúc nào, hai mắt lại đầy tuyệt vọng và thống khổ, Tuế Nguyệt Nữ Đế nhịn không được nhắc nhở.
Hàm Nhi quay mặt sang nhìn nàng: “Đa tạ giúp đỡ!”
Tuế Nguyệt rùng mình, bởi vì Hàm Nhi lúc này mang đến cho nàng một loại cảm giác hoàn toàn xa lạ, khác xa với dáng vẻ hiếu động, vui vẻ hoạt bát lúc ban đầu.
Rõ ràng biến cố vừa rồi đã khiến Hàm Nhi rơi vào một loại trạng thái nào đó.
Nhân có hội này, Phiêu Miểu Tử Tình Công mà Hàm Nhi tu luyện từ nhỏ vốn luôn bị áp chế có cơ hội bùng lên, Tử Vong chi lực hùng mạnh lan tràn khắp toàn thân nàng, tu vi của Hàm Nhi cũng theo đó gia tăng một cách kinh khủng.
Nếu là thời điểm bình thường, Hàm Nhi có lẽ đã cưỡng ép áp chế Tử Vong Đế Lực xuống, nhưng trong hoàn cảnh vừa rồi, mọi thứ trên thế gian này đối với bản thân nàng đã không còn ý nghĩa.
Cảm xúc, tình cảm, yêu đương, quyến luyến, đau lòng?
Tất cả để làm gì chứ?
Hàm Nhi không quan tâm nữa, mặc cho thân thể chìm vào Tử Vong Đế Lực vô tận.
Đôi mắt sáng trong veo đầy thần thái nay đã trở nên phẳng lặng như mặt hồ, cô tịch như vực sâu vạn trượng.
Vốn là Tiên Tôn, khi Công Pháp chuyên tu không còn bị áp chế, thoáng chốc đã vượt qua Đế giả, thoáng cái gần tiếp cận Đại Đế.
Có thể thấy, thiên phú của nàng tuyệt đối không kém những nhân vật cùng thời, chẳng qua vì luôn cưỡng ép đi ngược lại bản chất vô tình của công pháp nên không thể đột phá mà thôi.
Nhìn thấy một thiếu nữ yêu kiều thanh xuân trở nên như vậy, tất cả những người đang có mặt cũng thở dài không đành lòng.
Hắc Trư cùng Lý Tiêu Dao hô hấp nghẹn lại, đối với tên nam nhân kia càng thêm căm giận, hận không thể đoạt hắn từ Luân Hồi Thụ trở về đại chiến ba trăm hiệp.
Đáng tiếc, Luân Hồi Thụ tiền bối đã phẫn nộ nên đích thân ra tay, hắn không chết mới là chuyện lạ.
…
“Tiểu tử ngươi thật sự đành lòng…” Luân Hồi Thụ cất tiếng thở dài.
Bên trong dòng chảy thời không, Lạc Nam ngồi trên thân cây Luân Hồi Thụ, sắc mặt thất thần, thân thể không ngừng run rẩy.
Nghe thấy Luân Hồi Thụ mở miệng, hắn ngẩng đầu nhìn lên: “Ba kiếp liên quan đến Hàm Nhi mà ta đã trải qua, không phải những thứ mà tiền bối nhắc nhở hay sao?”
“Không sai!” Luân Hồi Thụ tiếc hận nói: “Nhân quả của các ngươi quá nặng, việc xuất hiện của ngươi ở lịch sử đã làm rối lσạи ɭυâи hồi, nếu như không tuyệt tình giải quyết, chuyện của hai người sẽ còn làm ảnh hưởng đến tồn tại của những người khác!”
Nhớ đến dáng vẻ của Hàm Nhi, chính bản thân hắn đã đẩy nàng vào vực sâu vạn trượng, cưỡng ép thay đổi mục đích sống, phá nát giấc mơ trở thành một nữ anh hùng cầm kiếm ngao du thiên hạ của nàng, Lạc Nam trái tim như muốn rỉ máu, đau đớn đến nghẹt thở.
Dù ở tương lai sau này, hắn dùng cả tính mạng để đền đáp và bù đắp cho nàng, thì tất cả những gì đã diễn ra sẽ không thể thay đổi được nữa, những cảm xúc đáng ghê tởm mà hắn mang đến cho một Hàm Nhi khả ái lương thiện đáng giá hắn chết trăm ngàn lần.
Cảm giác của Lạc Nam lúc này so với khi gϊếŧ nàng ở kiếp cuối cùng trong luân hồi còn khó chịu hơn.
Bởi vì trong luân hồi hắn không làm chủ được cơ thể, hắn đứng ở phía đối lập và là kẻ thù của Hàm Nhi, nàng tuy bị hắn gϊếŧ chết nhưng sẽ không đau lòng vì nếm trải cảm giác người mình yêu phản bội.
Vì để Hàm Nhi hận, hắn không ngại bọc phát sát ý đối với nàng, không ngại trọng thương sư phụ nàng, người mà Hàm Nhi luôn tôn trọng xem như thân mẫu.
“AAAAAAAAAAAA”
Lạc Nam ngửa đầu gầm thét dữ dội để phát tiết tâm trạng nặng nề.
Đáng tiếc, ngay cả hiện thực cũng làm khó hắn, tiếng hét vừa ra đã bị dòng chảy luân hồi ma diệt.
Mái tóc trắng trên đầu càng thêm buốt giá, vẻ tang thương trong mắt Lạc Nam càng thêm nồng đậm…
Trải qua Vạn Kiếp Luân Hồi, tổn thương Hàm Nhi bằng mọi giá…Lạc Nam cảm giác tâm linh của mình càng thêm cằn cõi, lại già nua đi một ít.
Không còn là một Lạc Nam thời niên thiếu xuất thân tiểu hạ giới, gặp phải mỹ nhân xinh đẹp là nhịp tim đập lên thình thịch, có ham muốn chiếm hữu, chiêu nạp vào hậu cung, tìm cách theo đuổi, chinh phục các nàng.
Cũng phải, đứa nhỏ trong bụng Cửu Thánh Chủ sắp chào đời, hắn lại làm cha của một tiểu bảo bối, Kỳ Nam sắp có muội muội hoặc đệ đệ, hắn không còn trẻ nữa.
Không còn nữa rồi…
“Muốn về vị trí nào? Nơi trước khi vào nhảy vào Luân Hồi hay chỗ khác?”
Luân Hồi Thụ biết Lạc Nam tâm trạng đang rất tệ nên đi vào chính sự, thầm nghĩ người khác sáng tạo ra Nghịch Thế Thần Thông sợ rằng đã vui sướиɠ đến phát điên, nhưng rơi vào cảnh như ngươi thật sự vui không nổi.
Lạc Nam trầm tư…
Mặc dù hiện tại thực lực đại tăng, nhưng sau khi trải nghiệm Luân Hồi, kiến thức của hắn cũng không phải trước đây có thể so sánh.
Khi chưa lường trước được thực lực của kẻ đã mang Thiên Đế đi, hắn sẽ không mạo hiểm trở về Bạo Lσạи ɭυâи Hồi Vực để truy cùng diệt tận Thiên Đế.
Trái lại lúc này Bạo Lσạи ɭυâи Hồi Vực đã bị phong ấn, kẻ thần bí bên trong sẽ bị giam cầm thêm một thời gian dài, nhân khoảng thời gian này Lạc Nam có thể chuẩn bị thêm rất nhiều thứ để đối kháng hắn trong tương lai nếu thoát khốn.
Nghĩ đến đây, hắn mở miệng nói:
“Phiền tiền bối mang ta đến Mộng Gia của Thiên Địa Hội!”
Việc trước tiên Lạc Nam muốn làm là chữa trị Linh Giới Châu.
…
Tiên Ma Vực, Vạn Yêu Thánh Địa…
Một nam nhân uy nghiêm cao quý, thân mặc Lục Kim Sắc Trường Bào ngự không hàng lâm, Long Uy cái thế bao trùm toàn bộ Vạn Yêu Thánh Địa, khiến vô số Yêu Thú, Thần Thú có huyết mạch kém hơn toàn thân run lẩy bẩy, ánh mắt không ngừng hiện lên vẻ hoảng sợ.
Nam nhân này không ai khác chính là Tộc Trưởng đương nhiệm của Chân Long nhất tộc, một trong những đại nhân vật có thân phận cao quý nhất vũ trụ này.
“Hừ, Long Ngạo Thiên, địa bàn của ta không phải chỗ để ngươi có thể giương oai!”
Một tiếng hừ lạnh vang lên, một thanh Như Ý Kim Cô Bổng khổng lồ từ trong mây giáng xuống, nặng như vạn quân.
Ánh mắt Long Ngạo Thiên lóe lên, bàn tay nâng cao, tầng tầng lớp lớp Long Lân xanh biếc bao phủ, hóa thành Long Trảo chụp lấy Như Ý Kim Cô Bổng.
Oành!
Dư ba va trạm giữa Kim Cô Bổng và Long Trảo chấn động thương khung, toàn bộ Vạn Yêu Thánh Địa rung động.
Tôn Hầu Tử lộn nhào xuất hiện, chân đạp Cân Đẩu Vân, thân mặc chiến giáp, lạnh lùng nhìn Long Ngạo Thiên.
“Haha, Tôn đệ vẫn luôn xem trọng Vạn Yêu Thánh Địa của mình như vậy, nghe nói cách đây không lâu có một nhóm Yêu Quân chiến đấu với thế lực nào đó làm hư hại hoàn cảnh của Vạn Yêu Thánh Địa, đã bị ngươi vô tình xuất kích tiêu diệt!” Long Ngạo Thiên hướng mắt nhìn Tôn Hầu Tử, giọng điệu điềm tĩnh lại tràn ngập thăm dò.
“Đừng nói là một đám tôm tép nhãi nhép, dù Long Tộc dám tổn hại Vạn Yêu Thánh Địa, lão Tôn cũng cho cả đám các ngươi ăn gậy!” Tôn Hầu Tử cười lạnh nói, không thể hiện chút khác thường nào.
“Vậy sao?” Long Ngạo Thiên cười cười, từ chối cho ý kiến, thay đổi chủ đề hỏi:
“Cửu muội ở đâu? Vì sao không nhìn thấy nàng? Ta bỏ trăm công nghìn việc ở Long Tộc đến thăm, không ra chào đón được một chút hay sao?”
Vừa nói, hắn vừa đảo mắt rồng khắp bốn phía, nhưng vẫn không cảm ứng được khí tức của Cửu Thánh Chủ.
“Xem ra là dưới lòng đất…” Long Ngạo Thiên trong lòng chắc chắn.
Năm xưa, sau khi Cửu Thánh Chủ gia nhập, Long Nghịch cũng biết hoàn cảnh khó xử của Cửu Đầu Xà Tộc nên đã ban cho nàng một tòa Cung Điện đạt đến Đế Cấp Cực Phẩm có khả năng che đậy khí tức, dù là Thiên Đế cũng không thể xem thấu được tình cảnh bên trong, để mỗi khi đến thời kỳ nhạy cảm, Cửu Thánh Chủ có thể vào trong đó.
Mà Cung Điện đó hiện nay được đặt dưới lòng đất của Vạn Yêu Thánh Địa, điều này Long Ngạo Thiên đã tìm hiểu.
Có thể khiến hắn không thể cảm ứng được vị trí của nàng, nói rõ Cửu Thánh Chủ đang ở trong đó.
“Vạn Yêu Thánh Địa không chào đón ngươi, Cửu tỷ đương nhiên cũng không chào đón!” Tôn Hầu Tử không chút nể tình nói:
“Chúng ta và Long Tộc hiện tại nước giếng không phạm nước sông, ngươi có thể cút!”
“Nhưng ta lại muốn gặp nàng!”
Long Ngạo Thiên mỉm cười, thân ảnh biến mất ngay tại chỗ.
Thân Pháp đỉnh cấp của Long Tộc – Long Đằng Cửu Biến.
Chín luồng tàn ảnh tầng tầng lớp lớp hiện lên giữa trời, tốc độ của Long Ngạo Thiên gia tăng chưa từng có, thoáng cái đã lướt qua mặt Tôn Hầu Tử, nhắm về phương hướng Cửu Thánh Chủ lao đến.
Tôn Hầu Tử hừ lạnh một tiếng, lộn nhào một vòng, khi xuất hiện đã ở trước mặt Long Ngạo Thiên.
“Tôn đệ hà cớ gì ngăn cản ta? Chẳng lẽ muốn Cửu muội cả đời sống trong cảnh du͙© vọиɠ tra tấn hay sao?” Long Ngạo Thiên bất mãn nói, trong khi nói chuyện đã ngưng tụ công kích.
Hư ảnh một cái đầu rồng khổng lồ gầm thét xuất hiện sau lưng, đầu rồng gia trì vào nấm đấm, Long Vảy cùng 80 đường Long Văn gào thét xuất hiện, hung hăng đấm thẳng.
“Ngươi muốn động thủ?” Tôn Hầu Tử sắc mặt nghiêm nghị, bảy tầng Chiến Vực ầm ầm mà ra, Như Ý Kim Cô Bổng toàn diện nện xuống.
ĐÙNG!
Kinh thiên động địa, Long Ngạo Thiên cùng Tôn Hầu Từ đồng loạt bị đẩy lùi, bầu trời Vạn Yêu Thánh Địa nứt ra một khe rãnh đen kịch.
Long Ngạo Thiên sắc mặt trầm xuống: “Quả nhiên Tôn Đệ đã bí mật đột phá, thủ đoạn thật giỏi a!”
Nếu Tôn Hầu Tử chưa thành Thiên Yêu Đế, cho dù thi triển bảy tầng Chiến Vực kết hợp Như Ý Kim Cô Bổng cũng không thể nào ngăn cản được sức mạnh của 80 đường Long Văn một cách dễ dàng như vậy.
Đối với việc Tôn Hầu Tử thành Thiên Yêu Đế, Long Ngạo Thiên cực kỳ mất hứng, bởi vì con khỉ này luôn là chướng ngại vật ngăn cản hắn tiếp cận Cửu Thánh Chủ.
Nó là Địa Yêu Đế đã đủ mạnh rồi, lúc này thành Thiên Yêu Đế tính uy hϊếp càng cao.
“Biết sợ thì mau cút!” Tôn Hầu Tử sắc mặt dữ tợn.
Hắn biết nếu mình không bọc phát sức mạnh của Thiên Yêu Đế, chắc chắn sẽ không ngăn cản được bước tiến của Long Ngạo Thiên.
Bởi vì lần này không phải là ảo ảnh phân thân, mà là bản thể của Long Ngạo Thiên đích thân đến.
Nếu để Long Ngạo Thiên chứng kiến cái bụng của Cửu Thánh Chủ to ra, e rằng quân đội khủng bố của Long Tộc sẽ lập tức quét ngangTiên Ma Vực.
Việc Long Ngạo Thiên đột ngột giáng lâm mà đến, Tôn Hầu Tử cũng không thể lường trước được.
Hiển nhiên, Tôn Hầu Tử không hề biết rằng Đại Trưởng Lão của Long Tộc đã thông qua bí pháp từ U Linh Long nhìn thấy cảnh tượng hắn gϊếŧ chết U Linh Thập Tam, bẩm báo với Long Ngạo Thiên.
Đối với việc Tôn Hầu Tử thành Thiên Yêu Đế là đại sự, Long Ngạo Thiên muốn đích thân đến xác nhận.
Gặp mặt Cửu Thánh Chủ chỉ là cái cớ, mục đích chính của chuyến này là muốn xác nhận Tôn Hầu Tử có thật sự thành Thiên Yêu Đế hay không, để còn nghĩ cách ứng phó.
Đám lão quái vật lánh đời của các tộc Thần Thú chắc chắn không muốn nhìn thấy cảnh tượng này.
“Haha, xem ra lần này Cửu muội thật sự bế quan rất bận, ta sẽ không làm phiền nàng!”
Đạt được mục đích, Long Ngạo Thiên mỉm cười một tiếng, ung dung rời đi.
…
Bên dưới lòng đất Vạn Yêu Thánh Địa…
Một vị mỹ phụ thân mặc váy trắng rộng thùng thình ngồi bên cửa sổ, từng viên Dạ Minh Châu lấp lánh treo cao tỏa ra ánh sáng lộng lẫy bên trong Cung Điện cũng trở nên ảm đạm phai mờ trước nhan sắc của nàng.
Khuynh quốc khuynh thành, lãnh diễm vô song, lại có thêm một chút mẫu tính quang huy, hiền thê lương mẫu, khiến nàng trở nên hoàn mỹ mà không ngòi bút nào có thể diễn tả.
Từng ngôn từ hoa mỹ dường như không thể xứng với nàng.
Có thể khiến một đại nhân vật hàng đầu Tiên giới như Long Ngạo Thiên say mê vô số năm tháng, mị lực của nàng là không cần bàn cãi.
Điều đáng nói, chính là vùng bụng của nàng đã to lên một vòng tròn lớn, đội lên dưới lớp áo rộng thùng thình.
Tình cảnh này nếu để nam nhân trong vũ trụ chứng kiến, chắc chắn cõi lòng sẽ nát tan.
Là tên nam nhân chó má nào có được diễm phúc như vậy, để nàng mang thai cốt nhục của hắn?
“Mẫu thân…mẫu thân…động tĩnh bên ngoài vừa rồi vì sao lớn đến như vậy nha? Tôn thúc thúc hình như rất tức giận!”
Bất chợt, từ trong bụng mỹ phụ nhân vang lên thanh âm ngây thơ và non nớt, trong trẻo như dòng suối trong, khiến người nghe tâm linh sinh ra dễ chịu.
Nhưng nếu để người khác nghe được, chắc chắn sẽ kinh hãi thay vì để ý đến sự đáng yêu của âm thanh.
Bởi vì có thể nói chuyện ngay từ trong bụng mẹ, rõ ràng đứa nhỏ này có ngộ tính và thiên phú cực kỳ nghịch thiên, linh trí hình thành sớm hơn đồng lứa, tiền đối bất khả hạn lượng.
Mỹ phụ nhân nở nụ cười yếu ớt, bàn tay vuốt ve bụng tròn đầy dịu dàng, môi đỏ hé mở, ôn nhu nói:
“Tiểu bảo bối ngoan không cần sợ, một tên kẻ xấu mà thôi, đã bị Tôn thúc thúc đuổi đi!”
“Kẻ xấu sao? Con không sợ đâu!” Từ trong bụng mỹ phụ lại truyền ra thanh âm thánh thót, lại tràn ngập sùng kính:
“Mẫu thân nói phụ thân chính là đại anh hùng chuyên trừng trị kẻ xấu không phải sao? Phụ thân sẽ bảo vệ mẹ con chúng ta!”
“Đúng rồi…mẫu thân tin phụ thân ngươi…”
Mỹ phụ nhân hướng mắt nhìn vào đại điện, từng màn từng màn xấu hổ đến cực điểm của đêm định mệnh đó như thước phim quay chậm bên trong tâm trí.
Gò má nàng hiện lên hai đóa mây hồng, dung nhan càng thêm kiều diễm.
Ánh mắt ngập nước lưu chuyển, một chút mơ màng lẩm bẩm:
“Chúng ta chỉ cần chờ đợi…hắn sẽ làm được…”
…
Chúc cả nhà thứ bảy vui vẻ