Con Đường Bá Chủ

Chương 1283: Thủ tiêu

“Thiên Ma Đế chỉ miễn cưỡng đủ làm nóng người?”

Toàn bộ Tiên Ma Vực bị thanh âm cuồng vọng và tự ngạo kia làm cho chấn kinh.

Thiên Ma Đế đã là cấp bậc cường giả đứng trên đỉnh vũ trụ, là nhân vật cao cao tại thượng trong mắt vô số sinh linh, dậm chân một cái có thể quyết định sinh tử của vô số người, phẫn nộ lên có thể khiến hàng loạt hành tinh phải run rẩy.

Vô số tu sĩ cả đời ngưỡng vọng thành Đế, càng đứng nói Thiên Đế chính là Đế bên trong Đế.

Vậy ai có tư cách tuyên bố Thiên Ma Đế chỉ đủ làm nóng người?

Theo bản năng, vô số người muốn mở miệng phản bác và trách cứ đối phương cuồng vọng…nhưng nghĩ đến một thanh Đại Bổng vừa rồi nện nát Đại Đao do Thiên Ma Đế đánh ra, toàn trường im ắng đến đáng sợ, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Thiên Ma Đế nào tập kích Làng Nhất Thế? là ai vừa mới ra tay ngăn cản?

Câu hỏi xuất hiện trong lòng vô số người.

Mộng Tung Hoành ánh mắt lấp lóe, dường như hắn đoán được chút gì đó.

RĂNG RẮC…

Không để toàn trường phải chờ lâu, một thân ảnh đã từ trong đống vỡ như thủy tinh của không gian xuất hiện.

Một tên khỉ với thân hình gầy gò không quá cao lớn, toàn thân được phủ lấy một lớp lông ngắn màu vàng, bình thường đến cực điểm.

Nhưng khi hắn vừa xuất hiện, tất cả ánh nhìn vô thức bỏ qua bề ngoài bình thường ấy.

Trái lại, một cổ cảm giác kinh sợ vô thức được sinh ra…

Cuồng dã, điên cuồng, kiệt ngạo bất tuần và dáng vẻ tùy ý khi đối diện với Thiên Ma Đế của hắn mới là thứ khiến người khác phải run sợ.

Một thanh Như Ý Kim Cô Bổng với từng cổ lực lượng đang chậm rãi luân chuyển như gân mạch hết sức sống động vắt ngang bờ vai.

Toàn trường rùng mình, bởi vì bọn hắn nhận ra đây chính là thanh Đại Bổng như cột chống trời vừa rồi đã nện nát thế công của một vị Thiên Ma Đế.

“Vạn Yêu Thánh Địa, Thánh Chủ - Linh Minh Thạch Hầu!”

Rốt cuộc, có người kiến thức bất phàm run giọng kinh hô.

Lời nói như một hòn đá chìm vào trong biển làm dậy lên sóng lớn ngập trời, vô số người hít một hơi khí lạnh, không dám tin tưởng thốt ra:

“Thánh Chủ của Vạn Yêu Thánh Địa? một trong Hỗn Thế Tứ Hầu?”

“Thì ra là hắn!”

“Lấy tu vi Địa Yêu Đế phá nát công kích của Thiên Ma Đế, thật sự là kinh khủng!”

“Nhưng tại sao Thánh Chủ của Vạn Yêu Thánh Địa ra tay bảo vệ Làng Nhất Thế?”

“Nghe nói Trưởng Làng Nhất Thế có ân tình với Vạn Yêu Thánh Địa, lần này Thánh Chủ ra mặt chắc là muốn trả nợ ân tình!”

“Thì ra là như vậy, có thể khiến Vạn Yêu Thánh Địa nợ ân tình, Trưởng Làng Nhất Thế cũng là nhân vật đáng gờm a!”

Cường giả nghị luận ầm ĩ, vô số người tập trung quan sát.

Động tĩnh ở nơi này cực lớn đã sớm kinh động toàn bộ Tiên Ma Vực, hầu hết ánh mắt của các cường giả đều đang tập trung vào nơi này, trong lòng âm thầm lo lắng.

Tiên Ma Vực vốn là một vùng đất vô chủ và loạn lạc, nó không phải một thế giới hoàn chỉnh, ngược lại chỉ được xem là một phiến đại lục khổng lồ mà thôi, quy tắc của thế giới không được trọn vẹn…

Nếu hai vị cường giả đỉnh cấp đại chiến kịch liệt đến mức sinh tử, chỉ sợ dư ba có thể đem một nửa Tiên Ma Vực nghiền nát a.

Tiên Ma Vực là một nơi có hoàn cảnh tu luyện màu mỡ, Tiên Khí và Ma Khí cùng tồn tại, Tiên Tu và Ma Tu cùng sinh tồn, lại nằm ở trung tâm của hai giới, các vùng không gian lân cận tiềm tàng rất nhiều tài nguyên khoáng sản.

Không ai mong muốn một nơi như vậy bị vỡ nát, đó cũng là những lý do mà Lạc Nam và Làng Nhất Thế không nguyện ý từ bỏ Tiên Ma Vực.

Lạc Nam có lẽ không quan tâm đến những tài nguyên lân cận Tiên Ma Vực, cái hắn cần là hoàn cảnh tiếp giáp giữa Tiên Ma hai giới, để một thế lực vừa có Tiên tu và Ma tu như Làng Nhất Thế thuận lợi phát triển.

Đương nhiên, tên Thiên Ma Đế không quan tâm đến những thứ này, Tiên Ma Vực có bị ảnh hưởng hay bị tan vỡ hay không chẳng phải là chuyện của hắn.

Ma Lực một lần nữa cuồng bạo triển khai, mây đen kéo đến che phủ bầu trời, Thiên Đế uy áp lan tràn bốn phương tám hướng làm lòng người run sợ.

Hai tay hắn nâng lên, Thiên Ma Đế Lực cuồng nộ bắt đầu ngưng tụ thành một khỏa cầu cực lớn…

“Ngươi tấn công chậm quá, lão Tôn đánh trước vậy!”

Bất quá ngay cả khi công kích của Thiên Ma Đế còn chưa kịp hình thành, bên tai hắn đã vang lên một thanh âm đầy trêu tức.

ẦM ẦM ẦM…

Như Ý Kim Cô Bổng điên cuồng rít gào, từ cơ thể gầy yếu của Linh Minh Thạch Hầu, ba luồng lĩnh vực bất khả xâm phạm mãnh liệt dâng lên như muốn ép vỡ thế giới.

Côn Vực!

Sát Vực!

Chiến Vực!

Tam Vực vừa ra, khỏa cầu Thiên Ma Đế Lực khủng bố đang hình thành bị chấn đến nát bấy.

Ánh mắt Thiên Ma Đế co rụt lại, bởi vì một gậy Như Ý Kim Cô mang theo ba loại Lĩnh Vực gia trì đã nện thẳng xuống đầu hắn.

Hơn nữa không phải một tầng, mà là ba tầng Vực!

Ba loại Lĩnh Vực với ba tầng Vực…

Sức mạnh khó thể hình dung.

Thiên Ma Đế không muốn đối kháng trực diện, nhắm ngay Linh Minh Thạch Hầu gầm thét:

“RỐNG!”

Phía sau lưng hắn, hư ảnh của một cái Đầu Lâu đen kịch to như ngọn núi hiện ra, điên cuồng rít gào.

Tiếng thét chấn vỡ không gian, bên trong gia trì Thiên Ma Đế Lực như bão táp, tầng tầng lớp lớp âm ba đáng sợ nghiền nát tất cả.

PHỐC!

Vô số người đang quan sát chỉ cảm thấy lỗ tai đau nhứt dữ dội, máu tươi tràn ra, điếc rồi.

Hiển nhiên, Thiên Ma Đế vừa sử dụng một loại Âm Ba Công vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng mà bấy nhiêu đó không đủ để ngăn cản thế tiến của Linh Minh Thạch Hầu.

Ba tầng Lĩnh Vực bao trùm xung quanh, ma diệt tất cả Âm Ba Công dữ tợn.

Như Ý Kim Cô Bổng vẫn hiên ngang và lẫm liệt đập nện.

ĐÙNG!

Một gậy táng thẳng vào lòng ngực của Thiên Ma Đế.

Sức công phá dữ dội khiến thân thể của hắn phải trượt dài trên không trung, lòng ngực lỏm vào, miệng phun máu tươi.

“Thật là khủng bố…” Mộng Tung Hoành tóc gáy dựng đứng lên, đã biết Linh Minh Thạch Hầu hùng mạnh, nhưng không nghĩ đến lại mạnh đến mức này.

Vậy mà lấy tu vi Địa Yêu Đế đường đường chính chính đánh bay Thiên Ma Đế.

“Ma Thiên Bộ!”

Nhận ra mình đã khó lòng tiếp tục tập kích Làng Nhất Thế, Thiên Ma Đế nhân lúc bị nện bay, mượn lực đẩy hóa thành đà, thi triển thân pháp cao cấp lẫn vào hư không, hành tẩu như Ma ảnh, chỉ thoáng chốc đã cách xa vạn dặm.

“Chạy đi đâu?” Linh Minh Thạch Hầu cười gằn, bất chợt lộn nhào trên không trung.

Cân Đẩu Vân xuất hiện dưới chân, chỉ một cái lộn nhào đã vượt qua không gian và thời gian, xuất hiện trước mắt Thiên Ma Đế.

Tốc độ thật sự vượt quá tưởng tượng, ở hiện trường không ai đủ tư cách nhìn thấy sự huyền ảo bên trong cái lộn nhào vừa rồi.

Mà ngay khi Linh Minh Thạch Hầu vừa đuổi theo Thiên Ma Đế, không gian phía trước Làng Nhất Thế một lần nữa nứt ra.

Từ bên trong đó, một thân ảnh khoác áo choàng đen khác lại xuất hiện.

Uy áp của Địa Ma Đế bùng nổ đến cực hạn, một đôi Ma Trảo ẩn chứa sát cơ kinh hồn che đậy thương khung, hướng về Làng Nhất Thế chụp xuống.

“Không xong!” Sắc mặt Mộng Tung Hoành đại biến.

Không ai nghĩ đến lại còn có một Địa Ma Đế khác ẩn nấp trong không gian chờ thời hành động, Linh Minh Thạch Hầu vừa mới rời đi đã lập tức ra mặt tập kích.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, Mộng Tung Hoành không kịp phản ứng, rất nhiều người cũng không kịp phản ứng.

“Trời ạ, Làng Nhất Thế đã làm cái gì? Vậy mà khiến Thiên Ma Đế và cả Địa Ma Đế cùng lúc xuất động, quyết tâm tiêu diệt?” Ý niệm duy nhất xuất hiện trong đầu toàn trường.

Cả đám trơ mắt nhìn một đôi Ma Trảo càn quét.

Nếu là lúc bình thường, có Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận tồn tại…công kích của Địa Ma Đế không thể dễ dàng xâm nhập.

Tuy nhiên hiện tại Trận Pháp Phòng Ngự đã bị Thiên Ma Đế đánh tan, đôi Ma Trảo này rất dễ dàng tiếp cận.

RỐNG!

Trong giây phút mấu chốt, chỉ thấy một thân ảnh màu đen kịch từ bên trong Làng Nhất Thế bay vọt mà lên, dùng thân mình đón đỡ Ma Trảo của Địa Ma Đế.

Khôi Lỗi Thể Đế.

Chính là kiện Khôi Lỗi Thể Đế của Lạc Nam, tất cả chúng nữ rời làng tiếp đón hắn, chỉ có Khôi Lỗi Thể Đế là được để lại trong làng.

Khôi Lỗi Thể Đế không biết sợ hãi, dù nó chỉ tương ứng với Thể Đế Sơ Kỳ, đối mặt với công kích toàn lực của Địa Ma Đế vẫn toàn lực lao lên, nấm đấm tung ra, hung hăng va chạm.

XOẸT!

Đáng tiếc tất cả chỉ là vô nghĩa, Ma Trảo hùng mạnh đã dễ dàng xâm nhập cơ thể nó và tiếp tục đánh xuống làn.

Nhưng ngay thời cơ mấu chốt, Khôi Lỗi Thể Đế toàn thân bất chợt kích nổ.

BÙM!

Tự bạo…

Vụ nổ kinh người giữa không trung, mặc dù không thể gây chút tổn thương nào cho Địa Ma Đế, nhưng thành công nghiền nát Ma Trảo của hắn thành hư vô.

Nỗ lực cuối cùng của Khôi Lỗi Thể Đế trước khi hóa thành tro bụi, thành công bảo tồn nguyên vẹn Làng Nhất Thế.

“Hừ!”

Địa Ma Đế cười lạnh một tiếng, lần này đã quyết tâm cho Lạc Nam một bài học, đem Làng của hắn tiêu diệt xem như cảnh cáo, để tiểu tử kia học lại cách làm người.

Khôi Lỗi Thể Đế đã nát, để xem còn ai có thể ngăn cản hắn?

Ngạo nghễ nâng cao đôi tay, Ma Đế Lực một lần nữa gào thét mà ra, thân thể hắn biến lớn hóa thành một tôn Ma Tướng tay cầm Chiến Phủ vạn trượng.

“Cho ta nát!”

Ngửa đầu rít gào, Địa Ma Đế hai tay cầm Chiến Phủ, nhắm ngay vị trí nhà của trưởng làng hung hăng nện.

Nghiền nát tất cả không gian, Chiến Phủ trấn áp mà xuống, phía sau lớp áo choàng, sắc mặt của Địa Ma Đế nở nụ cười lãnh khốc.

Nhưng mà rất nhanh, nụ cười trên mặt hắn đột nhiên cứng lại.

Toàn trường sững sờ nhìn lấy cảnh tượng đang diễn ra trước mặt.

Chỉ thấy thanh Chiến Phủ đen kịch hàng vạn trượng đang hung mãnh nện xuống kia bị định trụ giữa không trung, ngay cả nhít thêm một chút cũng không được.

“Chuyện gì xảy ra?” Cả đám ngơ ngác nhìn.

Theo sau đó, đồng tử trong mắt bọn hắn co rút lại, từng cái miệng vô thức há hốc ra.

Một tên nam tử sắc mặt điềm tĩnh nhẹ nhàng nâng tay đón lấy lưỡi búa khổng lồ.

Đối diện với Chiến Phủ khổng lồ, thân thể của hắn chẳng khác nào một con kiến.

Nhưng chính con kiến đó lúc này lại đang dùng tay tay đón lấy thế công toàn lực của một vị Địa Ma Đế, diện mục hờ hững dường như chẳng tốn quá nhiều sức.

Phía sau lưng hắn, từng thân ảnh như hoa như ngọc mang khăn che mặt, thân thể tuyệt mỹ và khí chất cao quý ung dung của các nàng như trở thành bức tranh nền tô điểm cho tên nam nhân kia.

Lạc Nam kích hoạt Bát Môn Độn Giáp, Bá Lực luân chuyển trong lòng bàn tay, thản nhiên đón đỡ thế công cường liệt của Địa Ma Đế.

“Khốn kiếp…” Địa Ma Đế trong lòng thầm giận, hắn dùng hết sức bình sinh muốn kéo lại Chiến Phủ, nhưng lại hãi nhiên phát hiện Chiến Phủ không nhút nhít một chút nào.

Cánh tay của Lạc Nam như một gọng kiềm cứng đầu và kiên cố kẹp cứng, mặc cho Địa Ma Đế dùng sức thế nào vẫn lặng im bất động.

Cảnh tượng khiến vô số người rùng mình, Địa Ma Đế cũng cảm thấy cực kỳ mất mặt.

Hắn lạnh lùng hừ một tiếng, điều động ý niệm đem Chiến Phủ bạo tạc.

ẦM!

Ma Đế Lực bạo tạc rất mạnh, nhưng chỉ thấy Tỏa Thiên Hắc Ám từ cơ thể Lạc Nam chậm rãi lan tràn bao phủ, đem tất cả vụ nổ bao trùm vào bên trong, ngay cả một chút ảnh hưởng tạo ra cũng không có.

“Ai khiến ngươi đến?” Lạc Nam chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Địa Ma Đế thản nhiên hỏi.

“Nhìn ngươi chướng mắt muốn xử mà thôi!” Địa Ma Đế cười lạnh.

Lạc Nam nhẹ gật đầu, thân ảnh biến mất ngay tại chỗ.

Hắn không thích nói nhiều, đã đối phương không lên tiếng, như vậy mình tự cạy miệng là được.

Chứng kiến Lạc Nam biến mất, tròng mắt Địa Ma Đế co rụt lại, một cảm giác bất an chậm rãi tràn lan.

Báo động nguy hiểm sau lưng vang lên, một thanh Chiến Phủ khác lại được tạo ra, Địa Ma Đế hung hăng hướng về phía sau mình nện mạnh.

Vụt…

Sắc mặt hắn đại biến, bởi vì một búa vừa rồi của hắn nện vào khoảng không.

Lạc Nam chẳng biết từ bao giờ xuất hiện ở phía trước, hư ảnh Đại Phật khổng lồ đầy cuồng nộ hiện thân.

42 đường Hồng Hoang Tiên Văn bao phủ tay phật, Bá Lực chỉ thiếu khuyết Long Lực điên cuồng lưu động.

“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!”

Một quyền đấm thẳng, động địa kinh thiên.

OÀNH OÀNH OÀNH…

Trong ánh mắt ngơ ngác của toàn trường, Ma Tướng vạn trượng do Địa Ma Đế hóa thành ầm ầm tan vỡ.

Thân thể của hắn co rút lại, điên cuồng thổ huyết tràn lan, như đạn pháo bay ngược trên bầu trời.

Cùng lúc đó, Bá Lực Chưởng đã từ tay Lạc Nam bắn ra, truy kích mà theo.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Địa Ma Đế chưa kịp ổn định thân hình sau một quyền trời giáng, lúc này lại toàn diện trúng phải Bá Lực Chưởng của Lạc Nam.

PHỐC…PHỐC…PHỐC…

Máu tươi cuồng phún, thân thể của hắn không ngừng bị tàn phá, xương cốt bên trong đã lộ ra cực kỳ đáng sợ.

“AAAAAA, Tiểu súc sinh, ngươi chết không yên lành!” Địa Ma Đế đau đớn gào thét tê tâm liệt phế vang khắp bầu trời Tiên Ma Vực khiến vô số người nổi gai óc khắp toàn thân.

Thân ảnh của Lạc Nam lại truy đuổi theo sát.

Toàn trường trợn mắt há hốc mồm nhìn lấy một vị Địa Ma Đế đang bị người chưa thành Đế đánh cho như chó, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, thật sự áp đảo hoàn toàn.

“Chết đi cho ta!”

Biết mình sẽ cực kỳ thê thảm nếu rơi vào tay Lạc Nam, Địa Ma Đế toàn lực hội tụ Ma Lực trong đan điền, muốn tự bạo.

“Hừ, Siêu Hồn – Định Hồn!”

Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn mở ra, Hồn Đỉnh xoay tròn, Hồn Nguyệt Ánh cung cấp sức mạnh.

Tu vi Hồn Tu gia tăng lại thêm Hồn Nguyệt Ánh trở về, Hồn Kỹ của Lạc Nam xưa đâu bằng nay?

Thân thể Địa Ma Đế trở nên cứng đờ, ngay cả cơ hội Tự Bạo cũng không có.

Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, muốn bắt sống tên này để điều tra kẻ chủ mưu.

Tên trước mặt dù đạt đến Địa Ma Đế nhưng chiến lực cực yếu, Lạc Nam chắc chắn sau lưng con chó săn như hắn còn có người.

“Đám Ma Đế hỗn trướng, dám diễu võ giương oai trước mặt Săn Ma Điện chúng ta? Đi chết đi!” Bất quá ngay lúc Lạc Nam sắp bắt sống thành công, thanh âm uy nghiêm phẫn nộ khác đột ngột vang lên.

Một đường Kiếm khí như băng lạnh lẽo xuyên tâm lao đến thân thể của Địa Ma Đế, đem hắn triệt để ma diệt thành cặn bã, ngay cả linh hồn cũng không để lại chút nào.

Con mồi bị tiêu diệt, Lạc Nam sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng thốt ra:

“Muốn thủ tiêu nhân chứng sao?”