Vụ nổ cực kỳ kinh khủng, Ma Long Đế Lực bao trùm toàn bộ đấu trường và nhấn chìm cả thân thể Lạc Nam vào bên trong…
Hiển nhiên Ma Long Nhị đã quyết tâm liều mạng.
Nhưng điều này chẳng khiến sắc mặt của Ma Long Tộc khá hơn, bởi vì ai cũng biết Lạc Nam có được thủ đoạn phòng ngự tuyệt đối trong thời gian ngắn.
Ma Long Châu tự bạo chưa chắc có thể gây tổn hại cho hắn…
Quả nhiên, toàn trường lập tức nhìn thấy mặc dù bị uy lực của vụ nổ chấn lùi ra khá xa, nhưng trên da thịt của Lạc Nam có những hình xăm đang chậm rãi lắng xuống, bình an vô sự…
“Hahaha!”
Ma Long Nhị ngửa đầu phá lên cười, dường như việc Lạc Nam không bị ảnh hưởng chút nào của vụ nổ nằm trong tính toán của hắn.
“Hừ, ta chỉ muốn chấn ngươi bay ra để có cơ hội thi triển ác chủ bài mà thôi!”
Ma Long Nhị cười lạnh lùng, thân rồng uốn lượn giữa trời, uy nghiêm gầm rống:
“Thần Thông – Quần Long Triều Bái!”
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
Hàng ngàn tiếng rồng ngâm phô thiên cái địa, quần long như thức tỉnh từ thời thượng cổ…
Ma Long Nhị ngạo nghễ bay lên, lấy hắn làm trung tâm, khắp cả thiên địa…hư ảnh hàng ngàn con Ma Long chậm rãi xuất hiện.
Từng cái đầu rồng hiên ngang cao ngạo hướng về Ma Long Nhị thành kính cúi xuống.
Trong lúc này, Ma Long Nhị giống như vua của Ma Long, hiệu lệnh quần Long…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Như từng dòng thác lũ, Ma Long Nhị lúc này có thể mượn lấy lực lượng của Quần thể Ma Long xong quanh, sức mạnh gia tăng đến cực điểm.
Thi triển thủ đoạn mạnh nhất của mình, Ma Long Nhị lấy lại tự tin sau giờ phút chật vật, cao cao tại thượng nhìn xuống Lạc Nam bên dưới Đấu Trường:
“Để bổn Đế Tử cho ngươi nhìn thấy, cái gọi là tuyệt đỉnh uy nghiêm!”
…
“Đế Tử thật thông minh!” Ma Long Trưởng Lão vội vàng hưng phấn lớn tiếng nói.
Không ngờ mục đích tự bạo Ma Long Châu của Ma Long Nhị không phải là muốn trọng thương Lạc Nam, trái lại chỉ muốn mượn nhờ uy lực của vụ nổ kinh hồn chấn bay hắn.
Dù sao trước đó, Ma Long Nhị đang bị Lạc Nam đè ra dùng Hồn Đỉnh điên cuồng đập nện.
Nếu không thể khiến Lạc Nam thối lui, kết quả cuối cùng sẽ là bị nện chết.
Trước tình cảnh đó, Ma Long Nhị quyết đoán tự bạo Ma Long Châu của mình để kéo dài khoảng cách, mượn cơ hội này thi triển thủ đoạn chủ lực – Quần Long Triều Bái.
Quần Long Triều Bái vừa ra, Ma Long Nhị triệu hoán hàng ngàn hư ảnh của các đời Ma Long Đế đã chết từ lâu, mượn lực lượng của bọn hắn nghiền ép mọi kẻ địch.
Không thể không nói, có thể trở thành Đế Tử của Ma Long Tộc, Ma Long Nhị thật sự có bản lĩnh.
Lúc này, đối mặt với Lạc Nam đã không còn là cá nhân Ma Long Nhị, mà là một bầy Ma Long.
Quần Long Triều Bái còn cao cấp hơn Thần Thông của Hỏa Linh Phượng Tổ của Phượng Cửu Huyền.
Ma Long Nhị lấy ra một viên Đế Đan trị thương Linh Hồn nuốt vào, ổn định thương thế mà Hồn Đỉnh oanh tạc.
Sát khí bạo tăng, hắn chỉ tay về phía Lạc Nam hạ lệnh: “Cho ta nghiền nát hắn!”
NGAO!
Quần Long cuồng hống, bùng nổ Long Uy, Ma Long Lực ngập trời bao phủ, toàn thể như hàng ngàn ngôi sao băng đâm thẳng đến Lạc Nam.
Ma Long Nhị hận không thể dồn Lạc Nam vào chỗ chết, vừa ra tay chính là kinh thiên động địa.
Không ít cường giả siết chặt nắm tay, thủ đoạn mạnh mẽ như thế của Ma Long Nhị có thể nói là vô cùng kinh khủng rồi, chẳng biết có thể tổn thương Lạc Nam chưa.
Thủ đoạn phòng ngự tuyệt đối vừa rồi Lạc Nam cũng đã sử dụng, tạm thời chắc không thể dùng nữa…
Nhưng mà…sự thật đôi khi lại rất tàn khốc.
Tất cả đều đánh giá quá cao Ma Long Nhị, mà Ma Long Nhị cũng quá ảo tưởng về chính mình.
“Một môn Thần Thông, triệu hoán ra bầy giun đất là có thể làm khó ta?” Lạc Nam hờ hững mỉm cười:
“Ai cho ngươi tự tin?”
“Hừ, chết đến nơi còn già mồm!” Ma Long Nhị nghiến răng nghiến lợi.
Quần Long Triều Bái tại Ma Long Tộc cũng là Thần Thông hàng đầu, ngay cả Tộc Trưởng Ma Long Tộc cũng tán thưởng đến cực điểm.
NGAO!
Dường như cảm nhận được bị Lạc Nam xem thường, hàng ngàn hư ảnh Ma Long càng thêm phẫn nộ, dốc hết lực lượng đem hắn bao vây, hung hăng nghiền ép từ bốn phương tám hướng.
ONG ONG ONG ONG…
Bên trong Đan Điền của Lạc Nam, Bá Đỉnh sừng sững hợp nhất.
Lạc Nam diện mục bá đạo, trầm thấp thốt lên:
“Bá Vực – mở!”
RĂNG RẮC…
Trong khoảnh khắc, từ trong cơ thể Lạc Nam, một cổ lĩnh vực như tận thế hàng lâm, mang theo sức nghiền ép không cách nào để hình dung tỏa ra thiên địa.
Không gian vỡ vụn…các loại lực lượng kinh khủng hỗn loạn đan xen, tạo thành một lãnh địa hung hiểm bất khả xâm phạm.
RỐNG…RỐNG…RỐNG…
Quần Long tiến vào phạm vi của Bá Vực, lập tức như rơi vào u minh vực sâu, đau đến kinh hồn, thê lương gào rống…
Ở trong Bá Vực, bọn chúng bị Đế Diễm, Kiếp Lôi, Đế Độc, Hàn Băng, Hồn Lực, Sát Kim, Quang Minh, Hắc Ám…hàng loạt loại sức mạnh khổng lồ tác động và nghiền ép như vô tận cực hình…
Một…hai…ba…mười…một trăm…hai trăm…năm trăm…chín trăm…
Trước sự ngỡ ngàng đến tột cùng của Ma Long Nhị, từng hư ảnh Ma Long Đế sụp đổ và tan biến…
Số lượng gia tăng, mãi đến khi một cái hư ảnh Ma Long Đế cuối cùng dường như mạnh nhất trong các đời Ma Long thành công nỗ lực đến cực hạn để vượt qua Bá Vực và tiếp cận Lạc Nam…
Giương ra vuốt rồng…
“Phù…” Lạc Nam hướng nó thổi nhẹ một ngụm…
XÈO…
Hư ảnh Ma Long Đế cuối cùng tan biến như sương khói…
“Làm sao có thể?” Ma Long Tộc toàn bộ đứng lên, đồng tử gắt gao trừng lớn, nắm tay siết chặt đến rướm máu.
Tĩnh…
Toàn trường triệt để yên tĩnh…
“Bá Vực vừa ra, quần Long tịch diệt…” Tuế Nguyệt Nữ Đế bình thản thốt lên.
Vô số người rùng mình…
“Chỉ có thế?” Lạc Nam lạnh lùng nhìn lấy Ma Long Nhị:
“Đây là uy nghiêm tuyệt đối mà ngươi nói đến sao?”
Ma Long Nhị nuốt một ngụm nước bọt khô khốc trong cổ họng.
Sợ…cảm giác sợ hãi lần đầu tiên được sinh ra trong lòng.
Quái vật, hắn đang đối mặt với quái vật…
Mà trong lúc Ma Long Nhị còn đang thất thần, Lạc Nam đã biến mất ngay tại chỗ.
“Không xong!” Ma Long Trưởng Lão toàn thân chấn động, điên cuồng gào thét lên:
“Đế Tử, mau nhận thua! Hắn muốn gϊếŧ ngươi!”
“Gϊếŧ ta?” Ma Long Nhị giật mình, lúc này mới kịp hoàn hồn.
Trận chiến vẫn chưa kết thúc, Lạc Nam hoàn toàn đủ khả năng gϊếŧ hắn.
Quần Long Triều Bái tan rã, hắn đã triệt để mất đi ý chí chiến đấu với Lạc Nam.
“Ta nhận…” Ma Long Nhị muốn mở miệng nhận thua.
Chỉ cần nhận thua, hắn sẽ toàn mạng.
Đáng tiếc, Lạc Nam đã lường trước được điều này…
Hồn Đỉnh xuyên không bay đến, Định Hồn và Siêu Hồn trực tiếp phong tỏa Ma Long Nhị, khiến tiếng “thua” cuối cùng không thể thốt thành lời.
Nếu là bình thường, Ma Long Nhị chắc chắn có thể thoát khỏi trạng thái Định Hồn bởi vì hắn có được Long Hồn mạnh mẽ.
Đáng tiếc, Long Hồn trước đó đã bị Hồn Đỉnh nện cho trọng thương, phải nhờ Đế Đan tạm thời ổn định, đâu còn khả năng chống lại Định Hồn và Siêu Hồn kết hợp?
Lạc Nam thành công tiếp cận Ma Long Nhị, một tay vươn ra, trực tiếp chụp vào trong miệng hắn.
PHỐC!
Vô cùng thô bạo, Lạc Nam đem đầu lưỡi của Ma Long Nhị triệt để rút ra.
“AAAAAAAAA” Ma Long Nhị rống lên đầy đau đớn, lưỡi bị tước mất khiến hắn không thể nói chuyện.
Ma Long Nhị bùng phát Long Hồn, muốn dùng Long Hồn mở miệng nhận thua.
ẦM!
Đối mặt với nó lại là Hồn Đỉnh hung hăng nện xuống, Ma Long Nhị choáng váng hết cả người.
“Siêu Hồn – Nhϊếp Hồn!”
Vô tận Hồn Lực bao trùm lấy thân thể Ma Long Nhị, Lạc Nam trực tiếp khống chế lấy hắn như một con rối.
Toàn trường rùng mình, không nghĩ đến đối mặt với kẻ thù Lạc Nam lại tàn nhẫn như vậy.
Ma Long Nhị đã bị hắn khống chế, làm sao còn có thể nhận thua?
Cá nằm trên thớt…
“Không…thể, tiểu súc sinh ngươi dám!” Ma Long Trưởng Lão hai mắt đỏ ngầu như máu oán độc gào rống, Long uy ngút trời.
Nếu để Đế Tử chết đi, Ma Long Tộc chắc chắn kinh nộ động trời, nói không chừng bất chấp tất cả gϊếŧ sang Tiên giới, toàn diện tru sát Lạc Nam.
Đáng tiếc, từ khi Tuế Nguyệt xuất hiện…Lạc Nam đã chẳng còn gì phải e ngại nữa cả.
Huống hồ hắn ở Tiên giới, Ma Long Tộc dám can đảm gϊếŧ sang Tiên giới làm xằng làm bậy sao?
Mặc dù Săn Ma Điện đáng ghét, nhưng bọn chúng chắc chắn không bỏ qua cơ hội làm thịt Ma Long Tộc khi dám vào Tiên giới.
Khi đó chó cắn chó, Lạc Nam chỉ cần ngồi xem.
Hắn đã tính toán đầy đủ, quyết tâm gϊếŧ chết Ma Long Nhị!
Bảo Kiều đang xếp thứ 19, đem nàng đẩy vào 18 người mạnh nhất luôn!
Nghĩ là làm…
KENG!
Lạc Hồng Kiếm rút ra khỏi lưng, Lac Nam tay xách cự kiếm cười thầm:
“Tiểu Hồng Nhi, baba cho ngươi tắm máu rồng!”
Ánh kiếm chói mắt, nhắm ngay đầu rồng của Ma Long Nhị trảm xuống.
“Lớn mật!” Ma Long Trưởng Lão phẫn nộ, khϊếp sợ đến tột đỉnh.
Đế uy trào dâng, hắn hóa thành một con Ma Long khổng lồ hiên ngang lao vào Đấu Trường, hai mắt nổi lên sát khí dữ tợn, muốn cứu Ma Long Nhị và tiêu diệt Lạc Nam.
Bị một Ma Long Đế nhắm vào, Lạc Nam chẳng thèm bận tâm, hướng về Ma Long Trưởng Lão cười lạnh kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Vung kiếm trảm xuống!
“Chết!” Ma Long Trưởng Lão xông vào.
“Trở về thôi…” Bụt thở dài phất tay.
ẦM!
Bên trong Đại Điện, một cổ lực lượng khổng lồ trấn áp lên thân rồng của Ma Long Trưởng Lão.
PHỐC!
Ma Long Trưởng Lão sắc mặt hãi hùng, chỉ cảm thấy thái sơn áp đỉnh đè xuống lưng mình, khiến thân rồng của hắn rơi trên mặt đất, hoàn toàn không thể động đậy.
Bụt đã ra tay, Ma Long Trưởng Lão bất lực đến cực điểm.
“Khốn kiếp, các ngươi nhìn hắn gϊếŧ Ma Long Đế Tử sao?” Ma Long Trưởng Lão thê lương rít gào.
“Có chơi có chịu, phải tuân thủ quy tắc!” Bụt thản nhiên đáp.
XOẸT…
Theo một cột máu phóng lên tận trời, một cái đầu Ma Long khồng lồ chậm rãi rơi xuống…
Lạc Hồng Kiếm nhuộm lấy máu rồng đỏ thẳm, nhìn qua càng thêm mỹ lệ…
Lạc Nam vác Kiếm trên vai, hiên ngang đứng thẳng, dưới chân là Ma Long Nhị đã mất đầu, sinh cơ tiêu tán.
Hắn hờ hững quét mắt nhìn toàn trường, nở một nụ cười khát máu về phía Săn Ma Điện, Thiên Đình và các tộc Thần Thú.
“Hít…”
Vô số Đế Cấp Thế Lực hít sâu một hơi, trong lòng rung động đến tột đỉnh.
Gϊếŧ gà dọa khỉ…
Lạc Nam chẳng những gϊếŧ Ma Long Nhị của Ma Long Tộc, còn muốn dùng mạng của hắn hăm dọa những thế lực đang có địch ý với mình.
Ý của hắn rất đơn giản: “Muốn gϊếŧ ta giống Ma Long Nhị đúng chứ? Các ngươi cũng nên chuẩn bị tùy thời đầu lìa khỏi cổ…”
“Không…không thể nào…” Ma Long Trưởng Lão rơi xuống huyết lệ, một đôi mắt rồng như đến từ vô tận thâm uyên nhìn về phía Lạc Nam.
Căm hận, phẫn nộ, oán độc…tất cả mọi loại cảm xúc tiêu cực nhất đều tồn tại trong giờ phút này.
Ma Đình, Thao Thiết Tộc, Hỗn Độn Tộc, Tru Tiên Điện…
Các thế lực đến từ Ma Giới hai mặt nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy ngưng trọng.
Bọn hắn biết, Ma Long Tộc sắp xảy ra đại địa chấn…
Mà kẻ thủ ác ở tận Tiên giới…
Ma Long Tộc chắc chắn sẽ không bỏ qua, về phần điên cuồng đến mức độ nào, không ai có thể biết trước.
Lạc Nam mặc kệ đám đông đang nghĩ gì, phất tay thu hồi thi thể và tài sản của Ma Long Nhị như một loại chiến lợi phẩm.
“Tiểu súc sinh, ngươi còn dám đoạt xác của Đế Tử?” Ma Long Trưởng Lão triệt để điên cuồng.
Ma Long Nhị chết, ít nhất vẫn phải mang xác trở về Long Mộ…
Nếu bị kẻ thù lấy mất, mặt mũi của Ma Long Tộc sau này vẫn còn sao?
“NGAO!” Ma Long Trưởng Lão bất chấp lực lượng đang nghiền ép trân thân, thiêu đốt Long Huyết tránh thoát trói buộc.
Điên cuồng đến cực hạn, Ma Long Trưởng Lão bất chấp tất cả một lần nữa vọt đến Lạc Nam.
“Đùa với ngươi sao?”
Ngô Đế chẳng biết từ bao giờ đã ngăn cản trước mặt Ma Long Trưởng Lão.
“Tránh ra!” Ma Long Trưởng Lão phẫn nộ gầm rống.
“Cút!”
Đáp lại hắn là một quyền đơn giản mà thô bạo của Ngô Đế.
“RỐNG!” Ma Long Trưởng Lão liều mạng, Ma Long Đế Lực hội tụ vào Long Trảo, các đường Long Văn cổ xưa bạo phát, xé nát cả không gian.
Nhưng mà, từ một Quyền của Ngô Đế…tầng tầng lĩnh vực hùng mạnh sinh ra, tầng tầng như từng thế giới dung hợp.
“Năm tầng Quyền Vực?” Quỷ Đỏ ngẩng cao đầu.
PHỐC!
Lại một lần nữa, âm thanh phun máu quen thuộc cất lên.
Chỉ thấy quyền kình của Ngô Đế nghiền nát vô tận vảy rồng, đập tan Long Văn tụ hội…
Cặp Long Trảo của Ma Long Trưởng Lão toàn diện bạo tạc, máu me cũng bị Quyền Kình nghiền thành hư vô.
ẦM!
Lực đạo kinh hồn đem Ma Long Trưởng Lão đánh văng vào vách Đại Điện, đổ ầm mà xuống.
“AAAAA, Ngô Đế ngươi vì sao ngăn cản lão phu?” Ma Long Trưởng Lão sắc mặt vặn vẹo nằm trong đống đổ nát…
“Hừ, lúc Ma Long Đế Tử gϊếŧ thí sinh khác ngươi đắc ý khen hay, hiện tại đến phiên hắn bị gϊếŧ ngươi lại không dám chấp nhận?” Ngô Đế khinh thường cười:
“Ma Long Tộc chỉ có vậy thôi sao? Cổ Việt Tộc không chào đón loại kém cỏi!”
Bụt gật đầu, nhẹ nhàng vung tay.
Đại Điện chuyển động, Không Gian trực tiếp nghiền ép, đem tất cả thành viên của Ma Long Tộc trục xuất ra ngoài.
Mọi thứ lần nữa trở về yên tĩnh…
…
Chúc cả nhà ngủ ngon