Con Đường Bá Chủ

Chương 820: Được cứu

Lực ép đến từ không gian vô tận ở Tiên giới cao cấp hơn hạ giới quá nhiều, Ất Thể như Lạc Nam cũng có phần không chịu đựng nổi.

Hắn khoanh chân ngồi, mượn nhờ lực ép bốn phía liên tục nghiền nát thân thể mình, sau đó cắn răng liều mạng vận chuyển Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc trị liệu.

Đợi khi thân thể khôi phục, lại tiếp tục thả lỏng buông bỏ phòng ngự nhận lấy sức ép không gian, tiếp tục nghiền ép từ bên ngoài cho đến tận cốt cách.

Lạc Nam xem không gian bốn phía như một cái lò rèn, mà hắn trở thành thanh kim loại thô ráp cần được rèn đúc.

Quá trình thân thể bị nghiền nát sau đó chữa lành lập đi lập lại vô số lần, đau đớn bên trong đó chỉ một mình Lạc Nam gánh chịu.

Bất quá ý chí của hắn kiên định, lại thêm khả năng chịu đau cực tốt…việc Luyện Thể vất vả gần như cực hình trong mắt người khác không đem lại quá nhiều cản trở cho hắn.

Tuy nhiên khi nhận ra quá trình Luyện Thể sẽ tiêu hao quá nhiều thời gian, Lạc Nam thậm chí chơi lớn đem Gia Tốc Trận trong Linh Giới Châu lấy ra ngoài, đặt giữa không gian, hắn ngồi vào trong đó tiến hành Luyện Thể.

Tiên Thạch chất chồng xung quanh cung cấp nguyên liệu cho Gia Tốc Trận hoạt động.

Làm như thế mới tiết kiệm thời gian, dù sao thì Lạc Nam vẫn mong trở về Hải Vực Tinh sớm nhất có thể.

Ông trời không phụ người có lòng, sau ba năm trong Gia Tốc Trận, tu vi Thể Tu dậm chân tại chỗ thời gian vừa qua đề thăng liên tục hai tiểu cảnh giới, từ Ất Thể Trung Kỳ đạt đến Ất Thể Viên Mãn.

Lạc Nam lại cực kỳ tham lam, hiếm có cơ hội bị cuốn vào không gian vô tận, làm sao có thể bỏ qua cơ hội Luyện Thể hoàn hảo như thế này?

Hắn vươn tay thu lấy Gia Tốc Trận.

Nhìn cái hư không phong bạo đang gầm thét dữ tợn phía trước, Lạc Nam cắn răng thật chặt…cẩn thận dùng Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc bao trùm toàn thân, sau đó nhảy vào bên trong.

Răng rắc…

Thân thể lập tức bị xoắn nát như bánh thịt, thậm chí đến cả Linh Hồn cũng sắp bị nghiền ép.

“Vạn Cổ Bất Hủ Thân – Bất Hủ Kinh Văn!”

Lạc Nam vội vàng quát lên.

Hình xăm bao trùm cơ thể, hắn thở phào nhẹ nhõm vì thân thể một lần nữa khôi phục nguyên vẹn, xém chút nữa là chết rồi.

“Cường độ hư không phong bạo này chỉ có Tiên Tôn mới chịu đựng nổi, trừ khi có được Không Gian Linh Căn, bằng không công tử lao vào chính là chịu chết!” Kim Nhi lên tiếng nói.

“Tiểu nha đầu vì sao không nói sớm!” Lạc Nam hung hăng trừng mắt nhìn nàng.

“Chẳng lẽ không thể mượn hư không phong bạo nơi này luyện thể hay sao?” Lạc Nam có chút chán nản nói.

Hư không phong bạo ở đây nghiền ép còn khủng hơn Phách Lực Đàm của Đình Manh Manh rất nhiều.

“Không cần phải vội, có Gia Tốc Trận hỗ trợ, thời gian của công tử còn rất dài, chậm rãi thích ứng cường độ nơi này cũng tốt!” Kim Nhi cho ra ý kiến.

Lạc Nam có chút trầm tư, đồng hành cùng nhau đã lâu, hắn lập tức hiểu ý của Kim Nhi.

Đem Gia Tốc Trận bao phủ quanh thân, tập trung tinh thần giải trừ trạng thái Bất Hủ…

RĂNG RẮC…

Thân thể lập tức bị xoắn như bánh thịt.

“Vạn Cổ Bất Hủ Thân!” Lạc Nam lập tức kích hoạt.

Tiếp tục giải trừ…

Thân thể bị xoắn nát…

“Vạn Cổ Bất Hủ Thân!” Lại lần nữa bật lên…

Lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần, mặc dù mỗi khi giải trừ Vạn Cổ Bất Hủ Thân thì thân thể Lạc Nam đều sắp bị nghiền chết, nhưng theo số lần kích hoạt và giải trừ gia tăng, hắn phát hiện thời gian cơ thể mình chống chịu được trước sự tàn phá của hư không phong bạo cũng theo đó tăng lên.

Thân là một Thể Tu, khả năng thích ứng với hoàn cảnh khắc nghiệt của Lạc Nam khá tốt.



Thời gian chầm chậm trôi đi, Lạc Nam thậm chí không nhớ rõ mình đã kích hoạt và giải trừ Vạn Cổ Bất Hủ Thân bao nhiêu lần nữa rồi, bất quá không có hàng ngàn cũng có hàng vạn.

Nếu Vạn Cổ Bất Hủ Thân biết nói nhất định sẽ chửi má nó, tên khốn này quá mức khổ da^ʍ.

Thậm chí có lần Lạc Nam tham lam muốn trụ bằng thân thể bình thường lâu một chút, xém chút đã chơi chết cái mạng nhỏ, cũng may có Quang Nhi và Hỏa Nhi nhanh nhẹn hái lá cây Bất Tử Thụ cứu sống hắn.



Lại nửa tháng thời gian thực trôi qua, Lạc Nam ở trong Gia Tốc Trận chính xác 1500 ngày, hơn bốn năm ròng rả…

Cơ thể cân đối của hắn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, khoanh chân ngồi giữa Hư Không Phong Bạo, làn da trắng nõn như trẻ sơ sinh, bắp thịt cân đối khỏe khắn, thân thể cao lớn thon dài, quả thật như được khắc gọt mà thành, không chút tỳ vết.

Xung quanh làn da lúc này không có hình xăm bao phủ, điều đó chứng tỏ Lạc Nam đã thích ứng được sự khắc nghiệt bên trong Hư Không Phong Bạo, chẳng cần đến Vạn Cổ Bất Hủ Thân để giữ mạng nữa rồi.

Hư không phong bạo quả là nơi Luyện Thể tuyệt hảo, chỉ bất quá Lạc Nam đã sớm nóng lòng như lửa đốt, hận không thể lập tức trở về Hải Vực Tinh.

Lần sau có cho tiền, Lạc Nam cũng không muốn bị cuốn vào…

Cũng may có Quang Nhi, Hỏa Nhi và Kim Nhi thỉnh thoảng trò chuyện, bằng không Lạc Nam đã sớm chán chết.

Hắn rời đi khoảng thời gian thực tế này dù không dài, nhưng chắc đủ để làm chúng nữ lo lắng, thậm chí trận chiến với Bạch Nguyệt Tộc có xảy ra biến số gì cũng chưa biết được.

“Chẳng lẽ Đào Hoa Dược Thủy mất công hiệu? lâu như vậy vẫn chả thấy ma nào xuất hiện…” Lạc Nam lẩm bẩm nói.

Không vội tìm đường ra là vì trông chờ Đào Hoa Dược Thủy phát huy tác dụng, nhưng lúc này đã đạt đến Ngọc Thể…hư không phong bạo không thể rèn luyện được bao nhiêu, dù có ở lại cũng chẳng tiến bộ quá lớn.

“Trông chờ vào người khác cuối cùng không phải là cách, thôi thì tự thân vận động vậy…” Lạc Nam thầm nghĩ, quyết định tự mình tìm đường thoát khỏi không gian, cùng lắm thì nhảy vào một cái lỗ hỏng là được.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Đúng lúc này, toàn bộ vùng không gian rộng lớn này đột nhiên chấn động kịch liệt.

“Cái quỷ gì?”

Lạc Nam lập tức hoảng hồn, chẳng lẽ xảy ra biến cố gì?

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Không gian chấn động ngày một dữ dội, trong ánh mắt ngỡ ngàng của Lạc Nam…từ tận cùng hư không, một con quái vật khổng lồ hết sức dữ tợn đang gào thét mà đến.

RỐNG!

Từng âm thanh khủng bố từ miệng con quái vật thét lên đem bốn phía không gian gần như tan vỡ, ngay cả hư không phong bạo Lạc Nam đang tu luyện cũng như bị đảo loạn.

“Con mẹ nó, chạy!”

Lạc Nam lập tức ba chân bốn cẳng, ngay cả y phục cũng không mặc vào, Huyễn Quang Vô Cực thi triển đến cực hạn, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm gào thét sau lưng điên cuồng chạy trốn.

Ở lại chỉ có một con đường chết…

“Công tử đúng là xui xẻo, gặp được thứ quải quỷ này!” Kim Nhi không nhịn được bĩu môi.

Tinh Không Thú…

Loài quái vật sinh sống bên trong tinh không, có thực lực hùng mạnh và linh trí cực kỳ thấp kém, thiên địch của hầu hết chủng tộc, sẳn sàng tất cả mục tiêu trong tầm mắt…

Con Tinh Không Thú trước mắt Lạc Nam lúc này có hình dạng y hệt một con Rết khổng lồ, hai mắt đỏ ngầu, vô số cái chân nhút nhít ghê gớm, đôi càng đen kịch với từng giọt độc tố vải xuống hòa tan cả tinh không.

Nó dài hàng ngàn mét, thân thể lại uốn lượn bên trong hư không một cách hết sức tự nhiên, thậm chí những nơi nó đi qua…ngay cả hư không phong bạo cũng phải tản sang bên cạnh.

Tinh Không Thú có rất nhiều chủng loại với đa dạng hình thái khác nhau, cái con nhìn như Rết trước mắt là xấu xí và ghê tởm nhất Lạc Nam từng chứng kiến.

“Yêu Tôn…con Tinh Không Thú này đạt đến Yêu Tôn Trung Kỳ, chạy là cách tốt nhất!” Kim Nhi hết sức nghiêm túc nói ra.

“Còn cần nàng nói?” Lạc Nam đã sớm chạy thục mạng, Tốc Biến triển khai vô số lần không ngừng nghĩ.

RỐNG RỐNG RỐNG…

Bắt gặp con mồi Lạc Nam, Tinh Không Thú làm sao có thể bỏ qua?

Nó há to mồm, một cột độc tố như lốc xoáy hướng về phía hắn bắn mạnh mà ra…

Lạc Nam trong lòng hãi hùng, Vạn Cổ Bất Hủ Thân kích hoạt, các tôn Đan Điền bên trong thân thể nhanh chóng hợp nhất ngoại trừ Long Lực Đỉnh, Lạc Nam hai tay tụ chưởng:

“Bá Lực Chưởng!”

Hắn quay người, sắc mặt dữ tợn: “Hổ không phát huy ngươi lại tưởng ta là mèo bệnh?”

Bá Lực Chưởng không bao gồm Long Lực hung hăng đẩy ra…

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Không gian đen kịch sụp đổ, Bá Lực Chưởng bắn mạnh vào cột độc tố mang tính hủy diệt…

ĐÙNG!

Như thiên thạch va chạm sao băng, một vùng hư không gào thét dữ tợn đem Lạc Nam đẩy bay không biết bao nhiêu xa…

Bá Lực Chưởng hung hăng xuyên qua độc tố bắn vào đầu con Rết khổng lồ.

Đáng tiếc dù mạnh như Bá Lực Chưởng cũng không thể xuyên thấu phòng ngự của Tinh Không Thú đạt đến Yêu Tôn, trái lại còn chọc giận nó.

RỐNG!

Tinh Không Thú cặp mắt bùng nổ sát khí như hóa thành thực chất, con kiến nhỏ này dám chọc tức nó?

Trong ánh mắt kinh dị của Lạc Nam, con Rết khổng lồ ở giữa tinh không bất chợt đào một cái đường hầm sau đó chui tọt vào.

Chỉ thoáng chốc, nó đã xuất hiện bên cạnh Lạc Nam, thân thể ghê tởm phóng to vô số lần, cặp nanh kẹp đến…

“Vạn Thú Tiên Ma Biến!”

Thân thể Lạc Nam cấp tốc biến lớn…

NGAO…

Một con Trâu lớn toàn thân được bao trùm trong chiến giáp màu Hoàng Kim lộng lẫy hiển hiện, thân thể to hơn cả một ngọn núi lớn, cặp sừng trên đầu kiên cố cứng rắn như thép, hung hăng hướng về cặp nanh của Tinh Không Thú húc mạnh.

“Húc chết mày!”

Lạc Nam hung dữ gầm lên như sấm.

Hoàng Kim Cự Ngưu, đây là Yêu Vương mà hắn vừa biến thành, nổi danh với sức mạnh và khả năng phòng ngự mạnh mẽ.

ĐÙNG…

Hoàng Kim Cự Ngưu mà Tinh Không Thú va chạm dữ dội…

Thân thể khổng lồ của một con trâu như Lạc Nam lại bị hút bay ra ngoài, Vạn Thú Tiên Ma Biến vỡ tan, hắn chật vật tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ khóe môi rỉ máu.

Yêu Vương đυ.ng với Yêu Tôn chẳng khác nào châu chấu đá xe, không có Kinh Văn Bất Hủ bảo vệ chỉ sợ Lạc Nam đã tan thành mảnh nhỏ.

“Con bà nó, vừa đột phá Ngọc Thể lập tức bị ăn hành!” Lạc Nam âm thầm mắng một tiếng.

Nhìn thấy Tinh Không Thú một lần nữa điên cuồng lao đến, Lạc Nam cắn chặt răng…hắn quyết định sử dụng Vạn Giới Môn đào tẩu trước đã…

RỐNG!

Tinh Không Thú điên cuồng cắn xé…

“Mở ra Vạn Giới…” Lạc Nam ở trong lòng đang định quát lên.

ĐOÀNG!

Trong khoảnh khắc mấu chốt, một âm thanh khiến toàn thân Lạc Nam kịch chấn vang lên, ngay cả mệnh lệnh Hệ Thống cũng bị cắt ngang.

Chỉ thấy một khỏa Đạn Pháo vô tình oanh tạc mà đến, như mặt trời va chạm vì sao, bá đạo nện vào đầu Tinh Không Thú đang hung hăng không ai sánh bằng.

RỐNG!

Tinh Không Thú gầm thét thê lương, đau đớn khiến nó điên cuồng giãy dụa, trên cái đầu cứng rắn như thép đã xuất hiện cái lổ máu đen kịch như thung lũng khổng lồ.

ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG!

Lại là ba khỏa Đạn Pháo oanh tạc, uy lực khủng bố đến mức Lạc Nam đang ở gần bị chấn đến bay loạn xà ngầu như tấm giẻ, cũng may có Bất Hủ Kinh Văn giữ mạng.

Con Tinh Không Thú lại không may mắn đến như vậy…

Thân thể khủng bố của nó bị Đạn Pháo nhấn chìm, sau cùng hóa thành hư vô…

“Ực…” Lạc Nam nuốt một ngụm nước miếng khô khốc, chật vây quay đầu nhìn lại.

Chẳng biết từ bao giờ, một kiện Pháp Bảo trông như Lâu Đài xuyên không mà đến…

Lâu Đài nhìn qua hết sức tinh xảo trang nhã, tạo cho người khác cảm giác gần gũi thân thiện…đương nhiên đó là khi bên trên thân nó lúc này không mọc ra ba cái họng pháo khủng bố với lực lượng vừa bắn ra còn chưa tan.

Chính tòa Lâu Đài xinh xắn này đã diệt sát một con Yêu Tôn Tinh Không Thú.

ẦM ẦM…

Thanh âm rút súng vang lên, mấy cánh Họng Pháo dữ tợn rụt vào trong Lâu Đài, nó một lần nữa trở thành Pháp Bảo Phi Hành vô hại.

“Ít nhất cũng là Tôn Cấp Cực Phẩm a…” Lạc Nam hít sâu, Lâu Đài này là Pháp Bảo cao cấp.

“Là Đế Cấp Hạ Phẩm!” Kim Nhi lên tiếng nói.

“Cái gì?” Lạc Nam xém chút cắn lưỡi.

Chẳng trách vài phát đạn pháo oanh tạc Yêu Tôn thành cặn bả, thì ra là Đế Cấp Pháp Bảo a…

Chỉ tiếc Phỏng Thiên Kính không có mang theo bên người, bằng không Lạc Nam đã mang ra nghịch ngợm mô phỏng Lâu Đài một phen.

Khiến Lạc Nam tò mò chính là chủ nhân Lâu Đài rốt cuộc là thần thánh phương nào? Sở hữu Pháp Bảo Phi Hành đạt Đế Cấp, không phải nhân vật đơn giản a…

Mặc kệ đối phương là ai, nếu đã cứu mình thì Lạc Nam sẽ biết ơn đền đáp.

Hắn nhảy vọt đến gần, hai tay chắp lại:

“Đa tạ ân cứu mạng! Lạc Nam vĩnh viễn không dám quên!”

Bên trên Lâu Đài có thanh âm thanh lảnh quát lên:

“Tên biếи ŧɦái đi chết!”

Nói xong, một luồng Hàn Băng vô tình lao vọt đến, Tôn Lực khủng bố kinh người, uy áp quá mức dữ dội.

“Hiểu lầm!” Lạc Nam giật mình, lúc này mới nhớ lại mình vẫn còn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà tiếp cận, âm thanh vừa rồi lại là của nữ nhân…không giận dữ mới là chuyện lạ.

Bất quá một chưởng kia quá mức mạnh mẽ, Lạc Nam không thể im lặng chịu đánh.

Nanh Bạc xuất hiện trong tay, Đế Diễm gầm thét dữ dội, Lạc Nam huy động trường kích, gầm thét nện ra:

“Hỏa Thiêu Xích Bích!”

Phần Lực Thiêu Tiên Viêm ngập trời phô thiên cái địa, một kích vừa ra toàn không gian chìm trong biển lửa, như hỏa công chi thần.

KENG!

Hỏa Thiêu Xích Bích không chịu thua kém đánh vào Hàn Băng mạnh mẽ kia.

“Phốc!”

Lạc Nam hai tay tê dại liên tục lùi bước giữa không gian, hai cánh tay bị đóng băng một nửa.

Phần Lực Thiêu Tiên Viêm thiêu đốt dữ dội, thành công hòa tan hàn băng lạnh lẽo.

“Ồ? Vậy mà cản được nhất kích của ta?”

Có tiếng nữ nhân kinh , hai thân ảnh thiếu phục tầm ba mươi tuổi trong cung trang màu trắng xuất hiện ngạctrước cửa Lâu Đài, đánh giá Lạc Nam từ trên xuống dưới.

Lạc Nam lúc này nhanh nhẹn mặc vào áo choàng, hướng hai nữ nhân chắp tay nói:

“Hiểu lầm, tất cả là hiểu lầm…tại hạ bị lạc vào không gian nên rách mất y phục, nhờ có các vị gϊếŧ chết Tinh Không Thú, cực kỳ cảm kích!”

Thấy Lạc Nam có y phục phủ lên thân thể như biến thành người khác, anh tuấn lỗi lạc, phong lưu tiêu sái, hai nữ nhân cũng nhẹ gật đầu.

“Nè, ngọn lửa ngươi vừa sử dụng là gì? Vì sao chống lại được Tôn Lực của ta?” Một trong hai nữ nhân thắc mắc hỏi, nàng mặc dù chỉ tiện tay đánh ra chút ít phần lực, nhưng dù sao cũng là Tiên Tôn…không ngờ bị Ngọc Tiên đón được, sao không kinh ngạc?

“Dị Hỏa mà thôi!” Lạc Nam không che giấu nói.

Người ta có Đế Cấp Pháp Bảo, chắc sẽ không tham lam một loại Dị Hỏa.

Huống hồ dù thật sự tham lam, hắn cũng có cách đào tẩu.

Quả nhiên hai nữ nhân không biểu hiện quá mức kinh ngạc, một loại Dị Hỏa các nàng còn chưa quá để tâm, hướng hắn phất tay:

“Ngươi có thể rời đi!”

Lạc Nam nghe xong sắc mặt đau khổ: “Tại hạ bị lạc trong này không biết lối ra, hai vị tiên tử có thể ra tay nghĩa hiệp?”

Hai nữ nhân nghe xong lắc đầu, diện mục lạnh nhạt…Các nàng cực kỳ ít tiếp xúc cùng nam nhân, nhất là nam nhân xa lạ.

Thấy biểu hiện của hai nữ, Lạc Nam trong lòng thầm mắng…Đào Hoa Dược Thủy cái rắm a, vô dụng như vậy.

“Vậy không làm phiền các vị!” Lạc Nam hít sâu, hắn không phải loại người thích cầu khẩn người khác.

Đang muốn quay người rời đi…

“Vị công tử này có thể lên Đài, nhân tiện chúng ta cũng định ra ngoài một chuyến, có thể mang ngươi theo!”

Có thanh âm như tiên nhạc lượn lờ rơi xuống, Lạc Nam trong lòng kinh hỉ.



Tối vui vẻ nha mọi người :P

...