“Không cần lão phu ra tay, Thổ Hành Tông vẫn có thể càn quét Đông Hoa Cung sạch sẽ.”
Thanh âm cười nhạo của Thổ Liệt Chí Tôn vang vọng toàn trường, Lạc Nam mặt không biểu tình chứng kiến tất cả.
Người khác có thể kinh ngạc thủ đoạn của Thổ Hành Tông nhưng hắn thì không…
Thân là một vị Luyện Khí Sư, ngay khi tiến vào bên trong một trong năm tòa Kim Tự Tháp hắn đã phát hiện điểm đặc biệt của chúng nó.
Đây là sự kết hợp giữa Khôi Lỗi Thuật và Luyện Khí Thuật cực kỳ tài tình, biến một kiện Pháp Bảo thành một Khôi Lỗi có thể chiến đấu, thật sự có thể khiến những người lần đầu tiên nhìn thấy được mở mang tầm mắt.
Nhưng càng chiến, càng loạn thì càng hợp với ý đồ của Lạc Nam.
Hắn thi triển Tụ Lý Càn Khôn đem Thổ Hành Thiếu Chủ thu vào óng tay áo, chậm rãi bước ra khỏi Bá Vũ Điện, hướng về một đám cường giả của Thổ Hành Tông vẩy vẩy tay:
“Nếu Thổ Liệt lão cẩu ngu xuẩn đã nói như thế, vậy thì tất cả lên đi! Để bổn cung xem thử Thổ Hành Tông có gì lợi hại.”
Kɧıêυ ҡɧí©ɧ, trắng trợn kɧıêυ ҡɧí©ɧ, không chút kiêng nể gì.
Động đến Đông Hoa Cung chính là động vào vảy nghịch của Lạc Nam, bất kể đó chỉ là công phu miệng lưỡi.
Hắn sẽ cho Thổ Liệt Chí Tôn hiểu không nên xem thường Đông Hoa Cung.
Vô số người hít sâu một ngụm khí lạnh, bất kể kết quả của cuộc chiến này thế nào, Lạc Nam dám trắng trợn hướng Thổ Hành Tông tuyên chiến như vậy vẫn khiến bọn hắn âm thầm thán phục.
“Sư phụ, đối phó một tên tiểu bối cuồng vọng không cần ngài bẩn tay, để ta giải quyết hắn.”
Một vị nam tử diện mạo đường đường bước ra hướng Thổ Liệt Chí Tôn chắp tay nói.
Hắn chính là đại sư huynh của các đệ tử Thổ Hành Tông, cũng là đồ đệ của Thổ Liệt Chí Tôn, có tu vi Thánh Đế Trung Kỳ, còn cao hơn cả Thổ Hành Thiếu Chủ một bậc.
“Tốt lắm, giao cho ngươi xử lý, nhưng nên chú ý an toàn của thiếu chủ.” Thổ Liệt Chí Tôn vuốt cằm gật đầu đồng ý, lão cũng muốn xem thử thực lực của Lạc Nam rốt cuộc là ở mức nào, liệu có thật sự chỉ là Thánh Vương hay không.
Thổ Hành Đại Sư Huynh bước lên, tu vi bạo phát, vô tận Thổ Thánh Đế Lực bao phủ toàn thân, hình thành một bộ giáp cực kỳ vững chắc, nhìn Lạc Nam cất tiếng hừ lạnh:
“Đắc tội với Thổ Hành Tông chính là sai lầm lớn nhất cả đời ngươi!”
Nói xong dồn toàn bộ sức mạnh vào đầu gối, ngạo nghễ quát lên:
“Địa Kình Toái!”
Thân thể nặng nề phóng lên tận trời, đầu gối bạo phát tầng tầng lớp lớp sóng xung kích làm dao động cả không gian, từ trên cao như lưu tinh trấn thẳng xuống đầu Lạc Nam, cười dài mà nói:
“Ta tu luyện Thổ Xung Công, có thể phát tán sóng xung kích hủy diệt vào Thổ Thuộc Tính, xem một cước nát đầu ngươi!”
“Ngươi nói nhảm quá nhiều…” Lạc Nam biểu lộ hờ hững.
BÙM!
Vụ nổ kinh thiên động địa đột ngột vang lên, chẳng biết từ bao giờ một đóa Hoa Tàn Thế Vẫn đã nổ tung ngay bên cạnh Thổ Hành Đại Sư Huynh.
PHỐC!
Thổ giáp nát bấy, máu tươi phun trào, Thổ Hành Đại Sư Huynh toàn thân hóa thành một bãi thịt nhão rơi bẹp xuống đất trong ánh mắt co rút lại của toàn trường.
Lạc Nam xuất thủ từ bao giờ? Vì sao bọn họ không thể nhìn thấy?
“Không hổ là cung chủ.” Yên Thê nhìn mà hai mắt tỏa sáng ngời ngời.
Thân là cao tầng Đông Hoa Cung, nàng đương nhiên đã nhận ra vừa rồi Hoa Tàn Thế Vẫn đã được dung hợp với Vô Ảnh Thiên Lôi, vì vậy khi Bỉ Ngạn Hoa bay ra không ai có thể phát hiện được.
Đứng trước một Hoa Tàn Thế Vẫn nổ tung bất chợt, dù ngươi là Thánh Đế Trung Kỳ cũng mất đi khả năng chiến đấu.
“Khốn kiếp, để lão phu thỉnh giáo ngươi!”
“Đại sư huynh? Gọi kẻ nào chịu đòn khá hơn ra đây đi!” Lạc Nam nhếch miệng.
Một vị Hộ Pháp rốt cuộc nhìn không nổi nữa, tu vi Thánh Đế Hậu Kỳ lao vọt ra, trong tay xuất hiện một thanh Đại Đao do cát ngưng tụ thành, Đao Thế và Sát Thế cực kỳ dữ dội hợp nhất, gằn từng chữ một:
“Bão Cát Đao Pháp!”
Một cơn bão cát như vòi rồng uốn quanh thân đao, hai tay Hộ Pháp cầm lấy Đại Đao, bằng vào tất cả uy lực nhất đao trảm xuống.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Bão cát hòa cùng Đao Thế và Sát Thế tạo nên một luồng Đao Khí mang tính hủy diệt, đủ sức trọng thương cả Thánh Đế Hậu Kỳ.
Nhưng đối mặt với đó, Lạc Nam vẫn là sóng lưng thẳng tắp.
KENG!
Kiếm khí ngút trời, thiên không hóa thành một màu hồng đỏ, Chư Thần Hoàng Hôn phủ xuống hùng tráng và thê mỹ không thể hình dung.
Lạc Hồng Kiếm mang theo cường hoành uy áp giáng lên thân đao.
Vị Hộ Pháp chỉ cảm thấy đao trong tay phát run, xém chút nó trốn về Nhẫn Trữ Vật, mất sạch chiến ý.
Đáng tiếc tất cả đã muộn, khi Bá Lực bùng nổ trên thân kiếm Lạc Hồng cũng là lúc Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển cường thế trảm ra.
Một nghìn đường kiếm chồng chất lấy nhau.
XOẸT!
Cơn bão cát tưởng chừng kinh người bị kiếm khí đỏ hồng trảm ra làm đôi, hóa thành vô số ngọn gió nhỏ tan biến như cát bụi.
Lạc Hồng Kiếm vẫn một đường trảm diệt, tầng tầng lớp lớp trảm lên cơ thể Thánh Đế Hậu Kỳ.
“AAAAAAAAAAAA…ngươi vậy mà sử dụng Binh Nhân Tộc.”
Trong tiếng hét thảm thiết, thân thể vị Hộ Pháp bị chia làm hai mảnh, Linh Hồn hoảng sợ bay ra, điên cuồng đào tẩu.
Lạc Nam thản nhiên chắp kiếm mà đứng, biểu tình lạnh nhạt quan sát chúng sinh.
“Quá soái rồi…” Yên Thê nhìn mà liếʍ liếʍ mép miệng:
“Đông Hoa tỷ tỷ, ngươi đem hảo lang quân về cho ta phải không?”
“Ngươi…ngươi vậy mà dùng kiếm?” Thổ Liệt Chí Tôn nghiến răng nghiến lợi quát lớn một câu.
Toàn bộ quan khách có mặt tại hiện trường nhất thời hít thở không thông, một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt trong nội tâm tất cả.
Nếu là trước đó bọn hắn mang theo tâm tình xem kịch vui để chứng kiến Lạc Nam và Thổ Hành Tông tự chém gϊếŧ…thì hiện tại cả đám bắt đầu âm thầm nổi giận.
Kiếm Tu không được phép tung hoành ở Nam Vực.
“Trời ơi, lão phu nhớ ra rồi!” Một ông lão hai mắt tràn ngập rung động, ngón tay run run chỉ vào bóng lưng Lạc Nam:
“Gần đây Kiếm Châu nổi tiếng với một nhân vật yêu nghiệt tung hoành thiên hạ, tương truyền chỉ lấy tu vi Thánh Vương có thể chiến cùng Thánh Đế, Nam Thiên Môn Đại Hộ Pháp – Lạc Nam!”
“Cái gì?” Toàn trường xém chút nổ tung, hàng loạt thiếu niên thiếu nữ thiên tài đứng bật dậy.
Trước đó bọn hắn ở Nam Vực xa xôi cũng nghe không ít tin đồn về Lạc Nam ở Kiếm Châu là một yêu nghiệt vạn năm chưa chắc có một, lấy tu vi Thánh Vương đại chiến Thánh Đế.
Lúc đầu cả đám chỉ khịt mũi coi thường, nghĩ rằng Kiếm Châu quá mức phóng đại, thế gian dù có yêu nghiệt như thế đi nữa cũng sẽ không đến từ Kiếm Châu.
Nhưng mà hiện tại khi nhìn thấy tất cả, bọn hắn cảm thấy tin đồn vẫn còn khiêm tốn a, kẻ này rõ ràng có thể lấy tu vi Thánh Vương diệt cả Thánh Đế, làm sao phải đánh ngang tay?
“Nếu hắn là Nam Thiên Đại Hộ Pháp, vậy tại sao tự xưng là Đông Hoa Cung Chủ?” Có người vẫn chưa hiểu nội tình, hiển nhiên không phải bất kỳ ai ở Nam Vực cũng sẽ hiểu biết những tin tức từ Kiếm Châu.
“Hít…lão phu nghe đồn Nam Thiên Đại Hộ Pháp còn nhận được truyền thừa của Đông Hoa Chí Tôn, vừa hiện thân ở Kiếm Châu sau gần chục năm tiềm tu đã diệt đi Kiếm Trũng.” Lão đầu ngưng trọng nói:
“Vốn vẫn chưa tin là thật, hiện tại xem ra rất có khả năng này.”
Từng ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Nam, Thổ Liệt Chí Tôn biểu lộ càng thêm âm trầm.
Thân là người của Đại Thế Lực, hắn hiểu biết còn nhiều hơn tất cả, ban đầu còn chưa liên tưởng đến thân phận của tên ngông cuồng này, hiện tại liền đã xác định được kẻ trước mặt quả thật là Lạc Nam, không thể sai được.
“Thì ra là hắn…” Thổ Toái Chí Tôn sắc mặt phức tạp, trước đó bà ta còn cho rằng Thiếu Chủ của nhà mình có thể cùng Lạc Nam so sánh, hiện tại mới biết đó chỉ là mơ tưởng viễn vong, là ánh sáng đom đóm đòi so với trăng rằm a.
“Mặc kệ ngươi là kẻ nào, đắc tội Thổ Hành Tông vẫn là kết cục tử vong.”
Ngũ Trưởng Lão của Thổ Hành Tông cao giọng quát lớn, là kẻ tiếp theo nghênh chiến Lạc Nam.
RỐNG!
Cơ thể vạm vỡ của hắn bỗng nhiên hóa thành một con Địa Giao, thân giao cường tráng và lực lưỡng, từng lớp lân phiến như vảy giáp khảm nạm toàn thân, to lớn như một ngọn núi.
ẦM.
Địa Giao mãnh liệt chui xuống đất, di chuyển trong lòng đất còn nhanh hơn trên đất bằng, trong miệng ngưng tụ cuồn cuộn Yêu Thánh Đế Lực từ dưới bắn lên, muốn đem Lạc Nam nghiền nát thành cặn bã.
“Giun đất à?”
Lạc Nam cười gằn một tiếng, từ thể nội vang lên một tiếng long ngâm.
NGAO!
Hư ảnh Nghịch Long Hồn bề nghễ vạn long tái hiện, Nghịch Long Vực cường thế quét ra, trấn áp xuống thẳng lòng đất.
“Làm sao có thể?” Tiếng gầm hoảng sợ của Địa Giao làm trái tim tất cả mọi người như giật thót.
Nghịch Long Trảo mãnh liệt vồ xuống xuyên qua tầng tầng đại địa, tất cả áp bách cực đại từ Nghịch Long Vực trấn thẳng vào thân thể Địa Giao…
Giao long chỉ là giống loài cấp thấp của Long Tộc, ở trước mặt Nghịch Long chân chính, huyết mạch run rẩy như thằn lằn con, mất hoàn toàn dũng khí đối nghịch.
Trước ánh mắt không tưởng của toàn trường, Lạc Nam tay hóa Nghịch Long Trảo xách cổ Địa Giao, đồng thời cũng là Ngũ Trưởng Lão của Thổ Hành Tông nắm lên, ánh mắt lăng lệ nhìn xuống phía nó.
“Đừng mà…” Địa Giao vãi cả ra tại chỗ, bị Nghịch Long Vực chấn đến hôn mê bất tỉnh.
Lạc Nam hoàn toàn không xem nhân vật trưởng lão của Thổ Hành Tông ra gì, thản nhiên mà nói:
“Thịt con giun này ăn không ngon, trả lại cho các ngươi!”
Cầm lấy cơ thể Địa Giao ném thẳng vào mặt Thổ Liệt Chí Tôn.
Vô số người nuốt một ngụm nước bọt…
“Trước đó ngươi nói gì?” Lạc Nam cười nhạt quét mắt nhìn Thổ Liệt Chí Tôn chất vấn:
“Ngươi nói không cần tự thân ra tay vẫn có thể giải quyết được Đông Hoa Cung? Hiện tại bổn cung đứng ở nơi này, xem Thổ Hành Tông các ngươi ai có bản lĩnh đó!”
Từng câu từng chữ như những cái bạt tay vào thẳng khuôn mặt Thổ Liệt Chí Tôn và Thổ Hành Tông từ trên xuống dưới, làm da mặt của tất cả vô thức co rúm lại.
“Súc sinh muốn chết!” Tam Trưởng Lão Thổ Hành Tông ngửa đầu gầm thét:
“Để bổn trưởng lão xem thử ngươi còn mạnh miệng nữa không!”
Tu vi Thánh Đế Viên Mãn không giữ lại chút nào, hắn là nhân vật cấp Thánh Đế mạnh nhất ở Thổ Hành Tông.
Vừa ra tay liền sử dụng toàn lực, muốn vì Thổ Hành Tông lấy lại thể diện.
Cơ thể săn chắc khiến áo choàng rách nát, từng khối cơ bắp lực lưỡng bao phủ cuồn cuộn Thổ Thuộc Tính bóng loáng, hai tay vung ra liền chấn động không gian…
“Tam Trưởng Lão vừa là Thánh Đế tối đỉnh vừa là Thể Thánh Đế Viên Mãn, Lạc Nam chết chắc rồi.” Không ít đệ tử tự tin mãnh liệt, cực kỳ thán phục trước sức mạnh và thực lực của Tam Trưởng Lão.
“Vạn Sơn Quyền Pháp!”
Quyền Thế dữ dội nổ ra, sau lưng Tam Trưởng Lão hiện ra hư ảnh của một vạn ngọn núi, mang theo sức mạnh đủ sức oanh tạc cả một tiểu hành tinh, thô bạo đấm ra.
“Muốn chơi sức mạnh?”
Ánh mắt Lạc Nam híp lại, mở ra Nhân Đạo…đặt bàn tay xuống mặt đất:
“Thổ Hoang Vu Thuật!”
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Cuồn cuộn Thổ Nguyên Khí nồng đậm ở Thổ Hành Tông hóa thành chất dinh dưỡng chảy vào cơ thể Lạc Nam, ngàn dặm mặt đất trở nên khô cằn nứt nẻ.
Tu vi của hắn mãnh liệt kéo lên, Thánh Vương Viên Mãn, Thánh Tôn Sơ Kỳ, Thánh Tôn Trung Kỳ, Thánh Tôn Hậu Kỳ.
Nhờ vào điều kiện đặc biệt ở Thổ Hành Tông và Kim Tự Thổ Hành Trận vô tình khiến Bí Thuật của Địa Hoàng Hải Đế Tộc học từ Yên Nhược Tuyết dữ dội đề thăng, tu vi Lạc Nam tăng tiến chưa từng có.
Hầu như chỉ trong nháy mắt, Bát Môn Độn Giáp mở ra, Vạn Cổ Bất Hủ Thân đã được kích hoạt, 200 hành tinh mãnh liệt xoay tròn, Bỉ Ngạn Hoa với một vạn đường văn kết hợp nở rộ, Oanh Thiên Tổ Phù điên cuồng gào thét, Bá Lực táo bạo bao phủ nắm tay…
Đặc biệt nhất, 17 vị Pháp Tướng bên trong đan điền đồng loạt đứng lên, từng đôi mắt bá đạo của chúng mở ra, cùng Lạc Nam dung hợp sức mạnh, làm ra tư thế vung quyền.
Hư ảnh từng hành tinh ầm ầm sụp đổ hiện diện giữa bầu trời, Lạc Nam gân xanh nổi lên cuồn cuộn, lãnh khốc đấm ra.
“Bạo Tinh Quyền!”
ĐÙNG!
Hai nắm đấm trực tiếp đυ.ng vào nhau, không gian nát bấy ngay lập tức, dị tượng hành tinh sụp đổ và hàng vạn ngọn núi phá toái ầm ầm đối kháng, không ai chịu nhường ai, không ai chịu kém cạnh ai mặc cho dư ba tàn phá đang quét ngang tất cả chấn đến màn nhĩ của toàn trường tê rần.
“Ngươi…là yêu nghiệt phương nào?” Tam Trưởng Lão hai mắt đỏ hừng hực nhìn chăm chú tên trẻ tuổi ở đối diện, cánh tay liên tục run rẩy vì đau đớn, lực đạo tác động khắp toàn thân khiến hắn chỉ có thể cắn răng chống đỡ.
Ở phía đối diện, Kinh Văn Bất Hủ của Lạc Nam có dấu hiệu ảm đạm, hắn khát máu cười một tiếng:
“Huyết Chiến Cuồng Quyết!”
Khoảnh khắc máu huyết sục sôi, toàn bộ đau đớn và thương tổn chuyển hóa thành sức mạnh, tu vi của Lạc Nam một lần nữa nhảy vọt tiệm cận Thánh Hoàng.
“Không!!!”
Tam Trưởng Lão rú lên thảm thiết, chỉ cảm thấy sức mạnh của đối thủ bỗng nhiên bạo phát đến mức chưa từng có.
RĂNG RẮC…
Xương cốt sụp đổ, Thể Thánh Đế cũng không thể chịu nổi như diều đứt dây bắn ngược trở về.
“PHỐC!”
Tam Trưởng Lão điên cuồng hộc máu, cố gắng đứng lên nhưng cơn đau ầm ĩ khắp toàn thân khiến hắn thật sự bất lực, chỉ có thể thốt ra một câu trước khi hôn mê:
“Ta bại!”
Đả kích, đả kích thật sự…
Thánh Đế tối đỉnh, Thể Thánh Đế Viên Mãn lại ngạnh kháng trực diện thua một tên hậu bối, Tam Trưởng Lão tâm cảnh chính thức vỡ vụn.
“Còn kẻ nào nữa không?” Lạc Nam đảo mắt nhìn khắp toàn trường, bàn tay hướng về phía Thổ Liệt Chí Tôn vẩy vẩy:
“Lão già ngươi lên đi!”
“Ngươi…” Sắc mặt Thổ Liệt Chí Tôn tái mét.
Trước đó chính miệng ông ta nói không cần bản thân ra tay, kết quả hiện tại lần lượt từng vị cường giả của Thổ Hành Tông đã bại.
Nếu lúc này chính ông ta xuất thủ, chẳng phải vứt bỏ hết mặt mũi hay sao?
Nhưng nếu để Tông Chủ và Phó Tông Chủ phải ra tay với một kẻ hậu bối, vậy thì mặt mũi Thổ Hành Tông phải vứt đi đâu?
Nếu đám địch nhân của Lạc Nam như Triệu Lăng Hạo, Vạn Ứng Thiên có mặt ở chỗ này nhất định sẽ mở miệng mắng to.
Đám Thổ Hành Tông khốn kiếp các ngươi đúng là cao cao tại thượng quen thói nên quá mức chú trọng sỉ diện và mặt mũi, đối với tên yêu nghiệt như Lạc Nam thì bất kể già trẻ hay lớn bé cũng đều nên đồng loạt xuất thủ, vây công hắn đến chết, không để hắn có cơ hội trở mình.
Đáng tiếc Thổ Hành Tông lần đầu đối mặt với Lạc Nam nên chưa có kinh nghiệm, lại thêm một đám khách nhân có mặt ở nơi này, nếu vây công gϊếŧ chết một tên tiểu tử thì cũng chẳng có cảm giác thành tựu, thậm chí càng thêm xấu hổ.
Mà Lạc Nam dường như đọc được nội tâm của bọn hắn, ưa thích cục diện càng loạn càng tốt, thanh âm nhàn nhạt lại một lần nữa truyền khắp toàn trường:
“Nếu một mình lão già ngươi sợ không đủ, vậy gọi cả tông môn họ hàng Thổ Hành Tông lên hết đây!”
…
Nhân kỷ niệm sinh nhật 4 năm, ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: TruyenHD
E chân thành cảm ơn