Hoàng Kim Triệu Hoán Sư

Chương 10: Gia Nhập

Vào lúc 8 giờ 50 ngày 27 tháng 5, Hạ Bình An đi đến cổng của Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia, thành phố Hương Hà.

Cánh cổng của Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia hướng về phía Bắc của thành phố Hương Hà, trong khoảng mấy cây số ở phía Nam của Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia là một vùng hoang dã rộng lớn, không có bất kỳ kiến trúc, con vật nào.

Muốn từ nội thành tới sân ga để đến Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia chỉ có duy nhất một con đường có thể đi, sau khi đến được sân ga, còn phải đi khoảng hơn 500 mét nữa mới đến Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia, mặt đất hai bên đường có mảng lớn cỏ màu xanh, không có bất kỳ cái cây nào.

Ở trong một hoàn cảnh như vậy thì kiến trúc hình lập phương màu đen Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia thành phố Hương Hà liền có vẻ đặc biệt chói mắt, mang khí thế bức người.

Phía trên hình lập phương là các loại ăn ten, ra đa, vệ tinh có cấu trúc hình tháp, hình cầu cùng với tháp tín hiệu nằm bên cạnh khiến cho hình lập phương giống như một võ sĩ ăn mặc áo giáp màu đen, tay cầm cây giáo và khiên, vừa giống như một tòa pháo đài được canh giữ nghiêm ngặt.

Bên ngoài Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia được bao quanh bởi một bức tường đá hoa cương cao to, có vẻ thần bí, khiến người ở bên ngoài không thể nhìn thấy tình huống bên trong, chỉ cảm thấy cảm thấy bên trong rất lớn —— bởi vì có thể nhìn thấy người máy cùng máy bay trực thăng ở bên trong cất cánh.

Cửa lớn của Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia đóng chặt, thậm chí cả bảo vệ cùng lính gác đều không thấy, khi Hạ Bình An đi tới cổng thì trên màn hình điện tử được gắn ngay cổng chính sáng lên, sau đó màn hình hiện ra khuôn mặt của một nữ sĩ.

"Tiên sinh, xin hỏi ngài có chuyện gì sao "

"Ạch, ta tên là Hạ Bình An, hôm nay có hẹn với chủ nhiệm Mạc Ngôn Thiểu để tới đây trình báo!"

"Được rồi, mời ngài đặt bàn tay lên thiết bị đang lóe ánh sáng màu xanh kia để quét vân tay, phía bên trên có thiết bị quét võng mạc, xin mời ngài đặt đôi mắt của ngài ở trước thiết bị!"

Hạ Bình An đặt bàn tay lên máy quét vân tay, đồng thời nhìn về phía thiết bị quét võng mạc.

"Được rồi, thân phận của ngài đã được xác nhận, xin chờ một chút!"

Hạ Bình An chờ ở cửa một lát, cánh cổng lớn liền tự động mở ra, phía sau cánh cổng liền là Mạc Ngôn Thiểu đang đứng chờ.

Mạc Ngôn Thiểu vẫn ăn mặc như cũ, một bộ trang phục chiến đấu với áo da gió màu đen, bên cạnh là một nữ nhân tuổi trung niên, khoảng hơn 40 tuổi, mặc áo khoác blouse màu trắng, mang kính mắt.

Nhìn thấy Hạ Bình An, Mạc Ngôn Thiểu gật đầu, cũng không nhiều lời vô ích "Ngươi rất đúng giờ, vị này chính là Hoàng Y Sinh, chịu trách nhiệm tiến hành kiểm tra toàn bộ phương diện của cơ thể ngươi để xác định chính xác năng lực của ngươi đến mức độ nào, sau khi kiểm tra xong chúng ta sẽ tiếp tục nói chuyện sau!"

Hạ Bình An cũng không nói gì nhiều, liền theo Mạc Ngôn Thiểu và nữ nhân mặc áo blouse nữ tử đi đến kiến trúc màu đen.

Bên trong kiến trúc là một cái đại sảnh rộng lớn, người lui tới không nhiều, sàn của tòa kiến trúc được làm bằng đá cẩm thạch màu đen, trên đó có một tiêu chí to lớn của Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia, đó là hình ảnh của một cái cân cổ xưa, hai bên cân là mặt trăng và mặt trời, ở giữa bàn cân là hai cái vuốt rồng, một bên cầm khiên, một bên cầm kiếm, tượng trưng cho sự cân bằng.

Trong đại sảnh có một dãy thang máy, tất cả được xây dựng ngay ngắn, có thứ tự, tuy nhiên không nhìn thấy nhiều người.

Tại vị trí này, Hạ Bình An cùng Mạc Ngôn Thiểu tách ra, hắn theo Hoàng Y Sinh lên thang máy, trong nháy mắt liền đi tới cửa lầu ba, “đinh” một tiếng, thang máy mở ra, bên ngoài hành lang hiện lên rất nhiều công nhân viên mặc áo blouse, trên mặt đất không dính một hạt bụi, nơi này giống như bệnh viện hoặc là viện nghiên cứu khoa học.

Hoàng Y Sinh kêu một nữ y tá đến, mang Hạ Bình An đi đến khu vực khử khuẩn, sau đó đến phòng thay đồ nam thay đồ, mang một bộ đồ chống dịch màu xanh, sau đó nữ y tá liền đem Hạ Bình An đi kiểm tra trọng lượng cơ thể, huyết áp, chụp X quang, lấy máu, lấy nước bọt và cuối cùng tiến vào một khoang máy móc, trên tay cầm không ít kết quả xét nghiệm.

Sau khi Hạ Bình An đi vào khoang máy móc, nó liền quay vòng tròn, lăn qua lộn lại chuyển động lên xuống gần mười phút.

Dường như muốn làm cho hắn hôn mê thì mới dừng lại.

Đợi sau khi hắn bước ra từ khoang máy móc khoang, Hoàng Y Sinh dẫn hắn tới một căn phòng màu đen, bắt đầu nói chuyện với Hạ Bình An.

"Hạ tiên sinh, xin hỏi trước ngươi hiểu biết như thế nào đối với năng lực Quan sát" Hoàng Y Sinh hỏi.

"Không rõ ràng!" Hạ Bình An lắc đầu.

Hoàng Y Sinh vuốt ve kính mắt của chính mình, lấy ra một văn kiện cùng một cây bút bắt đầu ghi chép.

"Năng lực Quan sát thuộc về năng lực khá ít ỏi có thể thức tỉnh được nhưng từ cổ chí kim người thức tỉnh năng lực Quan sát cũng không phải là số ít, Thời cổ đại, Hoa Hạ đã xưng hô năng lực Quan sát là Thiên Lý Nhãn, nước ngoài cũng có rất nhiều người thức tỉnh năng lực Quan sát. Trải qua nhiều năm nghiên cứu tìm tòi, hiện tại các quốc gia đều đem các loại năng lực phân chia thành cấp S, cấp A, cấp B, cấp C, cấp D, cấp E, cấp F và cấp G dùng để phân chia các cấp độ thức tỉnh năng lực, đồng thời một số nước lớn đều tìm tòi ra một bộ phương pháp khoa học để có được đánh giá chính xác về cấp độ của năng lực!"

Dùng phương pháp khoa học để kiểm tra đánh giá một cái đồ vật mà khoa học vẫn chưa thể giải thích được, nghe tựa hồ có chút mâu thuẫn.

"Đẳng cấp phân chia cùng với cấp độ phân chia của không gian xâm lấn có vẻ giống nhau a. . ."

"Là để dễ cho mọi người lý giải, sau đó ta sẽ làm kiểm tra để xác định năng lực Quan sát của người nằm ở cấp độ nào, xin ngươi phối hợp với ta hoàn thành bài kiểm tra ta!"

"Được!" Hạ Bình An cũng muốn xem một chút, năng lực Quan sát của mình nằm ở cấp độ nào, hắn cũng rất tò mò không biết nội dung bài kiểm tra sẽ như thế nào.

"Ở gian nhà đối diện, ta đặt một cái bàn, xin hỏi ngươi có thể nhìn thấy cái bàn đặt trong gian phòng sao "

Hạ Bình An nhắm mắt lại, đi qua một giây đồng hồ liền mở " có thể nhìn thấy!"

"Thể bàn có mấy chân" Hoàng Y Sinh tiếp tục hỏi.

"Sáu cái!" Hạ Bình An khẳng định đáp.

"Có thể thấy rõ màu sắc tương ứng với từng con số được ghi trên chân bàn không "

"Có thể, màu sắc của sáu cái chân được đánh số từ 1 đến 6, phân biệt là màu hồng, màu hồng, màu xanh nước biển, màu đen, màu trắng, màu vàng!"

"Rất tốt!" Hoàng Y Sinh một bên hỏi, một bên ghi chép ở trên vở "Bên trong sáu cái chân bàn có một chân được giấu một số viên ma túy, xin hỏi ngươi có thể thấy hay không "

Hạ Bình An nhắm mắt lại, sau đó lắc lắc đầu, hắn xác thực không nhìn thấy kết cấu bên chân bàn.

" Tại bên trong cao ốc còn có một số phòng có trang trí đồng dạng như vậy, ngươi có thể nói cho ta biết con số của từng phòng không "

Hạ Bình An nhắm mắt lại, trong chớp mắt ngay ở trong đầu nhìn thấy một số gian phòng khác cùng số nhà "201, 407, 1, 911 và 371. . ."

"Từ vị trí này xuống lòng đất khoảng hai ngàn mét có hai nơi cũng chôn một cái bàn tương tự, ngươi có thể đem địa điểm chôn dấu trên địa đồ đánh dấu đại khái khu vực cho ta không "

Hạ Bình An nhắm mắt lại, sau đó ngay ở trên bản đồ, bắt đầu đánh dấu ra hai nơi.

"Ở bên trong mỗi tòa nhà lớn của thành phố Hương Hà cũng có một vài chỗ được sắp xếp tương tự, ngươi có thể đem đánh dấu vị trí tòa cao ốc sao "

Hạ Bình An lại làm một cái đánh dấu trên bản đồ thành phố Hương Hà.

"Có thể xác định cái bàn đó nằm ở tầng nào, phòng nào của cao ốc sao "

Hạ Bình An thử một chút, lắc đầu.

"Trên tấm bản đồ này có một số tọa độ mà tại đó liền đặt một cái bàn tương tự, ngươi có thể tìm tới sao" Hoàng Y Sinh lấy ra một đống tờ giấy, trên tờ giấy đều là các tọa độ kia trải rộng khắp các lục địa, tọa độ xa nhất cách Hạ Bình An hơn một vạn km.

Hạ Bình An lắc đầu, thậm chí có chút mồ hôi lạnh. . .

"Ngươi có thể nhìn thấy trước khi ngươi đến gian phòng 201 thì xuất hiện một người mang mặt nạ nào đã đến đặt bàn tại phòng đó không?" Hoàng Y Sinh mặt lấy ra một tấm hình, ở trên có hơn mười cái mặt nạ với vẻ mặt khác nhau.

Hạ Bình An lắc đầu, hắn cảm giác vấn đề này đã vượt qua năng lực Quan sát, vấn đề này mang ý nghĩa hắn đã vượt qua “Xem” để tìm hiểu về sự việc đã xảy ra trước đó, năng lực này quả thực là khủng bố

"Ngươi có thể đoán được vận mệnh của cái bàn căn phòng đối diện này trước hoặc sau một phút sao "

Hạ Bình An trầm mặc chốc lát, vẫn là lắc đầu. . .

Ngay ở hắn lắc đầu, không lâu sau đó ở gian phòng đối diện, trên trần nhà đột nhiên lộ ra một cửa động, một mảng gạch lớn màu hồn từ trên trần nhà rơi xuống, đem cái bàn đánh đến nát tan. . .

. . .

Một cái bàn có sáu chân gợi ra ra vô số vấn đề kỳ lạ, cổ quái.

Hoàng Y Sinh trước sau hỏi Hạ Bình An hơn nửa canh giờ, cuối cùng mới kết thúc những vấn đề kỳ quái.

"Hoàng Y Sinh, năng lực Quan sát của ta thuộc về cấp nào "

"Trải qua bài kiểm tra vừa rồi, năng lực Quan sát của ngươi là cấp F. . ."

"Mạc chủ nhiệm cũng là cấp F? "

"Vấn đề này dính đến cơ mật của Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia, ta không có quyền nói cho ngươi!" Hoàng Y Sinh lắc đầu.

"Ha ha ha, vậy ta đổi sang một vấn đề khác, ngươi mới vừa hỏi ta những vấn đề kia, ta không thể nhìn thấy để trả lời, đấy có phải là các cấp độ cao hơn của năng lực Quan sát không, liền chỉ thấy một cái bàn là có thể xem được quá khứ, tương lai; hoặc chỉ dựa vào tọa độ bản đồ liền có thể nhìn thấy vị trí các đồ vật hoặc thậm chí các đồ vật nằm sâu trong lòng đất cũng có thể nhìn thấy được!"

"Có một số người nắm giữ năng lực Quan sát so với vệ tinh điều tra còn hữu hiệu hơn, mấy chục năm trước mỗi cái quốc gia cũng đã đang nghiên cứu làm sao đem năng lực Quan sát dùng cho lĩnh vực an ninh quốc phòng, các nội dung này cũng không phải bí mật gì, ngươi dần dần cũng sẽ tiếp xúc được!"

Hạ Bình An hít một hơi thật sâu "Được rồi, cảm tạ Hoàng Y Sinh, ta không có vấn đề!"

Mấy phút sau, Hạ Bình An một lần nữa đổi y phục của chính mình, ngồi thang máy, rời khỏi nơi này.

Cửa thang máy vừa mở ra, Mạc Ngôn Thiểu liền đứng ở trước mặt Hạ Bình An, trên tay một phần văn kiện, dùng một loại đặc biệt ánh mắt nhìn Hạ Bình An "Ta hiện tại có thể chính thức thông báo với ngươi, căn cứ các quy định có liên quan, bởi vì ngươi thức tỉnh năng lực Quan sát, có thể phục vụ an ninh quốc gia, đồng thời xét thấy biểu hiện trước đây của ngươi cho thấy ngươi là một công dân chuẩn mực, không có bất kỳ ghi chép phạm tội hơn nữa còn rất hăng hái làm việc, ngươi đã thông qua xét duyệt, chính thức được Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia chiêu mộ, từ giờ trở đi ngươi sắp trở thành thành viên của Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia, thành phố Hương Hà, ngươi hãy ký tên trên văn kiện đi!"

Hạ Bình An chú ý tới ở trong câu nói vừa nãy được Mạc Ngôn Thiểu có nhắc tới " không có bất kỳ ghi chép phạm tội " trọng âm là rơi vào "Không" "Ghi chép" ba chữ này, tựa hồ đang ám chỉ cái gì.

Hạ Bình An nhìn cái tựa đề văn kiện có chữ Chiêu thu, một bên là dấu mộc của Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia, hơi có chút do dự, hắn nếu thật ký tên thì sau đó rất nhiều chuyện liền không do hắn quyết định.

"Ha ha cái này có gì mà phải do dự, ngươi phải biết rất nhiều người muốn vào Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia còn không vào được, chỗ này ngoại trừ nguy hiểm một điểm thì phúc lợi đều rất tốt, đãi ngộ cao, thức ăn nhiều. Sau khi ngươi gia nhập, trong thời gian nghỉ, ngươi có thể đi du lịch ở nhiều nơi, ví dụ như đi đến Strasbourg để nghỉ phép cũng có thể!"Mạc Ngôn Thiểu nhìn Hạ Bình An khẽ cười.

Hạ Bình An liếc mắt nhìn Mạc Ngôn Thiểu, lập tức cũng nở nụ cười, sau đó cầm bút ký tên ở trên văn kiện "Có thể vì nước nhà phục vụ là vô thượng vinh quang của ta, ta rất cao hứng khi được gia nhập Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia!"

Mạc Ngôn Thiểu liếc mắt nhìn Hạ Bình An ký tên văn kiện, khẽ mỉm cười, trực tiếp đem văn kiện thu hồi "Tin tưởng ta, ngươi sẽ không hối hận!"

"Nghe nói Giác tỉnh giả gia nhập Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia cũng sẽ thử dung hợp Giới Châu để trở thành triệu hoán sư "

"So với người bình thường, Giác tỉnh giả khi dung hợp Giới Châu sẽ không phát sinh phản ứng bài xích, giảm đi một số nhân tố có thể gây thất bại, tuy nhiên mỗi lần dung hợp Giới Châu đều có nhất định xác suất sẽ mất mạng nhưng đây là nghĩa vụ cũng là đặc quyền của Giác tỉnh giả, trả giá cùng thu hoạch là ngang nhau, ngươi không thể từ chối "

Hạ Bình An hít một hơi thật sâu "Khi nào ta sẽ tiến hành dung hợp "

"Đã làm đơn xin phê chuẩn, sau 72 giờ sẽ thông báo kết quả, trước tiên ta sẽ dẫn ngươi đi dạo, làm quen một chút hoàn cảnh của nơi này. . ."