Mặt trời dần dần nhô lên sau rặng núi, những tia sáng đầu tiên bắt đầu chiếu xuống nhân gian. Trong căn phòng tranh tối tranh sáng, cô gái đáng thương bị người đàn ông đặt dưới thân. Cây gậy th*t của người đàn ông vẫn chưa kịp rút ra khỏi người con gái, đang chờ sức vận động. Dường như tối qua nó vẫn chưa được ăn no, chẳng mấy chốc cứng ngắc trong thân thể cô gái. Đáng thương cô gái kia lại không biết mình bị khi dễ, rầm rì vài tiếng rồi ngủ thϊế͙p͙ đi, để mặc người đàn ông phía trêи làm càn.
Vì tối qua vận động kịch liệt, ɖâʍ dịch vẫn còn trong tiểu huyệt, dương v*t dễ dàng đâm sâu vào tận cùng chạm đến thành t.ử ƈυиɠ. Người đàn ông thở hổn hển cố hết sức khống chế lực nhưng dưới thân ấm áp bao bọc lấy hạ thân của mình, không nhịn được mà đẩy mạnh. Chiếc giường không chịu được mà kêu kọt kẹt, hòa lẫn với âm thanh bạch bạch va chạm.
Người đàn ông xoay lưng cô gái đối diện với mình, cầm lấy hông cô mà va chạm càng kịch liệt. Con quái vật không biết mệt mỏi xâm chiếm lấy huyệt động nhỏ.
Cô gái nhỏ trong mơ cũng cảm nhận được kɧօáϊ cảm, nhỏ giọng rêи rỉ khiến người đàn ông lại càng hăng say. Ánh sáng lọt qua khe cửa sổ, chiếu lên làn da trắng noãn của cô.
Người đàn ông càng say mê cúi xuống hôn lên lưng trắng, dưới thân lại không một phúc nào ngừng nghỉ mà đung đưa.
"Con gái!...ba ba bắn..."
Người đàn ông gầm gừ một tiếng, thúc mạnh một cái đem toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn vào t.ử ƈυиɠ cô gái, kéo dài gần nữa phút mới xong. Sau đó mãn nguyện rời khỏi người cô gái, nhìn tiểu huyết chảy ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ mình vừa mới phóng xuất, hạ thân không khỏi cứng rắn. Nhưng sau đó vội vàng lắc đầu, hôm nay con gái phải đi học, hắn mà tiếp tục có khi con gái giận dỗi không vui.
Đúng vậy! Người đàn ông kia chính là Cao Minh, mà cô gái bị đặt dưới thân thao chính là con gái hắn Đào Tuyết!
Trước đây họ cũng chỉ là một cặp cha con bình thường, chính là từ sau khi thổ lộ tình cảm thật sự không hề hổ thẹn mà cùng lăn lên giường làʍ ȶìиɦ suốt ngày đêm.
Cao Minh không thèm mặc quần áo, đứng dậy khỏi giường. Sau khi đắp chăn cho con gái, hắn bước ra phòng bếp chuẩn bị bữa sáng. Sau đó Cao Minh cầm một cái ống nhỏ vào phòng con gái.
Thấy Đào Tuyết vẫn ngủ ngoan, hắn sủng nịch sờ đầu cô. Sau đó không chần chừ lật chăn cô lên, banh rộng hai chân cô đối diện với mình. Hắn đem ống nhỏ nhét vào miệng huyệt, tiểu huyệt cảm nhận thấy dị vật xâm nhập hơi hút mạnh một cái. Mắt Cao Minh tối lại, con gái đúng là ɖâʍ đãng a ~
Hắn đánh nhẹ lên ʍôиɠ cô như cảnh cáo.
"Để nguyên ba ba lấy đồ"
Tối qua bị bắn mấy lần khiến bụng nhỏ con gái phình lên như bị mang thai. Sau khi ống nhỏ đã yên ổn trong tiểu huyệt, hắn nhẹ nhàng ấn bụng cô xuống. ɖâʍ dịch một đường chảy thẳng vào ống nhỏ! Cao Minh híp mắt nhìn ống nhỏ được lấp đầy, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn. Mà bụng đột nhiên hết trướng khiến Đào Tuyết sung sướиɠ rùng mình một cái.
Sau khi lấy đủ rồi, Cao Minh rút ống nhỏ ra để sang một bên. Bên trong tiểu huyệt vẫn còn chảy ra ɖâʍ dịch, hắn cảm thấy để vậy rất lãng phí. Vì vậy không suy nghĩ, cúi xuống ɭϊếʍ láp hết đống ɖâʍ dịch còn lại của hai người. Tiếng ʍút̼ "chùn chụt" vang lên trong phòng nhỏ.
Sau khi xác nhận là không còn giọt nào bị lãng phí, hắn mới yên tâm đắp chăn cho con gái rồi cầm ống nhỏ đi ra khỏi phòng.
Đào Tuyết bị đánh thức bởi một nụ hôn sâu, môi lưỡi hai người quấn lấy nhau khiến nước miếng của cô theo khóe miệng chảy ra ngoài. Thấy con gái đã tỉnh, Cao Minh rời khỏi môi, hôn lên má cô.
"Heo lười, trời sáng rồi mau dậy thôi."
Đào Tuyết tối qua bị ba ba làm thực sự không còn sức, ngúng nguẩy quay ʍôиɠ tròn về phía ba ba. Cao Minh cười nhẹ, vỗ vỗ ʍôиɠ tuyết của cô.
"Tối qua còn bảo ba ba gọi dậy sớm muốn đi học. Nhưng có vẻ thế này không được rồi, chắc ba ba phải dùng biện pháp mạnh thôi."
Sau đó hắn vạch chăn lên, cầm lấy ʍôиɠ cô hơi cọ xát với hạ thân của mình. Bởi vì cả hai người đều không mặc quần áo, hạ thân trực tiếp cọ vào nhau mang theo một phần ngứa ngáy. Cao Minh vốn chỉ muốn dọa con gái một chút, ai ngờ lại thực sự cọ ra lửa. gậy th*t mới được thỏa mãn lại phấn chấn thức tỉnh.
Đào Tuyết thấy ba ba lại có hành động lưu manh, lập tức tỉnh táo vội vàng thoát khỏi ma trưởng của người kia. Cao Minh rõ ràng chưa thỏa mãn, bất mãn nhìn cô.
"Ba ba!"
Đào Tuyết đỏ mặt, không dám nhìn xuống con quái vật kia. Ngày nghỉ phép đã hết, hôm nay Đào Tuyết phải đi học. Sau mấy ngay quấn lấy nhau đây là lần đầu tiên bọn họ tách ra, ba ba hôm qua còn ra sức chà đạp cô mấy lần. So với lần nào càng thêm mạnh mẽ, khiến sáng nay giữa hai chân cô ẩn ẩn đau, cả người còn bủn rủn. Cô thì rõ ràng thảm hại như thế, mà ba ba lại chẳng hề gì! Còn phấn chấn tinh thân như vậy... Cô e thẹn liếc qua gậy th*t giữa háng ba ba.
Cao Minh yêu chết gương mặt đỏ bừng của con gái, dương v*t phía dưới liền cứng vài phần. Đào Tuyết thấy hắn chuẩn bị hóa sói vội vàng vùng dậy, lại bị bắt được.
"Ba ba con muốn đi tắm..." Đào Tuyết đáng thương nhìn hắn. Vì tối hôm qua hai người lăn lộn đến tận đêm, đều mệt mỏi không muốn tắm rửa.
"Để ba giúp con tắm"
Đào Tuyết phát khóc lên, sao cô dám để con sói đói này tắm cho chứ! Nghĩ đến mấy ngày trước... hai người dường như không lúc nào tách rời... Sói đói thậm chí đòi tắm cho cô sau đó liền ăn sạch sạch. Giờ nhìn lại phòng tắm cô còn thấy nơi nào cũng có vết tích của bọn họ... cực xấu hổ...
"Ba ba hư..."
Nói xong cô nhân cơ hội rút chân lại, chạy nhanh ra ngoài. Cao Minh nhìn chân nhỏ của con gái biến mất sau cánh cửa, cười khổ lắc đầu. Ai từng nghĩ hắn cũng sẽ có ngày thế này cơ chứ? Hắn lắc lắc đầu rời khỏi phòng, chuẩn bị một bữa sáng thịnh soạn.
Đào Tuyết trong phòng tắm ngắm nhìn bản thân, trêи ngực, lưng, đằng trước đằng sau đều chi chít dấu hôn, u cốc giữa hai chân vì bị cắm quá lâu vẫn còn chưa kịp khép lại. Tuy tối hôm qua bị ba ba đâm không chút thương tiếc nhưng hai gò má lại hồng hào, da dẻ càng thêm trắng mịn. Rõ ràng chỉ qua mấy ngày thôi, trêи người lại càng tăng thêm mấy phần quyến rũ.
Chẳng lẽ do ba ba chăm chỉ cày cấy? Đào Tuyết đỏ mặt nghĩ.
Cô tắm rửa không lâu lắm thay quần áo đồng phục xong, ra ngoài đã thấy ba ba ngồi đợi. Ba ba mặc bộ âu phục đen, mặt mày lạnh lùng trông như cấm ɖu͙ƈ nhưng túp lều nhỏ giữa chân hoàn toàn tố cáo chủ nhân của nó.
"Háo sắc" Đào Tuyết thầm nói nhưng nghĩ đến ba ba chỉ háo sắc với riêng mình, trong lòng nổi lên một cỗ ngọt ngào.
Cô đang định kéo ghế ngồi đối diện Cao Minh nhưng hắn nhướn mày nhìn không hài lòng.
"Mấy ngày trước ba ba nói như thế nào lại quên rồi?"
Đào Tuyết không hiểu nhìn hắn, một lúc sau mới nhớ tới. Mấy ngày trước hai người gần như không rời, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm nhau đi khắp nhà. Mà ba ba thường ôm cô ngồi trêи ghế, trần trụi cọ xát khiến dương v*t thường đột nhiên chui vào tiểu huyệt không báo trước. Sau đó ba ba bên trêи sẽ đút cô ăn mà bên dưới cũng không ngừng ra vào...
"Nhưng... con sắp đi học..."
Cao Minh cười cười kéo tay cô ngồi lên đùi mình.
"Yên tâm ba ba chỉ muốn ôm con thôi, không có làm gì quá đáng"
Nghe được lời đảm bảo Đào Tuyết mới yên tâm ngồi nghiêm chỉnh trêи đùi hắn. Tuy bên dưới không ngừng cọ xát khiến cô hơi ngứa ngáy, còn lại thì không sao cả. Cả bữa ăn, Cao Minh đều cẩn thận gắp đồ ăn cho cô, tách xương cá, múc canh...
Quả không hổ danh người cha nhị thập tứ hiếu ~
Bữa sáng nhanh chóng xong, Đào Tuyết vỗ vỗ bụng nhỏ thỏa mãn. Đang định đứng lên thì bị ba ba giữ lại.
"Con còn chưa uống nó kìa"
Đào Tuyết bất giác nhìn cốc sữa trêи bàn, mặt đáng thương hề hề. Nhìn ba ba ung dung uống cốc sữa, cô cũng phải bội phục ba ba vô sỉ của mình. Nếu nó chỉ là một cốc sữa bình thường thì cô đã chẳng phải chần chừ làm gì, mà trong đó còn chứa tϊиɦ ɖϊƈh͙ của ba ba và mật dịch của cô... Ai mà có thể bình thản uống chứ!
Lúc đầu Đào Tuyết vốn không biết sữa có vấn đề, chính là ngày thứ hai thấy ba ba cẩn thấy ɖâʍ dịch từ trong người cô ra rồi đem đi pha... Cô nào dám uống. Chính là ba ba vô sỉ dùng mọi phương pháp ép cô uống hết... Ba còn nói những thứ cô đem ȶɦủ ɖâʍ như cà tím, dưa chuột xúc xích gì đó, sáng hôm sau đều được ba cố tình không rửa mà đem ra chế biến luôn.
Ba còn vô sỉ viện cớ, nói đây là kết tinh tình yêu hai người không thể lãng phí. Đào Tuyết bị miệng ngọt lừa qua một lần mới hàm hồ chấp nhận uống. Ai biết quay trở về bình thường sói đói còn muốn tiếp tục thói quen biếи ŧɦái này!
Cao Minh vốn uống hết số sữa đó rổi, nhướn mày nhìn Đào Tuyết. Cho dù cô có tỏ vẻ đáng thương nhưng hắn cũng không chịu nhường. Haiz, hắn cũng biết mình có chút biếи ŧɦái, chính là nghĩ đến đấy là mật dịch của con gái cùng hắn, hắn một chút cũng không muốn lãng phí. Trước đây chưa từng có bất cứ người phụ nữ nào khiến hắn muốn chiếm hữu như con gái mình, luôn muốn trong người cô lưu lại dấu vết của hắn.
Đào Tuyết biết ba ba không chịu bỏ qua chuyện này đành đỏ mặt cầm lên uống. Không phải cô cảm thấy kinh tởm, chỉ là thực sự quá xấu hổ. Mà nhân lúc Đào Tuyết uống sữa, Cao Minh lén đưa tay xuống dưới xoa nắn huyệt nộn. Chính là hắn phát hiện ra con gái đã ướt sẵn rồi, hắn trêu đùa một chút liền tiết mật dịch.
"A... ba ba... uống..."
Đào Tuyết hàm hồ nói mấy chữ. Cô không dám thừa nhận trong suốt bữa ăn mình đều chảy mật dịch.
"hừ! Còn ra vẻ, bên dưới của con lại sắp ướt hết tay ba rồi"
"Không có mà...á"
Cao Minh cố tình cầm lấy hạt le xoa nắn, Đào Tuyết liền lập tức xin chịu hàng rêи rỉ ɖâʍ đãng.
Hai người lại sờ soạng một chút rồi lại tách ra. Dù sao hôm nay Đào Tuyết còn muốn đi học, hai người cứ dính với nhau có khi lại lăn trêи giường luôn.
Lúc xe dừng trước cửa trường, hai người lưu luyến nhìn nhau. Đào Tuyết hơi rướn người hôn nhẹ ba ba, chính là bị hắn bắt được. Một tay giữ đầu cô, một tay cầm lấy tay cô áp lên phần cương cứng của mình. Hai người trao nhau một nụ hôn sâu rồi mới lưu luyến dừng lại.
"Ba ba và cả gậy th*t ba ba đều nhớ con lắm"
Đào Tuyết đỏ mặt, người này thật đúng là đánh chết không chừa! Tật xấu ngày càng nặng. Nhưng cô lại càng yêu dáng vẻ xấu xa bỉ ổi của ba mình.
"Con gái cũng sẽ nhớ ba... cả miệng nhỏ dưới..."
Nói xong Đào Tuyết vội giật phắt cửa xe nhảy xuống chạy trối chết về trường. Cao Minh nhìn bóng con gái xa dần, cười sủng nịch.
Đột nhiên điện thoại vang lên, nhìn đầu số khiến hắn nhíu mày.
"A lô, mọi chuyện sao rồi"
"Ông chủ yên tâm, thằng đó bị đánh một trận lên trò. Chính là giờ sếp có muốn làm gì nữa"
Cao Minh hơi vuốt cằm, đột nhiên nảy ra chủ ý.
"Hắn chẳng phải muốn cưỡng hϊế͙p͙ người khác lắm sao. Chính là cho hắn nếm chút mùi vị"
Bên kia cười sảng kɧօáϊ.
"Ha ha, ông chủ cứ yên tâm. Cúc hoa của hắn sau hôm nay cũng không còn nguyên đâu khà khà"
Mắt Cao Minh lóe lên một tia độc ác.