Những Cú Thúc Chết Người

Chương 6

Vinh phun nước bọt vào các đầu ngón tay rồi thoa thoa ngoài miệng lỗ. Các đầu ngón tay ngoáy nhè nhẹ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lỗ hậu môn. Một hành động phải có trước khi đặt nòng súng. Cái lỗ vẫn còn đỏ hồng do cuộc tấn công trước đó.

Bú nhau hả hê, ướt nhẹp, lỗ đã nở ra nhíp nhíp sẳng sàng. Vinh bật dậy, ngồi tựa lưng vào tường, ©ôи ŧɧịt̠ chỉa thẳng lên gân guốc, giơ hai tay đón lấy cơ thể người yêu.

Lâm ngồi lên giữa hai đùi Vinh, hai tay quàng ôm lấy cổ anh. Dươиɠ ѵậŧ Lâm chĩa thẳng vào bụng Vinh, còn dươиɠ ѵậŧ Vinh thì nằm ngay khe đít của Lâm, chĩa cái đầu khất bóng nhỡn đỏ bầm, nở to như cái nấm ra sau khe đít.

Mặt đối mặt nhìn nhau trong yêu thương, môi chụp lấy môi, lưỡi lại quấn lấy lưỡi. Nước bọt từ miệng Vinh tuông vào miệng người yêu, rồi xuống cổ, khiến Lâm phải nuốt ừng ực.

Vinh miết lấy cổ, rồi gáy, rồi tai, rồi xuống ngực của Lâm. Mùi da thịt thơm vào sâu tận mũi.

Mùi da thịt yêu nhau khiến người ta phải ngây ngất, và cũng khiến người ta phải nhớ nhau da diết nếu mỗi khi đêm về mà không được gần gũi nhau.

Tay Vinh mò xuống sục ©ôи ŧɧịt̠ Lâm, bóp nhẹ lấy bìu, rồi lần ra sau mò tới lỗ. Cái lỗ nở ra, nhum nhúm co thắc. Các đầu ngón tay chạm vào miệng lỗ xoa xoa, khiến người chạm và lẫn người được xoa đều phải rùng mình nhè nhẹ.

Vinh đưa tay lên, nhổ nước bọt vào thật nhiều, rồi thoa ngay vào lỗ. Đầu ©ôи ŧɧịt̠ rà ngay miệng lỗ mà cạ. Lâm nhắm mắt đê mê.

Đôi mông nhổm lên ngay đầu ©ôи ŧɧịt̠ đang chỉa thẳng, rồi từ từ hạ xuống. Đầu ©ôи ŧɧịt̠ chậm chạp, cố chui vào miệng lỗ đang nhíp nhíp co lại.

———————-

Sự co thắt đã trở nên yếu ớt bởi những đợt tấn công của các ngón tay. Miệng lỗ hậu môn làm thế nào đủ sức, để chống lại sự công phá của cái khối thịt có hình đầu đạn ấy.

Cổ và bờ vai người tình được Lâm ôm xiết lấy. Từ phía dưới, ©ôи ŧɧịt̠ đã cấm sâu vào gần nữa bên trong. Vinh đưa đôi bàn tay, bóp chặt vào đôi mông của Lâm đẩy xuống. Côи ŧɧịt̠ chui vào trọn vẹn, lút cán. Môi khóa lấy môi để không một tiếng la có thể bật ra trong đêm vắng, có chăng chỉ là những âm thanh gậm gựt trong cổ, làm rung những mạch máu nơi thanh quản bởi sự kiềm hãm không mong muốn.

Đôi chân giữ thế trụ cho đôi mông chuyển động, Lâm nhấp nhô lên xuống. Hai bàn tay Vinh giữ lấy đôi bờ mông người tình mà giày xéo và nâng lên hạ xuống theo từng cú hẩy ©ôи ŧɧịt̠ từ bên dưới lên.

Tiếng đập giữa đôi mông đang dập xuống đυ.ng phải bờ mu mươn mướt lông đang hẩy lên, tạo nên những tiếng phầm phập.

Đạn tiên phong đã nả loạt đầu. Giờ là đạn dự phòng nên muốn nả không phải là dễ. Bây giờ là thời gian và hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ.

Âm ỉ từng đợt cực khoái, dâng lên rồi hạ xuống mà đạn thì vẫn cứ nằm yên.

Hai thân thể cứ phằng phặc, nhấp nhô, bóng nhỡn mồ hôi, ngất ngây trong từng cử động lên xuống. Đến lúc này, đôi chân của Lâm không thể trụ nổi cho đôi mông được nữa, đã bắt đầu biết mõi. Lâm buông người ra, ngã hẳn về sau, hai tay chống lấy nệm giường, chân quàng lấy hong của Vinh giữ thế. Vinh cũng không khác, cũng ngã người ra sau, hai tay cũng chống xuống nệm giường, mông từ dưới hẩy lên, nắc ©ôи ŧɧịt̠ vào lỗ phành phạch.

Từ tư thế này, Vinh thấy rõ ©ôи ŧɧịt̠ mình thụt vào chạy ra trong lỗ hậu môn của người tình như một cái bít tông nhồi cọc.

Bít tông bóng nhờn nước dịch, thụt không thương tiếc thành thịt mềm mại, nóng hỏi bên trong.

Thỉnh thoảng Vinh rút hết ©ôи ŧɧịt̠ ra, đầu ©ôи ŧɧịt̠ vừa rời miệng lỗ là lại thụt mạnh vào sâu đến tận gốc. Cứ mỗi lần chơi như thế, cả tấm lưng của Lâm gần như bị đổ hết xuống giường trước sức nắc mạnh bạo của người thương. Nếu Vinh làm mấy phát liện tục không dừng là mặt Lâm gần như dại đi, đờ ra trong những cảm giác thốn sướиɠ lẫn lộn.

Mắt Vinh hết nhìn người yêu đang sướиɠ, lại nhìn thân ©ôи ŧɧịt̠ đang chuyển động ra vào trong cái lỗ. Vinh đưa tay quệt lấy nước bọt, thoa vào thân ©ôи ŧɧịt̠ đang thụt ra thụt vào theo từng cú nắc. Chất nhờn càng nhiều, thì Lâm sẽ càng ít đau và tăng cảm giác sướиɠ.

Nhè nhẹ, Vinh hạ mông xuống kéo ©ôи ŧɧịt̠ ra gần hết. Côи ŧɧịt̠ chạy ra chưa hết đầu khất là nẩy mông lên thật mạnh.

– Hứ…

Lâm tê từ ngoài miệng lỗ cho đến tận bên trong.

Điệu nghệ từng cú nắc, khi thì thụt ©ôи ŧɧịt̠ thiệt nhẹ để Lâm tận hưởng cái kɧoáı ©ảʍ từ từ. Khi thì nín thở để thụt ©ôи ŧɧịt̠ thật nhanh, khiến Lâm đê mê không mở mắt. Rồi lúc thì canh thế mà làm những cú nắc như trời gián khiến Lâm ngã gục.

Cái sướиɠ đã quá ngập tràn, tê cả đầu ©ôи ŧɧịt̠, không thể giữ đạn lâu hơn được nữa, phải cùng nhau lêи đỉиɦ. Vinh dùng một tay sục ©ôи ŧɧịt̠ cho Lâm, tay còn lại vẫn giữ thế chống, vừa nắc vừa sục. Khi tinh khí sắp sửa bắn thì Vinh dừng lại không nắc nữa, vẫn để yên ©ôи ŧɧịt̠ trong lỗ hậu môn. Vinh làm như thế thì Lâm vẫn có được cảm giác sướиɠ, do tuyến tiền liệt vẫn bị đầu ©ôи ŧɧịt̠ chèn và kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Lỗ hậu môn thì đang bị ©ôи ŧɧịt̠ của người tình cấm sâu bên trong, còn cu thì đang bị sục tới tấp. Lâm hả miệng để thở. Còn gì hơn được nữa trong khoái lạc ái ân.

– Em …sắp… ra… rồ.i….

Nghe Lâm rên lên báo hiệu, Vinh lập tức nắc ©ôи ŧɧịt̠ vào lỗ không ngừng. Mông từ dưới dội lên phặc phặc, còn thân ©ôи ŧɧịt̠ thì trượt hết lốc nơi miệng lỗ.

– Á..á..! ! !

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ ©ôи ŧɧịt̠ Lâm vọt ra, bắn lên đến tận cổ, rồi yếu dần, kéo thành những vệt dài đùng đυ.c loang trên bụng và rớt cả xuống nệm giường.

Trong khi đó, giữa hai bẹn chân banh ra của Vinh bên dưới và cái mông của Lâm bên trên, là hình ảnh cái thân ©ôи ŧɧịt̠ nhô ra theo đám lôиɠ ʍυ, còn đầu ©ôи ŧɧịt̠ thì vẫn ngập trong lỗ, giật giật từng đợt. Vinh đang bắn tinh vào bên trong hậu môn của người tình….

Trọn vẹn sự sung sướиɠ của ái ân, xá© ŧᏂịŧ lẫn tâm hồn. Vinh nhoài người lên, ôm lấy người yêu trong đôi cánh tay dâng đầy hạnh phúc.

Tìиɧ ɖu͙© làm cho hai người yêu nhau hơn, hiểu nhau hơn.

Dưới mông Lâm, nơi khe đít, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra trăng trắng, nhọp nhẹp, loang loáng ra hai bên mép…

Một giấc ngủ thật ngon và bình yên len sâu đến tận tâm hồn. Hai con người, một tình yêu chóm nở.

Tình yêu đầu đời của một người, nhưng lại là con số không thể nhớ để mà có thể đếm được của một người. Nhưng khi tình yêu đến thì tất cả dường như vẹn nguyên như chưa bao giờ có gì trước đó.

Lâm yêu lấy một con người, yêu thể xác lẫn tâm hồn, mà không cần biết anh là ai, và đã làm gì. Chỉ biết bây giờ, anh nằm đây trong vòng tay của Lâm, hơi thở và nhịp đập trái tim kia không biết có mãi thuộc về nhau.

Ánh sáng mặt trời len nhẹ vào căn phòng qua những tấm màng treo cửa.

Lâm trở nhẹ người, giác quan tìm ẩn khi ngủ báo cho biết có hai vật thể kỳ lạ đang cố trực chỉ chiếu vào mặt. Đôi mắt còn mê ngủ, theo phản xạ mở ra tức khắc, chạm ngay ánh nhìn đầy tình của Vinh. Đôi mắt anh đang ngắm nhìn, đã từ khi nào Lâm không hề hay biết.

Lâm đưa bàn tay đặt lên má Vinh.

– Anh đã ngắm em từ khi nào vậy? Ngắm em say ke, hay muốn ngắm em chảy nước vảy khi ngủ hả ông kẹ của em?.

Vinh thò tay qua ngắt má người yêu.

– Ui da ! Anh định ngắt lấy thịt em ăn điểm tâm đó hả? Đau quá…..hu hu hu. Môi Lâm tru giả khóc.

– Nín đi bé, anh cắn đứt môi bé bây giờ. Người gì mà nhìn…..thấy ghét.

– Ghét sao có người lén ngắm khi người ta còn đang ngủ? Ghét sao còn ôm người ta?. Buông ra! Về đây, ở lại chi cho gười ta ghét thêm.

– Dám hả!

Ngay tức khắc lại có người bị đè và có người cố vùng vẫy để thoát.

Cọc..cọc…cọc…

– Chết ! Anh hai gõ cửa. Sao ảnh vẫn chưa đi ra nhà hàng vậy ta?

Lâm lặng yên, đưa mắt nhìn ra cửa theo Vinh. Rồi cả hai quay lại nhìn nhau.

Vinh buông khỏi Lâm, chậm chạp từng bước đến cửa.

Cọc!. Tiếng chốt được mở. Ngay khi Vinh vừa kéo cửa ra thì một cái đầu nhuộm vàng ló vào nhìn. Ánh mắt chiếu ngay giường, mà Lâm thì đang nằm một đống đó không biến đi đâu được.