Chương 51: Hứa với Tiểu Vũ biến nàng thành nữ nhân vào năm 11 tuổi
Sau khi dùng bữa với cúc hoa của muội muội xong. Tiểu Vũ bây giờ cũng ngoan hơn rất nhiều. Trước đây nàng bề ngoài nhìn như dễ thương, yếu đuối như thế thôi nhưng thật ra rất hung dữ và đáng sợ.
Nhìn xem mấy nam sinh không biết tốt xấu đến trêu chọc nàng, kết quả đâu? Lại bị nàng đánh cho khóc đến kêu mụ mụ. Qua mấy lần như vậy, mỗi lần gặp Tiểu Vũ là họ chỉ dám đi đường vòng, các nam sinh của Nặc Đinh học viện cũng xác định: "Tiểu Vũ nữ hài nay quả là một bông hồng có gai"
Bình thường đánh không lại Tô Hỏa có chút khó chịu. Vậy nên Tiểu Vũ thầm nghĩ: "Ta đánh không lại ca ca thì có thể đến bắt nạt người khác mà."
Nhưng sau đó Tiểu Vũ lại sầu vì mình và mọi người quá chênh lệch?
"Quá yếu, ta chỉ vừa mới khởi động xong tay chân thì đã kết thúc rồi." Tiểu Vũ thất vọng lắc đầu.
Cứ thế, thê thảm nhất trong số nam sinh có vẻ là Đường Tam. Ai bảo ngoại trừ Tô Hỏa và Tiểu Vũ ra, Đường Tam chính là người lợi hại nhất học viện.
Mới đầu, Tiểu Vũ tìm Đường Tam để đánh nhau, Tô Hỏa sợ. Hắn không sợ Tiểu Vũ và Đường Tam nảy sinh tình cảm ngoài ý muốn. Hắn sợ Đường Hạo, cha của Đường Tam, một Phong Hào Đấu La. Khi Tiểu Vũ tìm đến Đường Tam gây chuyện sẽ bị Đường Hạo chú ý và phát hiện ra nàng là Hồn Thú sau đó vì trả thù cho con trai, cũng tiện thể bắt lại Tiểu Vũ chuẩn bị trước Hồn Hoàn cho Đường Tam.
Nhưng sau đó, vì sự thần kì của tϊиɧ ɖϊ©h͙ Tô Hỏa, khi Tiểu Vũ ăn xong. Từ mơ hồ đến nàng có thể triệt để che giấu bản thân là hồn thú. Vì sao Tô Hỏa biết ư? Đơn giản vì hắn dùng kĩ năng {Nhìn Xuyên Thấu} quan sát cơ thể của Tiểu Vũ và nhận ra sự khác biệt giữa nàng và người bình thường. Kĩ năng của hệ thống cũng không hề tầm thường chút nào. Dùng "Tử cực ma đồng" của Đường Tam để so sánh kĩ năng của hắn cũng giống như việc so sánh giá trị của một cục đá cùng một cục vàng cùng thể tích. Có thể cục đá sau khi được điêu khắc sẽ có giá trị cao hơn? Vậy nếu cục vàng cũng được điêu khắc như tương tự thì sao?
Quá tuyệt vời, lại thêm một lỗi game, ngoài việc nhìn cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của phụ nữ ra, hắn còn có thể lợi dụng kĩ năng nàng để nhìn xem Hồn Thú nào sẽ có Hồn Cốt. Đúng thật là làm giàu không khó, tiếc là vì hắn còn rất yếu và không có thời gian nên không tìm được. Nhưng nếu như hắn thật sự phát hiện một Hồn Thú có hồn cốt, hắn cũng không dám gϊếŧ nó lấy hồn cốt. Dù sao "Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội", nếu có người phát hiện hắn sở hữu hồn cốt, kết cục của hắn là chết chắc. Ai bảo hắn quá yếu mà lại có thứ nhiều người thèm khát như thế đâu.
Sau đó thì tốt rồi. Mỗi lần Tiểu Vũ bị Tô Hỏa chọc giận, nàng lại tìm Đường Tam để "Luận bàn". Mấy nam nhân xung quanh mặc dù vẫn đồng cảm cho Đường Tam vì bị Tiểu Vũ xem như là bao cát để hả giận. Nhưng nhiều hơn hết là cười cợt, coi thường Đường Tam. Dù sao cũng có vài người bị Tiểu Vũ đánh đến thê thảm. Bây giờ thì hay rồi, có cái Đường Tam này, sỉ nhục hắn ít nhất cũng có thể cho bọn hắn tìm lại một chút tự tôn của mình.
Bây giờ Tô Hỏa ngồi trên ghế, nhìn xuống dưới ba nữ nhân xinh đẹp đang ra sức dùng lưỡi của mình liếʍ côn ŧᏂịŧ cho hắn. Trong đó, ở giữa là Tiểu Vũ, tham lam nhất. Nàng ngậm hết côn ŧᏂịŧ của hắn vào trong miệng. Đáng thương hai nữ hầu, hai nàng chỉ có thể chia nhau ra ngậm lấy hòn bi giúp cho chủ nhân thêm sảng khoái hơn.
Tô Hỏa mỉm cười mãn nguyện, sủng hạnh vuốt ve lấy đầu của Tiểu Vũ rồi ban cho nàng sửa chua của hắn.
"Bây giờ chúng ta hãy tiếp tục ở bên trong phòng ngủ." Nói xong Tô Hỏa bế Tiểu Vũ đi vào trong phòng. Hai người hầu cũng lẻo đẽo đi theo sau hắn.
Trước tiên Tô Hỏa thao cúc hoa của Tiểu Vũ một đợt, sau đó mới để cho hai người hầu thay nhau cưỡi lên hắn.
Một bên Tiểu Vũ vừa quan sát Tô Hỏa và hai người hầu làm chuyện này, một tay đưa xuống tiểu huyệt tự thủ da^ʍ. Đợi sau khi Tô Hỏa và hai người hầu làm xong. Tiểu Vũ đến ngồi trêu người Tô Hỏa. Tiểu huyệt của nàng trượt ở trên côn ŧᏂịŧ. Nàng chuyện động eo của mình, cọ xát côn ŧᏂịŧ và tiểu huyệt ở giữa.
Tiểu Vũ nhìn về phía Tô Hỏa, nũng nịu nói: "Ca ca người có thể thao tiểu huyệt của muội được không. Muội muốn chính thức làm nữ nhân của huynh mà không phải chỉ là muội muội."
Tô Hỏa sửng sốt không nghĩ ra Tiểu Vũ lại nói ra những lời này. Hắn nhìn về phía Tiểu Vũ, bây giờ địa vị của nàng trong lòng hắn cũng đang từ từ tăng lên. Tô Hỏa sủng hạnh, ngồi dậy ôm nàng vào trong lòng, sau đó bắt đầu hôi nhau. Khi hai người tách nhau ra, Tô Hỏa ôm Tiểu Vũ vào trong lòng rồi nói: "Xin lỗi Tiểu Vũ, bây giờ ca ca không thể thao tiểu huyệt của muội được. Cơ thể của muội còn nhỏ, nếu ta làm như vậy sẽ tổn hại đến muội. Nhưng muội yêu tâm, trong lòng ta, dù thế nào muội mãi mãi là nữ nhân của ta. Muội phải tin ta. Muội có thể chờ được không?"
"Ừm muội tin huynh, nhưng đến lúc nào ca ca mới có thể thao tiểu huyệt muội. Muội có thể là sẽ không chờ được lâu. Muội muốn nó, muốn côn ŧᏂịŧ của ca ca cắm vào trong tiểu huyệt. Muốn được làm cho ca ca thấy sướиɠ."
"Tiểu Vũ, ca biết muội tốt với ca ca nhất. Vậy đi, khi muội tròn 11 tuổi ca ca sẽ thao muội, lúc đó ta sẽ dành thời gian cho muội tận hưởng côn ŧᏂịŧ một ngày."
"Chán ghét ca ca, tiểu huyệt của muội mới không chịu nổi thời gian huynh thao lâu như vậy đâu. Đồ cầm thú ca ca."
"Ha ha, đúng vậy, ta là cầm thú thì sao nào? Nếu không phải cầm thú ca có thể thoải mái nhờ muội muội thổi kèn cho ta sao. Nếu mỗi ngày đều được thao muội, vậy thì ca ca sẽ vui vẻ làm một tên cầm thú... Nào, chổng mông lên đây, đêm nay tên cầm thú này sẽ bắn thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào cúc hoa của muội." Tô Hỏa vỗ lên mông của Tiểu Vũ thúc giục nàng nhanh chóng.
"Hừ." Tiểu Vũ giả vờ bất mãn một tiếng rồi chổng mông lên chờ đợi côn ŧᏂịŧ của hắn đút vào.
Đến đó, Tô Hỏa dành thời gian cho Tiểu Vũ rất lâu. Hắn ra rất nhiều, khiến cho cúc hoa của Tiểu Vũ căng đầy mà trào ra. Tô Hỏa cứ như thế thô bạo mà thao nàng. Cũng không biết Tiểu Vũ ngất lên ngất xuống đã mấy lần rồi. Tô Hỏa chỉ biết là rất nhiều, và thao nàng rất lâu. Sau đó hắn có chút xót xa cho nàng mà giữ nguyên côn ŧᏂịŧ ở trong như vậy, ôm nàng cùng ngủ.