Đến Đấu La Đại Lục Ta Có Chinh Phục Hệ Thống (H)

Chương 41: Cởi ra áo ngủ của Tiểu Vũ, mở khóa phần ngực

Chương 41: Cởi ra áo ngủ của Tiểu Vũ, mở khóa phần ngực

Trời bắt đầu tối.

"Tiểu Vũ à, mặc dù hôm nay nàng không hoàn thành nhiệm vụ nhưng không sao. Dù sao đây cũng là lần đầu ta bắt nàng việc nặng nhọc, sau này cố gắng hơn là được rồi. Ta hôm nay rất vui vẻ nên ta có mua cho nàng rất nhiều món ngon để thưởng thức. Có vui vẻ không nào?" Tô Hỏa vuốt ve mái tóc của Tiểu Vũ ôm nàng vào trong lòng khi nàng đang ngồi trên đùi hắn.

"Vui vẻ." Tiểu Vũ nghĩ lại cảm giác nhổ cỏ lúc chiều, trời vừa nắng lại vừa nóng. Da của nàng bây giờ có chút sẫm màu. Mà Tô Hỏa lại tốt rồi, miệng hắn cười tươi như vậy, luôn miệng nói tâm trạng của mình đang vui vẻ. Thật sự hắn nghĩ không nói thì không ai biết sao?

"Vậy thì tốt rồi. Chúng ta cùng ăn cơm thôi." Tô Hỏa thả Tiểu Vũ ra, bắt đầu dùng bữa.

"Tiểu Vũ ta gắp cho nàng một miếng thịt, không cần khách sáo." Tô Hỏa hiền hòa gắp cho Tiểu Vũ một miếng thịt hồn thú lớn.

"Đây nữa, Hương Lan tỷ, Thanh Thanh tỷ, ta cũng đến gắp thức ăn cho hai tỷ."

"Chủ nhân ngài cũng ăn nhiều vào, ăn nhanh chóng lớn." Kim Hương Lan và Khương Thanh Thanh bắt chước gắp cho Tô Hỏa thức ăn.

Một bên, Tiểu Vũ nhìn ba người ánh mắt đưa tình. Tâm trạng vốn không tốt giờ đã tục xuống âm điểm. Giờ ăn thức ăn cũng không có vị gì, cái nào cũng giống như cái nào. Chưa ăn no, Tiểu Vũ đã bỏ vào trong phòng ngủ của mình.

.....

Ngồi trong phòng khách, Tô Hỏa gọi Kim Hương Lan đến quỳ xuống hút côn ŧᏂịŧ cho hắn. Đang cao trào thì bỗng nhiên có tiếng nói vang lên làm hắn không nín được mà xuất ra.

"Lão đại, hai người đang làm gì vậy?" Tiểu Vũ nghi ngờ nhìn tư thế của hai người.

Gật mình, Tô Hỏa cũng không hoảng, trong tình huống này trước đây hắn đã từ nghĩ qua, sớm đã chuẩn bị đáp án. Làm bộ mặt điềm tĩnh, Tô Hỏa nói: "Không có chuyện gì, chỉ là lúc nãy ta vô tình đổ nước lên quần, bây giờ Hương Lan tỷ đang giúp ta lau khô."

Kim Hương Lan đứng dậy che miệng, quần áo của nàng có chút lộn xộn, có chút xấu hổ lên tiếng để kiếm cớ chạy đi: "Chủ nhân nô tì đã lau khô cho người rồi. Nếu không có chuyện gì thì nô tì cần phải tiếp tục dọn dẹp."

"Được rồi, đi đi. Tỷ không nên cố gắng quá sức."

"Nô tì đã hiểu." Nói xong, Kim Hương Lan nuốt một tiếng "ực", nốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trong miệng.

Chất lỏng màu trắng chảy ra khỏi miệng của Kim Hương Lan đã sớm bán đứng nàng. Tiểu Vũ thấy thế đã biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì nhưng cũng không vạch trần.

"Là như vậy sao.... Ừm ta đang khát, muốn uống miếng nước ấm rồi đi ngủ."

"Tiểu Vũ để ta rót cho nàng.... Hôm nay nàng cũng mệt mỏi rồi. Như vậy ta sẽ phá lệ hạ thấp bản thân mình xuống mà mát xa cho nàng, xem như đó là phần thưởng ta thưởng cho sự cố gắng dành cho nàng." Đợi Tiểu Vũ uống nước xong, Tô Hỏa nắm tay nàng cùng đi về phòng.

Tô Hỏa bắt đầu sử dụng kĩ năng mát sa kí©ɧ ɖụ© của bản thân. Trước tiên là nhào nặn cặp mông nhỏ của nàng để nàng nứиɠ lên trước. Sau khi nhâm nhi đủ, Tô Hỏa mới ngồi lên mông Tiểu Vũ mà thưởng thức lưng trần của nàng.

"Tiểu Vũ quay người lại nào. Ta sẽ mát xa bụng cho nàng." Tô Hỏa từ từ lật người của Tiểu Vũ lại.

Tiểu Vũ lý trí mê man, cơ thể bị Tô Hỏa dẫn dắt mà làm theo. Nàng bây giờ mặt đã đỏ như quả táo. Hơi thở dồn dập, tim đập loạn nhịp. Vội dùng tay che mắt lại. Nàng không biết khi nàng làm như vậy, cơ thể thể trần trụi của nàng bị Tô Hỏa không kiêng kị mà nhìn chằm chằm.

Bây giờ áo của Tiểu Vũ đã bị kéo lên đến tận ngực mà lúc ngủ nàng lại không mặc áσ ɭóŧ. Nên khi Tiểu Vũ quay người lại Tô Hỏa đã thấy bộ ngực tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của nàng. Nhìn thấy tiểu nụ hoa, cái kia hai hạt màu hồng tiểu anh đào xinh xắn.

Tô Hỏa đè nén dụng vọng muốn cắn nó lại. Tạm thời hắn chỉ vυ't ve bụng nhỏ nhàng. Sau đó từ tiến lên trên, trườn tay lên thật nhanh, chạm phải tiểu nụ hoa rồi nhanh tay rút ta về mà thành thật mát xa bụng. Sau vài lần như vậy, Tô Hỏa đã thành công bóp được ngực của Tiểu Vũ.

Thấy Tiểu Vũ không kháng cự, Tô Hỏa thở ra một hơi, sau đó tiếp tục nhấn nháp bộ ngực tiểu chery của nàng. Bây giờ đã Tiểu Vũ đã mở khóa với ngực của mình cho hắn, Tô Hỏa dự tính sẽ chơi lâu hơn một chút để sau này thoải mái bóp mà không sợ Tiểu Vũ kháng cự. Nhìn đầu ti đã cứng lên của Tiểu Vũ, Tô Hỏa bọc phát thú tính, chơi với nút vυ'. Kẹo mạnh nút vυ', xoan, kéo lên làm Tiểu Vũ phải kêu rên to hơn .... Thỉnh thoảng Tô Hỏa đưa tay lên miệng nếu mùi vị chớn nở của Tiểu Vũ, rồi xoa dịu cho đầu ti.

"Tiểu Vũ, nàng mặc quần áo như thế này không tốt lắm. Ta sẽ cởϊ áσ giúp nàng để thêm thuận tiện." Nói rồi, Tô Hỏa cũng không đợi Tiểu Vũ trả lời mà bắt đầu hành động.

Tiểu Vũ mê man nhưng khi nghe Tô Hỏa nói, lập tức muốn khác cự nhưng mà cơ thể đã không còn khí lực gì nữa. Nàng đã để hắn thấy cơ thể của mình lâu như vậy rồi, cởϊ áσ hay không cũng giống nhau.

Cởi xong áo ngủ của Tiểu Vũ xong, Tô Hỏa liền hưng phấn. Nhìn vẻ vặt xấu hổ của nàng Tô Hỏa có chút xúc động. Giữ tay của Tiểu Vũ lại không cho nàng che mặt. Nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Tiểu Vũ làm cho nàng xấu hổ đến mức nhắm mắt lại quay đầu đi chỗ khác.

Tô Hỏa mừng thầm, thành công rồi, Tiểu Vũ không kháng cự nữa. Tô Hỏa vui mừng bắt đầu bóp ngực của Tiểu Vũ lâu hơn, nắn đầu ti càng mạnh hơn.....

Sau khi đã thỏa mãn về thành quả hôm nay, Tô Hỏa dừng tay. Bây giờ người của Tiểu Vũ chỉ còn mỗi qυầи ɭóŧ là nguyên nữa. Nếu muốn cởi nó ra thì phải đợi hôm khác. Nhưng bây giờ Tô Hỏa sẽ trước tiên làm cho Tiểu Vũ thích ứng trước đã, sau này hành động sẽ dễ dàng hơn.

Tô Hỏa nhìn xuống chân Tiểu Vũ, bắt đầu vuốt ve, lướt nhẹ qua làn da. Làm cho Tiểu Vũ cơ thể có từng trận run rẩy. Tô Hỏa thầm nghĩ: "Đã mẫn cảm như vậy, nếu bây giờ ta muốn, cũng có thể cởi nó đi. Mà thôi đợi hôm khác vậy. Mấy ngày nay ta phải thưởng thức đầṳ ѵú của nàng trước, như thế sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn."

"Cặp đùi của ta hôm nay thật là mượt và mềm mại à. Tiểu Vũ nàng chăm sóc cho nó cho ta thật tốt mà. Ta sờ mãi mà không thấy chán."

Tay Tô Hỏa càng ngày càng tiến gần qυầи ɭóŧ, sau đó dừng lại mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ xung quanh vùиɠ ҡíи. Cơ thể của Tiểu Vũ bị hắn chơi đùa thỉnh thoảng lại cong lên, vặn vẹo như xà. Miệng nàng không ngừng rêи ɾỉ, mồ hôi đã chảy ra rất nhiều.

Tô Hỏa thấy Tiểu Vũ đang cao trào, tay mạnh dạn mà chạm lấy tiểu huyệt, ấn ấn nhẹ vào trong.

Vài giây sau cơ thể của Tiểu Vũ cong lên, nàng không thể nhịn, một lần nữa một luồng dâʍ ŧᏂủy̠ bắn ra, Tiểu Vũ rên ra thật thỏa mãn: "Aaa~"

Sau đó Tiểu Vũ ngã xuống mà bắt đầu tận hưởng từng trận kɧoáı ©ảʍ còn sót lại.

"Tiểu Vũ, nếu nàng bây giờ mệt như vậy thì cứ nghĩ trước đi, ta sẽ ra ngoài cho nàng nghỉ ngơi." Tô Hỏa nhân cơ hội Tiểu Vũ đang mất thần trí, vội vàng vuốt trán nàng lên hôn một cái rồi bỏ đi.

Tiểu Vũ nằm ở trên giường xấu hổ, bây giờ thần trí của nàng đã quay về. Tiểu Vũ ôm một cái gối thật mạnh úp vào mặt mình. Tâm trạng cũng đã vui lên.

Tâm trí của Tiểu Vũ bây giờ đã được khai sáng. Mặc dù Tô Hỏa đã làn chuyện đó với hai người hầu gái. Nhưng mà Kim Hương Lan tỷ và Khương Thanh Thanh tỷ đều là những người tốt, nên nàng sẽ mắt nhắm mắt mở mà cho hắn làm bậy. Nàng sẽ mở ra cho Tô Hỏa một cánh của đến trái tim mình nếu hắn muốn đi vào.

Tiểu Vũ miệng cười tươi, mê man suy nghĩ rất lâu về tương lai hạnh phúc của mình với Tô Hỏa, sau đó mệt quá ngủ thϊếp đi. Trong giấc mơ Tô Hỏa hắn ta luôn biết cách làn cho nàng vui vẻ. Tiểu Vũ chơi với hắn rất vui, thỉnh thoảng nàng sẽ giả vừa buồn bã để để cho hắn đến tìm cách dỗ dành nàng.....