Chương 30: Thu phục tình nô
Hôm nay Tô Hỏa hẹn ba nàng Thẩm Giai Nhi, Bích Đào, Lâm Hạnh Hà phải có mặt. Việc ba nành tìm lý do đến cũng dễ, để ba nàng nhận Trương Dung làm tỷ tỷ, lập hội chị em. Như vậy sau này ba nàng thường xuyên đến nhà hắn cũng không khiến cho người khác nghi ngờ.
Vì quan hệ của Tô Hỏa và ba nàng cũng đã làm đến mức kia. Nên hôm nay hắn muốn tìm ba nàng đến để thực hiện bước tiếp theo, đó là huấn luyện các nàng trở thành tình nô vì hắn mà phục vụ.
Tô Hỏa vừa ăn cơn xong thì Lâm Hạnh Hà đã đến. Cũng tốt, trước tiên dùng đỡ tráng miệng.
Thấy Tô Hỏa nằm xuống ghế sôpha, Lâm Hạnh Hà hiểu ý rồi thoát li quần áo phía ngoài tiến đến mát xa cho hắn. Khi mát xa đến phía dưới, trong quần Tô Hỏa côn ŧᏂịŧ cương lên, nàng nhẹ nhàng cởi ra vuốt ve cho nó. Sau đó bắt đầu liếʍ trụ, rồi ra sức mà ngậm. Tinh dịch của Tô Hỏa rất ngon, giống như có ma lực vậy, càng mυ'ŧ càng thấy thích.
Tô Hỏa vỗ nhẹ vào đầu Lâm Hạnh Hà chỉ xuống côn ŧᏂịŧ, ra hiệu cho nàng.
Lâm Hạnh Hà hiểu, ngoan ngoãn mà đứng dậy, cởϊ qυầи lót ra. Tiểu huyệt nhắm ngay côn ŧᏂịŧ từ từ hạ xuống.
Côn ŧᏂịŧ vừa tiến vào liền cảm nhận được ướŧ áŧ, bị hút mạnh vào sâu bên trong: "Tiểu dâʍ đãиɠ xem ra ngươi đúng là không chờ đợi được mà. Sớm như vậy đã tìm đến, hôm qua ta thao ngươi chưa đủ sao?"
Lâm Hạnh Hà cưỡi lên Tô Hỏa ra sức mà nhấp mông, côn ŧᏂịŧ của Tô Hỏa mặc dù vẫn còn nhỏ nhưng khi được cắm vào thì lại rất sướиɠ. Nguyên bản phu quân của nàng mất cách đây hai năm. Hai năm không được thỏa mãn nàng phải chịu được rất khổ sở, mỗi tối cũng chỉ dùng tay để giải phóng bản thân mà thôi.
Kể từ lầm đầu nàng và Tô Hỏa làʍ t̠ìиɦ với nhau, Lâm Hạnh Hà cũng giống như hạn hán gặp phải mưa rao vậy. Thỏa mãn, say mê, chìm đắm vào trong du͙© vọиɠ. Trong đầu của nàng dần dần chỉ có hình ảnh côn ŧᏂịŧ Tô Hỏa.
"Không đủ.... Không bao giờ đủ ư ư.... Nô tì muốn côn ŧᏂịŧ của chủ nhân... muốn mãi mãi được đút vào bên trong."
"Đúng là đồ lẳиɠ ɭơ. Ta nói một quý phụ phu nhân mất chồng như ngươi tạo sao lại đến Thiên Y Các mua nhiều đồ gợϊ ɖụ© như vậy. Là muốn đi dụ dỗ nam nhân khác sao? Thèm muốn côn ŧᏂịŧ cắm vào sao?" nhìn cặρ √υ' to lên xuống, Tô Hỏa không nhịn được mà nắm lấy.
"Không phải.... Aa aa... Tuyệt đối không có chuyện đó.... Ngoài phu quân của nô tì ra t-h-ì .... c-h-ủ nhân là người duy nhất làm chuyện đó với nô tì.... Nô tì chỉ muốn côn ŧᏂịŧ của mỗi chủ nhân thôi.... Aaa~". Lâm Hạnh Hà do được cưỡi lên người Tô Hỏa sướиɠ quá nên đã ra, thỏa mãn ngã lên người Tô Hỏa, ra sức hít thở.
Tô Hỏa vuốt ve lưng của Lâm Hạnh Hà, rồi rút côn ŧᏂịŧ, đi ra phía sau: "Biết như vậy thì tốt. Giờ hãy dùng võ hồn chiếm hữu đi."
Đúng vậy, Lâm Hạnh Hà sở hữu Võ Hồn Hỏa Ngưu. Có lẽ vì vậy mà nhìn nàng rất nóng bỏng và sở hữu cặρ √υ' to như vậy. Tô Hỏa nhìn đến Lâm Hạnh Hà sau khi biến hình không khỏi thừa nhận: "Thật đúng là con bò sữa mà."
Tô Hỏa vuốt ve cái đuôi nhỏ vừa xuất hiện hiện phía sau. Lại nhìn về phía cặp mông thịt to tròn trắng tuyết. Loại phụ nữ này khi thao từ phía sau sẽ cho hắn một cảm giác thành tựu. Tô Hỏa liền vỗ vỗ mông kiểm tra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra từ trong tiểu huyệt. «Thật mẫn cảm mà.»
Nắm lấy đuôi, côn ŧᏂịŧ của Tô Hỏa từ từ tiến vào trong cúc hoa bắt đầu thao: "Là lần đầu được chơi tiểu huyệt sao? Thấy sướиɠ chứ đồ dâʍ đãиɠ."
*Phạch* *Phạch* *Phạc*
Những âm thanh dâʍ đãиɠ vang lên. Không kịp lấy lại tình thần Lâm Hạnh Hà cũng chỉ theo bản năng rên la: "Sướиɠ sướиɠ.... Aa aa.... Nô tì chết mất,.... Sướиɠ quá.... Nô tì ra lại ra.... Aaa~"
"Ta thiên. Mẫn cảm thế sao? Mới chỉ thao người một hồi mà đã ra.... Không được ta phải đâm chết ngươi, đâm chết người." Tô Hỏa hung hãn nhanh chóng nhấp mông.
"Aa.... Đừng à.... Aa... Cúc hoa phải bị thao hỏng.... Phải chết... Aa"
Tô Hỏa hưng phấn vỗ lên mông của Lâm Hạnh Hà: "Chuyển động mông à... Nếu không động ta sẽ đánh ngươi... Nhanh lên, nhanh lên. Nhấp mông mạnh vào."
"Nhanh quá.... Nhanh quá.... Không được.... Sắp chết sắp chết... Aa~... Lại ra nữa~"
Tô Hỏa cũng thúc mạnh mà bắn vào trong hậu môn. Lầm đầu được chơi hiệp sĩ cưỡi bò thật là kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Nhìn Lâm Hạnh Hà lè lưỡi trợn mắt lên, Tô Hỏa rút côn ŧᏂịŧ ra đẩy vào miệng nàng, bắt nàng phải làm sạch mới cho nàng nghỉ ngơi.
Mới vừa đến Thẩm Giai Nhi và Bích Đào có chút đỏ mặt đứng ở một bên quan sát.
Tô Hỏa cũng không lòng vòng, ném ra hai bộ quần áo tình nô mà hắn chuẩn bị trước: "Giai Nhi, Bích Đào cùng mặc vào à. Hôm nay chúng ta sẽ chơi một trò chơi. Ta sẽ làm chủ nhân, còn hai tỷ sẽ là nô tì. Hai tỷ sẽ dọn dẹp nhà cửa hôm nay. Giai Nhi sẽ lau chùi nhà cửa, còn Bích Đào sẽ lau sàn nhà. Nêu hai tỷ làm được sẽ có thưởng. Còn nếu thất bại sẽ bị trừng phạt rất nặng."
Thẩm Giai Nhi và Bích Đào có vẻ không bằng lòng nhưng cũng không phản đối. Thay đồ rồi đi làm việc.
.....
Thấy Thẩm Giai Nhi đang đang lau cửa sổ. Tô Hỏa tiến đến, vuốt ve chân nàng. Tốc váy lên nhào nặn cặp mông.
"Tiểu Hỏa đừng à." Thẩm Giai Nhi bị tập kích la lên.
"Phải gọi là chủ nhân." Tô Hỏa vỗ lên mông nàng. Sau đó kéo qυầи ɭóŧ xuống luồn lưỡi vào tiểu huyệt, tay nắm lấy mông dùng {Kí©ɧ ɖụ©}.
"Đừng mà!.... Tiể..u... Ch-ủ nhân~... Dừng lại đi, chủ nhân.... Ra rồi... Aa~"
Sau khi làm Thẩm Giai Nhi ra, Tô Hỏa tìm đến Bích Đào. Bắt một tiểu thư nhà giàu có có phải làm việc của hạ nhân, Tô Hỏa cảm thấy phấn khích. Nhìn nàng đang bò mà lau sau, Tô Hỏa liền cưỡi lên trên lưng nàng, vỗ vỗ nhẹ phía sau mông thúc dục nàng bò nhanh hơn.
"Tiếp tục đi, đừng dừng lại." {Kí©ɧ ɖụ©} bóp bóp cái mông nhỏ.
"Aa,...ch-chủ... nhân... Không thể... Nô tì không thể làm việc được." Bích Đào nghe Thẩm Giai Nhi nói cũng học theo gọi là chủ nhân.
"Phải không, nếu vậy thì phải bị phạt." Tô Hỏa xuống, rút côn ŧᏂịŧ ra đâm vào cúc hoa.
"Aa.... Đau quá... Không... Đừng mà... Đừng động."
Tô Hỏa đợi một lúc rồi chuyển động: "Tiếp tục làm việc đi nếu không ta sẽ nặng tay hơn."
Bích Đào vừa cố gắng bò mà lau chùi, vừa bị phía sau Tô Hỏa thao. Có chút không biết làm sao tiếp tục, nhưng vẫn phải cố bò bằng được.
Tô Hỏa ôm eo của Bích Đào mà nhấp: "Aa ta ra đây ra đây... Aa~"
Nhìn đến Bích Đào đang quỵ xuống sàn mà hô hấp dồn dập Tô Hỏa đút côn ŧᏂịŧ vào miệng nàng để làm sạch, tay vuốt ve mặt nàng: "Huệ San, xem ra tỷ không thể hoàn thành nhiệm vụ được rồi. Ngoan ngoãn chờ nhận trừng phạt đi."
Nói rồi Tô Hỏa lại tìm đến Thẩm Giai Nhi khi nàng đang lau bàn ghế: "Giai Nhi đến đây đi. Ở chỗ này cũng cần lau dọn, vừa vặn ta có thể cắm côn ŧᏂịŧ vào tiểu huyệt mà tỷ vẫn có thể lau chùi."
Thẩm Giai Nhi đi đối diện Tô Hỏa, cởϊ qυầи lót ra điều chỉnh tiểu huyệt ngắm ngay côn ŧᏂịŧ, rồi từ từ hạ xuống xát nhập vào bên trong.
Tô Hỏa ôm lấy mông nàng nhấp lên nhấp xuống, miệng ngậm nhũ hoa: "Giai Nhi chuyển động mông nhanh một điểm."
"Aa... Nhanh quá.... Tiểu huyệt không chịu nổi...."
Tô Hỏa di chuyển tay càng ngày càng nhanh: "Thoải mái... Quá sướиɠ rồi, ta ra đây... Aa~"
Tô Hỏa ra sức bóp mạnh cái mông, tách ra, đè lại để kí©ɧ ŧɧí©ɧ cúc hoa: "Tốt rồi. Giai Nhi quay người lại à."
Thẩm Giai Nhi không còn tí sức lực nào nữa, thần trí cũng không rõ ràng, nàng làm theo lời Tô Hỏa mà xoay người lại.
"Đúng rồi, sang trái một điểm. Tốt tốt, bây giờ có thể hạ mông xuống." Thấy Thẩm Giai Nhi không dám xuống nữa, Tô Hỏa liền ấn mạnh nàng xuống. Côn ŧᏂịŧ hoàn toàn đút vào cúc hoa.
"Aa, đau quá, cúc hoa đau quá huhu..."
"Tốt rồi đừng sợ, ta chuyển động đây." Tô Hỏa đưa tay lên {Kí©ɧ ɖụ©} nhào nặn cặp ngực.
Tô Hỏa tách đùi Thẩm Giai Nhi rộng ra: "Hạnh Hà, Bích Đào, đến đây ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ à."
Hai người ngoan ngoãn đi đến quỳ xuống liếʍ tiểu huyệt Thẩm Giai Nhi.
"Sướиɠ quá.... Không được... Quá sướиɠ rồi.... Nô tì chết mất... Đừng à, lưỡi vào sâu quá.... Nô tì ra... Aa~"
"Ta cũng ra đây... Hây aa~" Tô Hỏa ôm lưng Thẩm Giai Nhi lại, nếu không nàng sẽ ngã mất.
Một lúc sau.
"Giai Nhi tỷ, Bích Đào tỷ. Xem ra hai tỷ không thể hoàn thành xong nhiệm vụ rồi. Vậy nên hình phạt của hai tỷ là mãi mãi làʍ t̠ìиɦ nô cho ta."
"Không được, cái này không tính. Là do Tiểu Hỏa giở trò. Phải làm lại mới tính." Thẩm Giai Nhi và Bích Đào kịch liệt phản đối. Nếu là làʍ t̠ìиɦ nhân các nàng còn có thể đồng ý, nhưng làʍ t̠ìиɦ nô thì quá mất mặt rồi.
"Nếu hai tỷ không thích thì thôi vậy. Vậy thì sau này chúng ta hãy xem như chuyện này chưa bao giờ xảy ra đi, và ta cũng không thể thao hai tỷ nữa." Tô Hỏa giả vờ làm bộ mặt tiếc nuối.
"Tại sao vậy? Không được?" ×2
"Hai tỷ có thể suy nghĩ lại mà. Làʍ t̠ìиɦ nô cũng không có gì là mất mặt. Hạnh Hà tỷ cũng đã đồng ý làʍ t̠ìиɦ nô của ta rồi, mỗi ngày tỷ ấy đều hạnh phúc mà chăm sóc côn ŧᏂịŧ cho ta à. Nếu như hai tỷ đồng ý thì chúng ta mới có thể chơi nhiều trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn. Nếu không thì thôi. Hai tỷ chỉ có thể chọn 1 trong 2." Tô Hỏa đưa tay xoa đầu, vuốt ve yêu thương Lâm Hạnh Hà trong khi nàng đang thích thú bú côn ŧᏂịŧ của hắn.
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ thì hai người cũng đồng ý mà ngoan ngoãn làʍ t̠ìиɦ nô của Tô Hỏa.
"Còn nữa ta nhưng là không muốn tình nô của ta bị nam nhân khác chạm vào người." Tô Hỏa đưa mắt nhìn về phía hai nàng.
"Nếu chủ nhân muốn, ta có thể từ hắn, dọn đến cùng ở bên chủ nhân." Bích Đào bá khí nói ra.
"Ta.... ta sẽ hạ độc thành chủ rồi dọn đến ở với ngài." Thẩm Giai Nhi rụt rè cúi đầu xấu hổ nói, loại chuyện này nàng thật rất sợ.
Tô Hỏa nghe vậy cũng có một trận vui lòng, đưa tay lên vuốt ve Thẩm Giai Nhi: "Được rồi. Giai Nhi tỷ không cần phải hạ độc thành chủ làm gì. Chỉ cần cho hắn uống thuốc liệt dương là được. Còn Bích Đào tỷ cũng vậy."
"Ừm. Nô tì đã hiểu." Hai người vui vẻ mà nói.
"Tốt rồi, vì để kỉ niệm thân phần tình nô của ba tỷ, đêm nay các tỷ cũng đừng về nhà nữa mà hay ở lại đây. Tối nay chúng ta hãy thoải mái mà tɧác ɭoạи với nhau có được không?."
"Vâng chủ nhân, nô tỳ yêu ngài chết mất." ×3
Đêm đó trong phòng của Tô Hỏa liên tục truyền đến những âm thanh dâʍ đãиɠ. Mãi cho đến 3 giờ sáng, khi bốn người kiệt sức họ mới chịu gục ngã xuống mà đi ngủ.