Chương 25: Thao cô cô nguyên một ngày (2)
Trong phòng tắm, là hình ảnh Trương Dung đang rất ngoan ngoãn mà banh rộng tiểu huyệt ra cho Tô Hỏa nạo lông: "Cô cô, sau nay người phải thường xuyên chăm sóc chỗ này, nếu người không thể tự làm thì có thể nhờ Trình Nhi hoặc Trình Như đến giúp. Con nhưng là không thích chỗ này có lông."
"Được rồi chủ nhân, nô tì đã nhớ rõ." Trương Dung có chút xấu hổ khi mà chỗ đó của mình có lông, khiến Tô Hỏa phải đích thân tới nạo chúng. Sau này này sẽ chú ý hơn, không thể để chuyện này xảy ra thêm một lần nữa.
Tô Hỏa có chút thích thú đánh giá tiểu huyệt, sau khi nạo xong, trông tiểu huyệt đã xinh đẹp hơn nhiều rồi.
Cảm thấy tiểu huyệt ẩm ướt và co bóp, Tô Hỏa nhìn lên Trương Dung hỏi: "Cô cô bây giờ người muốn được ta thao sao?"
Trương Dung có chút xấu hổ nhưng đành phải nói thật: "Vâng. Nô tì rất muốn được chủ nhân thao. Tiểu huyệt nhớ hình dạng côn ŧᏂịŧ của ngài khi cắm vào."
"Đúng là đồ lẵng lơ không biết xấu hổ. Con thật không nghĩ đến cô cô mà con yêu quý lại là một người dâʍ đãиɠ như vậy. Lại muốn được cháu ruột của mình cùng làm chuyện đó. Thật là thất vọng mà." Tô Hỏa đột nhiên thay đổi thái độ đẩy tay của Trương Dung làm bộ mặt khinh bỉ.
"Chủ nhân nhưng người nói là..... Chủ nhân...." Trương Dung có chút sửng sờ nhìn về hướng Tô Hỏa. Chuyện gì xảy ra? Bây giờ hắn là chủ nhân của mình, nô tì phải phục vụ cho chủ nhân có gì sai? Kể cả phục vụ chuyện đó. Tại sao Tô Hỏa lại nhìn mình với ánh mắt đó? Nàng đã làm gì sai sao?
"Cô cô, chúng ta thế nhưng là người thân à. Người thật sự muốn cùng con làm chuyện đó sao? Nếu để người ngoài biết được, người còn xứng đáng để làm một người cô cô sao? Tại sao cô cô lại muốn cùng con loạn luôn chứ. Con thế nhưng mới chỉ 6 tuổi. Người thèm khát côn ŧᏂịŧ đến thế sao? Nếu vậy thì người đúng là không bằng súc sinh mà." Tô Hỏa làm gương mặt nghiêm túc chất vấn Trương Dung.
"Chủ nhân, tại sao?.... Không, người đừng nói nữa.... Không được.... huhu.... Tại sao chứ Tiểu Hỏa cô cô đã làm gì sai sao?" Nước mắt bắt đầu chảy trên gương mặt xinh đẹp của Trương Dung. Nàng khóc, nàng đau khổ, nàng không thể trả lời nổi một câu hỏi mà hắn nói. Nàng nên làm gì? Chuyện gì xảy ra? Các câu hỏi dồn dập khiến nàng dần dần trở nên vô hồn. Nàng suy nghĩ về những chuyện xảy ra. Là như vậy sao, nàng đúng là súc sinh cũng không bằng mà.
Tô Hỏa nhìn về phía gương mặt vô hồn đang tự chất vấn của người phụ nữ trước mặt. Đúng, chính là thế. Đây là khuôn mặt của một người phụ nữ khi bị luân thường đạo lý trói buộc. Buồn bã, đau khổ, tuyệt vọng thật là một khuôn mặt xinh đẹp. Tô Hỏa nhếch mép nụ cười của hắn càng ngày càng trở nên đáng sợ hơn.
Tô Hỏa vuốt ve khuôn mặt đau khổ của nàng rồi nói: "Cô cô, tại sao người phải đau buồn như vậy chứ? Nếu như người thừa nhận là người thèm muốn côn ŧᏂịŧ của con, người thừa nhận bản thân không bằng súc sinh thì người đâu cần phải đau khổ như vậy."
Thấy Trương Dung cũng không phản ứng gì. Tô Hỏa tiếp tục mò tay xuống ngực nhào nặn: "Cô cô, nếu người thừa nhận nhận việc cùng con lσạи ɭυâи một chỗ, thì con sẽ không bao giờ bỏ rời người. Người không cảm thấy việc nuôi dưỡng một đứa con lớn lên, rồi sau đó bị chính đứa con đó dùng côn ŧᏂịŧ thao người, người không cảm thấy như thế sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn sao?"
Tô Hỏa đẩy Trương Dung ngã xuống, đút côn ŧᏂịŧ vào bắt đầu thao: "Cô cô người không cần phải để ý đến suy nghĩ của người ngoài làm gì. Người chỉ cần biết, người yêu con và con cũng rất yêu người. Chỉ cần chúng ta đều hạnh phúc thì cần gì phải lo lắng suy nghĩ của người ngoài, đúng chứ?"
Tô Hỏa mặc kệ bản thân Trương Dung như thế nào suy nghĩ, cứ tiếp tục thao, vừa thao vừa mơn trớn hai bầu ngực sữa của nàng.
Đi qua một hồi sau, Trương Dung bắt đầu suy nghĩ những gì mà Tô Hỏa nói. Đúng vậy à! Tại sao lại phải để ý người ngoài. Nàng và Tô Hỏa yêu nhau thì có gì sai chứ? Nàng có thể tình nguyện vì hắn mà chết đi cũng không hối tiếc thì còn cần gì phải suy đến thành kiến của người khác. Hắn, Tô Hỏa mới là nàng cần phải quan tâm suy nghĩ. Nếu Tô Hỏa muốn nàng và hắn là một người thân, một người cô cô như bao người khác, nàng sẽ đồng ý mà yêu thương hắn mà không có ý nghĩ gì khác.
Nhưng nếu Tô Hỏa muốn cơ thể của nàng, Trương Dung sẽ không ngần ngại mà hiến tấm thân này cho hắn. Mặc cho hắn chà đạp, mặc cho hắn hành hạ. Miễn là Tô Hỏa vui là nàng đã mãn nguyện rồi.
"Tiểu Hỏa..." Trương Dung trìu mến gọi Tô Hỏa, người mà thô bạo đang đè nàng ra mà thao.
"Cô cô, người sao rồi, suy nghĩ kĩ rồi chứ." Tô Hỏa cũng không để ý đến Trương Dung lắm, hắn bây giờ được thao rất thoải mái à. Mặc kệ Trương Dung có suy thông suốt hay không, hắn vẫn sẽ đè nàng ra mà thao.
"Ừm.... Cô cô suy nghĩ thông suốt rồi.... Ư ư.... Sau này trong lòng cô cô chỉ có mình con thôi.... Cô cô sẽ chỉ nghe lời mỗi mình con mà thôi.... Ư ư." Trương Dung thở gấp, đứt quãng nhưng vẫn cố nói hết.
"Cô cô biết vậy là tốt.... Nhưng người phải tiếp tục gọi con là chủ nhân.... nếu như có người ngoài thì chúng ta sẽ xưng hô bình thường, người hiểu chứ?..... Aa con ra đây~"
"Aa~ ....n-ô tì hiểu rồi. Từ nay về sau ngài mãi mãi là chủ nhân của nô tì."
Tô Hỏa rút côn ŧᏂịŧ ra để cho Trương Dung làm sạch: "Cô cô ngoan lắm.... Người còn muốn côn ŧᏂịŧ sao?"
"Muốn." Trương Dung thành thật mà trả lời.
"Nếu muốn thì quỳ xuống nâng mông lên để chủ nhân thao cúc hoa."
"Vâng chủ nhân, cúc hoa của ngài đây."
Tô Hỏa đút thẳng vào: "Aa sướиɠ quá.... Cúc hoa của cô cô sướиɠ quá.... Tốt, thật là một cái cũng hoa tốt. *Bốp* *Bốp*". Tô Hỏa ôm mông của Trương Dung điên cuồng mà nhấp. Mông rất đàn hồi, nhấp vào cảm giác rất mềm, thỉnh thoảng cần vỗ vài phát cho nó thêm co bóp.
"Aa chủ nhân... Cúc hoa của nô tì sướиɠ quá.... Aa aa.... Thao nát cái cúc hoa này đi.... Aa... Chủ nhân tiếp tục hành hạ, chà đạp nô tì nữa đi.... A tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người nóng quá, thật ấm áp... Nô tì cũng ra đây.... Aa~"
Sau khi thao xong cúc hoa. Tô Hỏa và Trương Dung vào trong bồn tắm. Hai người ngồi đối diện nhau. Tô Hỏa lại tiếp tục cắm côn ŧᏂịŧ vào tiểu huyệt. Hai người ngồi nói chuyện tâm sự, kí©ɧ ŧìиɧ, cháo lưỡi cho nhau... Khi Tô Hỏa bắn vào trong tử ©υиɠ Trương Dung, hai người mới chịu đứng dậy mà đi ra ngoài nhà tắm.
[ Thông Tin
• Tên: Trương Dung
• Tuổi: 33
• Hồn Lục: 19
• Tinh Thần: 0 (+10-10)
• Dâʍ ɖu͙©: 76 (+9)
• Chinh Phục: 100 (+4)
. Cảm Xúc: 87
. Tìиɧ ɖu͙©: 3
. Du͙© vọиɠ: 75
. Giới Hạn Tương Tác: 100/100 ]
______
Ngoài lề: Đang viết thì đột nhiên nhập vai quá nên nó mới kì kì như vậy. Chứ lúc đầu ta cũng không có ý định viết như thế đâu. Đang yêu ấy ấy ngon lành mà lại... đùm... đột nhiên trở mặt...
Mà thế cũng tốt, việc đó sẽ xóa đi sợi xích cuối cùng trói buộc lý trí của Trương Dung => nó hợp lý hơn.