Chương 11: Một buổi sáng thường ngày
Thêm hai năm nữa trôi qua.
Những năm này cuộc sống của Tô Hỏa trải qua rất là sung sướиɠ. Kiếp trước là một tên độc thân cẩu, kiếp này hắn cũng không kiềm chế bản thân, thỏa sức phóng túng ăn chơi, trụy lạc. Hắn cũng không sợ bản thân trở nên sa đọa dù sao tư tưởng của hắn đã sớm định hình khó mà thay đổi. Ân, nhân sinh phải như vậy thì khi chết cũng không hối tiếc.
Tô Hỏa cảm thấy làm một tên xuyên việt giả là một loại phúc lợi. Mặc dù là hắn chỉ học hết cấp 3 nhưng ở thế giới này có thể nói là một lão cáo già. Hắn chỉ cần chỉ điểm một chút cũng làm cho Trương Dung kiếm được rất nhiều tiền.
Tô Hỏa ngày thường ngoại trừ tập tu luyện cũng chỉ ăn, chơi, sống trụy lạc. Dần dần hắn cũng cảm thấy cuộc sống nhạt nhẽo vô cùng. Thế là hắn dùng tiền tiếp kiệm mở một của hàng đồ ăn nhanh gϊếŧ thời gian.
Nói về cửa hàng đồ ăn nhanh, mục đích ban đầu của Tô Hỏa là nhớ đến kiếp trước thức ăn muốn ăn lại. Mặc dù đồ ăn ở thế giới cực kì ngon nhưng mà giá cả cũng rất là đắt.
Sau đó Tô Hỏa dạy Trình Nhi, cùng Trình Như nấu ăn. Lâu lâu ăn lại cũng cảm thấy rất là ngon. Thế là hắn quyết định để cho mọi người cũng cỏ thể được thưởng thức thức ăn ngon.
Với thái độ chơi đùa Tô Hỏa ban đầu chỉ mở 1 cửa hàng nhỏ, nhưng không ngờ rằng mọi người lại yêu thích như vậy. Thế là càng làm lại càng lớn. Hết hứng thú Tô Hỏa để cho Trình Nhi cùng Trình Như phụ giúp quản lí cửa hàng còn hắn thì nhớ về những món ăn hắn yêu thích nghiên cứu cách chế biến.
Chỉ là gϊếŧ thời gian mà hắn mỗi tháng kiếm lời được hơn 2000 kim hồn tệ. Sở dĩ cửa hàng đồ ăn nhanh của Tô Hỏa có thể kiếm được nhiều như vậy là do thức ăn bán ra được làm từ những nguyên liệu rẻ tiền nên giá cũng rất hợp lý. Cách làm thức ăn có thể sản xuất hàng loạt. Khi chế biến thì nhanh chóng, dễ dàng và có thể bảo quản lâu ngày mà mùi vị thức ăn lại rất ngon. Có thể giảm nhiều chi phí phát sinh như vậy nên tiền lời mới có thể cao như vậy.
Tô Hỏa cũng không có ý định tiếp tục mở rộng. Một là hắn cũng ngại kiếm nhiều tiền, mặc dù số tiền kiếm được hắn nghĩ cũng không nhiều lắm nhưng hiện tại số tiền đó cũng đã đủ rồi. Hai là vì sợ tiền kiếm được nhiều quá bị người khác dòm ngó cũng không tốt lắm. Người ngoài nghĩ một tháng kiếm được 3 đến 4 vạn kim hồn tệ là rất khổng lồ nhưng thực chất tiền lãi là 5000 kim hồn tệ mà thôi. (Chỉ tính riêng tiền bán quần áo)
....................................
Tô Hỏa đang trong giấc ngủ ngon thì nhận tập kích. Một đôi môi ngọt lịm in lên miệng của hắn. Hai cái lưỡi đang quấn quanh, xoay tròn lại với nhau.
Từng tia sáng chiếu vào trong cửa sổ. Đập vào mắt Tô Hỏa là một cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nóng bỏng đang ngồi lên cơ thể hắn. Lấy lại ý thức, Tô Hỏa dùng tay năng lên, hạ xuống hai cặp đồi to tròng, trắng như tuyết. Côn ŧᏂịŧ cương cứng bị kẹo ở bên mông vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"A..... Chủ nhân trời đã sáng rồi ngài nên dậy à.... Ư... Ư...."
Sau một hồi đùa giỡn Tô Hỏa tạm thời bỏ qua cho Trình Như. Những năm này hai tỷ muội được Tô Hỏa được chăm sóc rất chu đáo, cuộc sống của hắn cũng giống như thiên đường vậy.
Từ sớm đã tẩy não bị tẩy não. Trình Nhi và Trình Như hai tỷ muội bây giờ đã mặc cho Tô Hỏa sai khiến, bị biến thành công cụ tìиɧ ɖu͙© giúp hắn phá tiết. Cũng như bây giờ, sở dĩ Trình Như hôn và gọi Tô Hỏa bằng chủ nhân vì sớm được Tô Hỏa yêu cầu.
Tô Hỏa quy định mỗi lúc đi ngủ hay thức dậy phải đánh thức hắn bằng việc cháo lưỡi. Còn về việc gọi Tô Hỏa bằng chủ nhân là vì hắn ra lệnh cho hai người phải gọi như vậy khi không có người ngoài. Cũng vì thuận tiện ra la lệnh cho 2 nàng Tô Hỏa mới có ý nghĩ như vậy.
Sau khi được kí©ɧ ŧɧí©ɧ đủ Tô Hoa lôi kéo Trình Như vào trong nhà tắm, hai người tiếp tục làm những trò dâʍ ɖu͙©.
Trình Như bôi xà phòng cơ thể rồi bắt đâu dùng ngực để tẩy rửa người cho Tô Hỏa. Đặc biệt là côn ŧᏂịŧ của hắn. Đi qua hai năm thỏa thích phóng túng giờ đây côn ŧᏂịŧ của Tô Hỏa đã dài 10 cm. Côn ŧᏂịŧ màu hơi sẫm lại, gân xanh nổi lên nhìn rất hung dữ. Trình Như rất thích chơi đùa với nó, mềm mềm, cứng rắn.... chơi rất vui mà nó còn có thể làm cho cô bé của nàng rất sướиɠ nữa.
"Trình Như vịn lên hai thanh sắt, quỳ xuống đưa mông nâng lên phía này a."
"Vâng, thưa chủ nhân." Trình Như ngoan ngoãn làm theo lời Tô Hỏa. Trong lòng có chút vui vẻ.
Tô Hỏa đứng dậy rồi đâm côn ŧᏂịŧ của hắn vào giữa hai đùi nàng. Do người Trình Như được bôi xà vào nên khi trượt qua trượt lại rất dễ dàng. Tô Hỏa bắn đầu dùng tay vuốt ve xung quanh cơ thể trắng như ngọc Trình Như. Rất mềm, rất trơn tuột, xúc cảm rất tuyệt.
Sau đó Tô Hỏa bắt đầu dùng ngón tay đút vào cúc hoa nàng. Trêu đùa xung quanh cúc hoa. Từ từ thêm 1 ngón tay, 2 ngón tay, 3 ngón tay.... Thấy Trình Như đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ đủ, cúc hoa còn chủ động cắm trả tay của hắn. Tô Hỏa hài lòng bắt đầu dùng côn ŧᏂịŧ đút vào cúc hoa. Khi thao tay còn không quyên xoa bóp, kéo đầu ti của nàng xuống.
"A.... Chủ nhân, Trình Như sướиɠ quá.... Aa.... Aa.... Tay của chủ nhân cũng rất tuyệt.... Ngực của Trình Như rất sướиɠ..... Cúc hoa cũng cảm thấy vui vẻ..... A..... Côn ŧᏂịŧ của chủ nhân là tuyệt nhất.... Aa.... Chủ nhân, nô tì sắp ra, sắp ra rồi..... Aaa~ ..... Sướиɠ quá.... Sướиɠ quá. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chủ nhân thật ấm áp."
Sáng sớm được giải phóng Tô Hỏa cũng rất là vui vẻ bắt đầu một ngày mới. Tiếp đó hai người chui vào trong bồn tắm ngồi xuống. Tô Hỏa tiếp tục đút côn ŧᏂịŧ vào Trình Như. Lần này hắn làm chậm lại, một tay sờ loạn khắp nơi, một tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ ɦộ nàng. Gần 1h sau hắn bắn hắn bắn vào trong hậu môn nàng. Hai người thao nhau, ai cũng được thoải mái cao triều nên rất vui vẻ.
Trình Như giúp Tô Hỏa mặc xong bộ quần áo xong rồi nàng bắt đầu mặc đồ, đi dọn dẹp.
Tô Hỏa đi ra phòng khách thì thấy Trình Nhi đang nấu ăn. Nàng mặc một cái tạp dề hở lưng, phía trong chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ.
Tô Hỏa kéo một chiếc ghế lại gần Trình Nhi đứng lên.
"Nha.... Thức ăn thật là thơm à." Miệng thì nói vậy, tay không thành thật chút nào luồn vào trong tạp dề nhào nặn hai gò đồ nảy nở.
Tô Hỏa tham lam mà hít hà lấy mùi thương tỏa ra từ cơ thể Trình Như: "Người của Trình Như cũng thơm à, thật là thơm."
"A, Chủ nhân đừng đùa à, nguy hiểm lắm. Nô tì đang nấu thức ăn đâu." Cảm nhận được giữa mông truyền đến côn ŧᏂịŧ nóng bỏng, hai đầṳ ѵú thì bị thô bạo nào nặng. Trình Như không tự chủ được hai chân khép lại chà xát. Nhưng nàng con phải nấu thức ăn mà không làm gì được.
"Cứ tiếp tục à, em cũng đầu có ăn thịt tỷ đâu mà sợ." Nói rồi Tô Hỏa kéo qυầи ɭóŧ của nàng xuống bắt đầu đút côn ŧᏂịŧ vào cúc hoa của Trình Nhi.
"A, còn nói không ăn thịt ta đâu, phía dưới đã tiến vào rồi, hừ." Trình Nhi giả vờ bất mãn. Nhưng được côn ŧᏂịŧ cắp vào khiến nàng rất thoải mái, âʍ đa͙σ đang từ từ chảy nước ra.
"Thế để em rút nó ra à. Em cũng không muốn tỷ nói là bị em bắt nạt." Tô Hỏa ngừng lại từ từ rút ra côn ŧᏂịŧ.
"Đừng rút, tiếp tục nhấp à....ư.... Cúc hoa muốn được côn ŧᏂịŧ cắp vào bên trong."
"Thế nhưng tỷ còn nấu đầu ăn đâu, không sợ em làm tỷ không tập trung được à." Tô Hỏa xoa xoa đầu ti của Trình Như thích thú trêu đùa.
"Aa.... Không sao, tỷ còn nấu được.... Tiếp tục nhấp đi à... Chủ nhân cúc hoa ngứa ngáy. Muốn được người thao...." Trình Nhi nhón chân lên, người nàng vặn vẹo chà xát côn ŧᏂịŧ do quá nứиɠ.
"Tốt thôi. Đó là do tỷ nói nha. Đừng có đổ lỗi cho em đó." Tô Hỏa bắt đầu chuyển động, tay nhào nặn ngực càng thêm thô bạo.
"Ư ư.... thoải mái quá.... Cúc hoa được côn ŧᏂịŧ cắm vào thật dễ chịu... Ư ư.... Ư ư...."
Sau cùng Tô Hỏa bắn vào hậu môn nàng. Khi rút côn ŧᏂịŧ ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn bắt đầu trào ra cúc hoa nhỏ giọt.
Khi ăn cơm, đồ ăn hơi cháy khét. Tô Hỏa cũng không trách Trình Nhi, vào lúc đó ai còn quan tâm chuyện đồ ăn nữa chứ.
Vừa ăn cơm, phía dưới của hắn cũng được chăm sóc bằng miệng Trình nhi: "Tỷ dùng miệng càng nàng càng giỏi.... Côn ŧᏂịŧ suýt thì bị xuất ra.... Miệng ngậm sâu hơn chút à.... Tiếp tục như vậy.... Thoải mái...."
"Em bắn ra đây.... Nhận lấy bữa sáng của tỷ này..... Aaa"
Tô Hỏa nhìn phía dưới Trình Nhi đang thưởng thức lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, ra lênh: "Được rồi tỷ có thể nuốt chúng."
Sau khi nuốt xong Trình Nhi rời đi bắt đầu làm việc.