Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút

Quyển 2 - Chương 82: Hết

"A a a.... Em xin hai anh mà..... Vợ cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ của hai anh đã lâu không được.... A a..... hai dương v*t bự của chồng chó đực cắm, rất khó chịu..... Hai anh làm ơn mau dùng..... dương v*t bự của hai anh..... hung hăng làm em...... Úc úc úc.... Em yêu hai anh nhất...." Bị lửa dục làm cho chịu không nổi, Nghiêm Tiểu Tiểu không biết xấu hổ lớn tiếng dâʍ đãиɠ kêu lên, lời nói da^ʍ dật làm người ta khó thể tin, hai lỗ nhỏ kẹp chặt ngón tay của hai anh em, hai bàn tay nhỏ càng đợi không kịp tự sờ soạng gậy nhỏ của mình.

Đằng nào bữa nay cũng là đêm tân hôn của bọn họ, dù có lỡ thốt bao nhiêu lời nói hạ lưu cũng chả sao, ngoại trừ hai ông chồng thì cũng đâu có ai nghe thấy.

Cậu thật sự đã "đói" lâu lắm rồi, ngay cả chính cậu cũng kinh ngạc bởi sự dâʍ đãиɠ của bản thân, cậu cảm thấy bộ dáng mình bây giờ nhất định rất khó coi, nhất định còn dâʍ đãиɠ hơn cả nữ diên viên AV, bất quá chỉ khi với hai chồng yêu cậu mới như vậy....

Anh em nhà Thiệu bị cậu gọi máu sôi sùng sục, máu khắp toàn thân đều kích động sôi trào, Thiệu Đại Hổ kêu lên với em trai: "Ôm cɧó ©áϊ da^ʍ này đứng lên, em ấy nằm kiểu này, hai ta không thể đồng thời làm được." Ôm vợ đứng lên làm, sẽ không đè trúng bụng làm em bé bên trong bị thương!

Thiệu Đại Hổ tuy rất kích động phấn khởi, nhưng không hề quên vợ hiện đang là sản phụ có thai, cần phải cực kỳ dịu dàng và cẩn thận, phải chú ý đừng làm em bé bị thương!

Thiệu Tiểu Hổ và anh trai rút ngón tay ra, ôm Nghiêm Tiểu Tiểu nằm trên giường đứng lên, sau đó tự kéo áo tắm của mình, làm lộ hạ thể không mặc qυầи ɭóŧ, dương v*t to hùng tráng uy vũ sẽ cắm vào hạ thể của Nghiêm Tiểu Tiểu....

"Sao hai anh không mặc qυầи ɭóŧ, háo sắc...." Nghiêm Tiểu Tiểu nhìn hai cây dương v*t khủng nhiều ngày không thấy khiến cho cậu ngày nhớ đêm mong, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng như lửa đốt, hạ thể càng thêm trống rỗng.

"Tụi anh đâu có háo sắc bằng em, mặc qυầи ɭóŧ như không mặc." Thiệu Đại Hổ cùng em trai vuốt ve eo nhỏ của vợ, hai dương v*t khủng bố dữ tợn của họ nhắm vào ngay hai lỗ nhỏ của Nghiêm Tiểu Tiểu, cùng tiến vào cơ thể cậu cùng một lúc....

"Nha nha nha — đi vào.... rốt cuộc vào rồi..... A a.... Nóng quá...." Người Nghiêm Tiểu Tiểu căng cứng, gáy ngọc hướng về phía sau, nhìn trần nhà hoa lệ thét chói tai.

Hai cây gậy sắt nóng phỏng người cắm vào hai lỗ nhỏ, khiến cho chúng nó gắt gao bóp chặt, gắt gao bao vây hai cây gậy lửa to lớn, niêm mạc mẫn cảm non mềm càng nóng, như thể sắp bị đốt đến nơi....

Sao lại như vậy? Sao dương v*t của họ lại nóng đến thế? Rõ ràng trước đây đâu có nóng đến mức này, lẽ nào họ cũng bị dục hoả đốt người như mình, tất cả đều bị lửa dục làm như bốc cháy....

"Mấy tháng không vào, bên trong trở nên thật chặt, sắp cắn đứt anh mất rồi." Thiệu Đại Hổ chỉ mới tiến vào một nửa là đã chịu hết nổi, thở hồng hộc. Không biết có phải liên quan đến vợ mang thai hay không, hay là đã lâu rồi không làm, mà sao vợ còn chặt hơn lần đầu tiên.

"Anh cũng bị bóp chặt, thằng nhỏ đau quá...." Mặt sau của Nghiêm Tiểu Tiểu, Thiệu Tiểu Hổ cũng kêu lên, nhíu mày kêu, biểu tình có chút thống khổ. Thằng nhỏ chính là nơi mẫn cảm nhất của hắn, hiện tại đang bị tràng đạo không ngừng bóp chặt, quả thật muốn lấy mạng của hắn!

"Hai anh thật thô..... Rách em mất..... A.... Sao hai anh tự dưng lại thô quá.... Dường như nơi này của hai anh lớn hơn....." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu ưm a, đôi mày thanh tú gắt gao nhíu lại một chỗ. Hình như hai cây gậy ngoại cỡ bá đạo lớn hơn trước đây rất nhiều, mới vào được một nửa là đã khiến âm đ*o và tường thịt của cậu tưởng chừng sẽ rách toạt tới nơi.

"Tụ anh lớn hơn?" Anh em nhà Thiệu bốn mắt nhìn nhau, đồng thanh kêu lên. Thằng nhỏ của bọn họ lớn lên, tại sao bọn họ lại không phát hiện ra chứ. Rốt cuộc là do bọn họ lớn hơn, hay là vợ nhỏ đi?

Thế nhưng trong khoảng thời gian này ngực vợ cũng to ra, anh em bọn họ trong khoảng thời gian này lại phát triển thằng nhỏ, cũng không có gì lạ, đằng nào bọn họ cũng chỉ mới 18 tuổi, tiếp tục phát dục là điều rất ư bình thường.

"Cứ kệ đi, dù em nhỏ đi hay là tụi này lớn hơn cũng chả sao cả! Đằng nào tụi này cũng sẽ *** em khóc kêu cha gọi mẹ, cho em sướиɠ hư người!" Thiệu Tiểu Hổ nói xong, nhịn xuống nỗi đau nơi dương v*t mà dùng sức tiến sâu vào trong tràng đạo, càng đi vào càng chặt, khiến cho dương v*t đau đến hơi hơi phát run, thế nhưng được niêm mạc vừa mềm vừa chặt bao vây hút như thế, đồng thời sinh ra kɧoáı ©ảʍ siêu kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"Nào, anh cảm giác được em sắp đi vào hoàn toàn rồi, anh cũng muốn mau cắm vào đây." Thiệu Đại Hổ phát hiện cách anh một vách thịt, dương v*t dính sát đó không ngừng chuyển động, cũng bắt đầu nhịn đau, tại âm đ*o nóng chặt không ngừng tiến tới.

"Nga ác.... Hai anh chậm chút, dịu dàng chút..... A a..... Thật sâu..... A a..... Càng lúc càng sâu..... Ách ân...... Ân a....." Nghiêm Tiểu Tiểu banh ra mức rộng nhất mà cậu có thể, cố gắng gồng mình chống đỡ hai dương v*t khủng đang không ngừng xâm chiếm lấy mình, cơn đau khủng bố và kɧoáı ©ảʍ phong phú như những con rắn độc cắn vào tim cậu, khiến cho tim cậu kịch liệt nhảy lên, co lại, thật đáng sợ!

"Nếu tụi anh không cắm sâu thì chó hoang da^ʍ em có thể thấy thích sao!" Bị ép chặt đến nỗi đầu chảy đầy mồ hôi, Thiệu Tiểu Hổ mắng, hắn đã sắp cắm vào nơi sâu nhất, lập tức có thể đυ.ng đến điểm G.

Nhưng hắn không hề vội vàng va chạm vào điểm sướиɠ của vợ, hắn phải đợi Đại Hổ đi vào sâu nhất bên trong âm đ*o, hai người cùng động, cùng đỉnh vào hai điểm da^ʍ của vợ, khiến vợ thích phát cuồng.

Đêm nay là đêm tân hôn của bọn họ, bọn họ nhất định phải cho vợ cảm nhận kɧoáı ©ảʍ trước đây chưa từng có, lưu lại một đêm đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ tuyệt vời khó quên....

Thiệu Đại Hổ nhìn ánh mắt em trai liền biết ý của hắn, anh càng dùng sức tiến vào nơi sâu nhất, rất nhanh đi đến gần điểm da^ʍ, ra hiệu cho em trai, không đợi Nghiêm Tiểu Tiểu phản ứng, anh em họ đã cùng đâm vào hai điểm mẫn cảm một cách hung hăng......

"Úc úc úc.... Hai anh sao.... Không nói..... một tiếng.... mà đã..... A a.... Úc úc.... A úc..... Nhẹ chút.... Hai anh làm ơn nhẹ chút..... A a...." Một trận kɧoáı ©ảʍ siêu cường quen thuộc khiến cho Nghiêm Tiểu Tiểu thích đến nỗi như bay lên thiên đường, cả người như bị điện giật.

Mà anh em nhà Thiệu lẫn Nghiêm Tiểu Tiểu vẫn còn mặc áo tắm và nội y trong lúc làm, thật sự rất da^ʍ uế, có điều bọn họ mặc như không mặc, không hề ảnh hưởng bọn họ làʍ t̠ìиɦ....

"Tụi anh làm sao có thể nhẹ nhàng với cɧó ©áϊ em tính dục siêu mạnh và không biết thoả mãn em được, xem em thích phát da^ʍ đến chết, sắp trở thành mẹ người ta mà vẫn da^ʍ dật như thế, thật không biết xấu hổ!" Thiệu Đại Hổ hôn cái gáy tuyết ngọc, hai bàn tay to xoa bóp cặp ngực sữa, gậy th*t heo màu trắng ra vào lỗ thịt đỏ âu một cách dồn dập, nhiệt tình, mỗi một lần động đều sẽ tạo ra ít mật nước màu trắng.

"Bụng của em đã lớn bằng trái dưa hấu, sắp đè lên dương v*t nhỏ của em rồi." Phía sau, Thiệu Tiểu Hổ lấy tay đặt cái bụng mang bầu kết tinh tình yêu của bọn họ và dương v*t phấn hồng đã đứng thẳng phía dưới, dương v*t so với anh trai đen hơn một tí ra vào tại hậu môn, mỗi một động tác đều kéo theo không ít dịch ruột non dâʍ ɭσạи.

"Ân ngô...... Đừng sờ ngực với dương v*t của em.... A a a...... Rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ...... Úc úc úc.... dương v*t lớn bên trong.... thật dã.... man... Úc úc úc.... Lại đυ.ng trúng hai điểm da^ʍ..... A a a..... Mạnh chết.... Kɧoáı ©ảʍ thật mạnh.... thật mạnh.... A a....." Bị anh em họ ma sát bên trong, Nghiêm Tiểu Tiểu cưỡi trên người họ rên càng lúc càng lớn tiếng, càng ngày càng kích động.

Hai cây gậy lửa bên trong cơ thể đồng tâm hiệp lực cùng đâm vào cậu, động tác giống nhau như đúc, tốc độ cũng y hệy, ngay cả thời gian hai qυყ đầυ đỉnh vào hai điểm da^ʍ cũng ngang nhau, khiến cho cậu thích đến chết đi sống lại, giữa cơn kɧoáı ©ảʍ tuyệt đỉnh lại bị hai dương v*t to lớn va chạm tạo ra đau đớn.

"Mấy tháng nay không có nghe tiếng em rêи ɾỉ trên giường, quả thật rất dễ nghe." Thiệu Tiểu Hổ kịch liệt xoa nắn dương v*t nhỏ của vợ, tay kia lại cực kỳ dịu dàng vuốt ve cái bụng mang thai, còn xấu tính lấy tay nhẹ nhàng rảo bước quanh lỗ rốn trên bụng.

Rốn của Nghiêm Tiểu Tiểu rất ít khi bị người khác chạm vào, bị chồng lấy tay nhẹ nhàng sờ soạng, nhất thời dâng lên một cỗ ngứa ngáy khiến cho cậu càng gọi càng dâʍ đãиɠ.

"Cɧó ©áϊ da^ʍ này rêи ɾỉ thật dễ nghe, tiếng rên thật sự rất mỹ diệu, nếu mà để fan hâm mộ của em ấy nghe tiếng em ấy rên kiểu này, không biết sẽ có phản ứng như thế nào nhỉ, chắc là cả bọn sẽ lập tức cương cứng lên hết!" Thiệu Đại Hổ sau khi lưu lại vài dấu hôn hồng nhạt xinh đẹp trên cái gáy tuyết trắng xong, lại chuyển xuống trước ngực, cách lớp lụa mỏng liếʍ láp đầu nhũ của cậu.

Tiếng rêи ɾỉ trên giường của Nghiêm Tiểu Tiểu thật sự dễ nghe, giống như đang ca hát, giọng trung tính, âm điệu kiều mỵ mềm mại như nước, để người nghe xong tâm viên ý mã, trong lòng ngứa ngáy.

"Nha úc.... Nhờ hai dương v*t của anh cắm.... nhẹ một chút.... A a.... Em sẽ hỏng mất.... A a.... Nhẹ chút.... Xin hai anh nhẹ chút..... Úc a a.... a a a a a......." Động tác càng ngày càng mãnh liệt của hai người họ khiến cho Nghiêm Tiểu Tiểu cả người run rẩy, đầu vô cùng choáng váng, khiến cho cậu đáng thương cầu xin, phát ra nhiều tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ xinh đẹp.

Hai lỗ nhỏ bị gậy th*t heo ra vào mà bắt đầu run lên, cơ thể vốn cảm thấy hư không dần dần chiếm được thoả mãn, nhưng cậu hiện đang mang thai, thể lực không tốt như trước đây, rất dễ cảm thấy mệt mỏi, bắt đầu không thể tiếp nhận thêm những cú va chạm mãnh liệt của hai người họ.

"Yên tâm, hai lỗ nhỏ của em siêu giỏi, tuyệt đối không dễ bị tụi này làm hỏng." Thiệu Đại Hổ an ủi, liếʍ láp mảnh lụa mỏng trước ngực Nghiêm Tiểu Tiểu, làm cho đầu nhũ nhỏ trốn sau màng lụa trở nên cứng rắn, mạnh mẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mắt anh, anh không nhịn được cắn một miếng....

"A a a— đừng cắn..... Úc a.... Đau quá..... Nha a a...." Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức hét to, thật ra thì Thiệu Đại Hổ cắn cũng không dùng sức mấy, nhưng cậu hiện tại đang mang thai nên cực kỳ mẫn cảm, bởi thế cậu mới cảm thấy rất đau, phản ứng khoa trương như thế.

"Ổng là chó đực, đương nhiên phải cắn!" Thiệu Tiểu Hổ nói xong cũng há miệng cắn nhẹ vai bé con một ngụm, khiến cho bé con lại thét chói tai, cả người run rẩy.

"Không thể nào! Em mẫn cảm tới mức này sao, chỉ mới cắn nhẹ em hai cái mà em lại có phản ứng quá khoa trương đến thế." Thiệu Đại Hổ kinh ngạc nhìn cậu.

"Xem ra mang thai đã làm cho cɧó ©áϊ da^ʍ càng thêm mẫn cảm, như vậy chơi mới thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tuỳ tiện đùa bỡn cũng có thể khiến em ấy sướиɠ xụi người." Thiệu Tiểu Hổ cười, gậy th*t heo sâu trong vách thịt dùng sức di chuyển.

"Đừng....... A a a a a.... Anh làm ơn đừng như vậy.... Trời ơi..... A a a a a.... Điểm da^ʍ bị chạm vào rồi...." Nghiêm Tiểu Tiểu kích động ôm lấy cổ Thiệu Đại Hổ, mông xoay lung tung, như muốn nuốt lấy kɧoáı ©ảʍ hại cậu chảy nước mắt.

Nào ngờ Thiệu Đại Hổ thấy Nghiêm Tiểu Tiểu như vậy, cũng bắt chước em trai, bỗng chốc dương v*t tại hoa tâm xoay tròn, cũng chả lo vợ không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ....

"Nha nha nha nha nha..... Hai anh thật xấu, hai anh là chó đực xấu..... A a..... Đùa chết cɧó ©áϊ mất thôi.... Sẽ hỏng.... A a a..... Cɧó ©áϊ sẽ thật sự bị hai anh chơi hỏng..... A a.... Ba ơi cứu con..... Ô a a...." Nghiêm Tiểu Tiểu đã hỏng, mặt toàn nước mắt, hai lỗ nhỏ bị đưa đẩy đến nỗi nước mật văng vẩy, khiến cho hạ thể của cả ba bẩn hề hề, gắt gao quấn quít lấy nhau.

Thấy mình thật sự đã làm vợ đến nỗi phải gọi cha, anh em nhà Thiệu cười ha ha, Thiệu Đại Hổ dịu dàng lau nước mắt trên mặt cậu, nói: "Ba em không cứu được em đâu, chỉ có hai ông chồng yêu dấu mới cứu được em thôi."

"Không.... Hai anh đâu thể cứu em..... A a.... Hai anh là đang gϊếŧ em..... A a ân..... Ách ân...... dương v*t của hai anh muốn gϊếŧ chết em..... ô ô....." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu, điềm đạm đáng yêu khóc lóc.

Cậu thật sự cảm thấy mình sắp bị dương v*t của hai ông chồng gϊếŧ chết, hai qυყ đầυ to lớn tráng kiện vẫn quay tròn cọ sát điểm sướиɠ của cậu, khiến cho âm đ*o và vách thịt tê rần, lỡ như âm đ*o và hậu môn bị hỏng, cậu thật sự sẽ chết.....

"Tụi anh sao có thể nỡ gϊếŧ em, em chính là vợ cɧó ©áϊ da^ʍ bảo bối của tụi anh, tụi anh vẫn còn muốn giữ em lại để làʍ t̠ìиɦ mỗi ngày, để em sinh nhiều con cho tụi anh!"

"Đúng đấy, tụi anh nào có gϊếŧ em, tụi anh là đang yêu thương em, cho em hưởng thụ niềm vui sướиɠ mà ngay cả thần tiên không thể có, em phải cảm ơn tụi anh mới đúng...."

"Bậy bạ.... Hai anh.... A a..... Hai anh làm ơn đừng vòng vo nữa..... a a a.... Úc úc úc..... đừng làm nữa.... Đáng sợ quá..... Ba.... mau cứu con.... Cứu con.... a a.... A cáp a cáp...."

Không khí càng lúc càng nóng bỏng tình sắc, những lời nói của anh em nhà Thiệu cũng càng lúc càng tá ác hơn, Nghiêm Tiểu Tiểu càng rên càng dâʍ đãиɠ.

Xem ra cả một đêm tân hôn này sẽ xuân sắc khôn cùng, tình phúc khắp phòng.....

Hết chương 82.

Hết quyển 2.

Hết truyện.

Lé: Quao ~~~ Truyện Sẽ Hỏng Mất Nhẹ Chút của Ô Mông Tiểu Yến tới đây xin được kết thúc. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ trong suốt một năm rưỡi qua nhé. Mong được gặp lại các bạn trong các truyện khác mà mình edit:>

*(^o^)/*

Một lần nữa cảm ơn các bạn rất nhiều