Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút

Quyển 2 - Chương 64

"Em muốn bị trừng phạt kiểu đó hồi nào, đồ biếи ŧɦái! Mau thả em ra, nếu không em sẽ không để ý tới mấy anh nữa...." Nghiêm Tiểu Tiểu ai oán mắng, dùng sức giãy giụa. Họ quả thật muốn dùng cái thứ đã đánh, đã đút vào người bác Thiệu để khi dễ mình, thực sự rất biếи ŧɦái!

"Dám mắng tụi anh biếи ŧɦái, thiệt là rất đáng giận, nhất định phải trừng phạt." Thiệu Tiểu Hổ lại đánh Nghiêm Tiểu Tiểu vài cái, trong khi đó còn cố ý đánh vào l*иg ngực tuyết trắng, đập trúng hai đầu v* nho nhỏ xinh đẹp.

Hôm qua nhìn thấy lão già da^ʍ uế hạ lưu trừng phạt ba, dường như có vẻ rất thích, bọn họ lúc ấy đã nghĩ thử dùng phương pháp tương tự để trừng phạt Tiểu Tiểu. Cho nên hôm nay bọn họ mới cố tình dẫn Tiểu Tiểu đến khách sạn mướn phòng, chuẩn bị chơi một trận thật lớn...

"Hai lỗ da^ʍ của em hai ngày nay chưa có ăn gì hết, nhất định đang rất đói bụng! Ông xã lớn thương em, đem mượn gậy mát xa đút vào lỗ da^ʍ của ba anh cho em mượn dùng." Thiệu Đại Hổ cầm lấy cây gậy có hơi hung dữ, đâm thẳng vào bông hoa đang mở ra của Nghiêm Tiểu Tiểu....

"Không —" Đôi môi đỏ mọng phát ra tiếng thét chói tai thật dài. Vật lạ băng lãnh đáng sợ xâm nhập cường liệt tạo cảm giác áp bách đánh sâu vào đầu óc, khiến cho cả người m cậu phát run. Nếu không phải thường xuyên bị hai người này chơi, lỗ nhỏ đã quen, thì thế nào cậu cũng bị xé rách bị gậy mát xa to khủng bố đến thế tiến vào.

Nghĩ đến người yêu vậy mà lại dùng sεメtoy đã làm qua nơi đó của ba họ để làm mình, cậu xấu hổ sắp điên mất thôi, trên sεメtoy thậm chí còn dính một ít nước xuân của ba họ....

"Bé dâʍ đãиɠ, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ đúng không! Đây cũng là lần đầu tiên em dùng gậy mát xa, có phải thấy rất thích không!" Thiệu Tiểu Hổ lấy vỉ đập ruồi đánh vào dương v*t của bé con, khiến cậu đau đến nhăn mày.

"Bại hoại.... Mau dừng tay.... Đau a...." Mắt to đen láy trừng bọn họ, Nghiêm Tiểu Tiểu đáng thương kêu lên.

dương v*t nhỏ bị đánh đau đau rát rát, so với bị cắt một đao còn đau hơn, vì nơi đó là nơi yếu ớt nhất của con trai, và bông hoa nhỏ của cậu, gậy mát xa rung rung khiến lỗ nhỏ vừa đau lại vừa ngứa, chưa bao giờ bị đút sâu đến thế và áp lực khiến cậu cơ hồ không thể thở nổi...

"Đau đớn là tạm thời, lát nữa em sẽ sướиɠ như tiên, tin bọn anh!" Anh em họ Thiệu cùng mỉm cười và nói, Thiệu Đại Hổ hướng gậy mát xa đâm sâu vào bên trong lỗ nhỏ của bé con, làm cậu phát ra tiếng rêи ɾỉ vừa đáng thương vừa mê người.

Thiệu Tiểu Hổ vẫn dùng vỉ đập ruồi đánh bé con, đánh đến nỗi cả người tuyết trắng mềm mại trở nên đỏ bừng, không ít nơi lưu lại dấu vỉ rõ ràng, trông có vẻ vừa thảm hại vừa tình sắc...

Nghiêm Tiểu Tiểu quả thật có thể "ăn", rất nhanh đã nuốt hết cả khúc gậy vào, chỉ chừa phần gốc ở bên ngoài. Thiệu Đại Hổ hài lòng gật đầu, lại cầm lấy một cây sεメtoy ô bẩn khác đút vào bông cúc phía sau cậu....

"Đừng đút nữa... A— Quá trướng, không được, lấy ra đi.... Ô.... Đừng lấy đồ cắm vào ba anh để cắm vào em.... Hạ lưu lắm...." Nghiêm Tiểu Tiểu liều mạng lắc đầu, khóc cầu xin. Họ xấu lắm, muốn dùng sεメtoy mà cũng không chịu đi mua cái mới cho cậu, lại còn dùng cái mà ba họ đã dùng, da^ʍ uế quá đi!

"Em chê bẩn! Được, dám ghét mẹ chồng tương lai, nhất định phải cho em một bài học." Thiệu Đại Hổ giả bộ nổi giận, bàn tay to dùng sức đẩy gậy mát xa vào, đυ.ng đến điểm da^ʍ sâu trong hoa cúc...

"A a a..... Quá sâu.... Đâm trúng.... Úc a.... Bại hoại, hai anh là đồ siêu bại hoại...." Nghiêm Tiểu Tiểu bị đâm đến độ lại thét chói tai, hạ thể run rẩy, kɧoáı ©ảʍ quen thuộc như sóng biển mãnh liệt đánh úp, nhưng vật lạ quá tráng kiện khiến cho tràng đạo của cậu đau nhức, cũng hên là gậy mát xa ở sau không có bi tròn.

Còn gậy mát xa trong bông hoa phía trước thì mặt trên có bi tròn cứng rắn nổi lên, đỉnh vào âm đ*o của cậu, ma sát niêm mạc non mềm vô cùng, trong đau đớn mang theo ngứa ngáy, rõ ràng là tra tấn....

"Hừ! Không biết hối cải, không chịu ăn năn, còn dám mắng tụi anh, phản rồi...." Thiệu Tiểu Hổ kêu lên, không lấy vỉ đập ruồi đánh cậu nữa mà nắm lấy cây gậy nhỏ của cậu xoa nắn, không biết hắn đang có âm mưu đáng sợ gì.

"Úc a.... Ngô ân..... A úc....." Cây gậy nhỏ trong bàn tay kẻ ác nhanh chóng cương lên, tiếng rêи ɾỉ của Nghiêm Tiểu Tiểu trở nên kiều mỵ vô cùng, dâʍ đãиɠ mê người.

Nơi mà con trai thấy thích nhất chính là cái nơi con cháu đó, chỉ cần bị sờ một cái nhất định sẽ thích không chịu nổi, tương tự như bị thương, cũng sẽ đau đớn vô cùng....

Chỗ đó đã cứng rắn, Thiệu Tiểu Hổ cầm lấy cây nến nhỏ dài màu đỏ đặt trên giường đút vào vào lỗ tiểu trên dương v*t, ngọn nến này là ngày hôm qua lão già đã sử dụng để trừng phạt ba.

"A a— Nát mất, đừng mà.... Đau quá.... Chúa ơi, đau chết mất.... dương v*t sẽ hỏng, hỏng mất..." Nghiêm Tiểu Tiểu dĩ nhiên chịu đâu nổi, khóc chết đi sống lại, khuôn mặt nhỏ nhắn ướt đẫm nước mắt.

Lỗ tiểu chưa bao giờ bị thứ gì đút vào, cho dù ngọn nến rất mảnh nhưng vẫn đủ làm cậu đau tê tâm liệt phế, đã vậy người yêu còn tàn nhẫn đâm sâu, cậu cảm thấy mình sắp chết....

"Em vốn đâu cần thứ này, có hư cũng không sao." Thiệu Tiểu Hổ không cho là đúng, lấy bật lửa ra mặc kệ cậu đau khổ cầu xin mà đốt nến lên. Giống cha mình, trong thân thể hai người họ đều che giấu du͙© vọиɠ ngược đãi và khuynh hướng S. (S: bạo da^ʍ)

Thiệu Đại Hổ đút hai cây gậy mát xa vào lỗ nhỏ xong, ấn vào chốt mở của hai cây. Vốn không động đậy như một sinh vật chết, nhưng nay hai cây gậy mát xa như thể có sinh mệnh tự chuyển động, phát ra tiếng máy móc đặc trưng, nghe có vẻ da^ʍ uế tình sắc vô cùng.

"Úc a a...... Dừng lại.... Ngô ách.... A nga.... Xin hai anh.... Mau.... dừng lại.... A a.... Nha nha nha... Cứu em.... Đáng sợ quá.... Hai anh làm ơn cứu em.... Em không muốn.... Em.... không.... muốn..... A a a a...." Nghiêm Tiểu Tiểu quả thật sắp điên mất thôi, cả hai lỗ nhỏ đều bị gậy mát xa kịch liệt chuyển động, đau và thích đồng thời quấn quanh cậu, khiến cho linh hồn cậu chia thành hai nửa.

Mà chết người ở đây là khi hai cây gậy mát xa cuồng dã chuyển động tại lỗ nhỏ, khiến hạ thể phải vặn vẹo ngóc đầu, dương v*t lay động theo, ngọn nến cắm ngay lỗ tiểu cũng theo dương v*t chuyển động, làm nổi bật đóm lửa đỏ. Làn sáp mềm mại nóng bỏng tích lại trên dương v*t, đau đến mức cậu thê thảm kêu rên, cực kỳ đáng thương!

"Lão già thực sự rất biếи ŧɦái, vậy mà cũng nghĩ ra được hình phạt tra tấn người bằng nến thế này." Hai anh em nhìn bé con sắp bị hỏng, không hẹn mà cùng cảm thán, mà thực ra kẻ biếи ŧɦái chính là bọn họ.

Hai anh em không hề dừng lại hành vi tra tấn người yêu. Thiệu Đại Hổ cầm lấy hai chiếc khuyên vυ' bảo thạch bấm vào ngực Nghiêm Tiểu Tiểu, hai chiếc khuyên vυ' này cũng là của ba đeo. Đeo hai chiếc khuyên vào hai đầu nhũ yêu kiều xong, trước ngực Nghiêm Tiểu Tiểu liền như nở thêm hai quả ô mai, cực kỳ đáng yêu!

"Ô mai thật dễ thương, làm anh thật muốn ăn trái cây!" Thiệu Tiểu Hổ nói Nghiêm Tiểu Tiểu trông giống như trái cây mà hôm qua cậu đã mua, cơ thể được bao phủ bởi một tầng mồ hôi trở nên hồng hồng, ô mai màu đỏ, trái nho màu tím, quả trám màu xanh, khiến cho thân thể xinh đẹp biến thành một mâm trái cây hoành tráng....

"Đẹp quá!" Thiệu Tiểu Hổ vừa nhìn kiệt tác của mình vừa cảm thấy vừa lòng, lôi di động ra chụp lại.

"Hình như em còn quên thứ gì đấy." Thiệu Đại Hổ cười, cầm lấy một cành bách hợp màu trắng cài lên tóc Nghiêm Tiểu Tiểu.

"Đẹp quá!" Thiệu Tiểu Hổ nhìn người yêu huýt sáo, bé con cài hoa nhìn thật xinh đẹp, y như một đoá bách hợp chân chính, hắn lại rút di động chụp vài tấm.

Nghiêm Tiểu Tiểu không còn sức phản kháng họ, cậu bị nến và gậy mát xa tra tấn đến thần trí không rõ, ngay cả sức mắng họ cũng không có. dương v*t bị sáp dính lên vô cùng đau, lỗ tiểu cũng càng lúc càng đau, như thể nó sắp sưng lên.

Chết tiệt, nếu dương v*t thật sự bị hỏng, cậu nhất định sẽ không tha thứ cho họ!

"Ngô a a.... Úc nga.... Đừng làm nữa.... Úc nha.... Rút ra đi.... rút ra.... Úc a a.... Nga ác...." âm đ*o và hậu môn cùng một lúc bị hai mãnh thú không ngừng chuyển động, tạo ảo giác hai lỗ nhỏ có thể bị nát mất bất cứ lúc nào. Cả người sợ hãi co lại, hai lỗ nhỏ đáng xấu hổ bắt đầu chảy ra mật nước dâʍ ɭσạи.

"Em thích nhất là nghe kiểu tiếng rên dâʍ ɭσạи đáng thương này, hễ nghe là máu em sôi trào ngay, bắn ra luôn cũng có thể." Thiệu Tiểu Hổ cởi giày leo lên giường, tựa vào bên cạnh thưởng thức gương mặt vừa mê loạn vừa thống khổ của cậu, tay cầm lấy một viên ô mai trên người cậu bỏ vào miệng.

"Ngọt thật!"

"Vậy chưa đủ ngọt đâu, thế này mới ngọt." Thiệu Đại Hổ cũng cởi giầy ngồi vào bên kia của Nghiêm Tiểu Tiểu, cầm lấy trái nho đặt trên rốn bé con, hướng đến bông hoa lầy lội đang ngậm gậy mát xa, quết một ít mật dịch rồi bỏ vào miệng.

Nhìn động tác đáng khinh của anh, Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ muốn lập tức tự sát cho xong, anh em họ thật sự càng ngày càng hạ lưu biếи ŧɦái, sao lúc đầu mình lại quen họ chứ, nếu biết trước thì đã không rồi!

"Em cũng muốn ăn kiểu đó!" Thiệu Tiểu Hổ lập tức lấy một quả nho, quết một chút chất dịch của cậu, sau đó bỏ vào miệng từ tốn nhấm nháp.

Nghiêm Tiểu Tiểu đang định mắng hai người họ thì bỗng hai cây gậy trong lỗ nhỏ đột nhiên tăng tốc. Hai khúc sεメtoy cứng rắn cường tráng đồng thời đỉnh vào hai điểm da^ʍ của cậu, khiến cho cậu kêu to như sắp điên lên.

"Nha nha nha nha nha.... Đυ.ng trúng.... Đυ.ng trúng.... A a a...." Kɧoáı ©ảʍ quá mức cường liệt khiến cậu quên mất phải nổi giận với hai người yêu, mắt hạnh ngượng ngùng nhìn hai người.

"Cái gì đυ.ng trúng?" Anh em họ Thiệu cố tình hỏi, hai người không ngừng lấy hoa quả trên người cậu quết vào một ít nước xuân tạo mùi ngon, hoàn toàn mặc kệ hành vi này có bao nhiêu da^ʍ tục.

"Gậy mát xa.... A a.... Úc a a.... Gậy mát xa đυ.ng trúng điểm sướиɠ.... A úc úc....." Nghiêm Tiểu Tiểu thành thật trả lời, gậy mát xa vẫn đâm vào điểm sướиɠ nhất trong âm đ*o và phía sau. Tầm nhìn cậu trở nên mờ ảo, hai lỗ nhỏ càng lúc càng ướt, không thể ngờ rằng bị gậy mát xa đâm cũng có thể có được cảm giác như thế.

Nếu không có ngọn nến tra tấn dương v*t của cậu thì tốt rồi, phía trước đau nhức như bị rắn độc cắn, đem nọc độc đổ đầy trái tim, khiến cho cậu không lúc nào không chìm trong thống khổ.

dương v*t cảm nhận được cái đau bén nhọn và hai lỗ thịt không ngừng gia tăng kɧoáı ©ảʍ, sự đối lập cường liệt hại cậu sắp nổi điên, cậu cuối cùng đã hiểu được cảm giác bị tra tấn của bác Thiệu hôm qua là như thế nào...

"Điểm da^ʍ của em bị gậy mát xa đỉnh trúng, rất thích phải không? Anh nhớ rõ chỉ cần điểm da^ʍ bị đυ.ng trúng thì em sẽ thích chết đi được." Thiệu Tiểu Hổ lại cầm lấy vỉ đập ruồi đánh cậu, sợ làm dơ trái cây, hắn đặc biệt đánh vào những nơi ít bị đυ.ng vào nhưng mà cực kỳ mẫn cảm của Nghiêm Tiểu Tiểu.

Cơ thể của Nghiêm Tiểu Tiểu run lên, vặn vẹo muốn tránh thoát vỉ ruồi của hắn, nhưng quên mất trên dương v*t còn một ngọn nến đang cháy, sơ ý động đậy sẽ làm cho sáp chảy nhanh hơn, quả nhiên, một giọt sáp lớn lập tức rơi xuống lỗ tiểu...

Hết chương 64.