Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút

Quyển 2 - Chương 37

"Bé da^ʍ dãng, em thật giỏi. Có thể đút cả hai chai nước vào." Thiệu Tiểu Hổ huýt sáo chế nhạo bé con.

"Lần sau bắt nhóc da^ʍ phụ này nuốt thử bình rượu xem, nhất định màu sẽ rất đẹp." Thiệu Đại Hổ cũng huýt sáo.

Nghiêm Tiểu Tiểu vừa thẹn vừa giận, bọn họ nghĩ lỗ thịt của mình là cái gì, lại nói lần sau sẽ bắt cậu nuốt hai chai rượu. Lần này "ăn" hai cái chai này, không phải do cậu thích "ăn" mà do lỗ thịt rất đói rất ngứa, không thể đợi nữa.

Hai lỗ thịt xem chừng thật sự rất đói bụng và ngứa ngáy, liều mạng nuốt vật lạ lạnh lẽo vào trong nơi sâu nhất, nháy mắt, chỉ còn một phần thân bình lòi ra bên ngoài.

Người khác hẳn sẽ không nhịn được líu lưỡi vì một Nghiêm Tiểu Tiểu thèm muốn dâʍ đãиɠ. Chỉ mới 15 tuổi mà đã da^ʍ như thế, không biết sau này khi trưởng thành sẽ biến thành cái dạng gì!

"Bé dâʍ đãиɠ làm tốt lắm, hạ mông xuống lần nữa là có thể nuốt hết chai nước rồi!" Hai anh em họ Thiệu lại kích động huýt sáo.

Nghiêm Tiểu Tiểu mắc cỡ chết đi được, mông càng lúc dùng sức, mỗi một lần đều nuốt gần hết cái chai, nuốt toàn bộ hai thân chai thô to nuốt vào lỗ thịt, miệng chai đυ.ng vào hai điểm G đói khát...

"A a... đυ.ng vào rồi... úc úc.... cái chai đυ.ng vào điểm da^ʍ nhất rồi..." Nghiêm Tiểu Tiểu dâʍ đãиɠ kêu to, "báo cáo" cho hai người ngồi bên kia máy tính.

"Bị cái chai đâm vào điểm da^ʍ, có thích không? Hay là thích được dương v*t tụi anh đâm vào đó?" Thiệu Tiểu Hổ lập tức hưng phấn hỏi ngay, gậy th*t của hắn thật muốn hoá thành chai nước trái cây đó, mong đó là dương v*t của hắn được đỉnh đến điểm da^ʍ nhất của người yêu.

"Thích... A cáp... ngô ân.... nhưng qυყ đầυ lớn của hai anh không có đỉnh đến... điểm dâʍ đãиɠ nhất... A a...." Nghiêm Tiểu Tiểu thành thật gật đầu trả lời, trên đời không có thứ gì làm cậu thích hơn là gậy th*t của họ, tất cả đều kém hơn hẳn.

"Đáp án này anh thích, hôn một cái ~" Thiệu Tiểu Hổ vui vẻ gửi một cái hôn gió.

Nghiêm Tiểu Tiểu thẹn thùng gửi một nụ hôn gió lại, Thiệu Đại Hổ nhíu mày, "Chỉ hôn Tiểu Hổ, không hôn anh hả?"

"Hôn chứ, hai người ai em cũng yêu nhất!" Nghiêm Tiểu Tiểu cũng lập tức cho anh một nụ hôn.

"Tiểu Tiểu của tụi anh đáng yêu nhất, tụi anh cũng thích em nhất." Anh em họ Thiệu cong khoé môi, lập tức hạ lưu, cười dâʍ đãиɠ: "Em cứ cho hai cái chai là hai gậy th*t tụi anh đang hung hăng *** lỗ thịt của em đi, trăm ngàn không cần khách khí."

"Ưʍ..." Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ nâng đôi mông trắng tuyết, rồi mới dùng lực hạ người, liên tục làm động tác đứng lên ngồi xuống, lớn mật dùng chai nước tự an ủi. Cậu còn dùng chính tay mình chà xát đầu v* cảm thấy ngứa, tay kia chơi dương v*t nhỏ đến khi đỏ hồng, lỗ nhỏ trên đỉnh không ngừng chảy nước...

Cậu hoàn toàn không hề lo lắng ba mình sẽ đột nhiên lên đây như tối hôm qua. Khi về nhà nghe được ba mẹ làm kịch liệt như thế, nhất định hai người sẽ "chơi" thật lâu, tạm thời sẽ không nhớ đến cậu. Cứ cho vạn nhất ba thật sự lên đây thì cũng không có cách nào tiến vào, cậu đã khoá cửa phòng, với lại ở đây cách âm rất tốt, chỉ cần tiếng kêu da^ʍ của cậu đừng quá lớn thì sẽ không có vấn đề gì...

Nhìn người yêu tuyệt đẹp dâʍ đãиɠ ma sát vặn vẹo trên hai chai nước trái cây, nước trái cây trong suốt chứa đựng trong bình thuỷ tinh theo nước da^ʍ tiến lùi vào trong hai lỗ thịt, hai anh em miệng khô lưỡi đắng liếʍ môi.

Không biết nước da^ʍ của bé con trộn với nước trái cây sẽ là hương vị gì, nhất định rất mỹ vị, thật muốn lập tức nhấm nháp!

Anh em họ Thiệu càng kịch liệt quay tay, ảo tưởng gậy th*t trong tay đang rít gào rống giận hiện giờ đang cắm vào lỗ thịt của người yêu, liều mạng làm loạn ở trong đó, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ tận trên trời....

"A cáp.... Úc úc.... Cái chai này chơi thật đã, cứ như là dương v*t giả vậy.... Nha a... lại đυ.ng đến điểm da^ʍ nhất... A a.... c̠úc̠ Ꮒσα phía sau cũng bị đỉnh đến... úc úc...." Nghiêm Tiểu Tiểu cuồng dã cưỡi hai chai nước lắc trái lắc phải lộn xộn, tận lực làm cho miệng bình đυ.ng vào hai điểm mẫn cảm nhất của mình.

Trên miệng chai có vài vòng tròn bằng nhựa, mỗi khi đυ.ng vào hai điểm da^ʍ, quét đến chỗ sâu nhất của nộn thịt, sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tạo ra một kɧoáı ©ảʍ vô cùng khủng bố, khiến cậu phải run lên vì thích, nuốt hai chai nước vào càng nhanh.

Động tác của Nghiêm Tiểu Tiểu quá mạnh bạo, làm cho hai chai nước đều theo cậu loại xì ngay, hình cây dừa trên chai nước kịch liệt thoát ẩn thoát hiện, gắt gao hấp dẫn tầm mắt của hai anh em, hai người nghĩ không biết cây dừa có thể chạy vào hai động nhỏ của người yêu hay không....

"Nga ác... Ác a a.... chai nước *** em... nha nha nha nha.... *** em chết mất.... Ân ngô... lại đâm vào một chút.... úc úc... sâu hơn một chút...." Nghiêm Tiểu Tiểu dâʍ ɭσạи lắc đầu, đôi môi đỏ mọng thở dốc kêu da^ʍ, nước miếng trong suốt theo khoé miệng chảy ra, cả người cậu rõ ràng đã muốn rơi vào lốc xoáy du͙© vọиɠ, trở thành nô ɭệ của tìиɧ ɖu͙©.

Cậu hiện tại ngoại trừ kɧoáı ©ảʍ thì gì cũng không biết, nên khi vô tình chạm đến chân trái bị thương, sự đau đớn so với kɧoáı ©ảʍ, căn bản không là gì.

Kɧoáı ©ảʍ càng lúc mãnh liệt, hai lỗ thịt càng phân bố ra nhiều nước da^ʍ bôi trơn cho chai làm chúng chuyển động càng rõ ràng hơn, nước da^ʍ trắng ngà xen lẫn nước trái cây có màu tương tự, căn bản không thể nhìn ra bên nào là nước trái cây, bên nào là nước da^ʍ.

Hai anh em bên kia màn hình yêu khuôn mặt nhỏ nhắn hồng diễm đó chết đi được, miệng kêu tên của người yêu. Trong trạng thái kích động, hai gậy th*t đồng thời lên cao trào bắn tinh, hai dòng tinh trắng phun lên trên màn hình máy tính.

Hết chương 37.