Edit by AShu ^_^.
_____________
Tô Đường hiện giờ đang ở trong phòng của chính mình ở Yến gia, là căn phòng bên cạnh phòng của Yến Sâm, bất quá cũng không biết có phải tên nào đó bị tâm hồn thiếu nữ quấy phá hay không, một hai phải trang bị cho nàng một bức màn màu hồng phấn, đối với việc này, nàng cự tuyệt a.
Nhưng mà, cự tuyệt không có hiệu quả, nàng cũng chỉ có thể miễn cưỡng mà nhận.
Lại nói tiếp, Yến Sâm là thật sự phi thường tôn trọng nàng, bất quá sự tôn trọng liền biến mất khi nàng 18 tuổi.
Sinh nhật của Thẩm Vị Ương là ngày thứ ba sau ngày đông chí, bất quá Tô Đường cũng không đem sinh nhật để trong lòng, bình thường mà đi học đọc sách. Nhưng nàng không để trong lòng, trong các bạn học của nàng lại phi thường để quan tâm, đặc biệt là đã bạn ngồi cùng bàn cũ, bạn tốt Quan Nguyệt.
"Ương Ương, ngày mai là sinh nhật thành niên của cậu, mình có thứ tốt muốn đưa cho cậu." Nói xong, lấy ra một quyển sách vô cùng bình thường, nhét vào trong tay nàng.
Tô Đường đối với bộ dáng bí mật của Quan Nguyệt, hoàn toàn không hiểu gì hết, "Là thứ tốt gì a, làm Quan Quan của chúng ta lại cẩn thận như thế?"
"Dù sao cũng chính là thứ tốt." Quan Nguyệt thấy nàng còn cầm quyển sách đó trong tay, lập tức thay nàng mở cặp sách ra đem vở nhét vào, sau khi đã xác nhận đã bỏ vào cặp của Tô Đường hoàn hảo, mới nói: "Không thể xem ở trong trường học, thời điểm buổi tối cậu trở về mới được xem."
Quan Nguyệt là một tiểu phú nhị đại phi thường đáng yêu, tính cách thì lại nhuyễn manh, Tô Đường căn bản không có bố trí phòng vệ. Chờ buổi tối về đến nhà, khi nằm ở trên giường, nàng mới đột nhiên nghĩ đến còn có lễ vật chưa mở ra xem.
Cặp sách ở dưới lầu, Tô Đường cũng không đổi quần áo, mặc váy ngủ liền như vậy chạy xuống.
Bên trong tiểu biệt thự có mở điều hòa, cũng không lạnh lắm, kết quả nửa đường đυ.ng phải Yến Sâm đang xuống lầu uống nước.
Yến Sâm nhìn quyển sách nàng ôm trong lòng ngực, nghi hoặc nói, "Đây là cái gì?"
Theo như hắn biết, tiểu ngồi cùng bàn của hắn chính là phi thường nghịch thiên, nhân gia học bá mặt ngoài vân đạm phong khinh, người khác thì liều mạng cắn sách vở, nhưng nàng không, mặt ngoài cá mặn, sau lưng như cũ cá mặn, một người như vậy, sao có thể ở nhà làm loại chuyện học tập này.
Tô Đường mạc danh nghĩ tới bộ dáng nham hiểm của Quan Nguyệt lúc sáng, liền vỗ vỗ quyển sách, thuận miệng nói, "Đồ tốt."
Yến Sâm đồ tốt gì mà chưa thấy qua, nhưng tiểu ngồi cùng bàn che chở như vậy, hắn bỗng cũng có vài phần hứng thú.
"Cùng nhau thưởng thức được không?"
Hai người hiện giờ chính là bằng hữu nam nữ đứng đắn, Tô Đường cũng không keo kiệt, có đồ tốt như thế sao có thể không chia sẻ cho bạn trai, liền trượng nghĩa nói: "Được, đi thôi."
Phòng ngủ của Tô Đường phi thường thiếu nữ, đây đều là những thứ mà Yến Sâm ban tặng, còn tưởng lúc trước Yến Sâm còn không hài lòng mà đổi, kết quả đến cuối cùng, Tô Đường thấy hắn hưng phấn như vậy mà bố trí cho nàng, cũng liền tùy hắn.
Phòng ngủ rất lớn, bên vị trí phía nam còn có một cái cửa sổ sát đất, bên cạnh cửa sổ còn trang bị một cái sô pha lười.
Thời điểm Tô Đường nhàn hạ còn đặc biệt thích lười biếng mà nằm ở đó đọc sách, hôm nay cũng không ngoại lệ, không, phải nói vẫn là có điểm ngoại lệ, có thêm một người là Yến Sâm. Cho nên chính xác nàng hẳn nằm trong lòng ngực của Yến Sâm, Yến Sâm thì ngồi ở trên sô pha.
Không gian thân mật tiểu tình lữ, không ảnh hưởng đến toàn cục, Tô Đường cũng không cảm thấy không đúng chỗ nào, thẳng đến nàng mở ra trang thứ nhất của quyển sách.
Bang!
Quyển sách đột nhiên bị khép lại, Tô Đường bạo hồng cả một khuôn mặt, định giải thích, "Đây không phải là thứ mình muốn cho cậu coi đâu."
Yến Sâm ngắn ngủi ngạc nhiên qua đi, đáy mắt liền hiện lên ý cười, "Thứ mình không được nhìn thấy, đó là loại nào?"
Edit by AShu
Tiểu ngồi cùng bàn nhìn thì có vẻ cái gì cũng biết, nhưng kỳ thật chính là một tiểu cô nương a, nàng cũng sẽ không quang minh chính đại mà mời chính mình xem mấy cái đồ vật 18+ này, ước chừng là bị ai đó hố. Bất quá không thể không tán thưởng một câu, người hố nàng phi thường tốt a.
Tô Đường bị chọc giận mà muốn khóc, nàng thật sự không thể đem cái quyển sách 18+ này liên hệ với cái thiếu nữ manh manh Quan Nguyệt kia, "Là Quan Nguyệt cho mình, mình không hề biết nội dung bên trong."
"Không biết thì không sao, dù sao chỉ còn hai giờ nữa, Ương Ương của chúng ta liền thành niên." Yến Sâm ách tiếng nói, sinh nhật thành niên của tiểu ngồi cùng bàn, hắn quan tâm hơn bất kỳ ai khác, nhưng càng là để ở trong lòng, hắn càng là không biết nên kinh hỉ thành cái dạng a.
Không ngờ, có người phi thường nhắc nhở a.
"Anh nhớ rõ em đã từng muốn dạy bù cho anh a."
Tô Đường chuông cảnh báo trong lòng vang lớn, "Cậu muốn làm cái gì a!"
Yến Sâm nghĩ nghĩ, đột nhiên mạc danh tiếc hận nói: "A, còn phải chờ hai tiếng nữa a."
Tô Đường:?
Bằng hữu, làm người đi!
Yến Sâm ôm cái eo mảnh khảnh tiểu ngồi cùng bàn, nằm trên sô pha, lười biếng nói: "Hai giờ tiếp theo, chúng ta liền tiếp tục nghiên cứu quyển sách này đi."
Có thể làm Quan Nguyệt cẩn thận đối đãi quyển sách như vậy, nội dung bên trong thật là không làm người thất vọng. Khi Tô Đường lại một lần cảm thấy đôi mắt chính mình muốn mù, Yến Sâm lại lần nữa đem nàng kéo về hiện thực.
"Di, còn có thể như vậy a."
Nghe thanh âm của hắn còn tưởng rằng là thảo luận học thuật gì đó, rốt cuộc mặt đối phương không đỏ khí không suyễn, trừ bỏ trong mắt có điểm kinh ngạc, lại không hề có những cảm xúc khác. Bất quá Tô Đường rất rõ ràng, không thể lại làm hắn nhìn, lại xem liền phải đã xảy ra chuyện!
"Yến Sâm, chúng ta không coi nữa."
Tô Đường nguyên tưởng rằng chính mình sẽ thực cố sức, ai ngờ đối phương thế nhưng thật sự ngoan ngoãn buông quyển sách ra, "Ương Ương nhanh như vậy liền muốn dạy học sao?"
Lời này vừa ra, mặt Tô Đường đều đỏ, cầm lấy quyển sách liền hung hăn ném trên đầu hắn, "Mau đem cái phế liệu màu vàng trong óc của cậu quăng ra ngoài cho mình!"
Yến Sâm đánh đòn cảnh cáo, lại không có nửa điểm sinh khí, ngược lại bởi vì bộ dáng của tiểu ngồi cùng bàn tức muốn hộc máu mà cười khẽ ra tiếng, "Như vậy là không cấm a?"
Tô Đường tức giận mà không thể cắn hắn, "Buông tay, mình muốn đứng lên."
"Không buông, để cho anh ôm một lát." Yến Sâm lười biếng đem cằm dựa vào cái vai của tiểu ngồi cùng bàn, ngửi mùi hương đặc biệt thuộc về thiếu nữ, sau đó như là nghĩ tới cái gì, hỏi nàng: "Ương Ương, còn có một học kỳ liền thi đại học, em muốn học ngành gì?"
Tô Đường trong nháy mắt mê mang, đột nhiên kiên định nói: "Học y!"
Yến Sâm sửng sốt, "Sao lại nghĩ đến học y?"
Tô Đường ghé mắt, thật sâu mà nhìn hắn một cái, đang lúc Yến Sâm cho rằng nàng sẽ nói lời ngon tiếng ngọt gì đó, tiểu ngồi cùng bàn đột nhiên lời lẽ chính đáng nói: "Lỗ Tấn vĩ đại tiên sinh có nói qua, học y cứu không được người Trung Quốc, nhưng mình càng muốn học a!"
Yến Sâm dại ra một giây, sau đó liền cười đến nỗi l*иg ngực đều có chút phập phồng, "Ân, quả nhiên là người nối nghiệp xã hội chủ nghĩa của chúng ta, có lý tưởng."
Tô Đường, "Vậy còn cậu."
Yến Sâm, "Vậy làm bảo tiêu của người nối nghiệp đi, bảo đảm một sợi lông của nàng cũng không thể thiếu." Hai người khó được đứng đắn nói chuyện phiếm, Tô Đường thậm chí đều nghĩ đến tương lai nàng muốn đi đâu công tác, kết quả phong cách của bảo tiêu tiên sinh đột nhiên chuyển biến, "Hiện tại, bảo tiêu tiên sinh trước tiên nên kiểm tra trên người tiểu thư nối nghiệp có hoàn hảo hay không."
Tô Đường:......
Lời nói nghiêm trang mà cợt nhả, có chút sợ a.
Trong lòng thì sợ hãi, nhưng trên mặt như cũ banh gắt gao, không lộ ra nửa điểm sơ hở.
Tô Đường: "Nếu mình thiếu một sợi lông, cậu sẽ chịu trừng phạt sao?" Dứt lời, thấy đối phương gật đầu, còn không đợi Yến Sâm nói cái gì, nàng liền sạch sẽ nhanh nhẹn từ trên đầu của chính mình nhổ xuống một cọng tóc, "Tới, trừng phạt chính cậu đi."
Lần này đổi thành Yến Sâm không lời nào để nói.
Hắn ôm Tô Đường, cười đến ngã trái ngã phải, "Ương Ương, em thật đúng là cái bảo tàng."
Bảo tàng thiếu nữ ngạo kiều hừ hừ, sau đó nàng liền nghe được tiếng chuông phát ra trong túi của Yến Sâm.
"Thanh âm gì vậy?"
"Anh đặt đồng hồ báo thức lúc 12 giờ."
__________________
( tấu chương xong )
Đã beta
Edit by AShu