Dương Mỹ Trân chỉ cảm thấy bàn tay của hắn tựa như có một dòng điện theo từ bầu vυ' nàng tỏa ra toàn thân kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng tế bào, loại cảm giác này càng làm cho nàng khoan khoái dễ chịu, ngược lại uốn éo người, phối hợp với hắn vuốt ve.
Lâm Thiên Long cảm nhận được đáy lòng Dương Mỹ Trân biến hóa, động tác trên tay càng thêm kịch liệt, mấy ngón tay nhẹ nhàng cởi bỏ mấy nút áo trên của Dương Mỹ Trân, bàn tay trực tiếp duỗi vào da thịt non mềm của nàng.
-A, không được…
Đột nhiên bị xâm nhập làm cho Dương Mỹ Trân giật mình tỉnh táo lại, tay phải liền giơ lên, chỉ nghe "bốp" một tiếng giòn vang, trên mặt của Lâm Thiên Long đã ăn một bạt tai.
………………………………………………………………………………………
-Xin lỗi.....
Dương Mỹ Trân do dự mà không biết làm sao, đôi mắt đẹp nhìn hắn nói ra.
-Không có chuyện gì đâu, tại cháu quá nóng lòng ..
Lâm Thiên Long vẫn mỉm cười xấu xa, chỉ là trong ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lùng, bàn tay sờ lên gương mặt của mình, sau đó cố ý cười lạnh nói,
- Chúng ta đi xuống, dì Thạch đang chờ..
-Thiên Long, cháu đừng giận dì… dì không phải cố ý…
Lâm Thiên Long nhìn xem Dương Mỹ Trân một bộ điềm đạm đáng yêu đáng yêu, tâm cũng mềm nhũn, đành phải triệt hạ ngụy trang, khôi phục cười đùa tí tửng, bàn tay ôm lấy eo Dương Mỹ Trân cười xấu xa nói:
-Đâu có gì mà tức giận dì, đánh là mắng yêu mà.
-Cháu thật sự không giận dì sao?
Dương Mỹ Trân không thể tin được nhìn Thiên Long, đứa nhỏ này sắc mặt, ánh mắt lúc lạnh lúc nóng, thay đổi bất thường, so với vua màn ảnh trở mặt còn nhanh hơn, nắm lấy không thấu.
-Nếu muốn cháu thật sự không còn tức giận rất đơn giản, hôm nào cháu hẹn mẹ nuôi để hai người nói chuyện, quên hết ân oán trước kia, hòa hảo như lúc ban đầu. Như thế nào được không?
Lâm Thiên Long bàn tay tại lưng áo Dương Mỹ Trân nhẹ nhàng mơn trớn cười nói.
Dương Mỹ Trân nhìn xem vẻ mặt Thiên Long chân thành, nhẹ gật đầu đáp:
-Đây cũng là cháu có ý tốt, dì đáp ứng …
Lâm Thiên Long nghiêm mặt nói ra:
-Còn có một điều kiện khác, là được...
-Còn có điều kiện gì?
-Còn có một điều kiện, chính là sớm muộn gì cháu sẽ đánh trả lại một cái! Bất quá, cháu không cam lòng đánh trên mặt dì a!
Lâm Thiên Long nói xong nhẹ nhàng đưa xuống cái khe đít trên cái mông đẫy đà tròn vo của Dương Mỹ Trân vỗ một cái, ngón giữa lại thuận thế cái váy dọc theo khe đít móc một cái, lúc này cửa thang máy vừa mở, cũng đã đã xuống đến lầu một, hắn cười cười rồi đi ra.
Lưu lại Dương Mỹ Trân đứng trong thang máy sững sờ, vừa mới bị Thiên Long đại thủ vỗ vào khe mông, ngay sau đó lại bị ngón giữa tay hắn tục tĩu, mặc dù chỉ là chạm đến khe mông, cũng đủ để cho Dương Mỹ Trân như bị điện giật, thân thể mềm mại nàng loạn chiến, mơ mơ màng màng giữa lúc phần bụng dưới co rụt lại một cái, một cỗ nhiệt lưu theo từ trong hang động chảy ra một mảnh ấm áp, run rẩy giống như kɧoáı ©ảʍ trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, làm nàng kẹp chặt hai chân co lại...
“ Mình đã…chảy nước…”
Nàng ngơ ngác đưa mắt nhìn theo Thiên Long rời đi, với ý niệm duy nhất trong đầu.
Về đến nhà tinh thần có chút hoảng hốt, còn chưa có trở lại, làm cho nàng cảm thấy mỏi mệt, có một làn gió thổi tới, nàng thấy có chút lạnh.
“ Chẳng lẽ mình đã thích hắn? Không nói đến quyền lợi của bản thân, hắn ôm mìnhi, hôn mình, vuốt ve mình phi thường lỗ mãng, thế nhưng mình lại không cự tuyệt ? Lúc tiến thang máy, biết rất rõ ràng là không đúng, còn hết lần này tới lần khác cùng theo chơi trò mập mờ, điều này chẳng phải mình đối với hắn dung túng? Bằng không, hắn chỉ một thanh niên mới lớn, làm sao có lá gan lớn như vậy?"
Dương Mỹ Trân càng nghĩ càng là hối hận, cảm thấy trên mặt nóng như bị phỏng, nàng duỗi lưng một cái, bước chân nhẹ nhàng, đi vào phòng tắm, xã đầy nước ấm liền đi vào nằm.
"A, thật thoải mái a."
Nàng thoải mái kêu lên
Nước ấm nhẹ nhàng vây quanh ngọc thể của nàng, mùi thơm bọt biển tản ra thanh đạm, Dương Mỹ Trân hai mắt khép hờ, hai tay cầm bọt biển, không ngừng hướng trên người xoa xoa, bàn tay lướt qua trên da thịt vừa mịn lại non, ôn nhuận mềm mại, trắng noãn như ngọc, mình cũng đã là ba mươi sáu tuổi, toàn thân da thịt vẫn còn mềm mại như trước đây thời con gái vậy.
Bất tri bất giác, nàng cảm thấy ở chỗ sâu trong hạ thể của mình một loại nhiệt lưu lại bắt đầu khởi động, khiến toàn thân nàng trở nên khô nóng.
Dương Mỹ Trân đưa tay bắt lấy hai cạnh bồn tắm, đứng lên nhìn trong tấm gương lớn trên vách tường tường tận quan sát thân thể của mình, đường cong thân thể gần như hoàn mỹ nữ thể, da thịt trắng như tuyết non mịn, hai chân thanh mảnh thon dài, hai bầu vυ' no tròn, cũng bởi vì sau khi kết hôn, chồng La Bản đã nhiều năm khai phát trên hai bầu vυ', cho nên trở nên càng thêm sung mãn mượt mà..
Dương Mỹ Trân kìm lòng không được đem bàn tay hướng về phía dưới đàn nguyên của mình thẳng tiến, nhẹ nhàng châm ngòi vuốt ve, thời gian dần qua, Dương Mỹ Trân từ từ nhắm hai mắt, dường như nhìn thấy một thiếu niên anh tuấn cường tráng, toàn thân trần trụi, nâng cao một cây dươиɠ ѵậŧ to dài cường tráng dị thường, chính hướng nàng đi tới. Dương Mỹ Trân trong lòng lặng yên, nàng hoan nghênh trong tưởng tượng thiếu niên này tới chiếm hữu chinh phục nàng.
Dương Mỹ Trân tựa như theo suy nghĩ chứng kiến nhìn thấy thiếu niên này đem nàng ôm đến trên giường, tách ra hai chân đẩy ra, rồi đem cái đầu khấc như đầu mãng xà cỡ hột trứng gà, nhắm ngay cửa miệng âʍ đa͙σ, thuận thế liền cắm xuống đến tận cùng.
Đối với cái dạng ý thức tự thủ da^ʍ này, Dương Mỹ Trân đã cưỡi xe nhẹ đi thành thói quen rồi, hơn nữa còn rất hưởng thụ. Đối với loại đàn bà như Dương Mỹ Trân vậy mà nói, sự nghiệp không lo, gia đình không buồn, lại đang vào cái tuổi như lang như hổ, ngoại trừ suy tư bên ngoài bậy bạ thỉ còn có thể suy tư cái gì nữa đây.