Tô Niệm Từ không để cho Lâm Thiên Long có cơ hội nảy mầm hưởng thụ thêm nữa, nàng đã buông lỏng hắn ra.
-Anh Thiên Long !
Một cô gái mắt to như nước trong veo, kích động ngọt ngào kêu lên
Một cái áo màu hồng phấn, một khuôn mặt hồng nộn nhỏ nhắn, điềm đạm đáng yêu, tóc dài mềm mại rối tung trên vai, cái váy ngắn màu xanh lục, tạo thành tràn ngập khí tức đơn thuần thanh xuân
-Là Hiểu Lộ đây sao?
Lâm Thiên Long trợn to mắt nhìn trước mặt mình một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, như không dám tin được thiếu nữ xinh đẹp này chính là em gái Lương Hiểu Lộ cùng cha khác mẹ của hắn, năm trước nghỉ hè khi hắn đến đây thì Lương Hiểu Lộ đã đi theo dì Tô Di Quân du lịch nghỉ hè, tính đến bây giờ thì hai anh em hắn đã hơn hai năm chưa từng gặp qua rồi.
-Hì… bộ dáng của anh cũng quá thay đổi đi, thì em cũng vậy chứ, hai năm không thấy, anh trở nên... chậc.. chậc...
-Cái gì gọi là chậc chậc a? Nói một chút coi, anh của em thay đổi hình dáng ra sao?
Lâm Thiên Long híp mắt, trên dưới dò xét tiểu mỹ nhân bại hoại Lương Hiểu Lộ này.
-Đương nhiên là thay đổi thành đẹp trai xuất sắc rồi, nhưng vẻ mặt lại tăng thêm có chút bỉ ổi hơn a!
Lương Hiểu Lộ cười khanh khách.
Lâm Thiên Long giả bộ sa sầm nét mặt nói:
-Có chút bỉ ổi là sao? Chẳng lẽ anh giống như người xấu à?
-Còn nói không xấu sao? Chứ làm gì mà nhìn chằm chằm vào người ta..
-Thì em trở nên xinh đẹp, nên anh mới nhìn nha.
-Nói vậy, thì trước kia em rất xấu đúng không? Tiếng nói của Lương Hiểu Lộ đã cao hơn mấy đê-xi-ben rồi.
-Trước kia cũng không phải là rất xấu, chỉ là tóc có chút bụi bậm, làn da có chút đen, thân hình gầy như củi, gió thổi có thể quét bay. Đúng rồi, khi đó mặt của em đầy mụn, mụn lớn có, mụn nhỏ có….
Lâm Thiên Long đang trêu đùa, đột nhiên hắn phát hiện khóe miệng của Lương Hiểu Lộ ngoặt lại thành đường vòng cung, ánh mắt híp lại thành một cái khe nhỏ, từ trong nơi khe nhỏ này bắn ra một đạo hàn quang, phảng phất là mũi tên nhọn muốn lấy mạng người
Nhìn mặt nói chuyện từ trước đến nay là điểm mạnh của hắn, huống chi sắc mặt biến hóa của Lương Hiểu Lộ cho là đồ đần cũng có thể nhìn ra, Lâm Thiên Long đã cảm thấy được tín hiệu nguy hiểm mãnh liệt, vì vậy liền câm miệng, đáng tiếc đã quá muộn, đầy trời quyền cước bay nhào lên trên người hắn.
Lương Nho Khang, Tô Niệm Từ hai vợ chồng nhìn xem hai anh em cùng cha khác mẹ đùa giỡn, trong lòng bọn họ rất là vui mừng.
…………………………………………………………………………………
-Anh… hạ thấp bả vai xuống một chút, em ngước lên mỏi cổ quá à..
Để cho Hiểu Lộ thoải mái, Lâm Thiên Long hạ thấp xuống bả vai, Hiểu Lộ lười biếng đem toàn bộ khuôn mặt dựa vào tại trên bờ vai hắn, hai cánh tay của nàng ôm vây quanh thật chặt cánh tay của hắn, lúc này hắn cảm giác trên cánh tay đang bị hai bầu vυ' mềm đè nặng lên..
“ Trời ạ! Cái này thật là muốn lấy mạng rồi…”
-À…dạo này học hành ra sao rồi?
Lâm Thiên Long vuốt ve mái tóc Hiểu Lộ cười nói,
-Đừng có giống anh học hành không giỏi nên mới chuyển qua học trường trung cấp, em cần phải học thật tốt để vào đại học a!
-Anh… em có chuyện này muốn nhờ đến anh.
Lương Hiểu Lộ liếc nhìn cha mẹ, lén lút tại bên tai Thiên Long thấp giọng nói ra,
- Hai ngày trước, trong giờ học Anh ngữ em lại nghe âm nhạc, Liễu lão sư môn Anh ngữ bắt em phải mời người nhà lên gặp đấy! Lần này anh phải cứu em a!
-Hả? Vậy lần sau em có sửa đổi không?
Lâm Thiên Long trầm mặt nói
-Sửa, nhất định sửa!
Lương Hiểu Lộ quơ tay làm nũng cầu khẩn nói.