Đúng vậy, cô sẽ không cho hắn biết,
vĩnh viễn sẽ không. Mạnh Uyển Lôi biết rõ cô sẽ che giấu được, cô đã sớm luyện thành thói quen mang trên mình mặt nạ, thời gian đi qua, mặt nạ
của cô càng mang càng tự nhiên. Thật vừa vặn tự nhiên, ngay cả cô cơ hồ
đã quên đi chân chính chính mình.
“Ưm……”Cả thân thể mềm mại trắng noãn
nằm trườn trên mặt bàn, tay cô bị trói chặt, mái tóc dài tung xõa trên
mặt, khuôn mặt ẩn hiện rạng mây hồng, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng rêи ɾỉ yêu kiều, hô hấp dồn dập liên hồi.
Bầu ngực no đủ phập phồng không thôi,
nụ hồng nhạt vểnh lên kiên đĩnh, cả người hồng hào nở rộ thật kiều diễm, bên dưới bụng bằng phẳng là vùng đất thần bí rất mê người.
Nơi hạ thể ẩm ướt mật dịch trong suốt,
ngay cả mặt bàn cũng thấm ướt một mảng lớn, mà cô bị kɧoáı ©ảʍ dâng cao
nhịn không được lắc nhẹ mông, hoa huy*t bị chấn động làm cho cả người
run rẩy, xúc cảm tràn ngập toàn thân, cô căn bản không biết chính mình
đã trải qua vài lần cao trào.
“Như vậy đã hưng phấn, xem cô ẩm ướt
thành như vậy……” Nghiêm Quân Dịch tách ra chân cô, để cô đối mặt chính
mình, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve hoa huy*t, liền ngay ngón tay dính phải
mật dịch ướŧ áŧ, hương vị lại cực kì lôi cuốn. Con ngươi đen vui thích
thưởng thức bộ dáng thỏa mãn đầy mê ly của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn sớm đã bị xúc cảm tình ái làm cho ngây ngô, chỉ có khí chất tao nhã, quý phái
vốn có là không thay đổi.
Rõ ràng thân thể bị hắn đùa nghịch đến
mê man, hai tay lại bị trói chặt giơ lên đầu quá cao, tư thế ám muội
càng làm cho bầu ngực tròn đầy vểnh lên cao ngất, hai chân dang rộng,
nơi tư mật hồng nhạt bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ quá đáng khiến cho mật dịch chảy
xuôi, nụ hoa kiên đĩnh run rẩy từng đợt, đôi môi hồng hào quyến rũ khẽ
mấp máy, cô trông giống đóa hoa hồng nở rộ bừng bừng.
Nhưng mà khuôn mặt kia giống như đóa
hoa bách hợp tươi mát, mỹ lệ, mặc kệ hắn như thế nào chà đạp, dạy dỗ,
khuôn mặt sáng tỏ như ánh trăng lại phô bày rõ ràng khí chất không thay
đổi.
Tính tình cô không hề thay đổi, mười
năm đã qua, tư thái kiêu ngạo tôn quý vẫn như cũ, cô vẫn là cao cao tại
thượng công chúa, chính là, ai biết được bên trong công chúa cũng là một con người thèm khát du͙© vọиɠ?
Dùng môi, Nghiêm Quân Dịch đưa tay trượt xuống mở ra lối đi vào u cốc.
“A a –” Hoa kính chấn động càng mãnh
liệt, Mạnh Uyển Lôi cơ hồ khóc hô lên thành tiếng, kɧoáı ©ảʍ tình ái
mãnh liệt làm cho cô trải qua thêm một lần cao trào.
Cô lắc lắc thân mình, đôi con ngươi
trong suốt tức giận trừng mắt hắn. “Lấy…… Lấy đi ra……” Thở gấp hổn hển,
thanh âm của cô càng thêm mị hoặc.
“Phản ứng là lớn như vậy, như thế nào,
vị hôn phu của cô còn chưa thỏa mãn cô sao?” Đầu ngón tay tà tứ trêu
chọc nụ hoa đỏ sẫm, khéo môi khơi mào một chút đùa cợt. Hai năm trước,
cô đã đính hôn, lại có thêm một vị hôn phu, hắn nghĩ đến cô đã có vị hôn phu sẽ cắt đứt quan hệ giữa bọn họ.
Không có gì khác xảy ra, cô vẫn thản
nhiên đến căn hộ của hắn ở Đài Bắc, cùng hắn tiếp tục duy trì loại quan
hệ không thể công khai này.
Nghiêm Quân Dịch không thể không thừa
nhận hắn đã từ lâu không còn muốn đi dò hiểu tâm tư cô, cho dù cô là
thất tình cần người an ủi, nhưng cũng đã mười năm, nỗi đau thất tình của cô cũng đã qua lâu rồi?
Hơn nữa trừ bỏ vị hôn phu ra, trong mười năm qua, hắn chưa từng nhìn thấy cô qua lại với bất kì người đàn ông nào.
Hắn hỏi qua cô, cô chính là lãnh đạm trả lời “Không liên quan đến chuyện của anh.”
Nghĩ vậy, con ngươi đen không khỏi nghi hoặc.
Cô gái này thường xuyên dùng những lời
này để nói chuyện với hắn, bày ra tư thái cao ngạo, cũng là phân định rõ khoảng cách, rõ ràng hắn so với ai khác đều quen thuộc thân thể cô, vậy mà một khi rời giường cô chính là thiên kim đại tiểu thư Mạnh gia đầy
tôn quý, không có người có thể chạm vào công chúa Mạnh gia.
Hắn thật sự chán ghét bộ dáng đó của cô, vẫn là bộ dáng vũ mị của cô hợp khẩu vị hắn hơn.
“Anh……” Mạnh Uyển Lôi mệt mỏi, mị mắt
nhìn hắn, thon dài hai chân lẫn nhau ma sát, mật dịch từ từ chảy ra. Tư
thái của cô quyến rũ, nhưng lời nói ra từ miệng lại tuyệt không hề êm
tai. “Anh ta gần đây có việc…… Bằng không anh cho rằng tôi rảnh rỗi đến
gặp anh sao?” Cô cùng hắn gặp mặt số lần không nhiều lắm, hắn ở phía
đông, có khi một tháng mới đến Đài Bắc một lần, có khi phải hai, ba
tháng một lần, bọn họ từng thỏa thuận khi hắn còn ở đại học thì sẽ gặp
nhau ở căn hộ này, mà mỗi lần vừa thấy nhau chính là phát sinh ra nhiệt
hỏa.
Trừ bỏ thân thể phù hợp, cô cùng hắn, tựa như người xa lạ.
Lời của cô thật đúng là chói tai!
Nghiêm Quân Dịch ngón tay kẹp lấy nụ hoa, dùng sức xoa nắn đến đỏ bừng,
khiến cho cái miệng nhỏ nhắn uyển chuyển rêи ɾỉ yêu kiều. “Thật đúng là
làm khó cho cô.”
Hắn hừ lạnh, di chuyển thô bạo không ngừng đâm thẳng thật sâu.
Mãnh liệt chấn động làm cho cô hô to, run rẩy, nước mắt cũng từ từ chảy xuống, cô chịu không nổi tưởng né tránh thân mình.
Đôi môi nhịn không được run run, hoa kính không ngừng co rút, mà tay hắn tà ác vuốt ve bầu ngực, gia tăng xúc cảm trong cô.
“A…… Đừng như vậy……” Mạnh Uyển Lôi nũng nịu ngâm nga, như thế nào thân thể không ngừng vặn vẹo lắc lư, lộ ra
dáng vẻ đường cong mê người.
Bị hắn bỡn cợt, cô sớm đã không hề ngây ngô, linh lung thân hình lại dễ dàng có thể quyến rũ đàn ông, lại càng
không tưởng cô giờ phút này bộ dáng phong tình có bao nhiêu mê người.
Bàn tay khoái ý xoa bóp hai bầu ngực mềm mại, căng tròn, nơi nụ hoa vân
vê, hắn khúc khởi đầu gối trên đỉnh hoa huy*t, dùng sức mê man một trận
va chạm, vuốt ve nơi tư mật nữ tính.
“Không cần……” Mẫn cảm đến cực điểm hoa
huyệt căn bản không chịu nổi sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của hắn, Mạnh Uyển Lôi cảm
thấy cô mau bị hắn làm đến điên cuồng.
Này tên đàn ông chết tiệt, càng chơi
càng quá đáng, mỗi lần đều phải làm cho cô không thể chịu nổi nữa hắn
mới cam tâm, mà cô biết rõ hắn là cố ý, lại luôn đưa mình vào trong tay
hắn.
Ai dạy cô, là ai dạy cô……
Cô cắn môi, vừa tức vừa giận, vặn vẹo
thân thể lại lần nữa thành thực thừa nhận cảm xúc hoan ái mang lại, vừa
kịch liệt vừa thỏa mãn làm cho hoa huy*t không ngừng co rút, lại càng
nhiều mật hoa ẩm ướt.
“Lại kêu lớn tiếng một chút.” Tiếng rên rĩ yêu kiều của cô, so với lời nói chói tai còn mê người hơn! Tay hắn
nhẹ nhàng đi vào hoa huy*t, thô lỗ đâm vào.
Hắn hiểu rõ thân thể của cô, biết làm
như thế nào để cô đạt đến cao trào, đối với cô hắn chưa bao giờ dịu
dàng, hắn biết cô thích hắn hành động thô lỗ.
Cô cho tới bây giờ sẽ không như ở vẻ
bên ngoài ôn thuần thánh thiện, nhiệt tình của cô đủ để cho đàn ông cam
nguyện chết ở dưới thân.
Tay hắn tà tứ cuồng tiến ra vào, mỗi
một lần đều va chạm mạnh mẽ, càng ác liệt đem chỗ mẫn cảm nhất của cô
dày vò. Tuyết trắng ngón chân nhịn không được lắc lắc, tay nhỏ bé bị
buộc chắc nắm chặt thành quyền, quá nhiều kɧoáı ©ảʍ làm cho thân thể cô
choáng váng hư không.
“Vị hôn phu cô cũng như vậy hưởng thụ
qua sao? Phải không?” Hắn cúi đầu liếʍ hôn hoa huy*t, đầu lưỡi ở cánh
hoa vuốt ve “Hắn cũng từng xem qua bộ dáng mê người này sao?”
Mạnh Uyển Lôi căn bản nghe không rõ
ràng lắm Nghiêm Quân Dịch đang hỏi cái gì, cô cả người đều bị kɧoáı ©ảʍ
xâm chiếm, căn bản không thể tự đáp, nghĩ cũng biết tên này mở miệng
tuyệt đối không có gì hay ho.
“Đúng, đương nhiên……” Cô theo trực giác trả lời, đầu óc choáng váng mê muội chỉ nhớ rõ lời hắn nói không cần
phải khẳng định. “A!”
Hắn đột nhiên dùng sức cắn nụ hoa, ở
hoa huy*t ngón tay ra vào không kiêng nể, cô vừa đau cặp mông nhỏ lại
lắc lư, theo rung động mà mật dịch lại tuôn ra ướŧ áŧ.
Ngón tay vừa rút ra thân thể còn đang
chấn động, hắn thoát ra chân cô, đem mãnh thú sớm cứng rắn sát nhập đóa
hoa, dùng sức đong đưa, thô bạo vào sâu hoa tâm.
Mãnh thú tiến nhập thật sâu hoa kính, đem cao trào tìиɧ ɖu͙© lên cao, cánh hoa không ngừng mấp máy, hấp thụ vật nam tính.
Xinh đẹp u cốc không phải chỉ có hắn
một người hưởng thụ qua…… Nghĩ vậy, Nghiêm Quân Dịch giận tái mặt, cảm
thấy ngực dâng lên một chút ghen tuông. Tuy rằng sớm biết cô không có
khả năng cùng cái tên chết tiệt vị hôn phu duy trì quan hệ trong sáng,
bất quá nghe chính miệng cô thừa nhận, hắn vẫn cảm thấy thực khó chịu.
Hắn khó chịu vì tự tôn người đàn ông,
hắn là không phải để ý đến cô, chính là không muốn cùng người khác hưởng dụng cùng một người phụ nữ!
Cô vì sao không chấm dứt loại quan hệ này?
Hắn trừng cô, thấy cô vô cùng xinh đẹp
đang nhúc nhích mông, tuyết trắng bầu ngực ẩn hiện dấu vết vuốt ve của
hắn, nụ hoa nhạt cũng bị hắn liếʍ cắn sưng đỏ, mê người u cốc quấn chặt
lấy hắn, hắn tùy ý động một cái, thân thể của cô liền kɧıêυ ҡɧí©ɧ làm
cho người ta mất hồn mà đáp lại.
Tốt, hắn thừa nhận, hắn thích thân thể
cô, cho nên còn không có buông tay, cô bị hắn dạy dỗ quá tốt, bọn họ
thân thể quá mức phù hợp.
Nơi thắt lưng đột nhiên động đậy, dùng
sức dây dưa hoa huy*t, bàn tay cũng đem cô kéo xuống, vật nam tính nóng
bỏng liền đi theo tiến lên, đảo nhập hoa tâm mềm mại.
“A..ưm……” Cô co lấy hai chân quấn chặt
thắt lưng hắn, cặp mông lắc lư, đón nhận nhịp điệu đong đưa của hắn, đầy đủ yêu dịch nhanh thoát ra, ướt đẫm ẩm ướt làm lòng người loạn, kích
thích hai người càng nhiều cảm hứng.
Tay hắn hướng lên trên ôm lấy hai bầu
ngực tròn căng, năm ngón tay ôm trọn lấy, làm cho bầu ngực ở trong tay
vặn vẹo biến hình, đỏ sẫm nụ hoa trượt ngoài khe hở. Mạnh Uyển Lôi kích
động lắc lắc đầu, cổ tay sớm vì giãy dụa mà ẩn hiện dấu hồng ngân, nhưng cô không cảm giác đau, thân thể lan tràn kɧoáı ©ảʍ điên cuồng, cao trào vài lần làm cho hoa kính mẫn cảm đến cực điểm, hắn mới tiến lên lập tức cánh hoa liền nhanh chóng co rút.
“Nhanh như vậy……” Bàn tay nắm một bên
nụ hoa, hắn liếʍ hôn, phía hạ thân cũng ra sức tiến công đẩy nhanh hơn
tốc độ, thậm chí mạnh bạo tiến vào, như muốn dung nhập thật sâu vào non
mềm hoa kính.
“A, ưm……” Cô chịu không nổi nhiều lần
cao trào, ở hắn một lần lại một lần mãnh liệt ra vào, cái miệng nhỏ nhắn bật ra tiếng khóc nức nở, đầu óc nháy mắt trống rỗng, Mạnh Uyển Lôi
ngất liệm đi.
Chân dài ôm lấy thắt lưng, hoa huy*t
không ngừng co rút lại, hắn cả người siết chặt cô, hưởng thụ khoái lạc
hoa kính đang hút chặt lấy hắn, nóng rực nam tính không ngừng qua lại
dây dưa.
Thẳng đến một giây sau, hắn mới cam tâm bùng nổ, đem nóng rực mãnh thú trượt ra……
Mạnh Uyển Lôi chậm rãi mở mắt ra, bên
tai nghe được nhịp tim đập trầm ổn làm cho cô hơi thất thần, hoảng hốt
nghĩ đến chính mình đang nằm mơ.
Được người khác ôm vào lòng thật ấm áp
như vậy mà chân thật, cô đột nhiên mở mắt ra, nhìn người đàn ông ngủ bên cạnh mình, tay hắn ôm chặt lấy eo cô, mà cô nằm gọn trong lòng hắn. Cô
trừng mắt nhìn, tựa hồ không thể tin được. Đã mười năm, cô cho tới bây
giờ chưa từng thức dậy bên cạnh hắn, hai người hoan ái xong, cô liền rời đi căn hộ, chưa bao giờ ở lại nơi này nhiều hơn cùng hắn.
Cô không dám ở bên cạnh hắn ngủ qua
đêm, sợ khi ngủ chính mình mất cảnh giác, không cẩn thận nói ra cái gì,
mà hắn cho tới bây giờ cũng không ôm ấp cô khi ngủ.
Bình thường xong việc, hắn sẽ đem cô đẩy ra, thẳng tiến vào phòng tắm rửa.
Bọn họ quan hệ chính là như vậy, thuần
túy chỉ là thân thể, hắn đối với cô không có cảm tình, chỉ đối thân thể
cô nảy sinh du͙© vọиɠ.
Mạnh Uyển Lôi lẳng lặng nhìn hắn, ngoan ngoãn làm cho hắn ôm vào trong ngực, thấy hắn ngủ say, cô mới yên tâm
lộ ra ánh mắt yêu thương tràn đầy của mình.
Cổ tay bị giải khai, cô nhìn xem trên
cổ tay là vết mờ màu hồng nhạt, nghĩ đến ngày hôm qua cô ngất đi, là hắn đem cô ôm đến trên giường? Hắn như thế nào không đánh thức cô?
Cô thật không hiểu, loại hành động thân mật hai người ôm nhau khi ngủ chỉ có tình nhân mới có thể làm? Cô cùng
hắn dây dưa cũng không phải loại quan hệ này nha!
Nhưng là…… Cánh môi nhịn không được
tươi cười gợi lên, cô vụиɠ ŧяộʍ vươn tay ôm lấy hắn, hai má đặt tại ngực hắn, nghe nhịp đập của tim hắn, trong lòng không khỏi cảm thấy một tia
ngọt ngào. Sự thỏa mãn, làm cho cô vụиɠ ŧяộʍ ảo tưởng một chút có thể
chứ? Ảo tưởng hắn là thích cô, chân chính thuộc về cô.
Mạnh Uyển Lôi nhắm mắt lại, cho phép
chính mình có một giấc mộng nhỏ “Dịch……” Cô nhỏ giọng hô tên hắn, trong
dĩ vãng cô chỉ có thể ở trong lòng thầm gọi tên hắn.
Mở mắt ra, cô dịu ngoan nhìn hắn ngủ, hắn lúc ngủ thoạt nhìn giống trẻ con, cô nhịn không được nở nụ cười.
Cô biết bộ dạng hắn tuấn mỹ, mười năm
trôi qua, năm tháng làm cho hắn càng trở nên thành thục, hắn chỉ cần
đứng yên tại chỗ, không làm cái gì, cũng có thể dễ dàng trở thành tâm
điểm chú ý của mọi người — nhất là phụ nữ.
Mà cô chưa bao giờ hỏi hắn có người phụ nữ nào khác hay không, cô không có tư cách để hỏi, cô cho tới bây giờ
sẽ không có ý nghĩa gì với hắn.
Cánh môi có chút vị chua xót, những năm gần đây, cô thật cẩn thận che giấu tình cảm của mình với hắn, cô giả bộ lạnh nhạt, giả bộ vô cảm, thậm chí còn có vị hôn phu, ở trước mặt hắn
chế tạo ra những tình cảm giả dối với vị hôn phu của mình, cô không cho
hắn biết, cô chỉ có một người đàn ông là hắn.
Chỉ có hắn chạm qua cô, nhiệt tình của
cô chỉ dành cho hắn. Cô thầm mến người, chính là hắn. Hơn nữa, cô yêu
ngay cả tâm đều đau, mặt nạ lạnh nhạt cô sớm mang thói quen, tự tôn làm
cho cô không thể đối mặt với một người đàn ông không thương mình mà thổ
lộ tình yêu! Đây là sự kiêu ngạo lớn nhất của cô.
Đôi môi mím chặt, Mạnh Uyển Lôi lấy cánh tay ra khỏi thắt lưng mình, khẽ ngồi dậy, thong thả muốn xuống giường.
Ông trời! Chân cô thậm chí đang phát run, có thể thấy được ngày hôm qua hắn có bao nhiêu nhiệt tình.
Cô miễn cưỡng giữ vững thân mình, khom người cầm lấy áo sơmi.
“Cô muốn đi đâu?” Khàn khàn thanh âm
làm cho cô chấn động, cô xoay người, nhìn vào đôi mắt hắn, bộ dáng lười
biếng của hắn nhìn xem cô.
Ngực Mạnh Uyển Lôi đột nhiên căng
thẳng, trong lòng xẹt qua một chút kinh hoảng. Hắn là khi nào thì tỉnh?
Hành động mới nãy của cô hắn nhìn ra sao?
Lòng của cô khẩn trương không thôi,
khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn tỏ ra bình tĩnh “Tôi muốn rửa mặt chải đầu một
chút, anh ngày hôm qua như thế nào không đánh thức tôi?” Đây chính là
lần đầu tiên cô ở bên ngoài qua đêm.
“Như thế nào? Sợ ba cô truy hỏi?” Cánh
tay chống đầu, Nghiêm Quân Dịch nằm trên giường, thưởng thức thân hình
xinh đẹp mê người của cô.
Ngày hôm qua thấy bộ dáng cô mệt mỏi
ngủ vùi, hắn không biết như thế nào cho thỏa đáng, nhưng lại ngại đánh
thức cô, ngược lại ôm cô vào phòng, ôm cô ngủ. Hắn không thể không thừa
nhận ôm cô ngủ cảm giác không sai.
“Tôi chỉ cần nói đã ở cùng Sĩ Hách là được.” Cô vừa nhắc đến tên vị hôn phu, cô biết đây là tấm lá chắn tốt nhất.
Nghe cô nhắc tới vị hôn phu, Nghiêm
Quân Dịch con ngươi đen bắn ra tia khó chịu, hảo tâm tình nhất thời biến mất, tâm trạng khó chịu không rõ vì sao nổi dậy.
Mạnh Uyển Lôi mặc vào áo sơmi, cúi đầu cài nút áo, giống như không chút để ý hỏi “Anh lần này ở Đài Bắc được bao lâu?”
Cô biết công việc hiện tại của hắn là
nhạc sĩ, hắn viết ca khúc rất được ưa chuộng, thường thường các ca sĩ
đếu nhờ hắn viết bài hát, cũng bởi vì như thế, hắn viết ca khúc rất được chú ý, rất nhiều người muốn cùng hắn hợp tác.
Chính là hắn cũng rất khó tính, hợp tác tùy theo cảm hứng, soạn nhạc cũng vậy, hắn sẽ tới Đài Bắc, phần lớn là vì công việc.
Bất quá hắn bình thường chỉ ở đây hai, ba ngày rồi lại đi, hôm nay đã là ngày thứ ba, hắn hôm nay sẽ đi sao?
Nghĩ đến một tháng không thể nhìn đến hắn, Mạnh Uyển Lôi tâm tình không khỏi buồn rầu.
“Phải mất nửa tháng đi! Có bộ phim điện ảnh mà tôi hứng thú muốn sáng tác nhạc, cũng là thời gian làm việc
không kéo dài nhiều lắm.” Kỳ quái, hắn vì sao nói nhiều như vậy với cô?
“Nửa tháng? Lâu như vậy?” Mạnh Uyển Lôi ngẩng đầu, cố gắng đè xuống cảm giác vui sướиɠ trong lòng.
“Thì sao?” Nghiêm Quân Dịch hiểu lầm
phản ứng của cô, hừ nhẹ một tiếng. “Yên tâm, tôi sẽ không rỗi rãi đến
nỗi mỗi ngày đều quấn quít lấy cô, tôi còn có nhiều việc để làm, tôi
ngược lại sợ khẩu vị cô quá lớn, ba đến năm tiếng lại nghĩ muốn chạy trở lại giường tôi.”
Biết hắn là hiểu lầm, mà Mạnh Uyển Lôi cũng không tính nói thêm cái gì, cô đẩy ra tóc dài, lãnh ngạo nhìn hắn.
“Anh yên tâm, tôi cũng vậy bận rộn nhiều việc, qua không lâu sau tôi sẽ cùng Sĩ Hách kết hôn.”
“Hừ, chúc mừng.” Nghiêm Quân Dịch đáp
lại cô bằng thái độ cực kì lãnh đạm, chính là lời nói vô tình lại như
không thật tự nhiên từ trong miệng bật ra.
“Cám ơn.” Cô nhìn hắn cười tao nhã.
Hắn trừng mắt với cô, vẻ tươi cười của
cô là cỡ nào chói mắt, mà cô luôn đối với hắn lộ ra loại tươi cười như
giễu cợt này, vừa bất hòa lại có chút kɧıêυ ҡɧí©ɧ, giờ phút này, cô lại
thể hiện chính mình là một vị thiên kim tiểu thư.
Thật mất hứng!
Nghiêm Quân Dịch nhảy xuống giường, cất bước đi vào phòng tắm.
Thấy hắn biến mất, Mạnh Uyển Lôi buông
lỏng tâm mình, thái độ của hắn làm cho cô yên tâm, xem ra hắn là tỉnh
lại sau khi cô xuống giường.
Cô nhẹ nhàng thở ra, nhưng mà thái độ
lãnh đạm của hắn lại làm cho cô bi thương hơn, cho dù cô nói sẽ kết hôn, hắn cũng không để ý…… Cô cúi gầm mặt, chỉ chốc lát sau, nghe được thanh âm hắn đi ra khỏi phòng tắm, cô vội vàng đem tất cả bi thương, mất mát
che dấu thật tốt, nâng mắt nhìn hắn.
Hắn bên hông chỉ vây quanh một cái khăn tắm, mái tóc đen bồng bềnh bị vuốt gọn sau gáy, lộ ra cái trán cao
rộng, ngũ quan tinh xảo, tuấn mỹ toàn thân, màu đồng da thịt từ cổ lan
xuống bụng , cô nhìn xem một giọt nước mỏng manh theo l*иg ngực tinh
tráng chảy xuống, chậm rãi trượt đi vào bên trong khăn mặt.
Ông trời…… Lúc này trông hắn thật gợi cảm đến chết người!
Giữ chặt nội tâm cực kì xúc động, Mạnh Uyển Lôi ra vẻ lạnh nhạt mở ra ánh mắt.
Đột nhiên di động vang lên, Nghiêm Quân Dịch mở ra di động.
“Kiều Kiều.” Nghe được thanh âm đứa cháu gái, khuôn mặt anh tuấn lập tức chuyển thành ôn hòa. “Hoa Liên chơi vui lắm sao?”
Mạnh Uyển Lôi nhìn Nghiêm Quân Dịch
trên mặt tươi cười, vẻ dịu dàng trên mặt kia làm cho cô ghen tị, mà chỉ
có Mạnh Nhược Kiều mới có thể làm cho hắn lộ ra biểu tình như vậy.
“Ừa. Cậu sẽ chăm sóc tốt chính mình,
cháu đi chơi vui vẻ, nhớ rõ ở bên ngoài phải cẩn thận, ừa, tạm biệt!”
Nghiêm Quân Dịch gập lại điện thoại, nụ cười lập tức thu hồi, hắn nhìn
về phía cô. “Cô còn đứng ở kia làm gì? Như vậy nhàn rỗi đến giúp tôi lau khô tóc.”
Nghe được lời của hắn, Mạnh Uyển Lôi
không nghĩ nhiều lắm, đang muốn tiến lên vì hắn lau tóc khô tóc, đổi lại là điện thoại của cô vang lên. Mạnh Uyển Lôi cầm lấy di động, nhìn đến
trên màn hình hiển hiện khiến cho cô khẽ giật mình, ấn xuống nút nhận
cuộc gọi. “Ừa, được rồi, đã biết, em sẽ đúng giờ đến.” Cô ngắn gọn trả
lời, nhanh chóng cúp điện thoại.
“Ai?” Hắn vừa vặn nhìn thấy trên mặt cô vừa rồi hiện lên một tia khác thường.
“Sĩ Hách tìm tôi, buổi tối có bữa tiệc
chúng tôi phải tham dự.” Cô cúi mắt, nói ra lời nói dối. Điện thoại là
của Mạnh Nhược Kiều gọi, con bé căn bản không ở Hoa Liên, mà là ở cùng
Phạm Sĩ Hách! Nó ở bên cạnh vị hôn phu cô làm thư ký, mà việc này Nghiêm Quân Dịch hoàn toàn không biết.
“Sao?” Nghiêm Quân Dịch nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng “ Tình cảm của hai người khá tốt nhỉ!”
“Đương nhiên, Sĩ Hách tốt lắm.” Cô cầm lấy quần áo, xoay người đi hướng phòng tắm.
“Vậy anh ta, vị hôn phu của cô có biết
hôn thê của mình có bạn trai bên ngoài ?” Nghe cô khen ngợi vị hôn phu,
Nghiêm Quân Dịch cảm thấy cả người không thoải mái, giọng điệu chê cười
không chút nghĩ ngợi liền theo bạc môi bật ra.
Mạnh Uyển Lôi dừng lại cước bộ, quay
đầu nhìn hắn khẽ mỉm cười. “ Quả thật tôi nên cám ơn anh đã dạy cho tôi
rất nhiều thứ, anh cũng thực thích như vậy!” Nói xong, cô đi vào phòng
tắm, đóng cửa lại.
Trừng mắt chằm chằm phía cửa, Nghiêm Quân Dịch lập tức cắn răng rủa ra thô tục lời nói.
Chết tiệt! Lời của cô làm cho hắn phát
hỏa, người phụ nữ này thực sự có gan chọc giận tâm tính hắn, hơn nữa cô
càng lớn, bản lĩnh kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn ngày càng cao.
“Đáng chết!” Hắn dùng lực đánh mạnh
xuống giường, lời vừa rồi của cô làm cho tâm tình của hắn cực kì ác
liệt. Không hiểu vì sao mà khó chịu!