Editor: Cà Pháo
✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒
“Thật đúng là đồ dâʍ đãиɠ.” Âm thanh khàn khàn gợi cảm. Không thể không nói, Hạ Cơ chủ động đúng là đã lấy lòng anh. Kiên quyết nhắm ngay hoa huy*t chuẩn bị xâm nhập.
Hạ Cơ nhịn không được trợn trắng mắt, đại gia, là do anh quá chậm đấy? Anh yêu thương không dứt, ngay cả mục đích chủ yếu còn không nhớ rõ. Những cái bước dạo đầu đó, anh hoàn toàn có thể thay cho bữa ăn chính.
Một tay Hoắc Bạch sờ đến nơi riêng tư của Hạ Cơ, bên trong đã ngập nước. Nhìn cô mẫn cảm như vậy, Hoắc Bạch thoáng yên tâm, anh còn sợ bản thân thô dài không cẩn thận khiến cô bị thương. Bàn tay to dính đầy hoa dịch lại vuốt ve bầu vυ' không ngừng.
Hạ Cơ đã sớm kiềm chế không được, mông nhỏ vẫn luôn hướng về côn th*t Hoắc Bạch. Nhìn cô nôn nóng như vậy, Hoắc Bạch nhịn không được cười. Nụ cười này, làm mắt Hạ Cơ lung lay. Lúc trước luôn trưng ra một mặt băng sơn, hiện tại vừa nhìn, còn rất đẹp trai!
Không đợi Hạ Cơ thưởng thức mỹ nam xong, hạ thân đã bị một cự vật xâm nhập. Cũng may kiến thức của Hạ Cơ rộng rãi, loại chừng mực này cô cũng đã nếm thử qua. Lúc này, chỉ có nhanh chóng thả lỏng bản thân, mới có thể giảm bớt đau đớn.
Ngoài dự kiến của Hạ Cơ, người đàn ông này nhìn cũng không có lãnh đạm như vậy. Sau khi đi vào còn biết chờ một chút. Lần đầu bị xâm nhập đau đớn nhưng vẫn trong phạm vi chịu đựng được, tay người đàn ông sờ lên đầu v*, đối với trái dâu tây nhỏ vuốt ve vừa nhẹ vừa mạnh. Ý đồ kí©ɧ ŧɧí©ɧ kɧoáı ©ảʍ của Hạ Cơ.
Nếp uốn bên trong hoa huy*t lúc này đã bị căng đầy, cửa huyệt bắt đầu trắng bệch. Vì sao chừng mực của nam nhân đều kinh người như vậy? Hạ Cơ tuy rằng rất thích hưởng thụ việc này nhưng nhịn không được mà oán trách.
côn th*t của Hoắc Bạch được hầu hạ thoải mái dễ chịu, cô giống như là lượng thân được định chế cho anh vậy. Chỉ cần động một chút, mị thịt xung quanh tiến lên nghênh đón, gắt gao cô trụ lấy côn th*t của anh. Còn thường liếʍ láp mυ'ŧ vào côn th*t của anh khiến Hoắc Bạch cảm thấy muốn phát điên.
Một lát sau, đau đớn không còn mãnh liệt như vậy. Đau đớn do bị xé rách dần dần biến thành no trướng do bị tràn ngập. Phía dưới Hạ Cơ trở nên hư không, khát vọng bị tràn ngập, khát vọng được kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Hoắc Bạch liếc mắt một cái đã nhìn ra suy nghĩ của Hạ Cơ, cầm hai chân của cô mở càng rộng, bản thân bắt đầu thẳng lưng lao tới. Một chút một chút, lực đạo vừa phải. Kɧoáı ©ảʍ của Hạ Cơ lập tức được đánh thức, đuổi kịp tiết tấu của Hoắc Bạch, một chút lại mυ'ŧ chặt côn th*t dưới thân. Tơ máu ở lúc thọc vào rút theo hoa dịch chảy ra ngoài, khiến cho người ta mỹ cảm tàn bạo.
Người đàn ông càng nhìn càng nhẫn nại không được, một trận rồi một trận hung ác, một chút càng thêm thâm sâu. Hạ Cơ không còn sức lực đao to búa lớn phối hợp với anh, chỉ có thể bị anh đâm run lên.
Hai bầu vυ' no đủ trước ngực cũng bị đâm ra một trận nhũ sóng. Trắng bóng làm hoảng cả ánh mắt. Lúc này Hoắc Bạch không có thời gian chiếu cố hai bầu vυ' này. Chỉ biết dũng mãnh liên tiếp cắm vào.
Trên người Hoắc Bạch đã sớm toát ra một tầng mồ hôi mỏng, từng giọt chảy xuống có thể trắng nõn của người phụ nữ phía dưới. Trận vận động này không biết giằng co bao lâu, đến cuối lúc Hoắc Bạch phóng thích bản thân, Hạ Cơ đã mệt đến một câu cũng không nói được. Chỉ có thể để Hoắc Bạch rửa sạch thân thể hầu hạ cô.
Ngày hôm sau, lúc Hạ Cơ tỉnh lại người đàn ông còn đang nhắm chặt hai mắt. Lông mi của anh so với phụ nữ còn muốn dày hơn, Hạ Cơ nhìn một hồi rồi ghen ghét. Môi mỏng như được đao tước, loại đàn ông này nghe nói là bạc tình, Hạ Cơ không biết cách nói này có chính xác hay không. Hoắc Bạch còn chưa có mở mắt, đã cảm giác được tầm mắt nóng bỏng bên cạnh.
Vừa vào mắt, chính là bảo bối mình thương nhớ ngày đêm, tâm tình Hoắc Bạch rất tốt.