Editor: Cà Pháo
✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒
Mới từ phòng tắm ra bàn chân cô trượt một cái, ngã về phía sau. Hoắc Bạch không kịp tiếp, đành phải làm đệm lưng cho cô. Cơ thể mềm mại đè ở trên người Hoắc Bạch.
Hơi thở thơm ngọt quanh quẩn chóp mũi không đi. Tay Hoắc Bạch đè ở bên hông cô, khiến thân thể hai người dán sát nhau. Hạ Cơ đầu tiên đến gần cổ người đàn ông, phun hơi thở ấm áp trêu chọc thần trí Hoắc Bạch. Hoắc Bạch không cẩn thận nhìn xuống phía dưới, cổ áo mở hơn nửa, bộ ngực lớn trắng nõn nhảy vào mi mắt.
Hạ Cơ cũng bị cái ôm ấm áp của người đàn ông làm rung động thần trí. Đừng nhìn người đàn ông này luôn mang bộ mặt lạnh, dáng người dưới quần áo nhất định không tệ. Hiện tại Hạ Cơ có thể cảm nhận được tầng tầng lớp thịt phía dưới, năng lượng bên trong đang vận sức chờ phát động.
“Anh nhìn chỗ nào đấy?” Hạ Cơ có ý ngăn chặn bộ ngực của bản thân.
Hoắc Bạch miễn cưỡng dời ánh mắt của bản thân đi. Trong đầu vẫn còn bộ vυ' trắng nõn mê người lúc nãy. Hạ Cơ chống thân thể của bản thân, đem tay đặt ở cơ ngực phía trên của Hoắc Bạch, ý muốn ngồi dậy. Không biết có phải người đàn ông cố ý hay không, thân thể vừa cử động, Hạ Cơ vấp một cái, lại ngã ở trên người người đàn ông.
Vốn dĩ Hoắc Bạch có ý muốn chống đỡ thân thể của cô, không nhắm trúng, trực tiếp kéo quần áo của Hạ Cơ ra. Buổi tối Hạ Cơ ngủ không thích mặc nội y, một cái phong nhũ trực tiếp từ giữa nhảy ra ngoài, dán trước ngực Hoắc Bạch. Hạ Cơ có trực giác người đàn ông này cố tình chiếm tiện nghi của cô, quần áo cũng không rảnh lo kéo, trực tiếp ngồi dậy tát Hoắc Bạch một cái.
Phản ứng đầu tiên của Hoắc Bạch là bắt hai tay Hạ Cơ lại, kéo ở lên đầu cô. Hoắc Bạch cũng ngồi dậy. Đôi tay Hạ Cơ đều bị anh khống chế, quần áo nửa cởi, còn có một bầu tròn trịa hoàn toàn nằm ở bên ngoài, nhũ thịt trắng nõn, quầng vυ' phấn hồng, lớn nhỏ vừa phải, còn có cái đỉnh hơi gồ lên.
Nhìn một màn này, Hoắc Bạch nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng, gắt gao nhìn thẳng chỗ kia. Ánh mắt người đàn ông làm cho người ta quá sợ hãi, như muốn ăn tươi nuốt sống cô, Hạ Cơ chỉ có thể không ngừng giãy giụa, vặn vẹo thân thể.
Lúc này Hạ Cơ càng giãy giụa, tính thú của đàn ông ngược lại càng cao. Theo động tác của cô, mông nhỏ ngồi ở trên đùi anh, không ngừng nhích tới nhích lui, còn chạm vào nửa người dưới lồi lên của anh. Lộ ra bầu vυ' cho trẻ bú như tiểu bạch thỏ, tung tăng nhảy nhót, làm người ta hận không thể bắt nó trong tay hung hăng yêu thương một trận. Lúc này không phải chơi với lửa thì là gì?
Ánh mắt người đàn ông này càng hung ác, trái tím Hạ Cơ run rẩy càng thêm nghiêm trọng. Không biết vì sao, Hạ Cơ nhìn khuôn mặt lạnh nhạt và kiên nghị của anh, ánh mắt nóng bỏng, vậy mà lại cảm thấy người đàn ông này cũng không tệ, nếu như không đối xử với cô như vậy.
“Khốn nạn, buông tôi ra.” Hạ Cơ rống giận.
Hoắc Bạch ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắt ở trên thân thể cô càng quét một lược. Ánh mắt anh tham lam trần trụi, tràn ngập tìиɧ ɖu͙©, Hạ Cơ cảm giác lúc này như không mặc quần áo. Vậy mà lúc này cô mặc so với không mặc càng thêm dụ hoặc.
Anh như vậy không nói một lời mà cứ nhìn, Hạ Cơ nhanh chóng ướt. Đại ca, anh muốn tới thì tới, có được không? Cởi như vậy rồi nhìn mà không làm rốt cuộc là có ý gì.
Nghĩ tới thân thể khỏe mạnh và kiến cố như vậy của Hoắc Bạch, tướng mạo ngàn dặm mới tìm được một, cô cũng không bị thiệt thòi? Không biết Hoắc Bạch đang do dự cái gì, chỉ là nhìn chứ không động thủ, khiến Hạ Cơ nhìn mà nóng nảy.
“Rốt cuộc anh muốn làm sao đây? Không làm thì mặc quần áo vào cho tôi?” Anh không lạnh nhưng tôi lạnh? Hạ Cơ nói chua ngoa.
Người đàn ông giống làm ra một quyết định gì đó, ánh mắt kiên định. Một ngụm ngậm ở chỗ gồ lên để trẻ bú sữa.