Tuy rằng thần trí còn chưa có tỉnh táo, thân thể dâʍ đãиɠ này của Hạ Cát đã sớm đón ý hùa cùng với Sở Bách đong đưa một trước một sau.
"Ưm ~" Trong miệng Hạ Cát không chịu nổi phát ra một chuỗi rêи ɾỉ.
"Thật là dâʍ đãиɠ." Sở Bách đứng dậy một cái, liền quay người Hạ Cát lại, Hạ Cát quỳ ở trên giường, phía sau Sở Bách vặn bung cánh mông của cô ra, làm côn th*t của mình vào càng sâu.
Hai bầu vυ' thẳng tắp trước ngực rũ xuống, bởi vì không có người chăm sóc mà tịch mịch. Hạ Cát một bên nâng mông nhỏ, một bên vuốt ve bộ ngực no đủ của mình. Nửa ngủ nửa mơ phóng thích bản tính của cô, không thể nghi ngờ hành động này của Hạ Cát càng khiến người khác si mê.
Nhìn cô gái hồn nhiên đơn thuần ở dưới thân của mình có thể tự động làm càn như thế, Sở Bách sao có thể không xúc động? Hận không thể đem cô làm chết ở trên giường mới cam lòng.
....................
Thời điểm Hạ Cát xuống lầu cha mẹ hai nhà đều tập trung chờ ở dưới.
"Ba, mẹ." Hạ Cát ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh ba mẹ, xem ra chuyện này bọn họ đều đã biết.
"Ông Hạ, chuyện này là con trai tôi làm không đúng." mặt Ba Sở lộ ra vẻ hổ thẹn, giống như Sở Bách là một đứa con bất hiếu. "Tuổi hai đứa nhỏ cũng đã lớn, không bằng để cho bọn nó làm đính hôn trước đi."
Nuôi con gái bảo bối lâu như vậy, vậy mà lại dễ dàng mà gả cho người khác, ba Hạ đương nhiên sẽ không cho sắc mặt tốt. Nhưng thật ra mẹ Hạ đã rất thích Sở Bách từ lúc nhỏ.
"Nếu hai đứa nhỏ đều thích nhau, chuyện này cũng khá tốt." mẹ Hạ trả lời.
"Mẹ." Thấy mọi người ở trước mặt thảo luận hôn nhân đại sự, Hạ Cát đỏ mặt.
"Bác Hạ, về sau con nhất định sẽ đối tốt với Hạ Cát." Sở Bách cam đoan thề hốt.
Ba Hạ nhìn vẻ mặt Sở Bách thành tâm, lại nhìn bộ dáng con gái thẹn thùng, đã sớm bị người khác bắt mất tâm. Trong lòng biết rõ việc này đã định sẵn kết cục, sắc mặt thoáng hòa hoãn chút, nhưng vẫn không tốt lên được. Hai nhà thương lượng một chút, quyết định một tháng sau tổ chức tiệc đính hôn.
Tháng này Hạ Cát vừa vặn được nghỉ hè, liền đi theo Sở Bách cùng nhau đến công ty Sở gia thực tập.
Sở Bách cũng bắt đầu từ công việc nhẹ nhàng, đảm nhiệm chức vụ giám đốc hạng mục. Mà Hạ Cát chỉ là đi theo Sở Bách làm trợ lý nhỏ.
Sự nghiệp vừa mới bắt đầu, người yêu lại ở ngay bên cạnh, Sở Bách tự nhiên cảm thấy xuân phong đắc ý. Nhưng mà việc khó khăn chính là, ba Hạ từ ngày ấy về sau, liền nghiêm khắc quản lý Hạ Cát. Mỗi ngày trước 10 giờ đều phải về nhà, làm như vậy càng khiến cho Sở Bách thật bực bội.
Đặc biệt là nhìn thấy bộ dáng Hạ Cát mặc đồ công sở, bộ ngực căng đầy, eo thon nhỏ chỉ cần một bàn tay là nắm chặt. Cái mông vểnh cao, Sở Bách biết cảm xúc của chỗ đó rất mềm mại, đôi chân dài vừa tinh tế lại thẳng, dáng người lay động yểu điệu. Rõ ràng là người của mình, lại không được làm chuyện thân mật một chút. Sở Bách chỉ hy vọng một tháng này có thể nhanh qua một chút, mới có thể đem người đẹp ôm vào trong lòng ngực âu yếm.
Tâm ngứa khó chịu không chỉ có Sở Bách, còn có Hạ Cát vừa mới ăn thịt biết vị. Thân thể của cô đã lâu không có được âu yếm qua, nội tiết đều cảm thấy khát vọng. Mỗi lần nhìn thấy ánh mắt của Sở Bách như sói như hổ, Hạ Cát đều hy vọng anh có thể tiến lại đây, nhưng mà cô vừa mới nhìn lại anh, anh liền làm bộ dáng cao lãnh. Thấy anh cố tình thèm khát lại ra vẻ chối bỏ, triệt để gợi lên tìиɧ ɖu͙© của Hạ Cát.
Bởi vì là con trai của chủ tịch, Sở Bách tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng mà vẫn có văn phòng của riêng mình.
Hạ Cát đứng ở ngoài cửa, trực tiếp đem cúc áo áo sơ mi của mình cởi ra ba viên, bầu ngực loáng thoáng lộ ra.
"Cạch cạch cạch" tiếng gõ cửa vang lên.
"Vào đi." Thanh âm của Sở Bách lạnh nhạt, cũng giống như người của anh.
"Giám đốc Sở, đây là văn kiện mà anh muốn."