Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)

Chương 32: Bữa tiệc sinh nhật "lớn" 2 (cao H)

Edit: Min

Beta: Hazjk

Hai người lại xoa nắn thân thể của Mỵ Mỵ, hai cây côn ŧᏂịŧ bành trướng đến đáng sợ kia lại thay nhau đâm vào huyệt động lầy lội đến không chịu nổi.

Khi đổi vị trí thì bộ ngực của Mỵ Mỵ hướng về phía Dịch, nghe Mỵ Mỵ đang xúc động rêи ɾỉ, nhìn cái lưỡi thơm ngát xinh đẹp đang liếʍ cánh môi nở nang, Dịch đem côn ŧᏂịŧ bành trướng của mình đưa lên trước cái miệng nhỏ nhắn.

"Ngậm nó"

Nhìn đỉnh côn ŧᏂịŧ thô to trước mặt mình, Mỵ Mỵ có chút luống cuống, nhớ lại mình mới vừa bị nó đau đớn đâm vào tử ©υиɠ.

"Ngậm lấy qυყ đầυ!"

Mỵ Mỵ không chút do dự liền ngậm lấy!

"Chụt !" Cái lưỡi để ở gần qυყ đầυ bắt đầu dùng sức mυ'ŧ như mυ'ŧ núʍ ѵú cao su!

"Tay nắm chặt côn ŧᏂịŧ!" Cái tay nhỏ bé nhu nhược như không xương cũng nghe theo lời mà cầm lên, còn vuốt nó hai cái.

"Miệng tiếp tục há to, đem qυყ đầυ ngậm vào đi!"

Sau khi thử mấy góc độ, cuối cùng cái miệng nhỏ nhắn cũng ngậm vào được đỉnh côn ŧᏂịŧ như cái nắm tay, bởi vì miệng mở quá lớn nên hai bên má đều lõm vào.

"Như tiểu huyệt bọc côn ŧᏂịŧ vậy, cả hai nơi trước sau đều giống nhau."

Tuy là bị côn ŧᏂịŧ chống đỡ làm hai má thật đau, nhưng cô vẫn là muốn dùng dùng miệng hàm chứa người đàn ông này thêm chút nữa, thỏa mãn anh, để anh đạt được khoái hoạt trên người mình.

"Làm tốt lắm! Dùng đầu lưỡi liếʍ rãnh dưới đầu đi."

Cô tiếp tục không chút do dự nghe theo, nước bọt bị côn ŧᏂịŧ chống đỡ nên không thể nuốt xuống, đều chảy xuống dươиɠ ѵậŧ, đem cái rãnh kia dần dần ngậm vào. So với nơi khác thì thật nhiều.

"Được! Tốt lắm! Ngậm hai cái trứng dài phía dưới!" Ngậm một bên, a, ngậm qua bên khác, tốt lắm!

"A! Tốt lắm! Phía dưới Mỵ Mỵ tự mình đến đây đi!"

Đời này anh chỉ muốn nói số lượng từ nhất định trong một lần, nhưng mà kɧoáı ©ảʍ kia làm cho anh thấy đáng giá a.

"A! Mυ'ŧ giỏi lắm! Mỵ Mỵ làm rất tuyệt!"

Dịch luôn luôn yên lặng "cày ruộng và làm cỏ" lại có thể nói nhiều như vậy, còn khích lệ cô, có thể thấy được Mỵ Mỵ ở trên giường có thật nhiều thiên phú !

Thịnh cùng Phàm liếc mắt cười đến thỏa mãn, vỗ một cái "bốp" vào cái mông trắng tuyết của Mỵ Mỵ, "Mỵ mỵ chính là cô nàng dâʍ đãиɠ, chính là thèm bị chơi!"

"A! Thật sướиɠ, cô nàng dâʍ đãиɠ kẹp thật tốt! A, anh muốn bắn! Anh bắn đây!"

"A... , thật nóng!"

Bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng của Thịnh nóng bắn vào, da đầu run lên, Mỵ Mỵ lại lêи đỉиɦ !

"A! Đừng kẹp nhanh như vậy! Gãy bây giờ!"

Bị cúc huyệt của Mỵ Mỵ trong lúc lêи đỉиɦ phủ lấy, Phàm cũng cuối cùng khống chế không nổi mà bắn ra!

"A... , đến rồi, lại tới nữa..."

Mỵ Mỵ vốn đang lêи đỉиɦ, tự nhiên bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng của Phàm bắn vào, cô lại một lần nữa đạt cao trào.

Kɧoáı ©ảʍ như sóng triều mãnh liệt trôi qua làm cơ thể như chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, toàn thân đều kịch liệt run rẩy, từ sâu trong khe huyệt phun ra một cỗ chất lỏng ấm áp. Cơ thể cô bắn ra, trượt lên bụng dưới cùng dươиɠ ѵậŧ của Thịnh.

"Tiểu yêu tinh mẫn cảm! Lêи đỉиɦ còn có thể bắn ra!"

Bốp, lại là một cái vỗ trên mông tuyết trắng của Mỵ Mỵ, cảm giác đau làm Mỵ Mỵ theo bản năng hít thở, côn ŧᏂịŧ của Phàm còn trong cúc huyệt của Mỵ Mỵ bị mυ'ŧ đến giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng.

"A! Thật chặt a! Kẹp thật tốt! Em muốn hút khô máu tươi của anh sao? Tiểu yêu tinh!"

Phàm bị kẹp đến thỏa mãn, lại vỗ vào cái mông đẹp bên kia.

Trên da thịt tuyết trắng mịn màng lập tức hiện lên hai mảng đỏ bừng.

"Ưmm..."

Mỵ Mỵ đang ngậm côn ŧᏂịŧ của Dịch muốn kháng nghị nhưng không có cách nào nói ra. Nhưng đầu lưỡi của cô mấp máy lại làm Dịch nhịn không được mà bắt đầu ra vào cái miệng nhỏ của Mỵ Mỵ.

Thấy Mỵ Mỵ muốn nhả ra, Dịch một tay giữ phía sau đầu của Mỵ Mỵ, một tay giữ lấy người của cô, muốn cái miệng nhỏ nhắn kia mở to hơn nữa để ngậm toàn bộ côn ŧᏂịŧ của anh.

Mỵ Mỵ sợ hãi phản kháng, đầu lưỡi dùng sức ngậm côn ŧᏂịŧ đang không ngừng đâm chọc vì cô đã sắp không thể hô hấp nữa rồi!

"A! Cái miệng nhỏ mở thật to!"

Cô nuốt nước bọt làm cổ họng và lưỡi vừa vặn bóp lại, da đầu anh liền run lên một trận!

Biết mình sắp bắn ra, Dịch bắt đầu tăng tốc độ mạnh lên, đâm chọc càng thêm nhanh, hoàn toàn không quan tâm việc Mỵ Mỵ khó thở.

"A ──!"

Cuối cùng khi Mỵ Mỵ suýt nữa vì ngạt thở mà té xỉu thì côn ŧᏂịŧ của Dịch lại mở ra chỗ sâu nhất trong yết hầu cô, cứ như vậy xuất ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng nhỏ của Mỵ Mỵ.

Bởi vì côn ŧᏂịŧ lớn không rời khỏi, Mỵ Mỵ chỉ có thể nuốt xuống tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ngập trong miệng. Nhưng vì chứng kiến hình ảnh da^ʍ mỹ Mỵ Mỵ nuốt xuống hết tinh hoa của mình, Dịch lại từ thân dưới tiếp tục bắn vào cái miệng nhỏ kia.

Cuối cùng, ở trong miệng nhỏ của Mỵ Mỵ chờ đợi đủ rồi, Dịch đem đại nhục bổng rút ra, cũng mang ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn chưa bị nuốt vào, thuận theo cằm Mỵ Mỵ trượt xuống rơi tại trên ngực cô!

"A! Anh lại cứng nữa rồi!"

Thấy hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ kia, côn ŧᏂịŧ của Thịnh lại không tự giác đứng lên!

"Anh cũng vậy!"

Phàm cũng si mê nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vương trên môi của Mỵ Mỵ, nửa thân dưới cũng nhanh chóng sưng lên .

"Dịch, mày hẳn là cũng nên chia một ít thuốc cho bọn tao uống! Như vậy chúng ta mới có thêm tinh lực dồi dào để cùng Mỵ Mỵ làʍ t̠ìиɦ, không ngừng làm tiểu huyệt của em ấy, lúc nào tiểu huyệt cũng đều bị cắm đầy !"

Nếu có thể ngày ngày chứng kiến bộ dạng dâʍ đãиɠ của Mỵ Mỵ, cho anh uống thuốc tráng dương anh cũng tình nguyện, huống chi Dịch nghiên cứu làm ra thuốc, nhất định vừa rất lợi hại lại không tổn thương thân thể !

"Không thành vấn đề!"

Dịch không chút do dự đáp ứng.

Mà Phàm tự nhiên cũng sẽ không phản đối!

Bọn anh cùng chung ý tưởng, thân thể vừa mới được khai phá đã bị ba người đàn ông nghiêm chỉnh làm không ngừng, vậy mà cô vẫn có thể chịu được, có thể thấy được thân thể của Mỵ Mỵ thật dâʍ đãиɠ ! Vì để cho Mỵ Mỵ có thể bị bọn anh đút ăn no, hẳn là nên tẩm bổ chút gì đó ! Đàn ông mà, cũng phải dưỡng sức để sau này về già không há miệng ra được, lại còn bị phụ nữ mắng! Bọn anh còn muốn làm với Mỵ Mỵ cả đời nha!