Edit: Luna
Beta: Ami Cuteo
Bị chính cô gái mình yêu câu dẫn, cả ba anh em không nói tiếng nào, liền trên người cô bắt đầu hành động.
Mỵ Mỵ bị xoay người đột ngột, liền ngồi trên đùi Phàm đối diện với anh, cởi chiếc quần đã ướt đẫm kia ra, từ chỗ khóa kéo lấy ra côn ŧᏂịŧ đã sớm cương cứng, thao tác chuẩn bị đã xong. Liếc nhìn về phía hai đứa em, hai người ngầm hiểu liền nâng toàn thân Mỵ Mỵ lên, gần như vuông góc với mặt đất hướng đến đại nhục bổng mà mạnh mẽ nhấn xuống.
"A. . . ." Đau quá! Chỉ là mới ngồi xuống, mà côn ŧᏂịŧ của Phàm liền to lên gần 20 cm giống như cánh tay của đứa trẻ sơ sinh, không thể vào hết toàn bộ. Không chỉ lấp dầy hoa huyệt của Mỵ Mỵ, mà còn trực tiếp mạnh mẽ khai phá tử ©υиɠ, phần đầu côn ŧᏂịŧ hoàn toàn vào trong tử ©υиɠ. Vốn không có nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ để bôi trơn, tiểu huyệt có chút đau mà run lên, tử ©υиɠ vì vậy là đâu đớn, Mỵ Mỵ khi này đã quên lúc nãy mình câu dẫn ba người chồng của mình như thế nào, giờ phút này chỉ muốn nâng mông mình lên, vì dùng sức mà đệm thịt co rút lại, chỉ muốn đem cái vật to lớn trong cơ thể kia đẩy ra ngoài.
"Uhm. . . . Bảo bối, không cần dùng sức!" Đệm thịt co rút, ma sát côn ŧᏂịŧ đem đến cho anh kɧoáı ©ảʍ mà bắt đầu tiến lên.
"Không cần, anh đi ra ngoài! Đau quá!" Thấy chồng mình chỉ lo một mình thoải mái, cũng không để ý đến cảm nhận của cô, Mỵ Mỵ nghĩ vậy mà ủy khuất khóc lên.
"Bảo bối, bọn anh đều yêu em! Tin tưởng anh được không, không phải sợ, rất nhanh em sẽ liền thích chết cảm giác này." Khi nói chuyện dường như không hề di chuyển, ở phía sau nói những lời dụ hoặc làm xua tan cơn tức giận của Mỵ Mỵ, bàn tay to cũng thuận theo tấm lưng trơn nhẵn của Mỵ Mỵ mà vuốt.
Từ năm 15 tuổi, Mỵ Mỵ đã bị ba anh em bọn họ chơi cho đến bây giờ, dường như cơ thể cô bị bọn họ luân phiên hoặc cùng lúc làm, điều tuyệt vời chính là tiểu huyệt không có thay đổi nông rộng gì, mà vẫn giống như khi còn là xử nữ, mỗi lần ân ái đều có tầng tầng lớp lớp đệm thịt bao quanh côn ŧᏂịŧ của mình kịch liệt co rút, giống như có vô số cái miệng nhỏ đang dùng nước bọt mát xa để côn ŧᏂịŧ của bọn họ. Dường như khi ở trong tiểu huyệt kia, cảm giác sung sướиɠ lan tỏa khẽ chủ động hấp dẫn chỉ muốn tiến sâu vào trong chạm vào tử ©υиɠ, dường như muốn mυ'ŧ hết tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tử ©υиɠ cho đến khi không chứa được mới thôi. Bọn họ biết, tiểu huyệt của Mỵ Mỵ chính là bảo bối. Trải qua thời gian năm năm, ba người bọn họ không thấy nhàm chán gì với Mỵ Mỵ, mà ngừng càng muốn không ngừng.
Chỉ những lời dỗ dành là hiệu nghiệm, Mỵ Mỵ nghĩ ba người đàn ông của mình cho đến bay giờ vẫn chưa làm hại đến mình bất cứ điều gì, mà chỉ cảm nhận được là họ tràn ngập yêu thương mình mà thôi. Nếu bọn họ nói thoải mái thì nhất định sẽ thoải mái nha. Nghĩ vậy, Mỵ Mỵ bắt đầu thả lỏng tiểu huyệt của mình, chậm rãi hưởng thụ, trong đau đớn dương như có một cảm giác ngứa ngấy dâʍ ŧᏂủy̠ từ từ chảy ra. Vách tường thịt trong tiểu huyệt bất giác co rút lại, chảy ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.
Những lời dỗ dành thực sự có tác dụng, Mỵ Mỵ nghĩ 3 người đàn ông của mình cho đến bây giờ vẫn chưa làm hại đến mình bất cứ điều gì mà chỉ cảm nhận được là họ tràn ngập yêu thương mình mà thôi. Nếu bọn họ nói thoải mái thì nhất định sẽ thoải mái nha. Nghĩ vậy, Mỵ Mỵ bắt đầu thả lỏng tiểu huyệt của mình, chậm rãi hưởng thụ, trong đau đớn dường như có một cảm giác ngứa ngáy, dâʍ ŧᏂủy̠ từ từ chảy ra. Vách tường thịt trong tiểu huyệt bất giác co rút lại, chảy ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.
Biết được bây giờ bảo bối đã có cảm giác hoan ái, Phàm đem cơ thể dựa vào sô pha sau lưng, bắt đầu thong thả cơ thể từ dưới lên trên đem đại nhục bổng ra vào. Liên tiếp lên xuống hai cái, ba cái. . . . Đến khi Mỵ Mỵ không còn kiên nhẫn, cơ thể bắt đầu ngứa ngáy, vểnh cao mông của mình nhẹ nhàng hùa theo thì Phàm mới mạnh mẽ quyết đoán ra vào. Khi rút ra chỉ chừa lại qυყ đầυ được cửa huyệt ôm trọn, khi vào thì không vào một nửa mà mạnh mẽ vào thẳng đến tử ©υиɠ.
"A. . . Chồng. . . A. . . Phàm. . . Thật lớn! Tiểu huyệt, tiểu huyệt thật sướиɠ nha. . . A. . . cũng sắp bị cắm vào đến hỏng!" Không còn đau đớn, kɧoáı ©ảʍ dường như biến mất theo Mỵ Mỵ hoàn toàn chìm đắm trong sung sướиɠ cảm nhận từng đợt cao trào. Nửa người dưới phun ra mật dịch ào ạt, bên dưới Phàm cũng không có ngừng hành động liền theo côn ŧᏂịŧ mà lan ra diện rộng, trên hai tinh hoàn (2 Viên bi trên côn ŧᏂịŧ ấy) liền dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, chảy đến quần tây cao cấp của Phàm. Phàm cảm giác giống như mình tè ra quần vậy, cả nửa người dưới đều ướt đẫm. Côn ŧᏂịŧ được bao bọc trong chất lỏng ấm áp.
"Đúng là vật nhỏ mẫm cảm! Tiểu dâʍ đãиɠ! Chưa gì mà đã lêи đỉиɦ? Chúng ta còn chưa có thỏa mãn đâu!" Tuy rất muốn tạm dừng bên trong cơ thể của Mỵ Mỵ, nhưng cảm nhận được vách tường thịt co rút thật sự hấp dẫn, vì muốn Mỵ Mỵ vẫn duy trì được trạng thái mẫn cảm, hắn cũng không có ngừng động tác vẫn duy trì ra vào nửa thân dưới.
"Uhm. . . Nhanh, nhanh lên, thật là thoải mái!" Tuy rất muốn côn ŧᏂịŧ trong cơ thể rời khỏi, nhưng từ tiểu huyệt mơ hồ cảm nhận được côn ŧᏂịŧ chạm đến nơi nhạy cảm truyền đến khiến cô cảm giác run rẩy. Vô lực dựa trên người Phàm, chờ đợi trận kɧoáı ©ảʍ tiếp theo truyền đến.
"Bảo bối, em sao có thể quên 2 người bọn ta?" Thịnh có cảm giác mình bị bảo bối lạnh nhạt, anh thật là khổ nha.
"Ha. . . ha. . ." Mỵ Mỵ vô lực quay đầu nhìn về phía Thịnh, thấy bộ dạng tức giận của anh mà nở nụ cười. Nếu như nói Phàm đối với cô là ôn nhu, bao dung như anh cả, thì Thịnh lại giống như một đứa nhỏ chuyên đi theo anh cả đòi kẹo, từ nhỏ khi cô khóc thì Thịnh sẽ làm đủ trò chỉ để khiến cô vui vẻ, nhìn thấy cô nín khóc mỉm cười, thì liền yêu thương hướng miệng nhỏ của cô mà ăn đậu hủ. Hơn nữa anh còn thường xuyên làm nũng với cô, bộ dạng giống như hiện tại "Thịnh, anh thật đáng yêu!".
"Đáng yêu?" Thịnh hình dung đối với từ đáng yêu tuyệt đối không phải nói về người đàn ông bình thường, anh cảm giác như bị sỉ nhục, nhưng bây giờ anh đang thực sự vui vẻ, đặc biệt với tình hình hiện tại mà Mỵ Mỵ lại nói anh như vậy. Một nam nhân đáng yêu cũng không phải là sai. Tuy nhiên, Thịnh lại không muốn tỏ ra vui vẻ mà làm ra bộ dạng trách cứ " Hiện tại đang ở trên giường sao có thể nói người đàn ông của mình là đáng yêu như vậy, phải nói là dũng mãnh chứ!"
"Nhưng bây giờ không phải là đang ở trên giường nha!" Mỵ Mỵ bị Thịnh chọc cho buồn cười, gian nan nhặt về được một chút lý trí khi nửa người dưới vẫn còn truyền đến kɧoáı ©ảʍ, phản ứng nhanh nhẹn cũng khôi phục được một chút.
"Được lắm! Dám cùng chồng mình cãi tay đôi. Vậy anh sẽ dùng hành động thực tế làm giảm đi cái cao hứng của em, để cho em nhận biết được hiện tại ở chỗ này và trên giường đều giống nhau." Thịnh làm bộ như tức giận thật sự, nhấc lên làn váy cưới che đi nửa người dưới đang giao hợp của hai người.
Mỗi khi chứng kiến cảnh 3 anh em bọn họ cùng ân ái với Mỵ Mỵ , một hình ảnh đầy da^ʍ đản, luôn mang đến cho anh những hưng phấn mà lập tức gia nhập cuộc chơi. Lúc này Phàm cùng Mỵ Mỵ đang ân ái, lại bị làn váy cưới trắng tinh che đậy lên. Chỉ có thể nhìn thấy hai người đang đong đưa cơ thể lên xuống, nghe được tiếng va chạm cơ thể bành bạch, cùng mùi hương ngọt ngào tỏa ra từ dâʍ ŧᏂủy̠ Mỵ Mỵ tiết ra. Như vậy liền gián tiếp kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh, giống như có một trăm cái móng vuốt nhỏ cào loạn trong lòng gây ngứa ngáy nhưng lại không cách nào làm giảm cảm giác ngứa đó.
Nhấc lên làn váy cưới trắng tinh đến eo của Mỵ Mỵ liền xuất hiện hình ảnh đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, "Tiến lên" là điều duy nhất anh có thể nghĩ ngay lúc này. Nhìn thấy chất nhờn màu trắng đang tiết ra từ khe nhỏ không sâu không rộng kia, cái qυầи ɭóŧ nhỏ đang ôm sát cái mông nhỏ trắng mịn kia, Phàm không hề cởi chiếc quần ra mà trực tiếp dùng côn ŧᏂịŧ đẩy nó qua một bên, mất đi công dụng che chắn vốn có của nó. Mà chiếc đai đeo màu trắng bên eo lại như một phụ kiện xinh đẹp làm tôn lên cái mông nhỏ đầy đặn kia, thỉnh thoảng theo động tác của mông mà thay đổi vị trí hoặc co lại giãn ra, hình dạng không còn như ban đầu nữa. Hai cánh hoa của tiểu huyệt trở nên hồng hào, vì tiểu huyệt co rút mà khép vào mở ra giống như đang nói chuyện, mời chào anh nhanh tiến vào.
Lấy tay chạm vào nơi hai người giao hợp, trong lòng bàn tay liền tràn ngập ái dịch ngọt ngào từ tiểu huyệt tiết ra. Thấy vậy, khẽ đưa đầu lưỡi ra liếʍ ái dịch trên tay, giống như đang nhấm nháp một loại thức uống hảo hạng. Liền tặc lưỡi nghĩ, quả nhiên toàn thân bảo bối đều ngọt, giống như nước mật hoa quế, khi ăn vào đều rất ngọt ngào rất ngon miệng. Lấy chất nhờn tiết ra từ tiểu huyệt kia bôi ở cúc hoa phía sau, động thân một cái, côn ŧᏂịŧ dài hơn 20cm liền tất cả đi vào rồi "A . . . ." Ba người động thời kêu lên. Đối với Mỵ Mỵ, bị tiến từ phía sau vào cúc huyệt không phải là lần đầu tiên, trước kia, khi bọn họ muốn tiến vào cúc huyệt cũng đều sẽ nói trước và cũng mất một lúc để bôi trơn, đến khi cúc huyệt thật sự sẵn sàng thì mới tiến vào. Chỉ là bây giờ Thịnh không hề báo trước liền tiến vào, thật sự là muốn hù chết cô. Hơn nữa, vài phút trước, tiểu huyệt chỉ mới mất đi cảm giác đau đớn, bây giờ cơn đau lại đến từ cúc huyệt phía sau. Thật là đau quá nha!
Mà hai người đàn ông lại kêu lên vì chỉ duy nhất một điều là -- Thích. Thịnh chỉ dùng một động tác liền cắm thẳng đi vào. Vách tường thịt trong cúc huyệt của bảo bối liên tục co rút, mang đến cho anh nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ suýt chút nữa là anh đã rút súng đầu hàng. Còn Phàm ở phía trước, bởi vì bảo bối bị hù từ phía sau, theo bản năng tiểu huyệt bóp chặt lại, vừa lúc côn ŧᏂịŧ của anh đang cắm sâu vào, suýt nữa anh cũng bị mυ'ŧ hết tất cả tinh hoa.
"Đồ xấu xa! Anh là đại trứng thối." Hai mắt Mỵ Mỵ rưng rưng.
"Bảo bối, bảo bối, ngoan, không khóc a." Vì để mình được lợi, đương nhiên không thể để bảo bối tức giận mà đẩy ra được, đưa tay về phía trước người Mỵ Mỵ, dùng ngón tay se tiểu hạch đang cứng lên phía trước cho đến khi sưng đỏ, tự nhiên hạ mình xuống di chuyển, côn ŧᏂịŧ của anh và Phàm trong hai tiểu huyệt nhẹ nhàng rút ra rồi lại nhẹ nhàng cắm vào.
Mỵ Mỵ không còn tức giận, bởi vì cảm giác kɧoáı ©ảʍ mới lại bắt đầu xuất hiện: "Uhm. . . Thật to, thật đầy a."
Chứng kiến bộ dạng xúc động của bảo bối, hai anh em bắt đầu ăn ý tăng nhanh tốc độ rút ra cắm vào. Lúc thì cùng nhau cắm vào, lúc thì một cái cắm vào một cái rút ra, cùng nhau phối hợp mười phần ăn ý.
Cuối cùng đến phiên Dịch lại không còn chỗ, Dịch đem côn ŧᏂịŧ khổng lồ của mình lấy ra giống như lúc đi tiểu, đưa tới trước mặt Mỵ Mỵ. Lại thấy Mỵ Mỵ đang thoải mái hưởng thụ cảm giác bị rút ra cắm vào, hai mắt nhắm nghiền hoàn toàn không chú ý đến mình, Dịch không cam lòng dùng đại nhục bổng đánh nhẹ vào hai cái má phấn nộn kia.
Mỵ Mỵ mở mắt nhìn thấy côn ŧᏂịŧ cùng mình vui vẻ không lâu trước đó lại cương cứng từ khi nào. Giận dỗi trừng mắt liếc Dịch một cái, hiểu được ý nghĩ của Dịch, Mỵ Mỵ dựa người vào bả vai của Phàm ngoan ngoãn ngửa đầu để nhận, bắt đầu khuấy động. Côn ŧᏂịŧ của Dịch chính là rất đặc biệt, phần dưới thô to là điều dĩ nhiên, nhưng phần đầu dường như so với nắm tay của cô còn to hơn. Trời ạ! Mỗi khi ân ái tiểu huyệt của mình rốt cuộc làm sao có thể chứa nỗi côn ŧᏂịŧ to lớn không khác gì quái vật kia? Để có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ Dịch thì phần đầu là bộ phận mẫn cảm nhất, chỉ với cái miệng nhỏ của cô cũng không có cách nào ngậm hết được, hành động như bản năng đem cái miệng nhỏ nhắn đưa lên mở ra, dùng cái lưỡi phẫn nộn nhẹ nhàng liếʍ cái khe rãnh ở phần đỉnh côn ŧᏂịŧ, rồi mới mở miệng mυ'ŧ vào. Cứ như vậy, khi thì cô liếʍ một chút rồi mυ'ŧ một chút, ngạc nhiên khi cô có thể đem hơn nửa côn ŧᏂịŧ mυ'ŧ vào trong miệng, khiến cho trong lòng liền vui vẻ.
Từ xa nhìn vào, quần áo 4 người đều rất chỉnh tề, người khác nhìn thấy chỉ nghĩ 4 người tại sao chụp hình với một tư thế kỳ quái, tuyệt đối sẽ không nghĩ bọn họ đang làm những chuyện mà chỉ có trên phim heo mới có thể xảy ra.
Giờ phút này thật sự là "Tính phúc" nhất thế giới! Hai tiểu huyệt ở nửa người dưới đều bị hai đại nhục bổng luân phiên ra vào, miệng thì được đại côn ŧᏂịŧ nhồi đầy, loại cảm giác này thật là thỏa mãn, lúc này cô mới cảm nhận được thế nào là "Tính phúc", cũng mang đến cho cô thật hạnh phúc.
"A. . . Thật sướиɠ, Mỵ Mỵ thật sướиɠ! Đại nhục bổng thật là lợi hại. A. . . Mẹ nó, Mỵ Mỵ sắp bị chơi đến chết! A. . . Dùng sức. . ." Đột nhiên côn ŧᏂịŧ trong miệng rút ra, có được một chút không khí nên Mỵ Mỵ liền đem kɧoáı ©ảʍ nói hết ra ngoài. Bởi vì cô biết các ông chồng của mình rất thích cô làm như vậy, mà cô cũng hi vọng bọn họ thích thế.
Trong suốt quá trình, bọn họ chẳng những chậm rãi cỡri hết đồ của Mỵ Mỵ cùng với đồ của mình, còn thay đổi một bộ lễ phục khác, cũng đổi luôn một khung cảnh khác, dùng các loại tư thế đứng, ngồi, ngửa ra, cúi xuống, nằm sấp. Từ những tư thế họ bày ra mà cùng chơi nhau một lần, lại một lần lên tới đỉnh cao trào.
Trò chơi điên cuồng này vẫn tiếp tục cho đến khi Mỵ Mỵ không còn sức chống đỡ nổi mà ngất đi, cả ba người đàn ông mới lưu luyến chấm dứt.
Nếu có người hỏi: Khi cô dâu đã bất tỉnh, vậy thì áo cưới ai sẽ thay ra?
Đáp án chính là: Who care?