"Ân...... A...... Ông xã......" Tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi trên bàn ăn, đôi tay nắm chặt cạnh bàn, toàn bộ cơ thể của Tả Ninh đều run rẩy, bầu vυ' tuyết trắng tròn trịa cũng theo động tác của cô lắc lư không ngừng, phiêu phiêu du đãng mê người.
Bàn tay khớp xương rõ ràng của nam nhân đặt lên hai chân đang mở rộng, Văn Khải An mặc quần áo ở nhà vùi đầu vào giữa hai chân cô, từng chút từng chút liếʍ mυ'ŧ cánh hoa kiều diễm, đầu lưỡi linh hoạt khi thì đâm, khi thì kɧıêυ ҡɧí©ɧ âm hạch, khi thì chui vào trong hoa huyệt vừa nông vừa sâu đâm vào rút ra.
Mật dịch cuồn cuộn không ngừng từu hoa huyệt trào ra, một phần phát ra tiếng chậc chậc khi hắn nuốt vào trong miệng, một phần chảy theo kẽ mông rơi xuống mặt bàn.
Trên bàn ăn vẫn còn bày cơm trưa bọn họ ăn, chất lỏng trong suốt chậm rãi chảy vào dưới đồ ăn, dần dần thẩm thấu ra phạm vi lớn, làm cái bàn ăn trở nên dâʍ ɭσạи bất kham.
Nam nhân chỉ lo chuyên tâm đùa bỡn hoa huyệt ướt dầm dề, bầu vυ' bên trên vẫn luôn rung động lại không nhận được an ủi, Tả Ninh chỉ cảm thấy hai đỉnh nụ hoa ngứa khó nhịn, dứt khoát cúi người vòng tay ra âu yếm hai đầṳ ѵú kiều nộ, ngón tay trắng nõn không ngừng vuốt ve đầṳ ѵú phát ngạnh.
Khi Du Hạo Nam với Thu Dật Mặc mở cửa tiến vào, nhìn thấy chính là một màn da^ʍ mĩ mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ này.
Hôm nay là ngày đi làm, hai người bọn họ với Phương Kinh Luân đều phải đi làm, Cao Hạ đến thành phố kế bên quay quảng cáo, Thu Dật Bạch tham gia chế tác hậu kỳ của bộ phim trước, cho nên chỉ có Văn Khải An ở nhà.
Bởi vì tập đoàn Thu Viễn với tập đoàn Châu Nhân cùng đầu tư phát triển một hạng mục văn hoá nghỉ dưỡng, cần phải triển khai một hội nghị quen thuộc, Thu Dật Mặc với Du Hạo Nam đều phải tham dự, cho nên sau khi kết thúc hai người mới có thể cùng trở về, nhưng lại không hề muốn vừa vào cửa lại nhìn thấy hình ảnh như vậy.
"Ân a...... Ông xã...... Muốn tới......"
Đang đắm chìm trong cao hứng, hai người căn bản không phát hiện có người tiến vào, Văn Khải An vẫn ngồi ở ghế, cúi người ở giữa hai chân cô nghiêm túc liếʍ huyệt, Tả Ninh thì ngửa đầu nhắm hai mắt rêи ɾỉ không ngừng, cặρ √υ' vừa trắng vừa nộn bị cô nắm ở trong tay đùa bỡn đến biến đổi hình dạng, nhìn qua thật sự phóng đãng tới cực điểm.
"A......" Khoái cản kịch liệt tập kích từng đợt, cô rốt cuộc không chống đỡ được, thét chói tai ưỡn người ra sau, tay theo bản năng cũng vươn ra sau, muốn chống đỡ thân thể mềm như bông, nhưng không đợi tay chạm đến mặt bàn, toàn bộ cơ thể đã rơi vào một cái ôm ấm áp quen thuộc, cô biết đó là Du Hạo Nam.
Tả Ninh bỗng chốc trợn mắt, ánh mắt chạm vào ánh mắt của Thu Dật Mặc, xuyên thấu qua thấu kính mỏng có thể rõ ràng nhìn thấy trong con ngươi sâu thẳm của hắn đều là tìиɧ ɖu͙© không hòa tan được.
"Ha a......" Hai nam nhân đột nhiên không phòng bị xuất hiện, làm tiểu huyệt vốn đã cao trào giống như vỡ đê, trong giây lát phun ra mấy cỗ chất lỏng trong suốt, tưới ướt toàn bộ phần cằm của Văn Khải An.
"Nam......"
Nghe được tiếng Tả Ninh thở hổn hển yêu kiều rêи ɾỉ, Văn Khải An có chút kinh ngạc từ giữa hai chân cô ngồi dậy, lúc này mới phát hiện trong phòng sớm đã nhiều thêm hai nam nhân.
Du Hạo Nam không nói một lời, chỉ cúi ngậm lấy đầṳ ѵú đã sớm ngạnh như đá vào trong miệng khẽ nghiền ép, bàn tay to ở cơ thể trần trụi mềm mại của cô di chuyển vuốt ve.
Hai chân của cô vẫn mở lớn, toàn bộ hoa huyệt lầy lội đều bại lộ hoàn toàn trong không khí, âm mao bị dâʍ ɖị©ɧ làm ướt đẫm phủ lên môi âʍ ɦộ no đủ, khe thịt nộn hồng khép mở, cánh hoa sung huyết dính bọt nước run nhè nhẹ, mật dịch trong từng giọt nhỏ xuống mặt bàn với sàn nhà.
Thu Dật Mặc liếʍ liếʍ cánh môi khô khốc, dư quang liếc đến viên đá lạnh trong ly trên bàn, đột nhiên nhìn Tả Ninh cười, đi đến nâng chén rượu lên uống một hớp lớn, lúc này mới ngồi vào cái ghế Văn Khải An mới vừa ngồi, cúi người hôn lên khe thịt non mịn kia.
"A......" Còn chưa từ cao trào hoãn lại, cánh hoa đột nhiên bị vật lạnh lẽo chạm vào, Tả Ninh lập tức thét chói tai, dựa vào lòng ngực Du Hạo Nam há miệng thở dốc.
Viên đá này vốn không có góc cạnh, vô cùng bóng loáng, cho dù hoa huyệt của cô vừa kiều nộn cũng không bị thương, hơn nữa môi lưỡi của Thu Dật Mặc làm tăng nhiệt độ, viên đá không lạnh như ban đầu, nhưng bỗng nhiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, cô thiếu chút nữa lại bị đẩy lên cao trào.
Thu Dật Mặc chống lên hai đùi đẫy đà của cô, hàm răng cắn lấy viên đá cẩn thận di di động từ âm đế lên môi âʍ ɦộ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô từng trận rùng mình, lại dùng đầu lưỡi đẩy viên đá vào trong hoa huyệt.
"Ân a......" Tả Ninh khó nhịn rêи ɾỉ, hốc mắt sớm đã ướŧ áŧ, lại vào lúc này, một bên đầṳ ѵú khác đang mạnh mẽ đong đưa đột nhiên bị Văn Khải An ngậm vào trong miệng trêu đùa, ngay cả tay nhỏ của cô cũng bị hắn nhét vào trong qυầи ɭóŧ, xoa nắn côn ŧᏂịŧ đã sớm căng trướng đến mức tận cùng.
Nếu không phải hai vị khách không mời mà đến này, côn ŧᏂịŧ của hắn đã sớm cắm vào hoa huyệt cô, hiện giờ lại chỉ có thể dựa vào phương thức như vậy trấn an du͙© vọиɠ bừng bừng phấn chấn.
Hai vυ' bị hai nam nhân một trái một phải dùng môi lưỡi an ủi, hoa huyệt bị một nam nhân khác dùng sức liếʍ mυ'ŧ, đường đi ấm áp còn bị nhét một viên đá đang dần thu nhỏ, Tả Ninh cảm giác sức lực toàn thân đều bị đào rỗng, ngay cả rêи ɾỉ cũng có vẻ vô lực, chỉ có thể run rẩy nghênh đón cao trào nhanh chóng đánh úp lại.
Khối băng hòa tan thành nước theo dâʍ ɖị©ɧ cùng chảy ra ngoài, mang theo hương rượu nhè nhẹ tanh ngọt, bị nam nhân từng ngụm từng ngụm nuốt xuống.
Mắt thấy cô lại sắp cao trào, Thu Dật Mặc cúi đầu hôn lên cánh môi mê người của cô, đem tất cả hỗn hợp trong miệng đẩy vào trong miệng cô.
Khi hai người môi lưỡi giao triền khó xá khó phân, Du Hạo Nam đã lột quần tây ra ngồi lên bàn ăn, lại bế Tả Ninh lên đặt lên đùi mình, côn ŧᏂịŧ cứng rắn như gậy sắt tìm đúng cửa động đâm một phát vào.
"Ngô......" Cảm giác no căng thình lình xảy ra làm cơ thể Tả Ninh run lên, rêи ɾỉ mới ra khỏi miệng lại bị Thu Dật Mặc nuốt vào, hắn một bên cùng cô triền miên hôn môi, một bên cởi bỏ khóa kéo, phóng xuất côn ŧᏂịŧ hoàn toàn cương cứng, cầm lấy cái tay mềm mại vuốt ve lên xuống.
"Lần đó mấy người ở thư phòng của anh chơi vui vẻ không, hửm?"
Khi cô bị hôn đến sắp không thở nổi, Thu Dật Mặc rốt cuộc buông cô ra, rồi lại ở bên tai cô mang theo ý vị bất mãn với cảnh cáo nói câu này.
"Không phải...... Ân a......" Đầṳ ѵú bị Văn Khải An dùng răng lôi kéo một chút, cô lại run rẩy càng thêm lợi hại, "Lại muốn...... Tới rồi......"
Bị kɧoáı ©ảʍ như điện giật đánh úp lại, Tả Ninh cả người co rút, hai tay nhỏ vô ý thức mà dùng sức nắm chặt, lập tức kí©ɧ ŧɧí©ɧ Văn Khải An với Thu Dật Mặc lập tức hít khí lạnh.
"Hôm đó 4 người chơi vui vẻ như vậy, hôm nay, phải bồi thường." Du Hạo Nam một bên động eo va chạm về phía hoa tâm yếu ớt, một bên ngậm lấy vành tai cô nói nhỏ.
Editor: sacnu