Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Chương 265: Ngoại truyện 3.2: Sườn xám tình thú ( hạ )

"Úc...... A......" Côn ŧᏂịŧ to lớn tàn nhẫn dùng sức xỏ xuyên qua hoa huyệt, mỗi lần đảo lộng đều có thể hoàn toàn đi vào bên trong hoa huyệt ướt hoạt, cọ xát với nhục bích cùng cánh hoa kiều nộn, mang đến kɧoáı ©ảʍ giống như bị điện giật, làm Tả Ninh thỏa mãn hừ hừ khanh khanh.

Văn Khải An nhìn văn nhã, nhưng động tác thẳng lưng thọc vào rút ra vừa nhanh vừa mạnh, thân thể va chạm làm giường lớn như bị chấn động, khiến cho toàn bộ căn phòng đều tràn ngập thanh âm da^ʍ mĩ.

Cúc áo ngủ vừa rồi bị cô kéo ra lung tung, hiện giờ khắp ngực cùng eo đều rõ ràng hiện ra ở trước mắt cô, cơ bắp không tính là cường tráng, nhưng khắp nơi lại tràn ngập hơi thở horemone nam tính nồng đậm.

Tả Ninh híp mắt nhìn bộ dáng rong ruổi của hắn, quả thực vừa gợi cảm lại mê người, còn mang theo vài phần dã tính mà ngày thường nhìn không ra, làm người ta không cẩn thận liền say mê vào trong đó khó có thể tự kềm chế.

"Ông xã...... Anh thật đẹp trai a...... Ông xã...... Ân...... Em yêu anh...... Ân a......" Cơ thể của cô vẫn đi theo tiết tấu của hắn mà luật động, tiếng rêи ɾỉ thở dốc yêu kiều thậm chí vì tiếng thân thể va chạm kịch liệt mà bị che dấu hơn phân nửa.

Nhưng hắn vẫn nghe ra, khuân mặt tuấn tú bị mồ hôi che kín tràn ngập ý cưới nồng đậm: "Anh biết, anh cũng yêu em."

Côn ŧᏂịŧ thô to vẫn vô cùng hung mãnh tiến công, ở trong hoa huyệt ướt dầm dề ra ra vào vào, mang theo từng đợt mật dịch ấm áp ra ngoài, hoàn toàn làm ướt hạ thể của hai người cùng với khăn trải giường dưới thân.

"Ha a...... Nga nga......" Trong đường đi càng ngày càng nóng, cảm giác no căng cũng càng ngày càng mãnh liệt, đặc biệt là bàn tay thon dài của hắn không ngừng vỗ về chơi hai vυ' đang lay động của cô, lấy đầu ngón tay kɧıêυ ҡɧí©ɧ đầṳ ѵú gắng gượng, Tả Ninh nhịn không được thét chói tai, trước mắt là một mảnh trắng xoá, cả người run rẩy.

Chất lỏng trong suốt không ngừng từ hoa phùng trào ra, hoa huyệt của cô vì cao trào mà cấp tốc co rút lại, nhục bích gắt gao cắn chặt côn ŧᏂịŧ của hắn, làm hắn sảng khoái đến da đầu cũng tê dại.

"Ân......" Bất giác kêu lên một tiếng, Văn Khải An đẩy nhanh hơn tốc độ, một lần so với một lần càng dùng sức tham nhập, nhiều lần va chạm vào tận sâu bên trong tử ©υиɠ.

"A...... Ông xã......" Cơ thể Tả Ninh mới vừa mềm xuống đột nhiên lại cong lên, nước mắt tràn mi, lại lần nữa cao trào.

Văn Khải An thô suyễn, tiếp tục thẳng lưng về phía trước, cơ hồ dùng hết tất cả sức lực đâm mạnh vào hoa huyệt, không đến hai phút lại đưa cô lêи đỉиɦ tiếp.

Lúc này, hắn cũng đồng thời tới cao trào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng hoà trộn với mật dịch đổ vào hoa huyệt trật hẹp, làm cô nàng không ngừng run rẩy, thở dốc không ngừng.

"Hô...... Anh......" Hoãn hơn nửa ngày, Tả Ninh vẫn không nói được một câu hoàn chỉnh, chỉ có thể dựa vào l*иg ngực phập phồng của hắn, cùng hắn cùng bình ổn nhịp tim kịch liệt.

Sau một hồi, hắn mới nhẹ nhàng hôn lên môi cô, giọng nói khàn khàn: "Thoải mái không?"

"Thoải mái...... Thoải mái đến mức muốn chết......" Tả Ninh hai mắt căn bản không mở ra được, cơ thể cũng không muốn động chút nào, "Xem ra sau này không thể mặc nội y tình thú tới câu dẫn anh."

Văn Khải An cười nhẹ một tiếng, tiếp tục hôn mặt với trán cô: "Cứ nên mặc đi, anh thích."

"Anh mà thấy sẽ biến thành dã thú." Tả Ninh chậm rãi mở mắt ra nhìn hắn, hờn dỗi nói, "Em sợ em sẽ bị anh ăn đến xương cũng không dư thừa."

"Nhưng em liền thích anh như như vậy với em a."

Hơi thở nóng bỏng phun vào lỗ tai, Tả Ninh lại nhịn không được run một chút, hai chân hơi hơi động, chất lỏng dính dính liền từ hoa huyệt chảy ra.

"Quần ướt, thật là khó chịu."

Nghe thấy cô làm nũng, Văn Khải An ngồi dậy nhìn về phía giữa hai chân cô, qυầи ɭóŧ vốn đã mỏng, hiện giờ thật đúng là đã ướt đến mức có thể nhìn xuyên thấu, dính lại cùng với âm mao màu đen, dính sát vào âm môi no đủ của cô.

Văn Khải An duỗi tay giúp cô cởϊ qυầи lót, chỉ thoáng nâng nâng mông, hoa huyệt vốn đã lầy lội bất kham lại trào ra một cỗ lớn hỗn hợp dịch thể nam nữ, mà màu sắc cánh hoa của cô càng thêm tươi đẹp, còn đang đóng mở run nhè nhẹ.

Cảnh đẹp như vậy, làm hắn nhìn đến cổ họng căng thẳng, vốn ngón tay đã nắm lấy ven qυầи ɭóŧ, ma xui quỷ khiến lại từ hoa môi sưng to dò xét vào.

"Ân......" Cao trào liên tục vài lần còn chưa hoàn toàn rút đi, bị ngón tay của hắn cắm vào, Tả Ninh lại cầm lòng không được mà vặn vẹo thân thể mềm mại rêи ɾỉ.

"Lại làm lần nữa." Ngón giữa bị nhục bích của cô gắt gao bao vây, nhìn một màn mê người giữa hai chân cô, Văn Khải An cuối cùng lại mở hai chân cô ra, trực tiếp đặt lên vai mình, đặt một cái gối lót xuống dưới mông cô, động eo cắm vào.

"A a......" Tả Ninh dù chưa cự tuyệt, nhưng cơ thể vẫn còn quá mẫn cảm, hắn cắm xuống như vậy, thiếu chút nữa không hề dự triệu đẩy cô lên cao trào.

Nam nhân sao lại có thể ngạnh đến nhanh như vậy? Sao lại có thể kéo dài như vậy? Thể lực tốt như vậy? Đây là vấn đề mà khi cô bị các nam nhân lặp đi lặp lại đè ở dưới thân, thường xuyên buồn bực nghĩ đến.

Rõ ràng khi sợ cô bị mệt đều dùng tư thế truyền thống, cái này hẳn là nữ nhân sẽ dùng ít sức, kết quả cô mỗi lần vẫn đều mệt đến không muốn động, quả thật không phù hợp logic.

Lúc này tốc độ hắn thọc vào rút ra chậm hơn lần trước một chút, lực đạo cũng hòa hoãn chút, để lại cho hai người cơ hội thở dốc.

Sau khi thoải mái than thở, hắn gắt gao ôm lấy cơ thể cô, không ngừng hôn lên môi đỏ khẽ mở, vươn đầu lưỡi ở trong miệng cô tùy ý quấy loạn, bàn tay to rộng cũng cách lớp vải ren đã sớm bị hắn liếʍ ướt vuốt ve bầu vυ' no đủ.

Nhiệt liệt hôn vài cái, Tả Ninh mới thở hổn hển nói: "Em đột nhiên nhớ ra một chuyện."

"Chuyện gì?"

"Hai chúng ta đêm nay...... Hẳn là xem như yêu đương vụиɠ ŧяộʍ đi?"

Văn Khải An sửng sốt một chút, ngay sau đó nhịn không được cười nhẹ: "Anh là ông xã của em, em cư nhiên lại dùng mấy chữ yêu đương vụиɠ ŧяộʍ này?"

"Không phải...... Ân a...... Em nói mấy ngày này...... Mỗi đêm đều phải dỗ hai đứa nhỏ ngủ, nhưng...... Nhưng em lại...... Ngô...... Lặng lẽ vào đây tìm anh, cái này không phải gọi là gian lận sao? Bọn họ mà biết sẽ phát cuồng đi?"

Văn Khải An khẽ vuốt sợi tóc giữa trán cô: "Loại chuyện gian lận chơi xấu này, bọn họ làm còn ít sao?"

"Cũng nhiều nga, cho dù...... A...... Cho dù bị bọn họ biết, hai chúng ta cũng có thể đúng lý hợp tình, dù sao anh cũng ngoan nhất, ngày thường sẽ không chơi xấu giống bọn họ...... A a...... Chậm một chút......"

Văn Khải An thần sắc nghiêm túc, bên hông luật động càng lúc càng nhanh: "Ngoan? Em đang coi anh là đứa trẻ sao?"

"Không phải...... A nha...... Ông xã...... Em sai rồi...... Không phải ngoan...... Là...... Là quân tử...... Ông xã quân tử nhất...... Ha a......"

"Nhưng anh không muốn làm quân tử." Văn Khải An lại đâm một cái rất mãnh, làm hoa huyệt của cô run rẩy co chặt lại, cũng đè ép côm thịt của hắn đến càng thêm sưng to, "Có đôi khi, anh cũng muốn chơi xấu, như vậy, liền có thể ôm em nhiều hơn một chút."

Cảm nhận được hắn tiến công càng thêm mãnh liệt, Tả Ninh đột nhiên ý thức được, không phải mình đã đem tất cả thú tính hắn cất giấu câu ra đi?

Editor: sacnu