Khi Thu Dật Bạch từ trong phòng tắm đi ra, trên người chỉ quấn quanh một chiếc khăn tắm.
Hắn một thân đầy mùi rượu đều ám hết vào quần áo, Tả Ninh vốn chuẩn bị giúp hắn giặt tay, nhưng hắn lại không cho, một hai phải trực tiếp ném vào máy giặt, Tả Ninh thật hoài nghi loại lễ phục này vốn không thể dùng máy giặt giặt, bị lăn lộn như vậy còn có thể mặc hay không.
"Thật sự không chờ được, cứ như vậy mà cùng em ra ngoài ăn cơm đi, bằng giá trị nhan sắc này cùng dáng người của anh hẳn sẽ không bị xem là biếи ŧɦái."
Thấy hắn còn có thể nói giỡn, Tả Ninh cũng trêu chọc nói: "Vậy đầu đề ngày mai nhất định sẽ là, đạo diễn nổi tiếng không nhận được cúp một đêm điên cuồng, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ra phố câu dẫn vô số fans hâm mộ khom lưng."
"Lại là đạo diễn nổi tiếng, lại là vô số fans, em đây là còn đang khen anh sao?" Thu Dật Bạch cười sờ sờ đầu cô, "Không có danh tiếng không sao cả, có bao nhiêu fans cũng không là gì hết, có nhận được cúp hay không cũng không sao cả, anh chỉ cần có em, là đủ rồi."
"Anh hiện tại có em nào đã đủ a? Anh còn phải có đồ ăn! Từ tối hôm qua đến bây giờ không ăn được tí nào, còn uống nhiều rượu như vậy, dạ dày của anh làm sao mà chịu được? Hay là đừng chờ quần áo hong khô nữa, tùy tiện gọi cơm hộp ăn lót bụng trước đi?"
"Không có việc gì, không đói bụng, quần áo cũng hong khô, anh còn phải đưa em ra ngoài ăn đồ ăn ngon."
"Em thật sự có chút tò mò, anh lấy đâu ra tiền mua biệt thự này? Hai năm trước không phải tài chính còn khan hiếm, tự mình làm khách mời sao?"
"Như thế nào? Lo lắng anh sau này không nuôi nổi em?"
"Em mới không lo lắng đâu! Nếu sau này anh không nuôi nổi em, em đây sẽ nuôi anh nha! Tuy rằng không thể để anh sinh hoạt giống như hào môn, nhưng áo cơm vô ưu nhất định không thành vấn đề."
"Em nói như vậy, là đáp ứng lời cầu hôn của anh?"
"Em......" Tả Ninh nhất thời nghẹn lời, đột nhiên phát hiện bản thân mình này nói chuyện gần đây càng ngày càng không giữ cửa, "Ý của em là, nếu sau này anh thật sự như anh nói, em có thể suy xét bao dưỡng anh."
"Không cần sau này, bắt đầu từ giờ luôn đi" Thu Dật Bạch ngồi quỳ trên sô pha, bộ dáng uỷ khuất ba ba nhìn cô, "Kim chủ đại nhân, kỳ thật mua xong biệt thự này, anh thật sự một phân tiền cũng không còn, em liền đáng thương anh, nhận lấy anh đi."
Tả Ninh cũng làm bộ làm tịch đánh giá hắn: "Ân, thân hình không tồi, cơ bụng cũng không tồi, cơ ngực có chút nhỏ, nhưng mà vừa vặn là loại hình em thích, có giá trị nhan sắc, em đây có thể suy xét."
Thu Dật Bạch buồn cười nhìn cô: "Còn có một ưu điểm em chưa nói."
"Cái nào?"
Một tay đem cô túm lên sô pha, Thu Dật Bạch khinh thân đè lên, ở bên tai cô gằn từng chữ một: "Hàng to xài tốt."
Lỗ tai một trận ngứa ngáy, Tả Ninh quay đầu đi nhìn hắn cười nói: "Vậy cũng chưa chắc, anh xác định hoàn toàn tỉnh rượu? Hôm qua anh uống thành như vậy, chính là ngạnh không đứng dậy."
"Có thể ngạnh lên hay không, em sờ sờ chẳng phải sẽ biết."
Tay phải bị bàn tay của hắn cầm lấy đưa đến giữa háng, Tả Ninh mới vừa cách khăn tắm vuốt ve vài cái, liền cảm giác vật kia đã bắt đầu thức tỉnh.
"Thế nào? Có vừa lòng không?"
"Ân, cũng tính là vừa lòng." Tả Ninh giãy giụa rút tay ra, "Nhưng mà hiện tại vẫn nên từ bỏ, anh đến ăn cơm trước đi, bằng không dạ dày anh thật chịu không nổi."
"Em đói sao?"
"Không đói bụng."
"Vậy để em đói bụng rồi chúng ta cùng đi ăn cơm, hiện tại anh càng muốn ăn em."
"Ngô...... Rèm cửa...... Kéo rèm vào trước......"
Kéo xong rèm cửa, Thu Dật Bạch một hồi liền vội vàng hôn lên môi cô, đôi tay ở trên người cô du tẩu nơi nơi, cuối cùng dừng lại ở khoá kéo phía sau lưng, từng chút cởi váy ra.
Ngay khi bản thân bị cởi chỉ còn lại nội y, Tả Ninh cũng kiều suyễn thở dốc kéo khăn tắm bên hông hắn ra, nắm lấy côn ŧᏂịŧ cương cứng hơn phân nửa nhẹ nhàng xoa nắn vuốt ve.
Thu Dật Bạch hô hấp hỗn loạn, gần như thô lỗ kéo nốt nội y trên người cô xuống, tay phải lướt qua bụng nhỏ bình thản của cô, trực tiếp áp lên hoa phùng vỗ về chơi đùa, tay trái tắc nhéo một bên đầṳ ѵú xoay tròn thưởng thức, thẳng đến nó dần dần phát ngạnh, đứng thẳng lên, hắn lại đổi sang bên kia tiếp tục kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Phần bên trong đùi rất nhanh liền ướt thành một mảnh, Tả Ninh không tự giác vặn vẹo cơ thể theo động tác ở ngón tay hắn, tốc độ vuốt ve trên tay cũng càng nhanh, thẳng đến khi vật kia trướng đến kích cỡ lớn nhất, cô mới kiều thanh nói: "Anh có thể."
"Vậy em có thể không?" Đầu lưỡi ướt nóng liếʍ lên vành tai tiểu xảo của cô, tay phải Thu Dật Bạch dùng một chút lực, hai ngón tay đồng thời đi vào hoa huyệt, nương nhờ mật dịch tràn ra nhanh chóng thọc vào rút ra.
"Ân......" Tả Ninh ngửa ra sau, dựa vào sô pha yêu kiều rêи ɾỉ thở dốc, hai chân khép lại kẹp chặt lấy bàn tay hắn, đi theo tiết tấu của hắn đong đưa mông.
"Bảo bối em xem, chảy nhiều nước như vậy." Cảm giác cô đã muốn cao trào, Thu Dật Bạch vươn tay lên phía trước, ở trước mặt cô đắc ý giơ giơ lên.
"Vậy anh...... Còn không mau tiến vào?" Vốn đã bị hắn trêu chọc sắp lên tới đỉnh núi, hiện giờ hắn đột nhiên rút tay ra, Tả Ninh chỉ cảm thấy trong cơ thể vô cùng hư không.
Dù sao cô hiện tại cũng không có gì ngượng ngùng, cho nên dứt khoát tự mình trở mình, ghé vào sô pha dẩu mông lên: "Nhanh lên cắm vào đi."
Lọt vào trong tầm mắt đó là hai mảnh mông thịt vừa trắng lại nộn, ở giữa còn có tiểu huyệt hồng nhạt đang tí tách chảy chất lỏng ra bên ngoài, trường hợp như vậy mặc kệ là để cho ai nhìn cũng không cầm lòng được.
Thu Dật Bạch lăn lăn yết hầu, đôi tay dùng sức bẻ cánh mông của cô ra, "Phụt" một tiếng liền đâm vào bên trong.
"Ân......" Tả Ninh lấy gối ôm lót dưới thân, để cho cả nửa người không cần dùng sức treo trên không, cứ như vậy thảnh thơi mặc cho hắn luật động.
Nhìn bộ dáng này của cô, Thu Dật Bạch không nhịn được cười nhẹ một tiếng: "Em rất hưởng thụ nha."
"Đó là đương nhiên...... Ân......" Va chạm mãnh liệt vẫn làm Tả Ninh không thể không nắm chặt sô pha, "Bằng không...... Anh mãnh như vậy...... Eo của em sẽ bị đau......"
"Lại khen anh như vậy, anh sẽ thao em đến khóc!"
"Em nói chính là...... Nói thật...... A...... Thật thoải mái...... Thu Dật Bạch...... Anh thật đẹp trai...... Ân...... Thật lớn thật thô...... Kỹ thuật tốt nhất...... Rất thích...... A......"
"Hôm nay anh thật sự sẽ thao em đến ngất xỉu đi." Giọng nói của Thu Dật Bạch đã khàn khàn, trong mắt đều là tìиɧ ɖu͙© quay cuồng, nhưng nụ cười trên mặt lại càng thêm nùng liệt.
Bởi vì minh bạch, cô biết hắn tâm tình không tốt, mới cố ý chọc hắn.
Khi Thu Dật Mặc đi đến cửa phòng nghỉ, nghe được tiếng Tả Ninh không kiêng nể lãng kêu rêи ɾỉ, cho dù nhìn không tới hình ảnh bên trong, hắn cũng biết hai người kia làm có bao nhiêu kịch liệt, có bao nhiêu sung sướиɠ.
Nhìn bữa tối xách trên tay, hắn do dự một chút, trở về hai bước, rồi bỗng nhiên dừng lại.
"A...... Thật thoải mái...... Thu Dật Bạch...... Sâu một chút...... A...... Đừng chạm vào chỗ đó...... Thu...... Dật Bạch......"
Tiếng kêu của cô vẫn mê người như vậy, ngay khi ở dưới thân hắn cũng thế. Hơn nữa, hắn có thể hoàn toàn tưởng tượng ra cả người cô trần trụi, hai vυ' loạn run, sắc mặt ửng hồng, dùng cặp mắt to ướt dầm dề nhìn bộ dáng của hắn.
Chỗ nào đó giữa háng lặng lẽ đứng thẳng lên, Thu Dật Mặc lăn lăn yết hầu, xoay người đẩy cửa.
Editor: sacnu