Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Chương 124: Triều xuy

Edit: Tiểu Sa

Beta: Mol

Đầu lưỡi mềm mại nóng bỏng vẫn kiên nhẫn đánh vòng quanh rốn của cô, Tả Ninh cảm thấy hạ thể ướŧ áŧ không chịu nổi, hoa huyệt không ngừng co rút lại khẩn trương cần anh lấp đầy.

"Cao Hạ..."

Cô không thể chịu đựng được lắc mông nhắc nhở anh, ai ngờ anh cũng không quan tâm đến, tiếp tục di chuyển môi lưỡi xuống dưới, cho đến khi dán lên âm phụ phồng lên.

"Đừng..." Cô thở hổn hển sụt sịt: "Không...Còn chưa tắm rửa, đừng chạm vào chỗ đó..."

Anh vẫn không quan tâm đến lời nói của cô, dùng môi lưỡi ngậm mấy sợi lông đen vào miệng nhẹ nhàng kéo vài cái, liền nghe được cô rêи ɾỉ lớn tiếng.

Cảm giác hơi đau đớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa huyệt sớm đã ướŧ áŧ của cô lại phun ra lượng lớn mật dịch, Cao Hạ cúi đầu, vẫn không do dự nuốt chất lỏng ấm áp vào trong miệng, sau đó liếʍ một đợt nữa, ngẫu nhiên còn phát ra tiếng tấm tắc, nghe thấy vừa gợϊ ȶìиᏂ vừa quyến rũ.

"Ưm a...Cao...Cao Hạ..." Hốc mắt của cô ướŧ áŧ, giọng nói hơi khàn, đôi tay nắm chặt lấy khăn trải giường dưới thân, thân thể mềm mại mê người không ngừng uốn éo giống như một con rắn.

Cao Hạ ấn chặt đùi đang lộn xộn của cô, kiên định vùi đầu vào giữa hai chân cô, nhẹ nhàng ngậm lấy âm đế vừa liếʍ vừa hút, cho đến khi sưng lên, mới lại dùng đầu lưỡi đảo qua lại môi âʍ ɦộ, ngẫu nhiên liếʍ mυ'ŧ vài cái, liền nghe thấy cô thét chói tai ra tiếng.

"Cao Hạ...Tiến...Vào đi...A nha...A..."

Cô nghẹn ngào cầu xin, anh lại không đồng ý, tiếp tục ôn nhu chậm rãi dạo quanh nơi riêng tư của cô, cho đến khi cả khuôn mặt đều bị mật dịch của cô tràn ra làm ướt, anh mới cuốn đầu lưỡi lên nhẹ nhàng thâm nhập vào trong hoa huyệt, ra vào liên tục.

"Ưm a...Cao...Cao Hạ...Ưʍ..." Kɧoáı ©ảʍ cực hạn khiến cô rơi lệ đầy mặt, toàn thân mềm nhũn, sức lực toàn thân đều bị rút cạn, làm cô nắm khăn trải giường cũng không xong.

Chất lỏng trong suốt từ miệng và cổ của anh chảy xuôi xuống, khăn trải giường đã ướt một mảng lớn, Cao Hạ dùng đầu lưỡi đưa đẩy thật nhiều lần, mới ngẩng khuôn mặt tuấn tú dính đầy dâʍ ɖị©ɧ lên, đưa ngón tay thon dài thâm nhập vào trong hoa huyệt.

Anh biết điểm mẫn cảm của cô, cho nên khi hai ngón tay từ từ tiến vào, thăm dò không bao lâu liền tìm thấy khối thịt mềm nhô lên.

Ngón tay của anh vừa mới chạm vào đó, cô đã nức nở kêu lớn tiếng, nhưng anh lại không buông tha cho cô, ngược lại còn tăng thêm sức lực ở tay, không ngừng ấn ngoáy, cho đến khi cảm giác được khối thịt kia hơi sưng lên, dần dần trở nên cứng hơn giữa ngón tay của anh.

"A a a a..." Một luồng điện mãnh liệt dưới thân chạy khắp toàn thân, Tả Ninh chỉ cảm thấy từng trận co rút, đầu óc trống rỗng, ngay cả tiếng khóc la cũng đã nghẹn ngào.

Kèm theo sự run rẩy của cô là một lượng lớn chất lỏng trong suốt phun ra từ hạ thể của cô, làm cả bàn tay của Cao Hạ ướt nhẹp, còn có một phận trực tiếp rơi xuống khuôn mặt tuấn lãng của anh.

Cảnh đẹp hiếm có này khiến cho du͙© vọиɠ của anh vốn đã căng chặt đến cực điểm càng sưng to hơn, vươn đầu lưỡi liếʍ mật dịch dính trên môi, cuối cùng anh đứng dậy cầm lấy áo mưa ở đầu giường, gấp rút gỡ bao ra, kéo khóa kéo mang lên cho chính mình.

Thấy ngực cô vẫn phập phồng, không ngừng thở dốc, anh chậm rãi kề sát thân mình ôm lấy cô, cắn vành tai của cô: "Thoải mái không?"

Tả Ninh hoàn toàn nói không ra lời, chỉ thấp giọng hừ một tiếng. Cô còn nhớ rõ lần đầu tiên lúc bản thân cao trào là ở dưới thân Thu Dật Bạch, lúc ấy Thu Dật Bạch cũng dùng môi lưỡi. Nhưng khi đó cô ngượng ngùng đến cực điểm, hoàn toàn không cho phép anh nhắc tới, cũng không dám nhớ lại kỹ càng.

Mà bây giờ, không còn ngượng ngùng nữa, kɧoáı ©ảʍ tăng gấp bội. Đặc biệt là loại cảm giác hư không ro ràng này, khao khát anh dùng cực đại giữa háng cắm vào sớm một chút, nhưng đồng thời cảm giác lại sảng khoái đến mức khiến cho người ta mất hồn, thật sự quá mức kỳ diệu, chỉ sợ cả đời này cô cũng khó mà quên được.

Anh ôm bên hông cô để hai cơ thể nóng bỏng kề sát vào nhau, dươиɠ ѵậŧ của Cao Hạ đã bắt đầu không nhịn được tiết ra một chút chất lỏng để ở huyệt khẩu, thấp giọng nói: "Muốn anh cắm vào không?"

Cô vẫn không có sức trả lời, nhưng lại liều mạng ưỡn eo lên, cọ xát đầu mυ'ŧ cực nóng của anh, dùng đôi mắt ướt dầm dề cầu xin nhìn anh.

Cao Hạ mỉm cười, cuối cùng anh đỡ eo và mông của cô, chen chút vào huyệt khẩu nhẹ nhàng xỏ xuyên vào, thọc vào rút ra một cách nhịp nhàng.

Tả Ninh vẫn luôn cảm thấy trong tình ái, điều khiến cô không chịu nổi đó là tiến công dữ dội và mạnh mẽ. Cho đến hôm nay cô mới hiểu được, nhát dao trí mạng nhẹ nhàng là gì, so với cuộc hoan ái kịch liệt đã trải qua trước kia, càng khiến cô không thể chống đỡ được.

"Ưʍ...Nga a..."

Anh còn chưa ra vào mười mấy lần, Tả Ninh đã cảm thấy thân mình tê dại, hạ thể co rút, rõ ràng là mới cao trào, cô lại nức nở đạt đến cao trào lần nữa.

Giữa hoa huyệt phun trào mật dịch dính vào lớp áo mưa mỏng trên dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng, Cao Hạ kêu lên một tiếng, chịu đựng du͙© vọиɠ đã muốn bắn tinh từ lâu, tiếp tục nhẹ nhàng va chạm trong cơ thể cô.

"Kim chủ đại đại, anh phục vụ, em có vừa lòng không?"

Mặc dù bắt đầu từ trận làʍ t̠ìиɦ này, anh vẫn luôn chậm rãi không lộn xộn, nhưng giọng nói khàn khàn và tiếng thở dốc nặng nề, vẫn lộ ra tìиɧ ɖu͙© không thể khống chế được trong thân thể của anh.

"Vừa...Vừa lòng..." Thân mình sớm đã đỏ ửng lên của Tả Ninh rút vào trong lòng ngực của anh, kề sát vào ngực của anh run rẩy: "Anh...Anh học được ở đâu? Em cảm giác...Sắp chết rồi..."

"Trong sách." Anh lại dùng sức đâm vào vài cái, lúc này mới nói nhỏ bên tai cô: "Không phải em từng vào phòng sách của anh sao? Loại sách gì anh cũng đều xem, đương nhiên bao gồm cả loại này."

Trong đầu Tả Ninh đang nhớ lại phòng sách to lớn của anh, tưởng tượng đến trong một đống sách như vậy mà lại có mấy quyển tình ái, cô cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ một cách kỳ lạ.

Anh tiếp tục nói từng câu từng chữ bên tai cô: "Làm sao dùng môi lưỡi của bạn và ngón tay làm người phụ nữ cao trào, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ cực hạn cả đời khó quên. Thế nào? Có phải anh học rất tốt không? Kim chủ đại đại cho mấy điểm?"

Tiếng nói mị hoặc làm cả người cô run lên, cảm thụ được cảm giác thỏa mãn trong hoa huyệt, cô nhẹ giọng nói: "Điểm tuyệt đối, anh...Quá lợi hại..."

"Vậy thì tiểu chó săn anh đây, có phải không cần đuổi việc không?"

"Không...Không cần...Ưm a...Thật thoải mái..."

"Về sau anh sẽ luôn phục vụ em như vậy có được không?"

"Ưʍ...Được...Được..."

"Nhớ kỹ lời em nói, cho dù em không cần sự quan tâm của anh, không cần tình yêu, nhưng em chắc chắn cần anh làm em cao trào như vậy, cho nên không được chạy trốn một mình nữa, cũng không được đẩy anh ra."

Tuy Tả Ninh còn hơi hỗn loạn, nhưng cũng biết anh nói về cái gì, cho nên cô hơi sửng sốt một chút: "Anh đừng có ngốc..."

Vừa nghe thấy lời nói của cô, động tác của anh lập tức nhanh hơn va chạm vào điểm mẫn cảm của cô: "Nói lại lần nữa, có đồng ý hay không?"

"Ưm a...Anh...A a a...Em đồng ý, em đồng ý..."

Tả Ninh nghĩ, nếu để các fans của Cao Hạ biết anh không chỉ một cơ thể khiến cho người ta nhìn đã ướt, càng có một kỹ thuật tốt trêu chọc người ta đến mất hồn, vậy phỏng chừng, bọn họ sẽ thật sự không từ thủ đoạn để ngủ với anh.