Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Chương 809

CHƯƠNG 809: ĐÊM TÂN HÔN 12)

“Anh không gặp được người đẹp nào, không dụ dỗ được ai à?” Lý Yến nói với giọng điệu đùa cợt.

“Người ta tới chỗ đó đều có đôi có cặp, anh dám dụ dỗ sao? Sẽ bị đánh chết đấy!” Diệp Lăng Thiên mỉm cười, sau đó ôm lấy Lý Yến nói: “Em ngủ thêm một lát đi, sáng đi với anh tới bên nghĩa trang viếng ba mẹ anh đầu năm.”

Diệp Lăng Thiên không phải cố ý giấu Lý Yến chuyện tối qua anh ở cùng với Lý Vũ Hân mà anh căn bản không nghĩ tới chuyện này. Tối qua anh và Lý Vũ Hân chỉ tình cờ gặp nhau, không phải cố ý, hơn nữa khi ở cùng một chỗ cũng chỉ nói mấy câu thôi, căn bản không làm gì, cho nên anh không hề để tâm.

Nhưng với Lý Yến lại khác, trong nhận thức của cô ta, tối qua Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân đã có hẹn trước. Hơn nữa, Lý Yến căn bản không biết trong lúc đó hai người bọn họ rốt cuộc có làm gì không, cũng không biết hai người ở với nhau bao lâu. Đêm giao thừa, một nam một nữ hẹn nhau cùng ngắm pháo hoa, bản thân điều này đã là một chuyện tế nhị rồi.

Sáng mùng một, Diệp Lăng Thiên và Lý Yến cùng tới nghĩa trang, sau đó vẫn luôn ở nhà. Bắt đầu từ ngày hôm sau, Diệp Lăng Thiên lại bận rộn. Anh phải lần lượt đi chúc tết rất nhiều đối tác kinh doanh và các quan chức nhà nước. Dù sao bây giờ anh là chủ tịch tập đoàn, không thể làm việc tùy theo ý thích của mình. Mùng bốn, anh tới thành phố Y, bận rộn ở thành phố Y mấy ngày mới về. Lúc ở thành phố Y, Diệp Lăng Thiên vốn định tới nhà Hứa Hiểu Tinh nhưng cuối cùng vẫn thôi. Anh cũng không biết mình tới nhà Hứa Hiểu Tinh sẽ phải nói gì với cô.

Năm mới, Diệp Lăng Thiên rất bận rộn, mãi đến mùng bảy mới quay về Đông Hải. Sau đó, công ty bắt đầu chính thức đi làm vào mùng tám. Hai bên công ty đều vậy, hai bên đều phải tiến hành các loại hội nghị, họp mặt chúc tết, đây là quy định.

Buổi chiều sẽ tổ chức cuộc họp hội đồng quản trị lần thứ nhất. Trong cuộc họp hội đồng quản trị, Lý Vũ Hân lấy phương án liên quan tới công ty Dệt mà cô ta đã làm vào năm ngoái, sau đó bắt đầu giới thiệu sơ qua trong buổi họp.

“Phương án này được gửi đến trong tay các vị vào năm ngoái, chắc hẳn mọi người đều đã xem cẩn thận.

Thật ra cũng không có gì quan trọng, chỉ là phương hướng phát triển liên quan tới công ty Dệt sau này.

Về phương hướng phát triển của công ty Dệt, chúng ta kiên trì cùng lúc đi theo hai hướng, một hướng chính là nghiệp vụ cũ hiện nay của chúng ta, một hướng nữa là kế hoạch mới này, cũng chính là mở rộng nghiệp vụ. Bởi vậy, mục tiêu trước mắt của chúng ta là nghiệp vụ cũ là chính, nghiệp vụ mở rộng là phụ.

Nói cách khác ở dưới điều kiện duy trì nghiệp vụ cũ, công ty Dệt căn cứ vào tình hình tài chính của mình để phát triển mở rộng nghiệp vụ mới. Ba năm sau, cần phải phát triển thành cục diện xem trọng cả nghiệp vụ cũ và nghiệp vụ mở rộng.

Năm năm sau phải làm được nghiệp vụ mới mở rộng là chính, nghiệp vụ cũ là phụ. Đến cuối cùng sẽ hoàn toàn vứt bỏ nghiệp vụ cũ, tạo ra thương hiệu của riêng mình, chỉ có làm vậy, công ty dệt mới có khả năng đi lên con đường phát triển lâu dài.” Lý Vũ Hân chậm rãi nói.

Sau khi nói xong, Lý Vũ Hân nhìn qua mọi người rồi nói tiếp: “Mọi người có ý kiến gì về kế hoạch này không? Mọi người có thái độ ủng hộ hay phản đối vậy?”

Mỗi người đều là lần đầu tiên bày tỏ thái độ trước cuộc họp hội đồng quản trị, tất cả lập tức nhìn Diệp Lăng Thiên, không ai nói chuyện.

Diệp Lăng Thiên nhìn, khẽ cười nói: “Tôi ủng hộ.”

Diệp Lăng Thiên vừa nói ủng hộ, mỗi người đều biểu thị ủng hộ. Rất rõ ràng, Diệp Lăng Thiên có quyền tuyệt đối trong cuộc họp hội đồng quản trị này, quyền này đến từ việc anh chiếm đa số cổ phần, còn từ uy nghiêm của bản thân anh nữa. Không ai dám khiêu chiến với uy nghiêm của anh.

Sau khi cuộc hội đồng quản trị kết thúc, buổi chiều, Diệp Lăng Thiên gọi Lý Vũ Hân và Vương Lực tới, cùng đi đến công trường.

Khi đến trên công trường, bọn họ mới thấy được công trường của công ty thực phẩm cơ bản đã được hoàn thành, tường bao, tòa nhà văn phòng và nhà xưởng đều đã xây xong, bao gồm cả trang trí tường ngoài cũng đã xử lý thỏa đáng, những việc này đều được hoàn thành từ cuối năm trước.

Sau khi Diệp Lăng Thiên lái xe vào trong công ty và chờ một lát, Lý Vũ Hân và Vương Lực mới nói.

“Đã hoàn thành rồi à?” Diệp Lăng Thiên hỏi thẳng Vương Lực.

“Phần công trình này đã được xây dựng xong, bây giờ chỉ còn khu vực xanh hóa là chưa làm xong, việc này sẽ không mất nhiều thời gian đâu. Ngày mai, người bên công ty cây xanh sẽ đến, chắc hẳn một tuần là có thể hoàn thành. Điều bọn em đang làm bây giờ là chờ lắp đặt thiết bị. Bên bọn em đã trao đổi xong với bên xưởng, tất cả thiết bị đều đang trên đường vận chuyển tới, chắc hẳn mấy ngày nữa sẽ đến nơi nhưng có lẽ sẽ mất một thời gian để lắp đặt điều chỉnh. Em đã thu xếp cho bắt đầu tiến hành mua đồ dùng văn phòng.” Vương Lực trả lời.

“Cậu cho tôi một thời gian chính xác, công ty thực phẩm có thể treo biển thành lập vào lúc nào?” Diệp Lăng Thiên hỏi thẳng.

“Khoảng giữa tháng sau.” Vương Lực tính toán sơ qua rồi nói.

“Cho bọn họ thêm chút thời gian, đầu tháng sau nữa sẽ treo biển. Cần mua gì đều không thành vấn đề, vấn đề bây giờ chính là nhân viên. Chúng ta sẽ cần tương đối nhiều nhân viên quản lý và nhân viên sản xuất. Có lẽ nhân viên quản lý sẽ dễ tuyển hơn mà bản thân cũng đã là một bộ phận tuyển dụng.

Chủ yếu là nhân viên sản xuất không dễ tuyển, cho dù tuyển được cũng cần phải tiến hành tập luyện.

Cho nên công ty treo biển sớm hay chậm một ngày đều không có ảnh hưởng quá lớn, không vội ngay được. Vương Lực, cậu dẫn chúng tôi đi dạo xung quanh, giới thiệu cho tôi biết một chút đi!” Lý Vũ Hân tiếp lời Vương Lực đang nói.

“Được!” Vương Lực gật đầu, sau đó dẫn theo Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân vào trong công ty.

Công ty rất lớn, hơn nữa tất cả đều được xây dựng theo tiêu chuẩn hiện đại hóa, bây giờ chưa tiến hành xử lý xong xanh hóa cuối cùng, một khi hoàn thành khu xanh hóa sẽ vô cùng đẹp mắt. Xét về chỉnh thể, Diệp Lăng Thiên rất hài lòng.

“Bây giờ tài chính của chúng ta không có vấn đề gì, đợi đến tầm này sang năm, công ty thực phẩm chắc hẳn có thể sinh lợi nhuận. Ba năm sau, giá trị của công ty thực phẩm có thể khoảng lên khoảng ba nghìn tỷ. Em có thể bảo đảm, sau này công ty thực phẩm sẽ là doanh nghiệp dẫn đầu trong tập đoàn chúng ta.

Em rất có lòng tin vào tiền đồ phát triển của công ty thực phẩm.” Sau khi đi một vòng, Lý Vũ Hân nói vô cùng nghiêm túc và tự tin.

“Mặt khác, em cảm thấy trong năm nay, tập đoàn công ty nên đầu tư cho công ty thực phẩm thêm một trăm năm mươi tỷ, số tiền này sẽ dùng để làm quảng cáo tuyên truyền. Chỉ cần tăng cường mức độ tuyên truyền, sáu tháng cuối năm nay, sau khi sản phẩm của chúng ta được đưa ra thị trường, hiệu quả chắc chắn sẽ cực tốt, như vậy sẽ rút ngắn thời kỳ ngủ đông của chúng ta lại rất nhiều.”

“Dựa theo dự tính của chúng ta lúc đầu, không phải đã không cần đầu tư nữa sao?” Diệp Lăng Thiên hơi nghi ngờ hỏi.

“Đó là trước đây. Trước đây, tài chính của chúng ta không còn lại bao nhiêu, mới làm ra dự toán thận trọng nhất. Nhưng bây giờ đã khác, tình hình tiền mặt trong công ty rất tốt, nếu chúng ta có năng lực này thì đương nhiên phải tăng thêm vốn đầu tư. Điều này cũng giống như trồng rau vậy, chúng ta không bón phân đạm hoặc bón ít, rau vẫn phát triển, vẫn kết quả, chỉ là thời gian lâu hơn, trái cây nhỏ hơn. Nếu bón đầy đủ phân đạm, tất nhiên có thể rút ngắn thời kì sinh trưởng của nó, trái mọc ra tất nhiên cũng sẽ lớn hơn. Lại đầu tư thêm một trăm năm mươi tỷ, xét về lâu dài là một khoản buôn bán rất đáng giá.” Lý Vũ Hân giải thích.

“Ừ, em đi lo chuyện này đi. Em làm phương án xem đầu tư thêm thế nào, đến lúc đó anh sẽ ký tên, cứ quyết định như vậy đi!” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.