CHƯƠNG 593: CON CÓ THAI RỒI (16)
“Nhưng mà ở trong lòng tôi cũng chỉ có anh, mặc kệ người đàn ông khác tốt hơn anh bao nhiêu, ở trong tim của tôi anh chính là
người đàn ông tốt nhất trên thế giới này, cũng chính là người đàn ông duy nhất trong cuộc đời này của Bọ Cạp, trong lòng của
tôi sẽ không còn người đàn ông nào khác. Chỉ cần anh còn sống, anh chính là người đàn ông của tôi, nếu như anh chết rồi, tôi
cũng sẽ chết cùng anh.” Bọ Cạp lắc đầu nói.
Nhìn dáng vẻ của Bọ Cạp nghiêm túc như vậy, Diệp Lăng Thiên anh lại trở nên nghèo vốn từ một lần nữa, căn bản cũng không
biết phải giải thích chuyện này với Bọ Cạp như thế nào. Có đôi khi Bọ Cạp giống như anh, cả hai đều chết đầu óc, một khi mình
đã nhận định chuyện nào rồi thì có chết cũng không thay đổi.
“Tình yêu là một thứ người tình ta nguyện, hôn nhân cũng là sự đồng ý của hai người, hơn nữa hôn nhân cũng không phải là củ
cải trắng có thể mua được ở khắp nơi trong chợ, không phải là củ cải của ai rẻ thì tôi nên mua của người đó, mua thức ăn là
như thế này, nhưng mà hôn nhân không phải như vậy. Đúng là cô rất tốt, Bọ Cạp à, ở trong tim của tôi cô vẫn luôn là một cô gái
vô cùng ưu tú, từ lần đầu tiên khi tôi nhìn thấy cô, tôi đã cho rằng cô chính là như vậy, nếu không thì tôi cũng sẽ không giao hết
toàn bộ cho cô. Cô biết là tôi có một đứa em gái, em ấy tên là Diệp Sương, ở trong lòng của tôi cô cũng giống như là em ấy, đều
là em gái của tôi, là em gái ruột của tôi.”
“Cùng một loại đạo lý, cho dù Diệp Sương có trẻ tuổi xinh đẹp hay ưu tú, tôi cũng sẽ không thể cưới em ấy được, cho nên là cô
nên hiểu tại sao tôi lại không thể lấy cô, cũng không có tình cảm nam nữ với cô. Trở lại những lời tôi vừa mới nói, tình yêu
không phải là chuyện của một người, hôn nhân càng không phải, có nhiều thứ không thể miễn cưỡng được đâu. Thật ra thì cô
không nói tôi cũng biết là sao cô lại đột nhiên xuất hiện ở đây, tôi cũng không cảm thấy bất ngờ chút nào hết, tôi biết là chỉ cần
tôi đăng ký kết hôn thì cô chắc chắn sẽ đến tìm tôi, tôi đã đợi cô mấy ngày rồi, nhưng mà tôi vẫn hi vọng cô không nên xuất
hiện, bởi vì tôi hi vọng cô đã chân chính trưởng thành, chân chính thành thục, nhưng mà cô cũng không có như vậy, cô vẫn xuất
hiện.”
“Cô có biết tại sao sau khi tôi trở về từ bộ đội mà tôi chưa từng chủ động đi tìm cô không hả? Cho dù có gặp cô thì từ xưa đến
nay cũng không chịu nhìn cô thêm một chút, hoặc là nói nhiều thêm một câu? Bởi vì tôi muốn để cho cô hận tôi, để cô rời khỏi
tôi, để tôi rời khỏi từ tận đáy lòng của cô, tôi không ngu ngốc, những người trong quân đội đều có thể nhìn ra được cô thích tôi,
đương nhiên tôi cũng biết được, nhưng mà tôi biết rằng tôi và cô là không thể nào, cho nên tôi vẫn luôn giả ngu. Sau khi ra
ngoài thì tôi cũng cố gắng phủi sạch quan hệ với cô, chính là không muốn làm tổn thương cô, nhưng mà cô quá giống tôi, có
một số việc quá mức cố chấp. Bọ Cạp, tôi đã kết hôn rồi, đã kết hôn rồi, cô có biết không hả? Bắt đầu từ giây phút tôi và cô ấy
nhận giấy đăng ký kết hôn, cô ấy chính là người phụ nữ duy nhất trong cuộc đời của tôi, cho dù là ai cũng không thể thay đổi
được, giống như chuyện cô là em gái của tôi, mãi mãi cũng không thể thay đổi, cũng không có bất cứ người nào có thể thay đổi,
cô có thể hiểu chưa?” Diệp Lăng Thiên lại đốt một điếu thuốc, nhìn Bọ Cạp thấm thía nói.
Trong trí nhớ của Diệp Lăng Thiên, gần như là rất ít khi anh có thể bình tĩnh tâm trạng mà giải thích một đoạn dài với người
khác như thế, anh cũng không tính là một người có sự kiên nhẫn, đương nhiên ngoại trừ lúc thi hành nhiệm vụ.
Sau khi nghe thấy lời nói của Diệp Lăng Thiên, Bọ Cạp ngơ ngác nhìn Diệp Lăng Thiên, trên gương mặt tinh xảo thỉnh thoảng
rơi xuống mấy giọt nước mắt óng ánh, đôi mắt sáng long lanh, làm cho người ta nhìn thấy mà vô cùng đau lòng. Thật ra thì biệt
danh của Bọ Cạp với vẻ ngoài của cô ta thật sự không có tương xứng với nhau, một cô gái xinh đẹp như vậy nhưng mà lại có
một biệt danh ác độc như thế, thật sự không biết lúc đó Diệp Lăng Thiên nghĩ cái gì mà lại cho Bọ Cạp một biệt danh như vậy.
“Ở trong lòng của anh, anh vẫn luôn xem tôi là một đứa em gái mà đối xử, tôi ở trong lòng của anh chỉ là em gái của anh, anh
chưa từng thích tôi, cho dù là một chút xíu, có đúng không?” Thật lâu về sau, Bọ Cạp mới ngẩng đầu lên nhìn Diệp Lăng Thiên
rồi hỏi.
Khóe miệng của Diệp Lăng Thiên giật giật, muốn nói cái gì đó, nhưng mà lại do dự, cuối cùng của phun ra một chữ, nói rất kiên
định: “Đúng.”
Sau khi nghe thấy được câu trả lời chắc chắn của Diệp Lăng Thiên, Bọ Cạp cười lạnh một tiếng, cười có chút thê thảm, nhẹ gật
đầu rồi nói: “Tôi hiểu rồi, tôi đã hiểu rồi, nhưng mà tôi không hiểu là tại sao anh lại thích Lý Yến, anh nói cho tôi biết đi, rõ ràng
người anh yêu chính là Lý Vũ Hân, tại sao chỉ chớp mắt anh lại muốn kết hôn với Lý Yến vậy chứ? Độc Lang trong nhận thức
của tôi, anh không phải là người đàn ông thay lòng đổi dạ nhanh như vậy.”
“Tôi yêu Vũ Hân, nhưng mà tôi với cô ấy căn bản cũng không thích hợp kết hôn với nhau, tính cách của tôi với cô ấy không hợp
nhau, ở cùng một chỗ với Lý Yến đương nhiên là có nguyên nhân, cũng chính là điểm tất nhiên. Tôi muốn kết hôn, muốn ổn
định, muốn sống một cuộc sống bình đạm, ổn định, im lặng sống hết cuộc đời này, là một người bình thường như bao người
bình thường khác, lấy vợ sinh con, cứ như vậy thôi.” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ một hồi rồi nói, có lời thì nói thật, có lời cũng là
nói qua loa với Bọ Cạp.
“Anh có yêu cô ta không?”
Diệp Lăng Thiên giật mình, đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay anh phải trả lời vấn đề này.
“Yêu chứ, mặc kệ trước kia yêu hay là không yêu, kể từ khi tôi quyết định cưới cô ấy trở đi, tôi sẽ dùng tính mạng của mình để
yêu cô ấy.” Diệp Lăng Thiên trả lời rất chắc chắn.
Sau khi Bọ Cạp nghe xong, trên mặt không có quá nhiều cảm xúc thay đổi, chỉ là nhẹ gật đầu một lần nữa.
“Độc Lang, anh để cho tôi hiểu rõ rất nhiều việc, anh nói rất đúng, có rất nhiều thứ đều là do ông trời quyết định, không phải
cưỡng cầu liền có thể đạt được, anh có thể có tình yêu của anh, có hôn nhân của anh, có cuộc sống của anh. Cùng lúc đó tôi
cũng có quyền để có được tình yêu và theo đuổi tình yêu, giống như trước đó tôi đã nói, anh cưới ai đó là chuyện của anh, tôi
yêu anh đó là chuyện của tôi, tôi sẽ không thuyết phục được bản thân mình, cũng không có cách nào khác, tôi chính là ngang
bướng như vậy, tôi chính là yêu anh như vậy, ai cũng không thay đổi được, bao gồm cả tôi. Nhưng mà anh yên tâm đi, từ nay
về sau tôi sẽ không quấn lấy anh đâu, không quấy rầy cuộc hôn nhân của anh và cô ta, tôi chân thành chúc phúc cho hai người
thật hạnh phúc.” Bọ Cạp nghiêm túc nói.
Nghe thấy Bọ Cạp nói như vậy, Diệp Lăng Thiên thở phào một hơi nhẹ nhõm, dường như là đã hoàn thành được một chuyện
rất lớn.
“Có điều là trước lúc này tôi có một tâm nguyện phải hoàn thành, Độc Lang, anh nhất định phải chấp nhận.” Bọ Cạp đứng dậy
nói.
“Cái gì?”
“Đây là chuyện mà tôi đã quyết định từ rất lâu.” Bọ Cạp nói, vừa nói xong thì lại bắt đầu cởϊ qυầи áo của mình đứng ở trước mặt
của Diệp Lăng Thiên.
“Cô bị điên rồi hả? Cô làm cái gì vậy, cô nhanh chóng mặc quần áo vào đi!” Diệp Lăng Thiên trợn to mắt nhìn Bọ Cạp ở trước
mặt.
“Thật ra thì rất nhiều năm về trước tôi đã có dự cảm anh sẽ không thích tôi, anh sẽ không coi trọng tôi, nhưng mà anh chính là
người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc đời của tôi, cũng là người đàn ông duy nhất trong cả đời này của tôi. Tôi đã suy nghĩ
kỹ rồi, nếu như anh có thể kết hôn với người phụ nữ khác, trước khi anh kết hôn tôi sẽ giao mình cho anh, thật hoàn chỉnh.” Bọ
Cạp nói rất nghiêm túc, vừa nói xong động tác ở trên tay lại không hề chậm chạp chút nào, nửa người trên đã cởi lõα ɭồ, không
hề nhăn nhó một chút nào, không có một chút thẹn thùng, có lẽ giống như lời của ta đã nói, giờ phút này ở trong đầu của cô ta
đã tập luyện rất nhiều lần, cho nên cô ta mới thản nhiên như vậy.
“Bọ Cạp, nghe lời tôi đi, mặc quần áo vào, cô có nghe không hả, đây là mệnh lệnh!”
“Không đâu, Độc Lang, lần này tôi sẽ không nghe lời của anh đâu, đây cũng chính là một lần duy nhất tôi không nghe theo
mệnh lệnh của anh, bởi vì đây là nguyện vọng của tôi, bởi vì tôi biết rằng nếu như bây giờ tôi không cho anh thì cả đời này tôi
cũng sẽ không có cơ hội cho anh, ít nhất là hiện tại anh và cô ấy vẫn còn chưa chân chính kết hôn với nhau, có đúng không?
Hiện tại anh cũng vẫn không tính là phản bội cô ta có đúng không?” Bọ Cạp nói, lúc này cô ta đã cởi sạch sành sanh, sau đó cứ
như vậy mà đi đến sau lưng của Diệp Lăng Thiên, ôm lấy Diệp Lăng Thiên, bàn tay đưa đến trước người Diệp Lăng Thiên bắt
đầu cởi nút áo của Diệp Lăng Thiên.
Cảm xúc của Diệp Lăng Thiên dao động dữ dội, dù sao thì giờ phút này người ôm anh là một cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc
không có mảnh vải che thân, không có người đàn ông nào có thể đứng im không nhúc nhích.
Nhưng mà cuối cùng Diệp Lăng Thiên vẫn đưa tay ra bắt lấy tay của Bọ Cạp, lạnh lùng nói: “Bọ Cạp, cô có biết không, cô làm
tôi rất thất vọng! Tôi cho rằng mình là người đã dạy dỗ cô, cho dù thân thủ của cô có không tốt thì ít nhất cũng sẽ hiểu được tự
tôn và tự trọng cơ bản, cô làm cho tôi quá thất vọng, nhớ kỹ thân thể của cô thuộc về chính cô, cũng thuộc về người đàn ông
tương lai của cô, không thuộc về tôi. Tôi là anh trai của cô, là đội trưởng của cô, nếu như cô vẫn đồng ý xem tôi như là đội
trưởng của cô thì cô mặc quần áo vào đi, nếu không thì từ nay về sau tôi sẽ không gặp cô nữa, ngày hôm nay tôi nói với cô
nhiều như vậy, tôi cho là cô đã hiểu rồi, nhưng mà cô lại không có. Bọ Cạp, tôi hi vọng là cô có thể chân chính trưởng thành,
chân chính thành thục, chân chính hiểu cái gì gọi là xã hội, cái gì gọi là cuộc đời. Tôi đi trước đây, mặc quần áo rồi suy nghĩ cho
thật kỹ đi.”
Diệp Lăng Thiên nói xong thì trực tiếp quay lưng lại đi đến cạnh cửa, sau đó mở cửa đi ra ngoài, đóng cửa lại, không hề dừng
lại một khắc nào, từ đầu đến cuối đều không quay đầu nhìn thân thể của Bọ Cạp.