CHƯƠNG 301: NỮ CẢNH SÁT LÝ YẾN (6)
Diệp Lăng Thiên cũng nhìn xung quanh, sau đó thản nhiên nói: “Đi đến hiện trường thứ hai.” Nói xong lập tức lên xe.
Lý Yến hơi tức giận vì Diệp Lăng nói chuyện nhưng lại không nói hết hoàn toàn, lúc trước cô đã đồng ý với Diệp Lăng Thiên rằng sẽ không hỏi thêm gì, cho nên lúc này chỉ có thể nghe theo anh. Cô ta biết, hôm nay cô ta phải trở thành tài xế. Cho nên lúc này ngoan ngoãn lên xe, khởi động xe lái đến hiện trường vụ án thứ hai.
Vụ án thứ hai xảy ra ở một tiểu khu cao cấp, Lý Yến đi thẳng xe đến trước cửa thì mới dứng lại, xuống xe đi tìm người quản lý khu nhà, lại cầm theo thẻ cảnh sát và chìa khóa của đối phương, sau đó mới đi vào khu nhà cùng Diệp Lăng Thiên.
Nơi xảy ra án mạng là ở tầng mười lăm, trên cửa có dán giấy niêm phong. Lý Yến xé giấy niêm phong xuống rồi đi vào, đồng thời nói với Diệp Lăng Thiên: “Vụ án này xảy ra vào một tháng trước, nạn nhân là tổng giám đốc tổng hợp của Đầu Tư Ngân Hà, ngoài ra còn có vợ và hai người giúp việc cũng bị gϊếŧ. Vụ án này đặc biệt nghiêm trọng, chúng tôi vẫn luôn phong tỏa căn phòng này, cho nên mới có thể giữ được dấu vết ở hiện trường còn được rõ ràng như thế này.”
Diệp Lăng Thiên đi vào nhìn, đây là một căn nhà có hai tầng.
“Đây là nơi một trong hai người giúp việc bị gϊếŧ, chết ở phòng bếp, căn cứ vào dấu vết ở hiện trường, lúc ấy nạn nhân đang làm bữa sáng. Thời gian xảy ra án mạng là rạng sáng sáu giờ…”
“Vụ án này tương đối rõ ràng, tuy nhiên vẫn còn một số điều đáng nghi, thứ nhất, hung thủ đi vào tiểu khu như thế nào, đây là tiểu khu cao cấp, giám sát rất nghiêm ngặt, bảo vệ tuần tra suốt ngày đêm, chúng tôi hỏi thăm bên quản lý, căn bản không nhìn thấy có người lạ xuất hiện, xem trong thiết bị theo dõi cũng không thấy bóng dáng bất luận kẻ nào, đương nhiên hiện tại tôi có thể khẳng định được đối phương chắc chắn đã né tránh thiết bị theo dõi để đi vào.”
“Điểm đáng ngờ thứ hai, vào cửa bằng cánh nào, chúng tôi kiểm tra rồi, cửa đóng, không có dấu hiệu bị cạy cửa hay phá khóa, đây là tầng mười lăm, căn bản không có khả năng nhảy lên, cho nên chúng tôi chỉ có thể kết luận, hung thủ chỉ có một cách duy nhất để vào nhà chính là đi từ cửa chính, nhưng mà, cánh cửa này là cửa chống trộm đắt tiền, chúng tôi mời thợ mở khóa rất nổi danh ở vùng này, bọn họ nói cho chúng tôi biết, loại cửa này có bốn tầng bảo vệ, nếu muốn mở cửa mà không có dấu vết phá khóa thì chỉ có thể là đối phương có được chìa khóa.”
“Cho nên điểm đáng nghi chính là làm thế nào mà hung thủ lại có chìa khóa cửa nhà này? Điểm đáng ngờ thứ ba, vì sao hung thủ lại dùng dao thái gϊếŧ người giúp việc, còn hai vợ chồng trên tầng lại là bắn chết?” Lý Yến vừa dẫn Diệp Lăng Thiên đi kiểm tra hiện trường vừa phân tích vụ án cho Diệp Lăng Thiên nghe.
Nãy giờ Diệp Lăng Thiên đều không nói gì, anh đi theo Lý Yến, quan sát hoàn cảnh quanh phòng, cuối cùng nói: “Tôi đã xem cách bảo vệ của tiểu khu này ở dưới lầu, phòng người thường thì như vậy là đủ, nhưng để phòng người từng trải qua huấn luyện thì nơi này gần như không có phòng bị gì cả, chỉ cần người từng học chút kỹ xảo thì đều có thể thoải mái ra vào mà không bị người khác phát hiện, cái này không có gì hay để nói. Có thể lẻn vào bằng cửa sổ, nhưng khả năng này là rất nhỏ, tầng mười lăm, nhà song lập, hơn nữa không có vị trí đặt trong tâm, không dùng dụng cụ hỗ trợ thì không có khả năng đi lên được, hung thủ chỉ có thể vào nhà từ cửa chính. Các người nói hung thủ có chìa khóa, tôi lại nghĩ, xét theo cách làm việc của người này, hung thủ khó có khả năng đi trộm chìa khóa trước khi đến đây, có thể trộm chìa khóa sau đó lập tức gϊếŧ người. Có lẽ là mở cửa đi vào thì dễ xảy ra hơn.”
“Hung thủ không có chìa khóa thì vào nhà như thế nào?” Lý Yến hỏi.
“Thật sự không vào được sao?” Diệp Lăng Thiên cười cười, sau đó bèn đi ra ngoài, đóng cửa lại. Lý Yến ngẩn người, đợi vài phút sau, chỉ lấy cửa mở ra, Diệp Lăng Thiên đi vào.
Lý Yến trợn tròn mắt, nói với giọng không dám tin: “Anh vào bằng cách nào?”
“Vào bằng cách nào cô không cần phải quan tâm, tôi chỉ muốn nói cho cô, nếu thật sự là cao thủ thì mở cánh cửa mà các người cho là không có khả năng mở thật ra rất đơn giản. Về phần cô nói vì sao phải dùng dao trước sau đó lại dùng súng, cái này chắc là không có ý gì. Chủ yếu là vì ra tay ở gần nên không muốn phát ra âm thanh gì, bèn đi đến phòng bếp thuận tay cầm lấy con dao ở đó, đứng sau lưng cắt đứt động mạch cổ của người giúp việc, sau đó phát hiện phòng khách có tiếng động, mới thuận tay cầm dao tiếp tục gây án.”
“Đương nhiên, súng của hung thủ khẳng định có giảm thanh, nhưng mà vẫn có tiếng động. Đến phòng ngủ, hai người ngủ trên giường, lại gần, cho dù xông lên gϊếŧ người nhanh như thế nào, cũng có thể phát ra tiếng động làm nạn nhân cảnh giác, cho nên đứng ở cửa bắn hai phát súng liên tiếp sẽ an toàn hơn. Cái này là điều hiển nhiên, không cần giải thích nhiều. Nơi này chắc chắn không tìm được manh mối gì, tôi đoán các người đã lấy vân tay rồi, cái gì cũng không tìm được đúng không? Hung thủ chắc chắn có đeo bao tay, không có manh mối nào hữu dụng, đi ra ngoài xem đi.”
Diệp Lăng Thiên nói xong bèn xoay người đi xuống lầu. Đi thẳng ra ngoài tiểu khu, dọc theo ngoài tiểu khu, cuối cùng chỉ vào một góc: “Ba mặt khác đều là đường cái, trên đường đều có cameras, lấy thói quen cẩn thận của người này hẳn sẽ không đi bên đó, cho nên chắc chắn sẽ đi từ bên này, ở đây là chợ, buổi sáng chợ sẽ rất náo nhiệt, người đến người đi, đi ra ngoài từ đây, cho dù các người có nhìn thấy hung thủ ở máy theo dõi thì cũng không hoài nghi anh ta, dù sao buổi sáng ra vào chợ nhiều người, điều này cũng rất bình thường. Kêu người lấy hết video giám sát chợ ngày hôm đó đi.” Diệp Lăng Thiên thản nhiên nói, sau đó lập tức quay trở về.
“Chợ? Sao tôi lại không nghĩ đến điều này nhỉ, hung thủ này thật giảo hoạt, măn mắn mời người giảo hoạt hơn là anh đến, nếu không căn bản là không thể tìm được dấu vết gì để lại, mất công chúng tôi xem video giám sát khắp mấy đoạn đường gần đây, chỉ riêng không nghĩ đến khu chợ bên này.”
Lý Yến vui sướиɠ đi theo sau Diệp Thiên Lăng, sau đó gọi điện thoại dặn mọi người làm việc.
“Đi đến hiện trường thứ bai đi.” Diệp Lăng Thiên vẫn nói thản nhiên như trước.
“Thời gian không còn sớm, chúng ta đi ăn cơm trước đi, hôm nay anh giúp tôi nhiều như vậy, tôi mời anh ăn cơm coi như cảm ơn anh.” Lý Yến thấy trời đã xẩm tối nên nói với Diệp Lăng Thiên như vậy.
“Đi đến hiện trường trước rồi nói sau, thời gian của tôi có hạn, không có khả năng hao hết vào chuyện này với cô.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói.
“Anh thật là, không hiểu phong tình chút nào, tôi có ý tốt mời anh ăn cơm mà anh còn nói, không ăn thì thôi. Nói cho anh, muộn rồi cũng chỉ có thể quay về tổ ăn mì gói và cơm hộp thôi.” Lý Yến tức giận nói với Diệp Lăng Thiên, sau đó lái xe đi đến hiện trường vụ án thứ ba.
“Vụ án này xảy ra vào đêm qua, chúng tôi nhận được báo án vào khoảng hơn chín giờ tối, vợ người chết báo án. Vợ nạn nhân đi ăn cơm cùng bạn, sau khi trở về thì phát hiện chồng đã chết cho nên đã gọi điện thoại cho cảnh sát. Chúng tôi suy đoán thời gian tử vong là vào bảy đến tám giờ đêm qua. Trong phòng chỉ có mình nạn nhân, nạn nhân còn bị trói ở trên ghế, bị người cắt đứt tay chân, sau đó một phát súng lấy mạng, chúng tôi còn chưa lấy được hết toàn bộ chứng cứ.”
“Vụ án này càng khó tìm được manh mối. Mảnh đất này là nạn nhân mua, tự mình xây một khu biệt thự lớn như vậy. Nơi này còn là vùng ngoại thành, bên ngoài căn bản không có thiết bị theo dõi, cho nên rất khó tìm được dấu vết của hung thủ.” Lý Yến nói với Diệp Lăng Thiên, trong phòng vẫn có mấy người cảnh sát bận rộn.