Vào ngày hôm sau, trên sân huấn luyện của trụ sở chính điện Thiên Thần ở chiến trường biên giới, một Đông Phương Thiên Thiên, người luôn mặc váy dài và ăn mặc theo phong cách cổ trang, giờ đã khoác lên minh một chiến bào đen bó sát với một thanh đoàn kiếm trên tay. Ngoài Đông Phương Thiên Thiên ra, còn có cả Lương Vân Nguyệt và Thiên Diện.
Ba người bọn họ đều là người đẹp tuyệt sắc, mỗi người một vẻ, ai cũng nghiêng nước nghiêng thành. Thế nhưng hiện tại, họ lại phải liều mạng chiến đấu với 300 binh lính của điện Thiên Thần, dốc hết sức dùng toàn bộ những gì mình đã học được, không giữ lại chút tình cảm nào.
Bọn họ là người phụ nữ của ba phó điện điện chủ điện Thiên Thần, hiện tại, chồng của họ đang bị mắc kẹt bên trong đạo vực Chân Hoàng cách đó hàng trăm cây số. Những người làm vợ như ho, sau khi bàn bạc với nhau xong, liền dốc sức luyện tập, không thể để mỗi lán chống đánh nhau ở bên ngoài, mà mình chỉ có thể ở hậu phương thấp thỏm lo lắng.
Trong bán kính hơn 500m quanh sân tập, ở phía trước của trụ sở chính điện Thiên Thần, Đạo Trần, người đang ở cảnh giới đỉnh phong, cung với một số các cường già cấp Đế cao cấp thuộc tổ chức Sát Thủ, đang hướng dẫn cho họ. "Gϊếŧ!" Thanh trường kiem trong tay Đông Phương Thiên Thiên trong tích tắc đã biến thành mấy chục trường kiếm, lao về đội hình trăm người của các cường giả cấp Đạo Chủ điện Thiên Thần. "Điện Thiên Thần, phòng thù!" Một đội trường cấp Thiên Nhân đình phong của điện Thiên Thần đứng lên hét lớn, đột nhiên những thanh trường kiểm của hàng trăm binh sĩ điện Thiên Thần tạo thành một lá chắn giữa không trung.
Sau đó, Đông Phương Thiên Thiên dùng kiếm pháp biến hóa khôn lường để tấn công lá chắn của cà trăm binh lính điện Thiên Thần.
Và rồi, tiếp theo... không còn tiếp theo nữa...
Cơ thể mỏng manh của Đông Phương Thiên Thiên ngay lập tức bị hàng trăm bình lính cấp Thiên Vương của điện Thiên Thần đánh bay ra ngoài. "Tấn công...!" Sau đó một trăm vị binh sĩ lại hổ to, khí thế của trăm người hợp làm một, đồng loạt vung kiểm về phía Đông Phương Thiên Thiên.
Sau đó, trên không trung, hình ảnh của một thanh kiểm khổng lồ dài cà trăm mét xuất hiện, ngay lúc cơ thể của Đông Phương Thiên Thiên chưa kịp tiếp đất, cô ấy đã bị tấn công bởi thanh kiếm to lớn trăm mét trước mặt,
Đông Phương Thiên Thiên vội vàng vung kiếm lên chống cự, nhưng cô ấy căn bản không thể chống đỡ được, cơ thể bị đẩy văng ra xa. Càng kinh khủng hơn là chỉ vừa mới chạm một chút vào thanh kiếm khổng lồ mà khóe miệng của Đông Phương Thiên Thiên đã chảy đẩy máu tươi.
Đúng vậy, Đông Phương Thiên Thiên đã bị đánh bại hoàn toàn. Đây là lần thứ 10 cô ấy thách đấu với đội hình trăm người của điện Thiên Thần. Thực tế đã chứng minh, cô ấy chỉ là vợ của Chiến, chứ không phải Chiến. Cô ấy là một cường giả cấp Để bình thường, cho dù là cường giả cấp Đế đình phong, nếu muốn đấu đối kháng với đội hình trăm người thì chênh lệch vẫn là quá lớn.
Phụt... Đông Phương Thiên Thiên phun ra máu tươi, cơ thể run rẩy, hai mắt đỏ bừng, ấm ức đến độ muốn chảy nước mắt. Thể nhưng, vào giây tiếp theo, cô ấy lại nghiến răng và lao thẳng về phía đội hình trăm người của điện Thiên Thần. "Tán công!" Đội trưởng đội trăm người lại hét lên, Ngay lập tức, một thanh kiếm khổng lồ lớn gấp mười lần trước đó ngưng tụ giữa không trung, lập tức tấn công Đông Phương Thiên Thiên trước mặt.
Đông Phương Thiên Thiên đang ở dinh phong cấp Để, lúc nhìn thấy thanh kiếm phóng tới, cô ấy không chỉ càm nhận được sát khí ở trên đó, mà còn cà tà khí ngưng tụ đến cực điểm nữa. Sắc mặt Đông Phương Thiên Thiên tái nhợt, trong lòng đầy sợ hãi. Lúc này, cô ấy mới thực sự nhận ra sức mạnh của những tướng sĩ điện Thiên Thần. Cô ấy... căn bản là không thể đấu lại được.
Giây tiếp theo, bóng dáng của Đạo Nhất ngay lập tức xuất hiện trước mặt Đông Phương Thiên Thiên, vung tay chặn thanh kiếm khổng lồ của đội trăm người điện Thiên Thần. Đạo Trần quay đầu nói với binh lính của điện Thiên Thần: “Thành đội mười người!"
Thế nhưng, một trăm binh linh ở Điện Thiên Thần không nghe theo mệnh lệnh của Đạo Trần, mãi đến khi Thiên Diện đang đối đầu với trăm tướng sĩ Thiên Vưong ở phía xa, hạ lệnh, thì các tướng sĩ đội hình trăm người mới tách ra và để lại một đội mười người,