"Tiểu Âu Dương của tôi, không cần lo lắng! Tôi sẽ không làm em đau." Giọng nói Ninh Lâm trở nên mềm nhẹ, ngón tay ma sát gò má Âu Dương Tinh, chậm rãi cúi đầu xuống, hôn lên môi Âu Dương Tinh, lại ôm cô ngồi lên đùi mình, hai tay mạnh mẽ ôm lấy cô.
"Tiểu Âu Dương, cũng đã có nam nhân rồi , không cần phải khẩn trương như vậy!" Ninh Lâm nhìn sắc mặt Âu Dương Tinh cứng lại, trong lòng không vui, nhưng lại nói năng ngọt xớt trêu chọc, "Để tôi nhìn xem, thân thể của em được dạy dỗ như thế nào rồi?"
Âu Dương Tinh hít sâu một hơi, rồi sau mới lắc đầu, "Ninh Lâm, không cần như vậy! Tôi ── "
Ninh Lâm cười, che miệng cô lại, đòi hỏi tiến lại gần môi cô. Lưỡi anh xâm nhập trong miệng cô, dây dưa, tà tứ câu dẫn dụ hoặc chiếc lưỡi đinh hương mềm mại.
Âu Dương nhẹ nhàng nhíu mày, tại giờ phút này, cô mãnh liệt cảm hận được người con trai ấy đang cường thế xâm lược cô, khiến cô không biết phải làm sao, Ngụy Hạo Đông rất ít khi ôn nhu hôn cô như vậy, rất nhiều lúc đều là mãnh liệt, hung bạo trực tiếp chiếm giữ.
Cuối cùng Ninh Lâm lưu luyến rời khỏi đôi môi căng mọng, mềm mại lại ngọt ngào của Âu Dương Tinh, hơi thở của hai người đều gấp gáp .
Ninh Lâm cũng không muốn làm đến cùng, nhưng đây là lần đầu tiên anh nếm được hương vị của người phụ nữ, làm cho anh cảm thấy một cái hôn dường như chưa đủ! Bỗng nhiên Ninh Lâm cảm thấy mong đợi với những điều mình sắp làm, ngón tay thon dài đưa xuống dưới, rất nhanh đã cởi được móc cài áσ ɭóŧ của Âu Dương Tinh, lưu loát khẽ bóp, nội y của Âu Dương Tinh bị cởi bỏ, bàn tay còn lại lập tức chụp lên bộ ngực sữa không lớn của cô, mềm nhẹ đùa bỡn, xoa nắn .
"A.. A..." Thân thể Âu Dương Tinh cứng đờ, thân thể bất lực cử động một chút, lập tức phát hiện, ở phía sau dươиɠ ѵậŧ của nam nhân đã thức tỉnh , cái vật thô sáp ấy đang chạm lên mông cô, kiến cô giật mình.
"Đừng gấp." Ninh Lâm cười , cũng không để ý giờ phút này chính mình đang bị lửa nóng du͙© vọиɠ đày đọa , kiên nhẫn dùng tay tiếp tục dịu dàng vuốt ve ôm lấy người con gái trong tay, thậm chí cúi đầu, nhẹ nhàng ngậm chặt đầṳ ѵú cô, luân phiên liếʍ láp xoa nắn, đôi lúc lại dùng hàm răng gặm nhẹ.
"Tiểu Âu Dương của tôi, em có 1 bộ ngực rất đẹp. Đầṳ ѵú nhỏ này làm tôi say mê..." Nói xong, anh tiến một bước ngậm chặt một bên hạt châu tử hồng nhạt, bàn tay cũng dùng lực đạo xoa bóp bên ngực còn lại khiến cô thét chói tai một loại khiến nhân muốn thét chói tai, đầṳ ѵú phía dưới đã sưng lên, trở nên cứng ngắc.
"A... Nhẹ một chút..." Âu Dương Tinh ngẩng đầu lên, ôn nhu che chở càng làm cô thêm động tình, kích động thở gấp, tiếng rêи ɾỉ kiều mị từ môi hồng đào của cô bật ra.
"Tiểu Âu Dương, em rất ngọt..." Ngón tay thon dài tao nhã của Ninh Lâm vuốt ve trêu đùa thân thể mê người của cô, bàn tay lại tiếp tục xoa lấy làn da bóng loáng.
"Ninh Lâm..." Hai mắt Âu Dương Tinh khép hờ, cái miệng nhỏ bị Ninh Lâm hôn đến vừa đỏ vừa sưng, nhưng Ninh Lâm vẫn mềm nhẹ âu yếm khiến cô ngây người ra tựa như một con meo đang nức nở phát ra thanh âm meo meo, khác hẳn với Ngụy Hạo Đông thô bạo, làm cho cô mãnh liệt cảm nhận được che chở.
"Đúng rồi, gọi tôi như vậy!" Ninh Lâm ôn nhu nói bên tai Âu Dương Tinh, "Tiếp tục gọi, tiểu Âu Dương của tôi." Vừa nói, tay anh chậm rãi lần mò đến nơi non mềm giữa hai chân, hắn phát hiện tự mình yêu cực mềm nhẹ dịu dàng vuốt ve nàng cảm giác, Âu Dương Tinh tinh tế tỉ mỉ non mềm da thịt là như thế non mịn bóng loáng, hiện tại càng bởi vì kí©ɧ ŧìиɧ quan hệ, còn phiếm xuất đạm đạm đỏ hồng.
Là tôi ── đôi mắt Ninh Lâm nhìn chòng chọc chỗ bụng dưới hồng ngấn của Âu Dương Tinh, mà cơ thể đã bị người khác nhanh chân chiếm đoạt trước !
"Ân..." Âu Dương Tinh khó kìm lòng rêи ɾỉ 1 tiếng, cô cũng biết phát sinh sự tình này cùng với Ninh Lâm như vậy là không thích hợp, có thể nam nữ cùng hoan ái, với lại cơ thể đã bị Ngụy Hạo Đông dạy dỗ thật sự rất mẫn cảm, bây giờ đã không thể chú ý quá nhiều, chỉ có thể cho người con trai phía sau tùy ý dịu dàng vuốt ve , yêu thương.
Nhìn thấy Âu Dương Tinh yêu kiều, đáy lòng Ninh Lâm không chịu được, tay anh bừa bãi xoa bóp nửa người trên của cô, lại chậm rãi phủ lên nơi bụng bằng phẳng, rồi sau đó đi tới giữa hai chân, thấy Âu Dương Tinh đã lâm vào tìиɧ ɖu͙©, liền cởi dây đang trói lấy tay cô, đem nàng thượng thân ngại sự y phục triệt để cắt.
Lập tức, Ninh Lâm đem Âu Dương Tinh ôm ngồi vào lưng ghế dựa lên, để lưng cô dựa cửa sau xe.
"Ninh Lâm..." Phần lưng Âu Dương Tinh cảm thấy lạnh buốt từ cửa kính , giật mình, bất quá không đợi tỉnh táo, liền bị Ninh Lâm bắt được nàng ngón tay, 1 căn căn khẽ hôn.
Có một luồng điện từ đầu ngón tay truyền đến trái tim cô, làm nội tâm Âu Dương Tinh cảm thấy có cái gì đó cũng chậm rãi, từng giọt từng giọt hòa tan, nhìn Ninh Lâm, kìm lòng không nổi mà rêи ɾỉ.
"Tôi sẽ làm cho em thật vui." Ninh Lâm cười khẽ nói, ôm lấy Âu Dương Tinh, trực tiếp hôn lên môi cô, lửa nóng trêu chọc cái lưỡi cô, đầu lưỡi qua lại tuần tra trên môi cô, nửa buổi, môi anh chậm rãi dời xuống, đi tới giữa hai chân cô...
"Tiểu Âu Dương của tôi, tôi sẽ làm cho em thật vui vẻ." Ninh Lâm lặp lại lần nữa, rồi nhanh chóng kéo bay váy ngắn cùng qυầи ɭóŧ của cô, rồi đẩy hai bắp đùi ra, lập tức liền thấy 1 nụ hoa Hoa Nhi đang chậm rãi nở rộ làm hiện lên nơi thần bí hướng về phía anh, những giọt sương lóng lánh tràn ra mật huyệt, tựa như đang khẩn cấp cầu xin anh thương tiếc, dịu dàng với nó.