Âu Dương Tinh phát hiện ra trên người mình không còn một mảnh vải, cảm thấy không được tự nhiên, cô biết rằng đến giờ phút này không còn biện pháp nào ngăn cản, nên để người con trai ở trên tùy ý làm bậy.
Cho đến lúc có một bàn tay lướt qua bụng Âu Dương Tinh, tách hai bắp đùi cô ra, Âu Dương Tinh mới có chút sợ hãi, nôn nóng nói:" Anh chờ một chút, tôi..."
Đáng tiếc ma vương Ngụy Hạo Đông không quan tâm đến, bắt đầu đâm vào tìm tòi nghiên cứu, ngón tay đi vào bên trong người Âu Dương Tinh, nhẹ nhàng ma sát.
"Đừng!" Âu Dương Tinh cố gắng khép bắp đùi lại, Ngụy Hạo Đông đứng ở giữa hai chân cô chặn lại, động tác này khiến anh lại càng thâm nhập sâu vào trong cơ thể cô.
"Ngụy Hạo Đông, anh dừng lại cho tôi! A ──" Bất giác cô rêи ɾỉ lên một tiếng, vô lực ra lệnh, ngón tay đang ma sát trong cơ thể Âu Dương Tinh làm dâng lên một cảm giác thoãi mái và kí©ɧ ŧɧí©ɧ, có một chút khát vọng rồi lại sợ hãi.
"Tôi nói rồi, không được ra lệnh cho tôi!" Ngụy Hạo Đông có chút cuồng bạo, co rút ngón tay chậm rãi nhanh dần, tăng tốc, lần đầu tiên rơi vào cảm giác này khiến tinh thần cô hoàn toàn mất tự chủ, nhắm chặt mắt, tự khuyên nhủ chính mình không sao cả, bất quá đây chỉ là nam nữ hoan ái, cũng có rất nhiều bạn học đã thử qua, cô cũng có thể thử xem sao.
Ngụy Hạo Đông giống như bình thường kiêu ngạo bá đạo khiến cho gương mặt Âu Dương Tinh ửng đỏ, tuy rằng cô đã nói với mình rằng không được khẩn trương, nhưng trong người lại dâng lên một cỗ du͙© vọиɠ bức bách khó chịu, cùng với một người thường ngày vẫn không biết nhẫn nại là gì như anh không kiềm chế được, không chờ được đến Âu Dương Tinh hoàn toàn thích ứng, liền khẩn cấp vội vã rút ngón tay ra, đem du͙© vọиɠ của mình đút vào cơ thể cô.
Thân hình Âu Dương Tinh tương đối thấp bé, tính cách lại rất hung dữ, hung dữ đến mức ba người cũng chưa thể đấu lại cô, nhưng khi so với một người cao lớn như Ngụy Hạo Đông, thân hình hai người lại cách nhau quá nhiều.
Đã đoán trước được điều này sẽ xảy ra nên Âu Dương Tinh chỉ nhíu mày, ấp úng "Hừ" 1 tiếng, cố gắng thích ứng với dị vật bên trong cơ thể, cố gắng kìm nén không để mình bẽ mặt mà rên lên.
Ngụy Hạo Đông xoay Âu Dương Tinh lại, tiến vào từ phía sau, đem hai chân cô mở rộng ra, thuận tiện nghiêng người ôm lấy eo cô, cũng không có một câu an ủi, liền đâm mạnh vào trong Âu Dương Tinh, nhanh chóng đâm qua vật cản bên trong.
Âu Dương Tinh trừng lớn đôi mắt, đôi tay bị trói chặt nắm thành quyền, cắn chặt làn môi, cô không ngờ nó lại như vậy, ngày thường các bạn học học đều bàn luận "Hạnh phúc tìиɧ ɖu͙©" tốt thế này đẹp thế kia, cư nhiên nó lại thống khổ như vậy.
Ngụy Hạo Đông không phải là người có tính kiên nhẫn, anh liền không đợi được nữa, không dừng lại để Âu Dương Tinh thích ứng một chút, mà cứ tiếp tục vận động, hưởng thụ cảm giác tốt đẹp này.
Âu Dương Tinh bị đau hừ 1 tiếng, nhưng động tác đâm vào rút ra không còn đau như lúc đầu nữa mà dần cảm thấy thoải mái, đem lại cho cô cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ lạ thường.
Ngụy Hạo Đông hoàn toàn không có ý dừng, cật lực tiến vào thân thể Âu Dương Tinh, một lần rồi lại một lần tốc độ ngày càng nhanh hơn.
Rồi Âu Dương Tinh không tự giác được mà vòng chân qua eo Ngụy Hạo Đông, không tự chủ được mà đong đưa theo, chỉ cần anh thâm nhập một cái, cô liền bản năng mà ưỡn thẳng lưng, được Âu Dương Tinh đáp lại, làm cho Ngụy Hạo Đông càng thêm mãnh liệt thâm nhập rút ra đâm vào.
Mãi cho đến khi không khống chế được nữa, Ngụy Hạo Đông thấp giọng gầm lên một tiếng, bắt lấy đầu gối Âu Dương Tinh, tách nó rộng ra hết cỡ, dùng lực giữ eo cô lại, hung hăng chôn sâu du͙© vọиɠ của anh vào cơ thể cô.
Sau khi xong, Ngụy Hạo Đông ôm cơ thể mỏi nhừ vô lực của Âu Dương Tinh lên, thuận tay lấy ra một cái khăn tay, lau sạch thân thể của cả hai, rồi mới cởi bỏ cravat đang trói tay Âu Dương Tinh, xoay người bắt đầu mặc đồ.
Âu Dương Tinh bước xuống bàn làm việc, hai chân mềm nhũn chỉ có thể dựa vào mép bàn, mặc đồng phục vào, cảm thấy cơ thể mệt mỏi đau nhức!
Sau khi Ngụy Đông Hạo thu dọn xong, giật mình quay lại nhìn Âu Dương Tinh thì phát hiện cô đang đứng cạnh bàn, quần áo trên người không chỉnh tề, chậm rãi cài cúc áo. Khiến trong người anh dâng lên một cỗ du͙© vọиɠ. Không suy nghĩ nhiều, anh cởi bỏ quần áo của chính mình, bước tối chỗ Âu Dương Tinh, ôm lấy cô, vén váy cô lên, kéo qυầи ɭóŧ xuống, mạnh mẽ đâm vào bên trong.
"Anh.." Hai chân Âu Dương Tinh lơ lửng, vừa mới trải qua một trận cao trào thân thể cô không đến nỗi khô khốc, nên có thể thích ứng được Ngụy Hạo Đông, một trận có rút ập đến, cô nắm chặt cánh tay Ngụy Hạo Đông, thấp giọng rêи ɾỉ.
Bị tiếng rêи ɾỉ đó làm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Ngụy Hạo Đông ôm lấy eo Âu Dương Tinh, đi đến bức tường, giam lấy thân thể cô, mạnh mẽ di chuyển.
"Ngụy Hạo Đông..." thân thể Âu Dương Tinh co rút một trận, mang đến cho cô bao thống khổ cùng vui mừng, làm cô vô thức gọi anh.
Ngụy Hạo Đông làm ngơ, hưởng thụ thân thể Âu Dương Tinh, mãi cho đến khi phát tiết xong, mới gầm nhẹ 1 tiếng, ôm chặt thân thể Âu Dương Tinh.
Sau hai lần hoan ái liên tục, Âu Dương Tinh đã hoàn toàn kiệt sức, cơ thể mềm mại tựa vào Ngụy Hạo Đông, anh cũng lợi dụng bám chặt cô không rời, cô chỉ có thể vô lực mà chỉ trích.